FOG [Điện Cạnh] (FOG [E-Sports])

Chương 6



Mấy ngày sau khi Thời Lạc và Ngõa Ngõa live stream đánh xếp hạng, trong diễn đàn lại một trận gió tanh mưa máu. Rất nhiều chuyện cũ năm xưa bị đào lên tính toán rõ ràng một lần nữa, fan Dư Thúy fan Thời Lạc, anti Dư Thúy anti Thời Lạc tụ chung một chỗ cãi nhau ầm ĩ không can ra được.

Thời Lạc nhân lúc rảnh rỗi khi huấn luyện xem diễn đàn một lát, Triệu Phong nhìn thấy màn hình máy tính của Thời Lạc thì vội vàng đến ngăn lại: “Rảnh rỗi thì chơi gì đó chẳng được, coi diễn đàn làm gì? Chê mình sống lâu à?”

“Tôi lại chẳng sợ bị chửi.” Thời Lạc chậm rãi kéo trang web “Lâu ngày ở nơi đầu sóng ngọn gió đối diện phong ba, quen rồi.”

Triệu Phong dở khóc dở cười: “Tâm lý của cậu cũng không tệ, được thôi. Đúng rồi, tôi nói với cậu chuyện này.”

Triệu Phong nhìn những người khác trong phòng huấn luyện, Thời Lạc hiểu ý, đẩy bàn phím đứng dậy đi ra khỏi phòng huấn luyện với Triệu Phong.

Hai người đến phòng họp ở bên cạnh, Thời Lạc tiện tay kéo một cái ghế đến ngồi xuống, hai tay cậu đút trong túi quần, đôi chân dài tự nhiên gác lên trên bàn: “Lại là chuyện live stream? Tôi sẽ không kéo dài thời gian nữa đâu, mỗi tháng 30 tiếng là giới hạn rồi.”

Triệu Phong dựa vào bàn cười bất đắc dĩ nói: “Chiến đội người ta có người ký 45 tiếng, còn có người 60 tiếng nữa đó.”

Thời Lạc lắc đầu: “Không thể. Là mấy người không cho tôi để lộ chiến thuật, cho tôi khi trực tiếp tùy tiện lăn lộn đánh mấy trận là được, nhưng đánh nhiều lại sợ tôi trốn huấn luyện nhiều thao tác thụt lùi. Bản thân mấy người mâu thuẫn thì thôi, còn bắt tôi tăng thời gian?”

Triệu Phong tự biết đuối lý, cũng hiểu rõ Thời Lạc không thiếu tiền, nhưng trong câu lạc bộ ngoại trừ tiền ra cũng chẳng có gì có thể đánh động người khác hơn nữa, chỉ đành nói: “Được thôi, vậy ít nhất đừng để 30 tiếng đều dồn đến cuối tháng, được không?”

Thời Lạc không quan tâm, gật đầu cho có lệ.

“Sau đó còn có một chuyện phải nói với cậu.” Triệu Phong kéo ghế qua ngồi xuống, giọng nói hơi nhẹ nhàng, “Tôi thấy cậu tự xem diễn đàn, vậy chắc hẳn là đã không có vấn đề gì, tôi nói thẳng, tránh để cho cậu đến lúc biết, lại gây ra rắc rối gì.”

Thời Lạc nhướng mày nhìn về phía Triệu Phong.

Triệu Phong chậm rãi nói: “Ừm thì, cũng là đồng đội lúc trước của cậu, Thần Hỏa…”

Triệu Phong cẩn thận quan sát sắc mặt của Thời Lạc, nói: “Cậu ta sắp sửa cũng về nước rồi.”

Thời Lạc khẽ nâng cằm, nghe vậy biểu cảm cũng không có thay đổi chút nào, chỉ nói: “Ồ.”

Triệu Phong có hơi bất ngờ: “Cậu không mất hứng?”

Giọng điệu Thời Lạc bình tĩnh: “Trong dự đoán.”

Triệu Phong cười: “Sao cậu lại đoán được?”

Thời Lạc thản nhiên nói: “Miệng Ngõa Ngõa không giữ kín được, hôm đó nói chuyện vài câu với cậu ấy thì rõ ràng hết.”

“Hả?” Triệu Phong mờ mịt, “Cậu nói lần live stream lần trước của Ngõa Ngõa, khi cậu với cậu ta đánh xếp hạng đôi?”

Thời Lạc dựa vào lưng ghế ánh mắt trống rỗng nhìn trần nhà phòng họp, nói: “Phải.”

Triệu Phong lúc này hoàn toàn không hiểu: “Live stream hôm đó của hai người tôi có coi bản phát lại mà, từ đầu đến cuối, một phút cũng không nhảy, xem hết trơn, sao tôi lại không phát hiện ra gì hết?”

Thời Lạc nghiêng đầu nhìn Triệu Phong, ánh mắt hơi nheo lại, nói: “Muốn nghe?”

Triệu Phong là tò mò thật, gật đầu nói: “Nói đi, dù sao lúc này không có huấn luyện.”

Thời Lạc lấy điện thoại ra nhìn, thật sự còn chút thời gian, cậu tùy ý ném điện thoại lên trên bàn họp: “Vậy sắp tới đừng hối tôi live stream nữa.”

Triệu Phong không còn cách nào, do dự gật đầu: “Được được được, không hối cậu.”

Thời Lạc sau khi nhận được đảm bảo rồi, đặt chân xuống, cậu nhìn về phía Triệu Phong: “NSN nếu đã có Whisper vì sao hôm đó còn để Ngõa Ngõa ra đấu?”

Triệu Phong chần chừ: “Cũng là sợ bại lộ chiến thuật đi, chúng ta mỗi mùa giải, sau khi chắc chắn vào vòng playoffs cũng sẽ xem xét tình hình để dự bị đổi với cậu, chính là sợ trước khi vào playoffs cậu bị lộ quá nhiều. Một giải khởi động không tính điểm tổng, không để Whisper đấu cũng có thể hiểu được đúng không?”

“Hiểu được.” Thời Lạc gật đầu “Có Dư Thúy rồi, NSN sẽ không bán đứt Ngõa Ngõa tôi có thể hiểu, hoặc là xuất phát từ tình nghĩa, hoặc là muốn tăng cường mánh khóe cho đội ngũ bọn họ.”

“Chiêu bài của Dư Thúy là trị liệu thích khách, Ngõa Ngõa luôn là trị liệu vú em, bọn họ có hai vị trí trị liệu hoàn toàn khác biệt, thêm một lớp bảo hộ, là không sai, nhưng nếu đã như vậy, đội trưởng Cố vì sao lại còn phải bắt Ngõa Ngõa học Dư Thúy? Cưỡng ép hai kế hoạch đồng hóa thành một?”

Triệu Phong sửng sốt: “Vậy… đương nhiên là vì Dư Thúy là trị liệu giỏi nhất…”

“Anh cũng nói, anh ta là giỏi nhất, cậy còn cần Ngõa Ngõa luyện cái gì? Cậu ấy có luyện thế nào cũng không bằng Dư Thúy.” Khóe miệng Thời Lạc lộ ra một nụ cười trào phúng “Cho đến khi đội trưởng Cố từ bỏ, lãnh đạo của NSN cũng không từ bỏ, vẫn bắt ép Ngõa Ngõa, Ngõa Ngõa lúc này vẫn còn đang bị tụt điểm ở rank cao server trong nước kìa, đây là vì sao?”

Triệu Phong cười gượng: “Có thể là vì sao?”

“Bởi vì bọn họ đang gấp, bọn họ đang nắm chặt tất cả thời gian, để Ngõa Ngõa trong thời gian có hạn cố gắng học hỏi, tận lực tận lực học.” Thời Lạc nheo mắt nhìn Triệu Phong “Anh nói lãnh đạo NSN vì sao gấp gáp? Hỏa Thần lúc này vì sao lại về nước?”

Triệu Phong nuốt nước miếng: “Vì, vì sao?”

Thời Lạc cụp mắt, giọng lạnh lùng nói: “Bởi vì Dư Thúy sắp sửa phải rời khỏi NSN.”

Triệu Phong không cẩn thận ho khan.

“Anh ta vốn không gia nhập NSN, bây giờ dạy dỗ Ngõa Ngõa chẳng qua là đền bù một cái nhân tình cho đội trưởng Cố, thuận tiện ở NSN dừng chân thôi.” Thời Lạc đứng dậy “Không có bất ngờ gì xảy ra, Dư Thúy sắp sửa tự mình lập chiến đội rồi.”

“Không phải chứ.” Ánh mắt Triệu Phong đầy sự kinh ngạc, không thể tin nổi nhìn Thời Lạc “Chuyện này cậu sao đoán được?”

Thời Lạc quay đầu, nhìn Triệu Phong từ trên xuống dưới: “Không cần giả vờ kinh ngạc, anh ta sắp thành lập chiến đội chắc hẳn đã sớm trình đơn cho liên minh rồi. Tôi không biết chuyện rất bình thường, anh là một quản lý, một chút tin tức cũng không nghe thấy?”

Triệu Phong vô thức tránh khỏi ánh nhìn của Thời Lạc, cười gượng: “Tôi có thể biết gì chứ?”

“Nếu như anh thật sự không biết gì hết, vậy tại sao phải thăm dò tôi vào lúc này? Vì sao lại đi kiểm tra live stream của tôi và Ngõa Ngõa? Video ghi lại 3 tiếng rưỡi đồng hồ, anh là rảnh rỗi đến mức có thể không nhảy một phút nào xem tôi cùng cậu ấy tặng đầu người chơi?” Thời Lạc nhìn kĩ Triệu Phong, đâm thủng tầng giấy cửa sổ cuối cùng*, “Thần Hỏa là đột kích, Dư Thúy muốn lập chiến đội mới, còn thiếu một đột kích. Anh đang lo lắng, anh lo lắng Dư Thúy đã liên lạc với tôi, cho nên hôm nay mượn chuyện live stream đến điều tra tôi.” (*ý là lật mặt Triệu Phong)

Hai tay Thời Lạc đút trong túi quần: “Nếu tôi nói có một câu sai, giờ anh chỉ ra đi, tôi lập tức ký một bản hợp đồng một tháng live 60 tiếng.”

Triệu Phong bị vạch trần toàn bộ cũng không ngại ngùng, lắc đầu bật cười: “Thời Lạc, thật sự, tôi thích cái sự thông minh này của cậu! Tuổi tác không lớn, bình thường không nói lời nào, thật ra trong lòng cái gì cũng rõ ràng, điểm này của cậu thật sự mạnh hơn rất nhiều so với người cùng tuổi.”

Thời Lạc tự giễu cười một cái, quay người đi đến cửa.

Đã bị nhìn thấu rồi, Triệu Phong cũng không hổ thẹn, dứt khoát truy hỏi thẳng: “Vậy Dư Thúy…”

“Yên tâm.” Thời Lạc cầm nắm cửa của phòng họp, một hồi lâu sau nói: “Từ đầu đến cuối, anh ta không có liên lạc với tôi.”

Ra khỏi phòng họp, đầu ngón tay của Thời Lạc có hơi tê, cậu lấy tai nghe bluetooth từ trong túi quần ra nhét vào tai, nhắm mắt dựa vào tường chờ một lúc lâu, chờ sau khi tâm trạng hoàn toàn bình thường lại mới trở về phòng huấn luyện.

Huấn luyện vẫn đang tiếp tục, giải khởi động vẫn đang tiếp tục.

Bất kể gần đây trên mạng tranh chấp kịch liệt thế nào, trạng thái thi đấu của Thời Lạc vẫn luôn ổn định. Trong lịch đấu giải khởi động nửa tháng tới, IAC thi bốn trận thắng bốn trận, tính cả lần trước thắng NSN, IAC đã thắng liên tục năm trận. IAC một đường tuyệt trần chạy trước các chiến đội khác, vững chắc ở vị trí thứ nhất vòng đấu khởi động của liên minh.

Giải khởi động mỗi ngày hai trận. Hôm nay, nửa trận đầu NSN đấu với Cuồng Đao, nửa trận sau IAC đấu Ong Thợ.

Tuy không phải trực tiếp đối đầu, nhưng IAC và NSN lại không thể tránh khỏi phải cùng nhau xuất hiện trên cùng một nhà thi đấu. Lúc này tâm trạng mâu thuẫn của Triệu Phong rõ ràng còn mạnh mẽ hơn Thời Lạc, từ khoảnh khắc bước vào nhà thi đấu Triệu Phong đã cảnh giác, đề phòng nghiêm ngặt, giữ khư khư đi theo bên cạnh Thời Lạc, từ chối tất cả hỗ trợ của nhân viên công tác, mọi chuyện đều tự thân đi làm, đề phòng tất cả mọi người, sợ nhân viên công tác nào đó xé da mặt hảo hữu thân thiện là lộ ra thân phận nằm vùng của Dư Thúy, nhân lúc mình không cẩn thận, mồm miệng dẻo quẹo bắt cóc Thời Lạc.

Thời Lạc nhìn Triệu Phong nghiêm túc kiểm tra bên trong nhãn hiệu chai nước khoáng của mình có phải bị kẹp mảnh giấy không, muốn nói lại thôi.

Thời Lạc muốn tử tế nói với Triệu Phong, đừng lo lắng, thật sự không lừa anh.

Về nước hơn nửa tháng, có nhiều cơ hội như vậy, nhưng Dư Thúy thật sự thật sự, từ đầu đến cuối chưa từng liên hệ với mình.

Một cái ám hiệu cũng không có.

Trận đấu của IAC ở nửa trận sau, thời gian rất dư giả. Thời Lạc nửa nằm ở trên sô pha của phòng nghỉ, cậu kéo mũ lưỡi trai xuống cực thấp, che nửa gương mặt, nhưng vẫn cảm thấy khó chịu. Thời Lạc hít thật sâu, giống như bị OCD tìm tai nghe đeo vào, tinh thần rốt cuộc cũng thoáng thả lỏng.

Chỉ chốc lát, Thời Lạc vừa vặn cảm thấy bên cạnh mình kêu sột soạt. Cậu bực mình mở mắt ra, thấy Triệu Phong đang muốn dò xét ba lô của mình.

Thời Lạc tháo một bên tai nghe, nhíu mày: “Làm gì đó?”

Triệu Phong nháy mắt rút tay về, gã mỉm cười: “Ban nãy quả khô nhân viên công tác tặng cho cậu không biết là nhãn hiệu gì, sợ cậu ăn không quen, muốn cho cậu xem thử.”

Thời Lạc đè lại cơn tức, tự mình lấy quả khô trong túi ra quăng lên trên bàn, một lần nữa nhắm mắt lại.

Triệu Phong sau khi kiểm tra quả khô bất đắc dĩ nói: “Đừng tức giận, cậu cũng biết tôi lo lắng cái gì. Dư Thúy chỉ nói chút gì đó cậu chắc chắn đi theo, tôi phải cẩn thận mà.”

Thời Lạc mở to mắt, giọng nói lạnh lùng: “Anh ta chỉ nói chút gì đó tôi liền đi theo anh ta? Tôi ti tiện à? Trên mặt tôi có phải viết ba chữ không tự trọng không?”

Triệu Phong phì cười: “Lời này của cậu cũng quá khó nghe rồi, tôi cũng không có nói cậu như vậy. Đừng nổi nóng đừng nổi nóng, lát nữa phải ra sân rồi, đừng tức giận mà. Cậu ngủ đi cậu ngủ đi, tôi chắc chắn không động đồ của cậu.”

Thời Lạc ép cơn tức lại, chỉnh lớn âm lượng nhắm mắt lại lần nữa.

Nửa tiếng sau, trận trước NSN chiến thắng, đến lượt IAC và chiến đội Ong Thợ. Thực lực tổng hợp của chiến đội Ong Thợ ở bên dưới liên minh, Thời Lạc và đồng đội chỉ 23 phút đã nhanh nhẹn kết thúc trận đấu.

Thắng đội ngũ có thực lực nằm ở dưới cũng không có gì đáng phỏng vấn, sau khi bị hỏi mấy câu hỏi bình thường nhạt nhẽo bốn người IAC trở lại phòng nghỉ của mình. Bên trong hành lang không chỉ có một, cũng không rộng rãi, nhóm các cậu lại gặp phải chiến đội NSN.

Chỉ là lần này Dư Thúy không có ở đây.

Thời Lạc giơ tay chào hỏi với Cố Càn, chưa đi được mấy bước, Cố Càn mở miệng nói: “Thời Lạc.”

Thời Lạc ngừng bước, ba người còn lại của IAC nhìn xung quanh một lát, đoán là không có liên quan gì đến mình, trở về phòng nghỉ trước.

Thời Lạc đeo ba lô trang bị, nghiêng đầu: “Sao vậy?”

Cố Càn nói: “Thần Hỏa trở về rồi, vừa mới xuống máy bay, tôi đã đặt chỗ đón tiếp cậu ấy rồi, bạn bè trước đây đều đi, cậu…”

Hiểu rõ Thời Lạc kiêng kị điều gì, Cố Càn báo trước với cậu: “Dư Thúy đương nhiên cũng đi, cậu… đi không?”

Thời Lạc thờ ơ nhìn Cố Càn: “Tôi với Thần Hỏa trước đây quan hệ rất bình thường.”

Giống như sớm đã đoán được Thời Lạc sẽ nói như vậy, Cố Càn cũng chỉ là lịch sự hỏi thôi, hắn nghe câu này xong thì tính đi. Thời Lạc nói “Tôi đi.”