FOG [Điện Cạnh] (FOG [E-Sports])

Chương 66



Một nhóm tuyển thủ cùng gây chuyện, nhân viên bên phía liên minh của khu vực Trung Quốc đương nhiên phải đến hỏi thăm. Chu Hỏa đã có chuẩn bị từ trước, trước tiên khai báo rõ ràng hai năm rõ mười đầu đuôi câu chuyện, thuận tiện giải thích giúp các chiến đội khác, tuyển thủ một không phạm quy, hai không phạm kỷ luật, đáp trả anti trên mạng xã hội chỉ là hành vi cá nhân của tuyển thủ đã vậy còn là bị ép phản đòn, bản thân không hề vi phạm bất cứ quy định nào của liên minh.

Nhưng bên phía liên minh vẫn gửi thông báo chính thức cho Free, Saint cùng các câu lạc bộ khác, bảo câu lạc bộ quản lý hành vi của tuyển thủ, cấm câu lạc bộ lại làm ảnh hưởng lớn thêm, khuyên nhủ một hồi, dặn lãnh đạo câu lạc bộ phối hợp với liên minh, cố hết sức duy trì hình tượng nghiêm túc cho tuyển thủ.

Dù sao thì tuyển thủ cũng không có vi phạm thật, liên minh không thể xử phạt, chỉ có thể không đau không ngứa cảnh cáo. Gần đây có lẽ Chu Hỏa ở cùng với đám kẻ xấu Dư Thúy này nên tính tình cũng gan hơn, không còn vẻ láu cá trước đây, khi trả lời cho nhân viên liên minh thì đúng đắn đúng mực, nói tóm lại là chuyện nên tuân thủ chắc chắn sẽ tuân thủ, nhưng chuyện không nên thì sau này vẫn sẽ không nhịn.

Đối phó với bên liên minh xong, ấn vào nút gửi đi, Chu Hỏa sảng khoái tinh thần, nghĩ thế nào cũng cảm thấy bản thân mình đã trẻ lại, cũng bấm lỗ tai, nhuộm tóc bạch kim, giống như Thời Lạc có thể chửi cả server không đối thủ.

Mở một buổi họp nhỏ với mấy nhân viên bên căn cứ xong, Chủ Hỏa yên tâm bảo mọi người tự đi nghỉ ngơi, anh xem thời gian, đã hơn một giờ sáng rồi.

Anh bước ra khỏi phòng họp lầu một, đi một vòng lầu một thì chẳng thấy ai cả, chỉ gặp lão Kiều xuống dưới lầu chờ đồ ăn giao đến, anh hỏi: “Những người khác đâu? Ngủ rồi à?”

“Không biết nữa. Tôi vừa mới giặt đồ xong.” Lão Kiều xắn tay áo, “Đồ ngủ với đồ lót ngại đưa cho dì giặt, chất đống một tuần, vừa mới giặt xong, sao thế?”

“Sao thế? Chửi hater thấy vui đó.” Chu Hỏa chỉnh lại cổ áo cười, “Thật là thoải mái, cảm giác như mình cũng trẻ lại mấy tuổi. Bọn họ ngủ rồi hay là còn chơi vậy? Tôi đi báo cáo chương cuối cùng, báo cáo xong tôi cũng đi ngủ đây.”

“Không biết, trước khi tôi đi giặt đồ thì bọn họ còn đang ở phòng huấn luyện, Thần Hỏa với Puppy hình như mở máy, không biết đang làm gì, Dư Thúy với Evil ở trên sô pha…” Nói đến đây, lão Kiều nhíu mày nói, “Sao tôi cảm thấy… Dư Thúy với Thời Lạc gần đây cứ ở cạnh nhau nhỉ? Hai người họ từ sau khi làm lành sao lại càng gần hơn với người còn lại vậy?”

Trong mắt Chu Hỏa lóe lên một nụ cười bí ẩn: “Quan hệ tốt mà, tính tình đó của Thời Lạc, lúc hận Dư Thúy thì suýt nữa sống mái với Dư Thúy luôn, khi làm lành thì bất cứ lúc nào cũng cùng Dư Thúy quấn lấy nhau, chậc… đây chính là tuổi trẻ.”

“Ờ.” Lão Kiều không thấy có vấn đề gì lắc đầu, “Lúc ở FS cũng vậy, cậu ta chỉ dính với mình Dư Thúy.”

Nhân viên giao đồ ăn ấn chuông cửa, lão Kiều vội vàng đi mở cửa, Chu Hỏa thì lên lầu tìm người.

Những chuyện phải trả lời đã trả lời rồi, Chu Hỏa muốn nói một tiếng với mấy tuyển thủ, chuyện này coi như chính thức bước qua, nhưng anh đi đến lầu hai vẫn không nghe thấy tiếng người, bên ngoài cửa phòng ngủ của mọi người đều lặng yên không một tiếng động. Anh mở cửa phòng huấn luyện nhìn thử, bốn người đầy đủ, không thiếu một ai, đều đang ngồi ở chỗ mình.

Không ai live stream, không ai chơi game khác, đều giống như bình thường, tự mình huấn luyện.

Chu Hỏa vốn dĩ bị mấy đồng đội này ảnh hưởng, bản thân cảm thấy vô cùng tốt đẹp, cảm thấy mình như quay lại thời kỳ nổi loạn, anh đứng yên tại chỗ, nhất thời trong cổ họng lại có hơi nghẹn ngào.

Hai tiếng trước, đám hater trên diễn đàn còn đang châm chọc khiêu khích bọn họ, nói bọn họ chơi gái, ngủ với fan, trên sân đấu thì kiếm tiền, dưới sân đấu thì người này còn ăn chơi hơn người khác.

Sẽ có rất nhiều người không biết được tình huống rõ ràng, người ta nói sao thì tin vậy, cảm thấy nhóm tuyển thủ này có tuổi đời trung bình vừa mới qua hai mươi nhưng lại ỷ vào thiên phú cao hơn người bình thường một chút, nên dễ dàng cầm được tiền lương hàng triệu hàng chục triệu mỗi năm, chơi game là kiếm được tiền nên cuộc sống trôi qua đừng quá thoải mái.

Mấy người Thời Lạc đều bị chửi thành quen, cũng chửi người thành nếp, làm căng với đám não tàn kia không thành vấn đề, mồm đã bắt đầu chửi thì không thua bất cứ ai, nhưng những người này sẽ không có ai bán thảm.

Không có tuyển thủ nào tự giải thích cho mình, tiền lương chục triệu một năm đâu có dễ cầm như thế.

Từ bỏ việc học, cắt đứt đường lui.

Hy sinh tuổi trẻ, hy sinh sức khỏe, hy sinh thời gian ở cạnh người thân, hi sinh thời gian yêu đương tốt đẹp nhất.

Có rất nhiều khó khăn đến từ thế giới bên ngoài, áp lực thi đấu rất lớn, cạnh tranh trong giới kịch liệt.

Phải chịu rất nhiều khổ cực, phải cố gắng rất nhiều, phải muốn thắng hơn bất cứ ai.

Nếu không phải quá muốn thắng thì ai sẽ vào lúc vừa mới bị tạt cho một thau nước bẩn còn chưa tắm sạch sẽ đã tạm thời đè xuống cơn giận, ngay cả một hai tiếng luyện tập cũng không lãng phí.

Ít nhất, người bình thường như Chu Hỏa không làm được, bản thân anh không ở trong đó thật, lúc này còn bị tức đau lồng ngực, hận không thể đại chiến tám trăm hiệp với đám hater đó.

Nhưng những tuyển thủ này đã làm được rồi.

Chửi lại mắng lại rồi, tranh thủ thời gian điều chỉnh tâm trạng, thấy còn thời gian vẫn nên huấn luyện một lát.

Dù huấn luyện viên đã nói có thể nghỉ ngơi, dù chỉ là một hai tiếng đồng hồ.

Chu Hỏa đứng ở bên ngoài cửa phòng huấn luyện, máu trẻ trâu trong người bị Thời Lạc kích thích bình tĩnh lại, lần đầu tiên cảm thấy đám người xấu ở chiến đội của mình có đạo đức nghề nghiệp hơn bất cứ ai.

Anh không vào phòng làm phiền mọi người nói chuyện bên phía liên minh đã kết án, anh ở bên ngoài chụp cho bọn họ một tấm hình.

Phía liên minh đã ăn nói xong rồi, vốn dĩ Chu Hỏa muốn sau khi thông báo cho mọi người thì lại dùng weibo chính thức đăng một bài đính kèm weibo của mấy tên hater để làm phần kết cho câu chuyện này, nhưng bây giờ xem ra là mình tầm nhìn hạn hẹp ích kỷ rồi.

Chu Hỏa đăng nhập weibo chính thức của Free, đăng một bài kèm ảnh chụp.

[Chửi hater nghiêm túc, muốn thắng cũng nghiêm túc.]

Weibo vừa đăng lên bình luận nháy mắt đã hơn một ngàn, các fan thích tuyển thủ Free thật lòng hoàn toàn nở mày nở mặt, fan vốn còn lo lắng Free sẽ vì đám hater này mà mất fan cũng không còn lo bò trắng răng nữa.

Tuyển thủ mình thích nhiều năm như vậy mãi mãi sẽ không khiến mọi người thất vọng, có chửi thề độc địa nhất, nghiêm túc thi đấu nhất, không xung đột, cũng không cần đám hater đến chỉ trỏ.

Mấy ngày sau cơn sóng gió mọi chuyện dần lắng lại, tuy bỗng nhiên bị hắt nước bẩn suýt nữa không rửa sạch rất là xui xẻo nhưng trải qua chuyện này, đoàn đội quản lý của Chu Hỏa coi như đã cùng những tuyển thủ của Free rèn luyện thành công.

Anh không còn cố chấp với độ nổi tiếng của chiến đội, cũng không kiên trì giữ hình tượng hoàn mỹ không khuyết điểm của tuyển thủ.

“Cũng rất tốt, đỡ cho mọi người bó tay bó chân, cũng chẳng phải idol, chỉ là có chỗ thái độ không tốt thì có sao chứ? Chúng ta chính là như thế, số fan đó vẫn nghiền ép được người khác.”

Buổi trưa nhân lúc mọi người ăn cơm, Chu Hỏa mở một buổi họp với mọi người, thoải mái nói: “Có tấm gương của chúng ta, những chiến đội khác cũng làm căng rồi. Tôi nghe nói trạng thái của ROD bây giờ đã điều chỉnh xong hoàn toàn, hôm qua lúc live stream cậu ta còn nói mong chờ trận đấu với chúng ta ở vòng play-off, nhất định sẽ rửa sạch mối nhục.”

“Được đấy, được đấy.” Puppy uể oải nói, “Thanh niên phải bị chửi nhiều lên mới có thể rèn luyện được tố chất tâm lý, cậu ta bị bạo lực mạng một lần, sau này vào giải đấu lớn sẽ không dễ bị áp lực khiến cho thao tác bị biến hình… Này, lần này chúng ta hoàn toàn giúp NSN luyện binh, bị thiệt rồi.”

“Nhắc nhở một câu, ROD cùng tuổi với cậu, nhỏ hơn Dư Thúy một tuổi, lớn hơn Thời Lạc một tuổi đó.” Lão Kiều nói, bản thân lại thở dài, “Thảm vẫn là chúng ta thảm, bốn người trong đội hình chính, lớn nhất mới 21 tuổi, cơ bản đều là bách độc bất xâm.”

Thần Hỏa cắn một miếng dưa chua, cũng thở dài theo: “Thế giới này đã làm gì với chúng ta vậy…”

“Nói chuyện đàng hoàng.” Thời Lạc nhíu mày, “Đừng có bán thảm làm người ta buồn nôn.”

“Cậu xem đi, xót thương cho bản thân cũng bị chửi.” Thần Hỏa đáng thương sờ mặt mình, “Kẻ xấu thì không xứng được người khác thương yêu sao?”

Dư Thúy chậm rãi húp một ngụm cháo: “Không xứng.”

“Chuyện huấn luyện là lão Kiều đang quản lý, huấn luyện viên là người chuyên nghiệp, đoàn đội phân tích số liệu trang bị cho các cậu cũng là dân chuyên nghiệp, những chuyện này tôi không xen vào nên không nói. Tóm lại đội khó đánh thứ hai NSN ở mùa giải đã tự dưng bị chúng ta đánh bại, tiếp theo là Saint, không còn bao nhiêu ngày nữa số liệu phân tích mùa giải này của Saint chắc cũng sắp gửi cho các cậu rồi. Trước mắt Thiên Sứ Kiếm vẫn là trị liệu buff số một, cách đánh của bọn họ thật ra khác với chúng ta, thứ nên tập trung thì tập trung, nên tự bổ sung thì bổ sung. Thứ tôi không hiểu thì không nói nhiều.” Chu Hỏa cầm máy tính bảng viết viết vẽ vẽ, “Về mặt vận hành chiến đội cũng không cần mọi người lo lắng, chỉ nói một chuyện, hỏi ý kiến mọi người.”

Chu Hỏa đặt máy tính bảng xuống, nhìn mọi người: “Thánh Kiếm.”

“Cái chiến đội này không biết lên cơn điên gì, cứ nhìn chằm chằm chúng ta không buông, coi như tôi đã chửi bọn họ hai lần trên weibo chính thức rồi, đã gây thù kết oán rồi, muốn bình an vô sự cũng không thể nào nữa.” Chu Hỏa hỏi ý kiến mọi người, “Tôi muốn hỏi những tuyển thủ từng ở Thánh Kiếm, nếu như tôi quay sang gây chuyện với bọn họ thì có thể làm được không?”

Lão Kiều bất ngờ nhìn Chu Hỏa: “Ghê đấy, anh bị mấy người bọn họ nhiễm phải không?”

“Cũng không phải bị nhiễm, chỉ là thật sự không chịu đựng nổi cái chiến đội chó chết này, một nửa một nửa đi.” Chu Hỏa hỏi, “Dù sao trận đấu của bọn họ tôi không cần phiên dịch cũng có thể xem hiểu, diễn đàn của bọn họ tôi cũng có thể vượt tường lửa xem, chiến đội bọn họ không thể mãi không thất bại. Lúc bọn họ thua, nếu như tôi khịa mấy câu có tác dụng không?”

Dư Thúy lắc đầu: “Không.”

Puppy cũng nói: “Không được đâu, một là văn hóa khác biệt, bọn họ thật sự thoải mái hơn một chút, với lại tư tưởng vận hành của bọn họ khác chúng ta, dù có tuyển thủ nào bị suy sụp tinh thần thì lập tức sẽ bị thay, đối với tập thể không có làm phiền gì hết.”

Bọn họ nhắm vào chúng ta không có gì lạ.” Thần Hỏa vừa nhai dưa leo vừa nhìn Dư Thúy, “Dư Thúy không kí tiếp, nội chuyện này cũng đã đắc tội bọn họ triệt để rồi. Tôi với Puppy cùng nhau về nước, món nợ này chắc cũng được tính lên đầu Dư Thúy rồi. Lãnh đạo của bọn họ đều rất thù dai.”

Chu Hỏa nhíu mày nói: “Là chỉ lãnh đạo độc ác thôi sao? Tuyển thủ bọn họ cũng ác vậy, chuyện trước đây cho Thiên Sứ Kiếm với Ngõa Ngõa ăn hành có nhớ không? Tuyển thủ bọn họ còn chụp màn hình ngược trị liệu của khu vực chúng ta đăng lên twitter của mình diễu võ giương oai. Thứ gì vậy?”

“Chuyện này tôi biết.” Thời Lạc cắn một miếng bánh quẩy, “Chờ khi lấy được slot thi giải thế giới, nếu như có thể gặp bọn họ thì có thể hẹn một ván xóa acc với bọn họ.”

Mắt Dư Thúy hơi sáng lên, liếc mắt nhìn Thời Lạc cười.

Thần Hỏa thì hít vào một hơi, nhìn Thời Lạc từ trên xuống dưới: “Evil, chúng ta không đến mức chơi lớn như thế chứ?”

Thời Lạc rút một tờ giấy lau miệng: “Tự tôi hẹn, anh không cần tham gia.”

Chu Hỏa vẻ mặt mờ mịt, nhìn lão Kiều bên cạnh mình: “Đấu xóa acc là cái gì?”

“Tiếng lóng.” Lão Kiều cười, “Vừa nhìn đã biết là lăn lộn ở quán net chui…”

Lão Kiều đặt muỗng xuống, giải thích cho Chu Hỏa: “Đấu xóa acc, từ rất lâu trước đây, một vài người chơi lúc đó vì các loại nguyên nhân mà có thâm cừu đại hận trong game, kiểu hoàn toàn không hòa giải được, có người sẽ hẹn đấu một ván sinh tử, thắng thì không sao, thua thì người chơi xóa tài khoản.”

“Nuôi một tài khoản không hề dễ, nạp tiền mua skin tốn bao nhiêu tiền thì không nói nữa, rất nhiều skin đều là bản giới hạn, bây giờ anh có tiền mua cũng không mua được, còn có thành tích chiến đấu của mỗi mùa mà bản thân đánh thắng từng trận, đó đều là huân chương vững chắc đấy.” Lão Kiều nhìn Thời Lạc, “Giá trị tài khoản của tuyển thủ chuyên nghiệp càng không cần nói, chỉ nói về tiền thì bọn họ đã nạp không ngần ngại, chi tiền cho vợ bé nhỏ của mình đều nhắm mắt mà đập, một người nạp mấy chục ngàn tệ đã tính là ít rồi, không nói đến mấy thứ đó thì còn tình cảm với kỷ niệm nữa chứ?”

“Trong tài khoản cá nhân còn ghi chép từng người bạn mà bọn họ đã kết bạn, còn có từng câu nói với bạn bè trong lịch sử trò chuyện của game. Bạn bè của bọn họ hầu hết đều là tuyển thủ chuyên nghiệp, không ít đã giải nghệ rồi, bất cứ ghi chép gì trong game cũng trống không, đó không phải là ký ức sao? Còn có ghi chép mỗi trận đấu, tương lai giải nghệ nhìn lại, đây chính là giang sơn mà mình đã chinh chiến.” Lão Kiều nhớ lại từng chuyện trước khi mình giải nghệ, cảm thán, “Mấy tháng trước lúc mới lập đội, liên minh quan tâm Dư Thúy đến vậy, giúp đỡ chuyện gì cũng đều tình nguyện cung cấp, Dư Thúy không cần gì cả chỉ mở miệng với liên minh một lần, là muốn tài khoản đã hủy đăng ký năm ấy của chúng ta, anh cho rằng là vì sao?”

Chu Hỏa đứng cứng đờ tại chỗ, nhìn Thời Lạc, cười gượng nói: “Ừm… quả thật không cần chơi lớn như vậy.”

“Không sao, trước đó đã muốn hẹn một lần, chỉ là khi ấy…” Thời Lạc ngừng lại không nói nữa.

Chu Hỏa không phản ứng kịp, tò mò: “Trước đó muốn hẹn với ai?”

Con ngươi Dư Thúy khẽ động, nhìn Thời Lạc: “Chắc là tôi.”

Thời Lạc nhìn trái ngó phải, không lên tiếng, ngầm thừa nhận.

Thần Hỏa cười vỗ bàn: “Không nói thì tôi cũng quên mất, trị liệu đầu tiên của khu vực chúng ta bị cho ăn hành chính là Thời Lạc nhà ta mà. Này, không phải tôi đổ thêm dầu vào lửa đâu, thật đó, năm ấy trước khi cậu chuyển chức nghiệp nên hẹn Dư Thúy một lần, hai người ai xóa acc tôi cũng đều vui!”

Dư Thúy nhìn chằm chằm Thời Lạc: “… Vì sao không hẹn?”

Thời Lạc nhìn Dư Thúy, yên lặng một lát mới nói qua loa: “Lúc đó hai chúng ta đều là acc mới, xóa cũng không có ý nghĩa.”

Trong lòng Dư Thúy biết đây không phải đáp án, ngại những người ở đây, không có hỏi nữa. Nói xong chuyện chính thì mọi người giải tán, một mình Thời Lạc lên sân thượng hút thuốc, Dư Thúy đi theo.