FOG [Điện Cạnh] (FOG [E-Sports])

Chương 86



Mấy ngày sau, Dư Thúy lần lượt nói chuyện riêng với Chu Hỏa, lão Kiều và Puppy, đánh tiếng cho bọn họ trước chuyện sau này hắn sẽ thỉnh thoảng xuất hiện ở phòng của Thời Lạc, bảo bọn họ thấy thì giả mù, đừng hô to gọi nhỏ, coi như tất cả không tồn tại.

Chu Hỏa đã chuẩn bị tâm lý từ sớm, tỏ ý vô cùng vui vẻ. Puppy đương nhiên thấy không sao cả, sau khi xác định Dư Thúy sẽ không nói với Thần Hỏa thì rất hài lòng.

Lão Kiều cũng không có ý kiến gì, hắn coi như là nhìn Dư Thúy lớn lên, cảm thấy rất hài lòng với việc Dư Thúy đã uốn cong đột kích đẳng cấp như Thời Lạc, chỉ nhắc nhở hắn chú ý làm việc và nghỉ ngơi, đừng ảnh hưởng đến huấn luyện sau này.

“Mùa giải chính chỉ còn lại một trận, đừng xảy ra sự cố, xem điểm tích lũy chưa? Trận cuối cùng đánh với DDF thực ra lại có ảnh hưởng rất lớn.”

Trận đấu cuối cùng của mùa giải là đấu ở sân nhà mình, đấu một vòng mùa giải chính cuối cùng đánh đến đây, nhiệt tình của người có làm bằng sắt cũng bị giảm xuống, lại còn đánh với đội yếu như DDF, lão Kiều lo lắng độ phấn khích của khán giả không đủ sẽ khiến tuyển thủ phát huy không tốt, nhắc nhở: “Trận cuối cùng của mùa giải này Saint đã đánh xong rồi, điểm tích lũy mùa giải này của bọn họ đã chốt.”

Trận cuối cùng của Saint Thời Lạc có xem live stream, nói: “Điểm tổng tích lũy giống với chúng ta, chỉ thua một trận, chính là lần thua NSN, không có gì bất ngờ thì… phải so điểm trận đấu.”

Theo quy định của giải đấu thì xếp hạng của vòng playoff dựa theo điểm tổng kết để xếp hạng, trước đây NSN từng thua mấy trận, không có tư cách giành vị trí đầu bảng, đội xếp đầu bảng của mùa giải chính sẽ là Saint hoặc Free.

Nếu hôm nay Free không bất ngờ gì giành chiến thắng trước DDF thì điểm tổng kết sẽ bằng với Saint. Lúc này, vì để chọn ra thứ tự xếp hạng sẽ tiếp tục so sánh điểm trận đấu của hai đội, cũng chính là so sánh kết quả của tất cả ván đấu BO3, so sánh đội nào thua ít ván đấu hơn, đội thua ít ván đấu nhất sẽ trở thành đội đầu bảng của mùa giải này.

“Đứng đầu bảng của mùa giải không tính là vẻ vang, nhưng mà rất có lợi cho vòng playoff tiếp theo. Vòng playoff chia bảng: hạng một, hạng bốn hạng năm một bảng; hạng hai, hạng ba, hạng sáu, hạng bảy một bảng. Nếu như chúng ta xếp hạng hai thì rất có thể sẽ đấu loại trực tiếp vòng bán kết với NSN.” Lão Kiều nhìn mọi người với ánh mắt tự hiểu, “NSN, đội của của Thời Lạc, mấy tháng trước lúc chúng ta mới thành lập đội, người ta đã thu nhận đội viên của mình, tình cảm của mọi người với lão Cố cũng tốt, đều không muốn đánh bán kết với bọn họ đúng không? Nếu như chúng ta thắng thì đồng nghĩa với việc giấc mộng chung kết thế giới năm nay của bọn họ vỡ tan tành, còn là bị mấy cậu tự tay đập vỡ. Nếu như chúng ta thua… Phì!”

Lão Kiều đánh miệng mình một cái, nói tiếp: “Vòng playoff sẽ chia khu vực, nếu chúng ta hạng nhất thì tuyệt đối sẽ không cùng khu vực với Saint và NSN, trước trận chung kết, hai đội của bọn họ ai loại ai thì dựa vào bản lĩnh của mình, chúng ta không chịu áp lực tâm lý này.”

Puppy gật đầu: “Tôi biết rõ lịch thi đấu, cho nên tôi muốn hỏi chúng ta muốn giành hạng nhất của mùa giải chính thì điểm ván đấu có hi vọng không?”

“Có.” Thời Lạc nhìn lướt qua thành tích của hai đội, trực tiếp tính nhẩm ra kết quả, “Trận đấu cuối cùng hôm nay thắng 2-0 thì sẽ ổn định hạng nhất, bên Saint có nhiều trận thắng 2-1.”

“Ý là hôm nay không được để thua ván nào à?” Thần Hỏa đứng lên nhảy nhảy, hoạt động cổ tay, “Thua thì phải đấu loại trực tiếp với NSN, tôi không muốn đánh với lão Cố, Oa Oa chút nào… À, bỗng nhiên thấy căng thẳng! Thua một trận thì chúng ta với NSN chỉ có một đội có thể thi chung kết thế giới đúng không? Đệt, lão Cố cũng không còn đánh được mấy năm nữa nhỉ? Năm nay không thể lại vắng mặt!”

Chu Hỏa từng làm việc ở NSN, hiểu rõ tình huống của Cố Càn, nghe thế giới thiệu: “Cố Càn, xuất thân từ thực tập sinh của câu lạc bộ NSN, tư chất không tệ, đánh ở đội thực tập chưa được một quý đã được điều lên đội một, ra mắt năm năm, năng lực cá nhân từ đầu đến cuối đều duy trì ở trạng thái đỉnh cao, nhưng chỉ tham dự chung kết thế giới một lần…”

Chu Hỏa tiếc nuối: “Không trách cậu ta… cũng lạ, đội NSN luôn có một nhược điểm siêu cấp, trước đây là bắn tỉa, sau này là trị liệu, vẫn luôn không góp đủ bốn thành viên có thực lực ngang nhau, mấy năm này cũng không ít chiến đội chỉ thiếu một đột kích mạnh từng tìm đến cậu ta, Cố Càn…”

“Lão Cố không đi được.” Lão Kiều lắc đầu, “Cố Càn cũng xúi quẩy, trong nhóm thực tập sinh năm đó của cậu ta tập trung toàn đột kích, người mới năm đó mẹ nó đều là đột kích, nhiều người còn từng live stream có tên tuổi có độ nổi tiếng, thiên phú mọi người đều cao và đều không có kinh nghiệm, lãnh đạo chắc chắn thích người mới có độ nổi hơn. Lúc ấy cậu ta sắp xếp thành tích server trong nước của mình gửi cho mấy câu lạc bộ, không ai trả lời. Sau này, cuối cùng có một đội đồng ý, bảo cậu ta đánh hai tháng, một xu cũng chưa tính còn suốt ngày đổi tài khoản cho cậu ta dùng. Lúc đó cậu ta còn nhỏ, mới đầu không biết có ý gì, sau đó mới ngẫm ra mình bị người ta coi như cày thuê miễn phí.”

“Sau khi thoát khỏi câu lạc bộ đen đó không bao lâu thì lại có một câu lạc bộ ngu ngốc bảo cậu ta đến. Cố Càn cũng xách hành lý qua, xe lửa còn chưa đến ga thì bên kia hỏi cậu ta đi chưa, nếu chưa đi thì hãy quay về đi.” Lão Kiều bĩu môi, “Tiền vé xe còn chưa đưa, câu lạc bộ rác rưởi.”

“Thực ra cũng tốt, chưa đến nửa tháng thì một quản lý lâu năm của NSN chủ động liên lạc với cậu ta, mời cậu ta đến NSN thực tập. Biết cậu ta chưa thành niên, quản lý đó còn đích thân bay đến quê của Cố Càn, ký hợp đồng với ba mẹ cậu ta, sau đó đưa cậu ta đến Thượng Hải.” Chu Hỏa nhún vai cười, “NSN mấy cậu cũng biết mà, từ lãnh đạo đến quản lý đến đội viên, tính tình người này còn tốt, còn dễ nói chuyện hơn người kia, còn rất quan tâm đến thành viên nhỏ tuổi. Thành viên còn tuổi vị thành niên không chỉ mỗi ngày được thêm một tiếng để ngủ còn có chế độ ăn uống riêng trong đội, mỗi ngày được phát thêm hai hộp sữa với nửa cân* trái cây.” (*một cân = nửa kg)

Dư Thúy gật đầu: “Từng nghe nói.”

Nếu không phải biết NSN có bầu không khí tốt, lãnh đạo tốt bụng, hòa đồng thì năm đó cũng sẽ không chọn NSN để đưa Thời Lạc đến.

Trước đây Thần Hỏa chưa từng nghe đến chuyện này, ngạc nhiên hỏi: “Đội viên vị thành niên mỗi ngày đều có thức ăn đặc biệt à? Đây là ấm áp nhân gian gì vậy… Thật hay giả thế? Lúc cậu mới đến họ cũng chuẩn bị những thứ này cho cậu à?”

Nửa câu sau của Thần Hỏa là nói với Thời Lạc, Thời Lạc gật đầu: “Trước khi trưởng thành, ngày nào cũng chuẩn bị bữa ăn dinh dưỡng, sáng tối còn thêm một chai sữa nóng, nếu không thì cho thêm nửa cân trái cây, cung cấp trái cây không giới hạn, chỉ cần muốn ăn thì có thể nói trực tiếp với dì.”

Puppy tràn đầy hâm mộ: “Đây là sự cao quý nghề nghiệp gì vậy? Đây là lương tâm nghề nghiệp gì vậy?”

Puppy không nhịn được nhìn về phía Dư Thúy và Thần Hỏa: “Chúng ta thì sao? Lúc chúng ta vị thành niên, ông chủ Quý của chúng ta đã dạy chúng ta những gì? Ăn ngon, mặc đẹp, quản lý tài sản… giá trị quan thế này là không đúng rồi! Từ nhỏ đã đầu độc chúng ta! Mấy cậu nghĩ kĩ lại xem, so với giáo dục ấm áp của nhà người ta thì câu lạc bộ của chúng ta ngoại trừ ăn uống vui chơi còn dạy cái gì cho chúng ta nữa không?”

“Có chớ.” Dư Thúy đứng lên thu dọn thiết bị, thong thả nói, “Năm đầu tiên trưởng thành, chẳng phải đã giáo dục kiểu thất bại cho chúng ta sao? Đưa chúng ta đến châu Âu, rèn luyện một đợt, đã nghe nói đến giáo dục kiểu sói chưa? Chính là kiểu chúng ta từng trải qua đó.”

Thời Lạc không nhịn được, phì cười.

Đoạn quá khứ này vốn là điều cấm kỵ của mọi người, bản thân Thời Lạc rất ít khi chủ động nhắc đến, người khác nhắc đến thì Thời Lạc cũng sẽ không nói theo, nhưng bây giờ nghe Dư Thúy nói như vậy, Thời Lạc thật sự không nhịn được muốn cười.

Chu Hỏa với lão Kiều cũng không nhịn nữa, cúi đầu bật cười.

“Mắc gì chứ?” Thần Hỏa cũng không phục, “Tuyển thủ nhà khác lúc còn vị thành niên thì được nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa mà lớn lên, chúng ta thì phải bị giáo dục kiểu sói? Tại sao lại vậy chứ? Chẳng lẽ chúng ta trời sinh mệnh khổ à? Tôi cũng muốn ăn bữa ăn dinh dưỡng! Tôi cũng muốn uống sữa bò nóng!”

“Đừng có buồn nôn nữa, lúc cậu vị thành niên kiếm được nhiều tiền như thế, cậu mua không nổi sữa nóng hả?” Lão Kiều nhịn cười, hắng giọng nói, “Lúc đó dù Quý Nham Hàn hay là quản lý, lãnh đạo khác đưa cậu một ly sữa nóng trước khi đi ngủ, cậu sẽ nghĩ thế nào?”

Thần Hỏa tưởng tượng một chút khung cảnh đó, lập tức không còn hăng hái nữa: “Tôi… tôi cảm thấy có lẽ câu lạc bộ sắp chấm dứt hợp đồng với tôi rồi.”

Lão Kiều nhìn về phía Puppy, Puppy rùng mình, gãi cánh tay: “Giống vậy, tôi sẽ cảm thấy câu lạc bộ đã mở rộng tầm mắt, chuẩn bị đá cái tên khốn này đi.”

Lão Kiều bỏ qua Dư Thúy, nhìn về phía Thời Lạc, Thời Lạc thản nhiên nói: “Cảm thấy Quý Nham Hàn bỏ thuốc chuột tôi, muốn đấu một trận trực tiếp với tôi.”

Trong phòng im lặng một lát rồi lại bật cười.

“Cậu xem, cả đám chúng ta là trời sinh mệnh khổ.” 

“Vậy nên NSN mới có thể nuôi ra được một tuyển thủ cương trực công chính như Cố Càn, có thể dẫn dắt một tuyển thủ ngây thơ vô tư như Ngõa Ngõa, chúng ta… chúng ta…” Chu Hỏa nhìn tuyển thủ nhà mình một vòng, người này còn đáng lo hơn người kia, miễn cưỡng cười nói, “Sức sống… sức sống của chúng ta ngoan cường hơn bọn họ!” 

Dư Thúy chu đáo nói: “Nếu không tìm được chỗ khen được thì không cần miễn cưỡng đâu.”

“Lái xa quá rồi.” Lão Kiều uống một ngụm nước, tiếp tục nói, “Trước đây Cố Càn từng gặp nhiều câu lạc bộ chó má như thế, sau khi được chiến đội ấm áp như NSN bồi dưỡng như con trai thì tình cảm đương nhiên khác biệt rồi. Tuy sau này đồng đội vẫn không đủ sức mạnh, thành tích đội vẫn luôn không tốt lắm, các đội mạnh khác đến đào cậu ta đi cậu ta cũng uyển chuyển từ chối hết…”

“Năm năm rồi, con trai út trước đây bây giờ đã là đội trưởng, là con cả trụ cột của NSN rồi.” Lão Kiều thấp giọng nói, “Năm nay, biểu hiện nửa mùa giải sau của Ngõa Ngõa rất tốt. Năm nay bọn họ thật sự rất có hi vọng đến chung kết thế giới, Cố Càn chờ bao nhiêu năm, nhân lúc trình độ các mục vẫn chưa sa sút vì tuổi tác, đúng là nên đi một lần…”

“Vì thế chủ đề lại quay về điểm xuất phát.” Thời gian sắp đến, Puppy cũng đứng lên thu dọn thiết bị, “Trận đấu cuối cùng của chúng ta lúc này sẽ quyết định NSN đánh bán kết với chúng ta hay là đánh với Saint.”

Chu Hỏa gật đầu: “Chúng ta có thể thắng 2-0 là tốt nhất, Saint với NSN… nếu như trước đó mấy cậu đoán không sai thì chung kết thế giới năm nay vô cùng quan trọng đối với bọn họ… Chúng ta đều hi vọng bọn họ có thể đi được, đánh loại trực tiếp với ai cũng khó chịu, không bằng đẩy cho bọn họ. Haiz, đánh với DDF mà thôi, cho bọn họ không gỡ được ván nào chẳng phải là chuyện vài phút thôi sao? Đơn giản, tôi tin mấy cậu.”

“Vốn là chuyện rất đơn giản!” Thần Hỏa suy sụp, “Không nói mấy chuyện cảm động Trung Quốc này tôi vốn dĩ chắc chắn thoải mái đánh được! Bây giờ mẹ nó tôi bị áp lực rồi! Thua một ván thì phải đánh với lão Cố và Ngõa Ngõa, tôi không muốn!!!”

“Chậc…” Lão Kiều lúng túng, “Thực ra tôi sợ mấy cậu chịu mấy tháng nay cũng đã đã tê dại rồi, đánh đội yếu vốn dĩ không có hứng thú, thoải mái quá thì dễ bị thua, không ngờ… lại cổ vũ quá lố rồi sao?”

Dư Thúy lắc đầu: “Tôi không ảnh hưởng.”

Puppy miễn cưỡng nói: “Cũng được.”

Mọi người theo thứ tự nhìn về phía Thời Lạc, Thời Lạc nhìn bọn họ, định nói không có gì hết, nhưng mà nghĩ đến đều là người nhà, còn giả vờ khỉ gì. Thời Lạc cúi đầu xoa xõa giữa trán, bất đắc dĩ nói: “Áp lực của tôi cũng lớn… NSN là đội trước đây. Lúc tôi mới đến, dì giúp việc của bọn họ còn từng làm mấy bữa ăn dinh dưỡng cho tôi, còn đưa sữa nóng. Khi đi, đội trưởng Cố còn đích thân đưa người liên lạc cho tôi, chuyện này…”

“Tại tôi tại tôi tại tôi.” Lão Kiều khổ sở nói, “Tại tôi thấy mấy cậu không có tinh thần lắm. Không sao không sao, thua cũng không sao được không. Đều là ý trời, ý trời bảo chúng ta làm kẻ ác cuối cùng.”

“Không sao.” Thời Lạc lắc đầu, “Còn nửa tiếng nữa mới ra sân, tôi có thể điều chỉnh.”

Thời Lạc không nhìn cũng có thể đoán được Dư Thúy đang nghĩ gì, đầu cũng không ngẩng lên nói: “Không cần anh giúp, tự tôi… tự tôi làm được.”

Dư Thúy nhìn Thời Lạc đang hít thở sâu, mỉm cười gật đầu: “Được.”

“Được gì mà được?” Thần Hỏa tức giận nói, “Đến giúp tôi đi! Tôi cũng áp lực lớn!”

Dư Thúy không ngẩng đầu lên nói: “Cút.”

Thời Lạc kéo Thần Hỏa đến bàn luận phối hợp chiến thuật với cậu ta, hai đột kích ngồi trò chuyện trước cửa sổ nửa tiếng đồng hồ, cảm xúc dần bình thường lại.

Hai tiếng sau, Free thành công kết thúc trận đấu với tỉ số 2-0, đồng thời nắm chắc vị trí đầu bảng của mùa giải chính, cũng cùng lúc quyết định vị trí thứ hai và thứ ba cho Saint và NSN.

Đấu với DDF xếp hạng trung bình trong mùa giải, cả quá trình Thời Lạc phát huy cũng được nhưng vẫn chảy mồ hôi đầy người, sau khi kết thúc trận đấu, Thời Lạc thở phào nhẹ nhõm, đứng dậy cầm thiết bị.

Thời Lạc lại đi chậm mấy bước, Dư Thúy vẫn cầm thiết bị của mình đứng chờ ở bên cạnh. Thời Lạc lấy cánh tay lau mồ hôi trên trán, nhỏ giọng nói: “Lại chờ em… Hater lại chửi anh giờ.”

“Kệ đi.” Dư Thúy nhìn Thời Lạc, nói nhỏ, “Đi xin hai tấm vé bán kết của Saint với NSN, đến lúc đó hai chúng ta đến sân xem nhé?”

Thời Lạc giật mình, vừa quấn dây chuột vừa nói: “Đến sân xem? Hai chúng ta ngồi cùng nhau? Lỡ như bị fan thấy…”

Dư Thúy mỉm cười: “Người khác thích nhìn thì nhìn.”

Mấy camera ở đằng xa quay về phía bọn họ, chỉ là không quay được bọn họ nói gì.

Thời Lạc ngừng lại, gật đầu: “Được.”

Vòng playoff đã chính thức bắt đầu, trận bán kết mọi người đều dựa vào bản lĩnh của mình.