Gán Thân Trả Nợ Tình Cũ Hung Ác Ngược Đãi Tôi

Chương 44: Nên Học Cách Giữ Gìn Mọi Thứ Kể Cả Không Phải Đồ Của Mình (H)



Cao Trí Đức theo sau cô, không chịu bỏ qua như vậy, quyết hỏi cho ra lẽ “tức là muốn chọn Nam Phong nhưng bất đắc dĩ chuyển hướng qua tôi đúng không?” Bạch Mai Trúc nhếch chân mày không nói, mở cửa, ngồi vào ghế dưới trong xe.

Gã cũng tiếp bước mà ngồi vào, Bạch Mai Trúc nhìn gã, chân đạp vào ghế trên “chỗ của anh là ở đây!”, tiếng chốt cửa vang, e dè chống hai tay xuống ghế, cứ lùi lại dù biết lưng đã chạm đáy, không còn lối để chạy nữa. Sâu trong mắt của Cao Trí Đức bấy giờ Bạch Mai Trúc sao có thể không hiểu?

“Cao Trí Đức, anh tuyệt đối đừng có làm càn” chỉ tay vào mặt gã, Bạch Mai Trúc rất muốn chửi thề, giữa đường giữa lối không thể để bày ra bộ dạng đó được.

Cao Trí Đức thì không quan tâm, bất cứ nơi đâu chỉ cần là cô khiến cho gã có hứng, gã không ái ngại mà sẵn sàng đè cô ra. Kéo chân cho cả người cô xích gần hơn, khuỷu tay chống trước ngực gã, tay nắm chặt áo, mặt quay về hướng khác để không phải trực tiếp nhìn thấy con thú đang ngoi lên.

“Không phải ngại, đã biết bao nhiêu lần rồi!” khăn lụa tuột khỏi cổ, chiếc áo của Nam Phong bị gã vứt xuống chân, Bạch Mai Trúc đầy khó chịu nhìn gã, nhặt chiếc áo vắt lên thành ghế.

“Anh nên học cách giữ gìn mọi thứ, kể cả không phải là của mình” giây trước vẫn còn ái ngại muốn gã tránh xa, giây sau liền tự tay cởi từng nút áo sơ mi, đẩy cho vai áo rơi xuống khỏi vai, Bạch Mai Trúc đưa tay lên ngực gã vuốt dọc, dừng lại giữa hai chân gã, cố tình dùng móng tay cào để khiêu khích.



Cao Trí Đức ngửa cổ, ở nơi chật hẹp như thế này không thể làm gã thỏa mãn, bàn tay đặt lên má cô, ngón tay cái vuốt, bước xuống xe, lên bên trên ghế lái mà tăng tốc cho xe chạy đi. Bạch Mai Trúc biết rằng gã chưa muốn dừng lại nên vẫn cố tình ra chiêu, ngồi phía sau, cả người uốn éo, tay tự ve vãn bản thân.

Phía trước gã không thể rời mắt khỏi gương chiếu đối diện người cô, liên tục nuốt nước bọt, Bạch Mai Trúc càng được đà lấn tới mà táo bạo hơn, tay đã cởi khuy quần, khoá cũng đã kéo xuống, bờ mông trắng đang dần lộ ra. Trong phút chốc Bạch Mai Trúc cảm nhận như mình đang bay lên bởi tốc độ xe của gã.

Bạch Mai Trúc đưa mắt nhìn ra bên ngoài khi bánh xe dừng lại, gã đưa cô đến đây để làm chuyện này à? Gã kéo cô xuống khi người cô đã chỉnh tề quần áo, sánh bước bên cạnh gã tiến vào, thu hút ánh nhìn của tất cả nhân viên, một ngày nào đó Bạch Mai Trúc này sẽ đường đường chính chính khoác tay gã đi vào chứ không phải là đi bên cạnh nhau để người khác nhìn vào mà không biết rõ là mối quan hệ gì.

Cửa thang máy đóng, Cao Trí Đức không chịu được mà vồ lấy cô ngay lập tức, quấn chặt lưỡi cô không buông, bàn tay trên eo đang rò xuống bên dưới bờ mông đầy đặn. Môi không buông, mở cửa phòng, chân lùi chân tiến đi vào. Gạt hết tài liệu trên bàn đã được xếp ngay ngắn, gã đè cô lên bàn, không kiên nhẫn mà xé rách dọc theo đường viền chiếc quần jeans bó sát.



Chiếc quần bên trong cũng đã khuất khỏi tầm mắt gã, bấy giờ chỉ còn đôi chân trắng cùng hang ngọc đang chào mời. Đưa miệng xuống, môi di chuyển xung quanh, mùi hương sộc thẳng vào mũi đi lên não, đầu óc gã tê tê dại dại mà đắm chìm.

Bạch Mai Trúc rơi vào khoái lạc, túm tóc gã, hai bàn chân gác lên cổ, cảm nhận răng gã đang cắn phía dưới, đẩy đầu gã ra, dướn người dậy mà chạm môi nồng nhiệt. Cao Trí Đức nhấc bổng cô lên, hai tay đặt dưới hai bên mông, gót chân đang lùi, mở ra một phòng phía sau bức tường trong phòng làm việc của gã, Bạch Mai Trúc bất ngờ nhìn thấy chiếc giường kingsize.

Cả người bị kẹp chặt xuống mệm trắng, Cao Trí Đức quần áo bay tứ tung rồi đáp xuống một góc, chiếc áo sơ mi của cô bị gã làm nhăn nhúm, cúc còn cúc không, bra cũng không cánh mà bay. Căn phòng kín phát ra những âm thanh ân ái khiến người trong cuộc cũng phải nổi da gà.

“ư....ưmm~”

Ngực bị gã bóp chặt trong năm ngón tay dài, mân mê núm hồng đến sưng đỏ “ưm”. Hai tay gã vuốt theo đường eo cô, đi xuống hông mà nhấc bổng hai chân lên vai. Chạm nhẹ vật cương phía dưới vào cô như báo trước mà tiến.

Bạch Mai Trúc buông chân trên vai gã, thay vào đó là quấn vòng qua lưng, bám cần cổ gã mà nâng người lên. Một lực đẩy mông, cậu chủ của gã bởi thế mà chui tọt vào bên trong cô. Ôm người gã tiếp đón từng nhịp thúc, ra ra vào vào từ gã.

Khoái cảm liên tục ập đến, Bạch Mai Trúc rên rỉ liên hồi, còn cầu xin gã, muốn nhiều hơn nữa “Đức, nhanh...” gã vuốt tóc cô, xuống lưng, ôm eo mà đẩy. Cứ một hồi luân chuyển trên trên dưới dưới, Bạch Mai Trúc cũng đã thấm mệt nhưng Cao Trí Đức thì chưa, hai ngực đối diện, nghiêng người vào nhau, gã cứ vậy mà thúc lên, không biết mệt từ khi ánh sáng đã dần thu vào bóng tối.