Gán Thân Trả Nợ Tình Cũ Hung Ác Ngược Đãi Tôi

Chương 45: Bản Thân Đã Nghĩ Đến Nên Làm Gì Tiếp Theo



Cao Trí Đức thở ra, tay không buông người cô mà nằm xuống. Bên cạnh cô, gã cảm nhận được sự bình yên đến kì lạ, từ những ngày thường đến những trận hoan ái đang diễn ra hay đã kết thúc. Không như cảm giác phiền não đến chán ghét mà ai đó mang lại, ấy nhưng dạo gần đây không còn mối phiền ấy bám theo khiến gã vừa mừng vừa lạ.

Sớm ngày hôm sau, nghe thấy tiếng chuông cửa vang, Tần Yến Trinh ngỡ gã trở về thì khuôn mặt tái nhợt lộ ra thay vì vui vẻ, nhìn lên hướng phòng mà sợ hãi ra mở cửa. Nhưng sau đó liền thở phào, cánh cửa mở người xuất hiện không phải gã, ả chỉ thấy có một chiếc hộp hình vuông đặt dưới đất, tên ả, địa chỉ chính là nơi ả đang đứng, chỉ có điều không biết người gửi là ai.

Đóng cửa, vào đến phòng khách thì không thể dấu sự tò mò nữa, ấy nhưng gương mặt nhợt nhạt lần nữa tái hiện khi cầm chắc quấn album, mở ra mới biết bên trong là những hình ảnh của ả với Lãng Quy, tay run run, mắt cũng đã thay đổi ánh nhìn. Khi lật đến bức ảnh cuối thì phía bìa xuất hiện một dòng chữ, lập tức ả nghĩ ngay đến người đã gửi đến cuốn album này.

“5...4...3...2...1” khi cái búng tay vang lên, cùng lúc điện thoại reo chuông báo tin nhắn đến. Bạch Mai Trúc bắt chước dáng vé mọi ngày của gã, vắt chân ngồi xuống sofa đơn màu chàm, chỉ có điều không thể giống gã hút thuốc mà ngắm nhìn cảnh quan bên ngoài. Trong lòng nô nức mong chờ đến giờ hẹn với người vợ hợp pháp của gã.



Chương45.Bản Thân Đã Nghĩ Đến Nên Làm Gì Tiếp Theo

Tần Yến Trinh tay liên tục vo vào nhau vì sợ hãi, không phải sợ khi những bức hình này đến tay gã mà là sợ đến trước mắt hai bên gia đình, mọi người sẽ nhìn cô ra sao, hình tượng bao lâu nay sẽ hoàn toàn sụp đổ. Ngay từ ban đầu cô không nên bước chân vào lễ đường trong cuộc hôn nhân này.

“Làm sao đây? nếu để bố mẹ em biết được chuyện này thì họ sẽ nghĩ em thế nào chứ?”

“Nếu được hãy mạnh tay, quá sợ hãi mà nhân nhượng thì cô ta chắc chắn sẽ càng muốn bức” Nhìn ánh mắt cùng chất giọng của Lãng Quy, Tần Yến Trinh càng run hơn, mạnh tay ư? ả có thể mạnh tay đến cỡ nào để chuyện này nhanh chóng kết thúc.

Điểm đúng giờ hẹn, Bạch Mai Trúc bước vào một phòng khách sạn theo địa chỉ ả gửi đến, thảnh thơi đặt túi xách lên giường mà ngồi xuống một cách thỏa mái. Tiếng cạch cửa vang lên, tay liền khoanh trước ngực mà đứng dậy, đi về phía cửa kính, quay lưng về phía đối phương.

Tần Yến Trinh cố tình mạnh chân tạo tiếng, đánh động đến cô “cô muốn gì đây?”

“Tôi muốn gì, chẳng phải cô nhìn qua là biết à? Tại sao cô không ly hôn Cao Trí Đức khi bản thân đã tìm được hạnh phúc bên người khác”



“Nói tôi nghe lí do đi nào?” Tần Yến Trinh im bặt như bị cô đánh trúng tâm lý. Trước đây ả luôn tìm mọi cách để níu kéo chân gã vì yêu, ngày mưa gió hôm ấy, gã say xỉn trở về, mờ mắt nhìn lầm, trong khi ả đang vui thì gã đã gục ngủ trước khi chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

Ả yêu gã nhưng lại cùng Lãng Quy lén lút qua lại với nhau trước khi lễ cưới của hai người diễn ra. Khi đứa con này xuất hiện ả vui vì cuối cùng cũng tìm được lí do để giữ gã bên mình dù không phải con của gã nhưng ả sẽ bám vào nó để chiếm gã một lần nữa. Ấy thế mà một thời gian không lâu, sau đêm tân hôn, ả đã hoàn toàn không muốn tình cảm của gã nữa, thay vào đó là chấp nhận yêu bạn thân của gã, mà không biết rằng bản thân chỉ là một con rối trong màn kịch do hắn dựng lên.

Lí do ả không li hôn Cao Trí Đức à? Tất cả cũng là do một tay Lãng Quy sắp xếp, cũng không biết hắn đang toan tính gì những ả lại một mực nghe lời.

“Chất giọng chanh chua trước kia của cô đâu rồi!”

Tần Yến Trinh mắt sắc bén lườm cô, chân đang lại gần hơn, trong đầu văng vẳng lời nói của hắn trước khi ả đến đây "mạnh tay", "sẽ càng bức". Bạch Mai Trúc đẩy cửa bước ra bên ngoài ban công khi chân ả cứ bước đến mà lưng cô đã chạm cửa, không biết ả muốn làm gì nhưng cô đã nghĩ đến bản thân nên làm gì tiếp theo.

“Nếu muốn cứ đập thẳng những hình ảnh này vào mặt Cao Trí Đức, đừng chơi trò mèo vờn chuột với tôi” những bức ảnh bị ả xé ra từ cuốn album cô dốc hết lòng để làm đã không gọn gàng nằm dưới sàn.

“Thế nhưng tôi không cảm thấy chiến thắng khi thẳng thắn làm điều đó” khi tay ả vươn ra đánh cô, suýt chạm vào má thì Bạch Mai Trúc đã ngả người về phía sau mà ngã xuống dưới. Tần Yến Trinh hoảng sợ, không thể hiểu chuyện vừa xảy ra thì phía sau lưng ả, những người vừa bước vào đã chứng kiến tất cả.

Cao Trí Đức vội đẩy cửa mà chạy, bỏ lại bốn người là ba mẹ gã và ba mẹ ả, gã không tin vào những gì mình vừa nhìn thấy, Bạch Mai Trúc ngã từ lan can tầng 10 xuống, gã nhìn thấy do tay Tần Yến Trinh đẩy.