Gậy Sắt Của Tui Có Tác Dụng Gì Đâu?

Chương 3: Cảnh sát xấu xa



Cặp mông của Hạ Nghiêu rất mượt mà, cách lớp quần cũng có thể nhìn ra được đường cong xinh đẹp.

Cuối cùng cũng sờ được vào thịt bên trong, mềm mại đàn hồi y như trong tưởng tượng.

Đề phòng quả pháo nổ Hạ Nghiêu này đột nhiên xù lông, Quý Bác Dương còn đặc biệt để ý.

Nhưng Hạ Nghiêu cũng chỉ chớp chớp đôi mắt, "Sao anh còn xoa nắn? Tôi thấy người khác toàn thọc ngón tay vào thôi."

"Người khác" trong miệng Hạ Nghiêu chính là đám lưu manh cưỡng hiếp trà xanh.

Hết cách rồi, mấy thằng đó đều là thầy giáo vỡ lòng cho hắn.

Câu nói này khiến cảnh sát Quý bình thường hay thích trai trẻ đẹp lên giường cùng mình ngạc nhiên dừng lại, gã chớp mắt một cái, sau đó đôi tay kia bóp lấy mông hắn.

"Đi vào ngay sẽ bị thương."

Hạ Nghiêu nghe thấy cảnh sát Quý nói như vậy.

Ồ đúng.

Hôm đó hắn thấy hậu môn trà xanh chảy nhiều máu lắm.

Hạ Nghiêu thấy cảnh sát Quý có vẻ không tiện, bèn buông thõng tay xuống, giống như đo vòng mông mình.

Quý Bác Dương nở nụ cười nhẹ, "Thật ra cậu cũng phối hợp lắm. Nếu như không để ý thì phối hợp chút, đặt tay chống lên bả vai tôi, giơ lâu sẽ không mỏi."

Hạ Nghiêu làm theo, nghĩ thầm dù sao tui cũng bị phán tử hình rồi.

Quý Bác Dương đã từng quan hệ với vô số đàn ông phụ nữ trong nhiều năm qua, riêng về mặt kỹ thuật thì gã vẫn khá tự tin.

Nói khá tự tin.

Đã là khiêm tốn rồi.

Nhưng tay gã sờ soạng chán chê phía trước của Hạ Nghiêu mà con ciu hồng nhạt kia vẫn cứ mềm nhũn.

"Vô dụng thôi, tôi đã tự thử hết rồi." Hạ Nghiêu trưng ra vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc, nói.

Có lẽ do biểu cảm của thằng nhóc này quá thê thảm, hại tay lão luyện trên giường như gã cũng phải bật cười khi nghe thấy chuyện này.

"Có thể do kỹ năng của cậu nên mới không có tác dụng, tôi thử xem sao, nếu không được thì đưa cậu đến gặp bác sĩ."

Hạ Nghiêu bị xoay người lại ngồi trong lòng cảnh sát Quý, núm vú bị gãi qua lớp áo.

Hạ Nghiêu vẫn lơ mơ, hắn sắp phải chết rồi, còn đi khám bất lực làm cái gì nữa!

Núm vú có thể nói là nơi khá nhạy cảm của Hạ Nghiêu, hắn cũng không biết nơi này còn có thể nắn bóp được.

Quầng vú Hạ Nghiêu có màu nâu hồng nhạt, núm vú chìm ở trong, bị ngón tay nhẹ nhàng véo một cái.

"Ứm..." Hạ Nghiêu cắn môi dưới. Hắn sợ ngây người, cái tiếng vừa rồi là do hắn phát ra sao?!

Cảnh sát Quý nhướng mày, xem ra có phản ứng rồi đây.

Áo Hạ Nghiêu bị vén đến ngực, sau đó cởi ra. Hạ Nghiêu cúi đầu nhìn núm vú của mình, sau khi được vuốt ve thì chậm rãi dựng lên.

** má! Chúng nó còn có thể dựng thẳng lên thế sao?

Hôm nay Hạ Nghiêu đã học được quá nhiều, hắn say mê nhìn chằm chằm núm vú của mình từ màu hồng nhạt biến thành sắc đỏ mận chín, căng tròn như một viên bi nhỏ, nóng kinh người, đụng vào là khiến hắn vô thức phát ra tiếng rên rỉ quái lạ.

"Sướng không?" Quý Bác Dương dẫn tay Hạ Nghiêu chạm lên ngực, trầm giọng hỏi.

"Hơi ngứa." Hạ Nghiêu vẫn nhìn đầu v* của mình.

Nhìn đần cả mặt ra.

Hắn chăm chú nhìn ngực mình, thỉnh thoảng dùng ngón tay khẩy một cái.

Ái, phắc kiu! Sao lúc trước mình tự tuốt lại không véo chỗ này ta!

Cảnh sát Quý giúp hắn lĩnh hội, mở ra một thế giới mới, một tay cố định eo nhóc con không cho hắn trốn, một tay nắm chặt con ciu đã hơi phình ra, thành thạo tuốt súng.

Hạ Nghiêu cương rồi.

Làm hắn kích động quá đi mất!

Hắn vẫn luôn tưởng mình bị mắc bệnh liệt dương quái đản, không ngờ rằng bản thân vẫn còn chức năng của một mỹ nam bình thường!

Hạ Nghiêu đứng lên nhìn cây súng vàng của mình, không kìm được "Wow" một tiếng.

Tay sành sỏi trên giường suýt chút nữa bật cười lần thứ hai, gã cố nén khóe miệng cong lên, đưa quần cho thằng nhóc mặc vào, mặc xong thì vỗ mông hắn, "Về đi."

Được được được được được được... Hả?

Hạ Nghiêu sốc não, "Chẳng phải anh muốn xử tôi sao?"

"Ầy... Đột nhiên không muốn nữa." Sói đuôi to nói.

"Tôi còn chưa bắn đâu!" Hạ Nghiêu nhìn đũng quần của mình, ấm ức đứng dậy.

Cảnh sát Quý vuốt nếp nhăn quần áo cho hắn, ngước mắt lên hỏi: "Cậu muốn cho tôi chịch à?"

"..."

"Nghĩ kỹ hẵng tìm tôi." Cảnh sát Quý mời hắn ra ngoài.

Tui còn đang suy nghĩ mà!

Hạ Nghiêu bị tạm giam trở lại trong căn phòng nhỏ, ai oán trừng mắt nhìn cảnh sát Quý ngoài cửa, vặn vẹo trên giường mấy lần y như con lợn rừng ủi đất.