Hạnh Phúc Giản Đơn

Chương 1



Trần gia và Lâm gia vốn dĩ có mối quan hệ vô cùng tốt đẹp với nhau.Hai ông lão trước kia từng học chung trường,cũng đã từng yêu chung một người.Cứ tưởng sẽ là đối thủ cạnh tranh, thế mà lại thân thiết như gia đình. Họ Trần có một con trai lớn và hai con gái,cả ba người đều sự nghiệp công danh rỡ ràng. Họ Lâm chỉ có duy nhất một con trai,nhưng không may đã qua đời trong một tai nạn vài năm trước,cũng may mắn là không tuyệt tử vì còn có hai cháu nội trai,một đang phát triển sự nghiệp,một là giảng viên vừa tốt nghiệp một trường đại học danh tiếng nhất nhì thành phố.

Hai gia đình sống cạnh nhau trong khu biệt thự xa xôi nằm ở ngoại thành. Ngày ngày vẫn đều qua lại thăm hỏi,thỉnh thoảng hay tổ chức tiệc ngoài trời,cùng nhau hội tụ giống như một đại gia đình vậy.

Trần lão ngày xưa đã nổi danh nức tiếng khắp nơi vì nắm trong tay một tổ chức ngầm,cho nên đám cháu sau này dựa vào đó mà ngang ngược bắt ép người khác làm theo ý mình,tha hồ tác quái. Điển hình nhất chính là cô cháu ngoại Tô An.

Tô An vừa mới trở thành sinh viên năm thứ nhất vào hồi hai tháng trước,cũng chính là nỗi ám ảnh cho mấy sinh viên lẫn thực tập sinh trong trường.

Gia đình Trần gia có tổng cộng ba đứa cháu. Cháu nội duy nhất trong nhà là Trần Diệp,anh chính là mẫu người đàn ông thành đạt,lạnh lùng và có khả năng lôi cuốn đối với bất kỳ người phụ nữ nào. Kế đến là cô cháu ngoại tài năng nhưng không kém phần kiêu ngạo: Tống Vân. Chưa có đàn ông nào có thể khiến cô lung lay tâm trí dù chỉ một chút,công việc tiếp viên hàng không làm cho cô rất hiếm khi xuất hiện trong những buổi tiệc gia đình. Và cuối cùng chính là tiểu ác nữ Tô An!

"Các cậu mau dọn dẹp đi,cô ta tới rồi!" Tiếng chân lưu loát nhẹ nhàng vang lên ở cuối hành lang,ở đằng này cả một đám người đã nháo thành đoàn,ai cũng mặt cắt không còn chút máu. Nghe đến ma nữ thì không có ai dám lên tiếng,mạnh ai nấy ngồi ở vị trí của mình. Bên trong ổn định lại thì bên ngoài cửa Tô An đã bước vào,tất cả đều nín thở quan sát sắc mặt của cô xem hôm nay là vui hay buồn. Thật may mắn là Tô An đang mỉm cười,có lẽ vì tin tức hôm nay có thực tập sinh đến trợ giảng. Cả lớp lúc bấy gìơ mới dám hoạt động lại bình thường,có người còn đưa tay lên trán lau ít mồ hôi đã đổ ra mấy phút trước, thở phào nhẹ nhõm.

Tô An ngồi xuống ghế,hai tay chống cằm,mắt mơ màng nhìn về một phiá mà miệng cũng bất giác khẽ cười. Một màn buổi sáng vẫn còn giữ lấy tâm trí của cô....

Sáng sớm,Tô An vừa ra khỏi cổng đã bắt gặp anh chàng hàng xóm đáng yêu Lâm Tử Huy đang chuẩn bị rời đi. Cô đương nhiên không khách khí mà chiếm lấy chút tiện nghi của người ta,chui vào trong xe cười đến híp cả mắt:

" Tử Huy,phiền anh cho em quá giang đến trường." Lời nói còn chưa kịp nói ra đã hành động,bắt anh đuổi cô xuống như thế nào được đây.

Lâm Tử Huy mỉm cười dịu dàng,xoa xoa cái đầu rối bù như chưa chải của cô rồi bảo thắt dây an toàn vào. Tô An mãn nguyện nhìn Lâm Tử Huy một cái,sau đó cực kỳ ngoan ngoãn ngồi im bên cạnh hết đoạn đường đến trường.

Sáng sớm là vậy,còn chưa vui hết chuyện này,niềm vui khác lại tới cửa. Trợ giảng hôm nay do giảng viên thực tập Lâm Tử Huy đứng lớp. Vừa ngẩng đầu lên đã bị vô số ánh mắt của nữ sinh chiếu thẳng vào người khiến anh suýt mất tự tin. Nhưng vì là giảng viên,nên ngay sau đó đã lấy lại được bình tĩnh. Lâm Tử Huy ba mẹ sinh ra xinh đẹp từ nhỏ,đôi mắt như hố sâu của vũ trụ cuốn lấy người khác dù bị che bởi cái kính to đùng cũng không làm sao che hết được sự quyến rũ, gương mặt cũng không quá góc cạnh mà hài hòa từng đường nét. Thật sự làm chết tâm của nữ sinh viên hết rồi!

Cảm thấy tình huống không đúng lắm, Lâm Tử Huy lấy tay che miệng ho khan vài cái rồi đặt chồng sách lên bàn, nghiêm mặt nói:

" Các bạn trật tự,tôi là Lâm Tử Huy,chính là trợ giảng thay thế cho giáo sư Chu hôm nay,chúng ta bắt đầu thôi." Người này ngay cả lúc nghiêm túc cũng đáng yêu vô cùng, không hổ danh là người yêu trong mộng của Tô An.

Và đó cũng là lần đầu tiên người ta nhìn thấy dáng vẻ si mê ngây ngốc của nữ ác ma Tô An,bất giác không ai dám hé miệng trầm trồ trợ giảng Lâm vì sợ đối đầu với ác nữ này.