Hành Trình Theo Đuổi Đại Ca Của Nam Chính

Chương 12



Cố Nam Viễn nhìn An An với ánh mắt dịu dàng, hắn nhẹ nắm tay cô rồi nói:

- Nàng yên tâm, ta sẽ lưu ý chuyện này! Đừng lo lắng nữa nhanh nghĩ ngơi đi, ta tự sẽ có sắp xếp.

- Ôi, đợi người sắp xếp chắc Hiểu Nhiên bị cái tên Thương Dịch Thiên gì đó (Thiên Dịch Thiên là nhị công tử của Đằng Vân Các chỉ ăn chơi trác táng), bắt đi hành hạ lên bờ xuống ruộng rồi, huynh nhanh cho người đi điều tra xem Hiểu Nhiên mấy hôm nay như thế nào rồi!

Cố Nam Viễn nhẹ vuốt tóc cô rồi nói:

- Sao nàng không lo cho bản thân mình mà cứ phải lo cho Hiểu Nhiên.

- Sao huynh lại nói như vậy, ta thì có gì mà phải lo chứ, người đáng lo là Hiểu Nhiên và Bắc Viễn.

Nói rồi An An nắm lấy tay Cố Nam Viễn đứng dậy muốn đi ra ngoài, hắn nhanh chóng đem người ôm lên, vừa đi vừa nói:

- Ai cho nàng đi ra ngoài!

- Cố Nam Viễn, bỏ ta xuống ngay, ngài làm cái gì vậy? Ta tự đi được, nếu đợi ngài chắc hai người bọn họ bị hại cũng thê thảm. Ah mà ngài có đem Linh Lung Quả theo hay không?

Cố Nam Viễn nghe An An hỏi đến Linh Lung Quả thì có chút khác thường, ánh mắt sắc lạnh lướt qua cô, hắn nói:

- Tại sao nàng lại biết ta đã có được Linh Lung Quả? Việc này chỉ có ta và huynh đệ Tiết Thần Y biết mà thôi, Tất Hàm và Tiết Thần Y sẽ không phản bội ta!

An An có chút bối rối cô lắp bắp trả lời:

- Ta... ư....ta....ta....á.... bỏ ra ngươi đang làm gì.... á.... bỏ ra....

Nhìn cô nước mắt lưng tròng, đôi môi đỏ mọng đã bị cô cắn muốn bật máu, nó lại càng đỏ hơn nữa, Nam Viễn như bị thôi miên cúi người xuống ôm cô thật chặc trong ngực, rồi ngặm lấy môi cô! An An bị tập kích bất ngờ cô hốt hoảng hai mắt mở lớn vẫn chưa kịp phản ứng, thì giọng nói trầm ấm vang lên bên tai:

- Thở đi!

Lúc này An An mới thở ra một hơi, Cố Nam Viễn không nhịn được mà cúi xuống chụt một cái nữa lên môi cô, An An lúc này mới hốt hoảng dùng tay che miệng lại, cô nói:

- Ngươi là đang làm cái trò gì vậy hả? Đó là.... đó là.... là... nụ hôn đầu tiên của ta á!

Cố Nam Viễn nâng khéo môi ý cười trong mắt càng đậm, hóa ra hắn lại là người đầu tiên hôn nàng còn gì thích thú hơn chuyện này, hắn lại cúi xuống hôn lên liên tiếp lên tay cô, An An lại trúng kế rụt tay lại, nụ hôn lại rơi trên môi cô, Cố Nam Viễn cưng chiều ôm cô trong ngực, thì thầm bên tai cô:

- Nếu nàng muốn câu dẫn hay gây chú ý cho ta thì nàng đã thành công rồi đấy, ta thua nàng triệt để, ta bắt đầu hiểu thế nào là yêu một người! Nàng không cần phải làm gì cả, chỉ cần nàng đứng yên ở đó ta sẽ bước đến bên nàng, chỉ xin nàng đừng bỏ đi mà thôi! Hãy đứng yên ở đó đợi ta!

Những lời nói nhỏ dần bên tai, hắn hôn lên khắp mặt cô, An An vẫn chưa thể tiếp nhận được mọi việc đang diễn ra quá nhanh, bên ngoài có người tiến vào hắn để cô ngồi lại trên ghế, vuốc lại mái tóc cho cô, người tới là Lộ Nhi thông báo tin tức của Hiểu Nhiên, đã bị nhị ca của Thương Thần Phi đưa đi, An An kích động nắm lấy tay Nam Viễn nói:

- Huynh nhanh cho người đi cứu cô ấy nhanh còn kịp!

Mọi chuyện diễn ra đúng như trong tiểu thuyết khi đám người của Cố Nam Viễn đến thì Thi Hiểu Nhiên đã bị đưa đi rồi, An An gấp rút nói:

- Ta đã bảo huynh rồi, huynh chẳng chịu nghe ta! Giờ phải làm sao đây?

- Yên tâm đi có Tất Hàm và Bắc Viễn đã đi rồi sẽ nhanh đem nàng ta trở về thôi, ta cũng đã cho Lộ Nhi đi hỗ trợ cho bọn họ rồi!