Hình Như Tôi Đang Bị Theo Dõi

Chương 35: Trốn Thoát Khỏi Trại Nuôi Gà



Edit: NAI HỒNG TÀ RĂM

(Đã beta)

*****************************

“Chào cậu kỹ sư, đèn của bọn ta đột ngột tắt ngóm, máy móc cũng ngừng hoạt động, không biết là xảy ra vấn đề ở đâu, phiền cậu kiểm tra một chút.” Cụ bà lễ phép nói với nhân viên kỹ thuật.

Giọng người đàn ông trầm thấp lạnh lẽo, vô cùng có cảm giác bức bách: “Tránh ra.”

“Mời cậu, mưa bên ngoài vẫn chưa ngớt sao? Sớm biết thế đã bảo Nhị Hắc mang theo dù……” Cụ bà nhường đường để kỹ sư điện khí tiến vào.

Đầu hắc xà quá lớn không thể trườn vào theo, nó đứng bên ngoài vẻ mặt mong đợi ngó bên trong nói: “Bà Hắc, ta mời kỹ sư tới rồi, có phải bà nên……” Có phải nên thưởng gà con không?

“Không!” Cụ bà giữ cửa đóng cái ầm, vô cùng lạnh nhạt.

“Lại chạy vặt miễn phí nữa sao?” Hắc xà thở dài.

Nó nhớ tới thời điểm vừa ra cửa, gặp được người đàn ông mặc nguyên cây đen, không biết vì sao trong lòng cảm thấy có hơi quen thuộc, chủ động bắt chuyện: “Phó sư, hiện tại ngài có bận gì không?”

Đối phương lễ phép đáp: “Có việc?”

Hắc xà lập tức nói khó khăn mình gặp phải: “Mạch điện của trại nuôi gà Ngôi Sao bọn tôi bị hỏng, muốn ngài kỹ sư giúp xem thử.”

Đối phương đáp rất dứt khoát: “Đi thôi.”

Đến nay, hắc xà cũng không biết kỹ sư tên gì, họ gì, chỉ cảm thấy hắn là người tốt.

Cụ bà: “Cậu kỹ sư, cậu kiểm tra xem bị hỏng ở nơi nào rồi.”

Bà ta ở bên cạnh nhìn, đề phòng hắn trộm linh kiện trong xưởng về bán.

Người đàn ông mặc áo mưa lấy một thanh dao ngắn ra, ngập ngừng do dự như đang cân nhắc nên bắt đầu hạ dao sửa chữa chỗ nào.

Cụ bà nghi hoặc: “Tua vít bây giờ dài như vậy à? Sao lão nhớ rõ trước kia không phải kiểu dáng này……Cậu có phải kỹ sư điện khí không, sửa được không đấy?”

Quý Lăng Vi nhìn xuống phía dưới, nhìn người kia càng ngày càng bước đến gần, trong lòng dâng lên một loại cảm xúc xa lạ.

Áo mưa màu đen, dao găm, cúi đầu, tội phạm truy nã cấp S Quý Lẫm.

“Này, thái độ phục vụ kiểu gì kia....Hỏi nói nửa ngày không thèm ừ hử! Nhân viên công ty nào? Bà già này muốn khiếu nại cậu!” Cụ bà mất kiên nhẫn.

Quý Lẫm dọc theo một tia hơi thở quỷ dị, thành công tìm được vị trí mạch điện bị phá hư. Là người quen.

Cụ bà bừng tỉnh: “Ồ, cháy chỗ này hả? Mau sửa đi, nhà máy bọn ta làm ăn lớn, cúp điện gây nhiều tổn thất, mỗi phút trì hoãn sẽ tổn thất rất nhiều tiền đó. Rốt cuộc cậu có sửa được không đây? Không thì để lão đổi kỹ sư……”

Bà ta còn chưa nhìn rõ chuyện gì đã xảy ra, trên cổ lạnh lẽo, đầu lìa khỏi xác.

Trong thời gian một cái chớp mắt, đoản đao loé lên ánh sáng bạc, trên lưỡi dao khắc hai chữ nhỏ xíu—— Chận Sát.

Dây điện trên đất hóa thành tro bụi, mặc kệ hơi thở hay dấu vết, không chừa lại thứ gì.

Quý Lẫm mở cửa nhà máy ra, hắc xà lập tức há to mồm, chờ có gì chui tuột vào bụng không.

Thật ra, để tiết kiệm tiền bà Hắc sẽ giết chết kỹ sư nghiền họ thành thức ăn chăn nuôi gà, hoặc ném cho nó ăn.

Quả nhiên, thi thể mặc đồ đen bị ném ra ngoài.

Hắc xà nhìn cũng chưa nhìn rõ, trực tiếp một ngụm nuốt vào.

“Đại Hắc chết rồi!”

“Là ai đã giết Đại Hắc?”

“Đại Hắc, bạn tốt của bọn mình!!!”

Những nơi khác trong trại nuôi gà lục tục truyền đến âm thanh rống giận.

“Đại Hắc là ai?” Hắc xà nuốt thi thể, mờ mịt hỏi.

Nó nghe thấy trong cơ thể vang lên một âm thanh kì quái, nghiến răng nghiến lợi: “Mày lại ăn cái thứ quái gì thế hả, cái này tiêu hóa không được, mau nôn ra, thúi quá!

“Gì cơ?” Hắc xà trì độn hỏi lại.

Từ lúc nó ăn lũ chuột, vẫn luôn nghe thấy chất giọng bí ẩn nói chuyện trong đầu, có khi nó còn mất khống chế thân thể của mình.

Nó cảm thấy bị trúng phải độc của chuột nhưng không có tiền đi bệnh viện, chỉ có thể chịu đựng, dù sao cũng không chết được.

Quý Lẫm chán chết chờ ở cửa, ngón tay lau lưỡi dao.

Loại yêu quái như cụ bà, giết chỉ tổ làm dơ dao của hắn.

Nhưng nếu không giết bà ta thì quá ồn ào, ảnh hưởng hắn suy nghĩ.

“Đại Hắc là công dân mẫu mực, ai dám động đến bà ——”

Mấy nhân viên khác vọt tới, chờ chúng nó phát hiện Quý Lẫm đứng dựa cửa lập tức thắng gấp, sau đó lấy tốc độ tên lửa quay đầu bỏ chạy.

Mẹ nó! Là tội phạm truy nã cấp S trên thời sự!

Cao thủ cấp S hầu như là vô địch ở thành Quỷ, ai đụng tới hắn chỉ có con đường chết!

Quý Lẫm là người bản địa, mọi người ở đây lâu đời đều nghe qua chuyện Quý gia bị diệt môn. Một gia tộc lớn mạnh như vậy, trong một đêm đã bị hắn giết sạch, ngay cả người nhà cũng không buông tha, khủng bố vô cùng!

“Chạy cái gì?”

Quý Lẫm rút dao ra, thanh dao bạc lượn vài đường trên không trung phi về phía đám hắc xà đang cuống quít chạy trốn. Lúc đoản đao lại bay trở về, tại chỗ chỉ còn mấy cổ thi thể nặng nề ngã xuống đất.

Nhị Hắc ngơ ngác nhìn một màn này, thẳng đến khi tầm mắt Quý Lẫm dừng trên người nó.

Nó theo bản năng run lập cập, khiến mặt đất chấn động theo, cuối cùng nó giao quyền khống chế thân thể lại cho giọng nói bí ẩn.

【 Ổ Gà Tựa Nhau Mà Sống 】

“Kỹ sư điện khí giết sạch trại nuôi gà rồi hả?”

“Xảy ra chuyện gì, xung quanh im bặt làm tui hoang mang quá đi!”

“Hiện tại toàn bộ nhân viên đã chết sạch, muốn chạy ra ngoài không?”

“Chờ thêm chút đi, khu vực này từ đỏ nhạt biến thành đen, bị bản đồ liệt vào khu vực nguy hiểm nhất kìa, tạm thời đừng nóng vội....”

“Mấy ông nói xem, kỹ sư điện khí có giết gà không?”

“Không biết, ai xông lên thử trước i?”

“Đây không ngu, thử xong đăng nhập server khác ha gì!”

Bởi vì không phải người chơi chết nên cảm xúc thành viên trong nhóm còn tính là trấn tĩnh, thậm chí có chút sảng khoái. Cụ bà kia mang lại cảm giác rất không tốt, nửa người nửa quái quỷ dị vô cùng.

“Các anh em mau cứu tôi với!!! Tôi vừa mới thành công dùng kỹ năng hoán đổi thân xác thay hắc xà điều khiển thân thể, hiện tại nhân viên chết sạch chỉ còn mỗi Nhị Hắc thôi! Người mặc áo mưa kia là kỹ sư điện khí hả? Gã đang nhìn tôi, làm sao bây giờ các anh em!!!”

Đi Trước Thiên Hạ Một Bước lại ngoi lên, khiến người khác tiếc hận chính là, đây có lẽ là lần cuối cùng gã xuất hiện.

“Yên nghỉ nhé người anh em.”

“Nếu không muốn chết một cách nhanh lẹ, ông cứ xông lên, một sống hai chết kéo dài chút hơi tàn!”

“Còn nhớ topic ba câu giữ mạng không? Gặp trúng cao thủ đánh không lại cứ gọi ba ba, dù sao không gọi cũng chết, gọi thử nói không chừng có thể sống sót thì sao……”

“Xông lên mổ gã để gã mất thăng bằng, sau đó cắn một ngụm, phun độc gây tê mỏi, dùng thân siết cổ, mau làm đi? Còn muốn để tao dạy á!”

“Nhưng lỡ các người định để tôi chết chứ không thật sự muốn dạy.....” Đi Trước Thiên Hạ Một Bước cực kỳ tuyệt vọng nhìn mọi người trong nhóm chửi mình ngu ngốc, tâm tình phức tạp.

Quý Lẫm chỉ tuỳ tiện nhìn, hắc xà đột nhiên run bần bật, nước mắt dài nước mắt ngắn lăn xuống, đau lòng, hối hận, tủi thân, rối rắm, còn có một chút nóng lòng muốn thử.

Quý Lẫm không hiểu, con rắn này hắn chỉ cần phi một dao là giải quyết xong.

“Ba ba ——”

“Ba ba, ba ba, đừng giết con mà!!!”

“Con vô tội!”

Giọng hắc xà cũng lớn như thân thể của nó, âm thanh cầu xin truyền đi thật xa.

【 Ổ Gà Tựa Nhau Mà Sống 】 lần nữa rơi vào yên lặng.

Chỉ còn giọng nói điên cuồng spam, tất cả đều là âm thanh gọi “Ba ba”.

Quý Lẫm mặt không biểu cảm, đồng tử khẽ run, dao găm phi đến chỗ hắc xà.

“Ba ba a a a ——” Đi Trước Thiên Hạ Một Bước hoảng sợ, vảy co chặt theo bản năng né tránh, hét toáng lên.

Dao găm đâm vào hư không, đáp trúng phốc trái tim một người, người nọ nhanh chóng khô héo, thi thể ngã xuống, tạo ra âm thanh nặng nề.

Những người đó không biết đã tới từ lúc nào, ở trên không trung chờ đợi một hồi lâu, thẳng đến khi Quý Lẫm hạ dao, mới hoàn toàn lộ diện.

“Dám mạo phạm sứ thần, cùng ta trở về thần giới nhận phán xét!”

Đoàn sứ thần mặc trường bào trắng, tay trái cầm một quyển thần điển, tay phải cầm các loại vũ khí toả hào quang thánh khiết.

“Thần gì chứ toàn hàng giả mà thôi, một đám ngu xuẩn!”

Dao găm bay trên không trung vẽ các đường ánh sáng bạc, mũ áo mưa bị gió thổi bay, lộ ra khuôn mặt lạnh lùng thanh tú.

Đường nét trong trẻo tựa như sương tuyết, mũi cao hốc mắt sâu, đồng tử đen nhánh, sự lạnh lẽo toát ra như thể kết thành băng.

Bất cứ ai từng nhìn thấy khuôn mặt của hắn đều phải cảm thán kinh ngạc vì nét đẹp này, nhưng giây tiếp theo sẽ lập tức quên mất hắn trông thế nào, điều duy nhất ghi tạc trong lòng chỉ là một kẻ mặc áo mưa màu đen cầm dao găm.

Ngay cả Quý Lăng Vi cũng nhớ không nổi bộ dáng của Quý Lẫm, chỉ cảm thấy gương mặt kia có hơi quen thuộc.

Hơn mười người bao vây tấn công, Quý Lẫm chỉ có một cây dao găm, dao găm đâm xuyên qua tầng ánh sáng thánh khiết, từng thi thể lần lượt ngã xuống, đôi bàn tay thon dài trắng nõn tựa như đang tạo tác phẩm nghệ thuật, thong dong tinh tế, thành thạo.

【 Ổ Gà Tựa Nhau Mà Sống 】

“Kỹ sư điện khí đang bận đánh nhau với người khác rồi! Hỡi các anh em, chúng ta chạy thôi!”

“Bên ngoài đang chiến đấu, quá nguy hiểm, nếu chúng ta không may dính vào sẽ đi gặp ông bà mất.”

“Tao vừa gặm thủng một lỗ trên cửa sổ, tụi mày còn không mau chạy ra ngoài đi!”

Một người chơi chụp bức ảnh, dưới góc cửa sổ bị thủng một lỗ so le, vừa đủ cho gà con chui qua.

“Cáo từ, tại hạ vọt trước đây.”

“Tui cũng xin cút trước, phía đối diện là vùng trung tâm ẩu đả, chúng ta chỉ cần chạy dọc bên rìa nhà máy là có thể thoát khỏi trại nuôi gà, nhanh lên thời tới rồi anh em ơi!”

“Đi thôi Quý ca!” Vương Đức Phát hối thúc.

“Ừ.” Không hiểu sao Quý Lăng Vi rất để ý Quý Lẫm, nhưng hiện tại không phải lúc để tìm tòi nghiên cứu. Nếu bọn họ thực sự có liên quan đến nhau, về sau nhất định sẽ có cơ hội gặp mặt.

Vừa mới bay ra ngoài, Vương Đức Phát bỗng nhiên nhớ tới gì đó: “Quý ca, anh để quên Ngỗng Lớn rồi!”

Quý Lăng Vi suy tư: “……”

Tìm hay không tìm, đây là một vấn đề.

Nhưng khoai lang đỏ……

Quý Lăng Vi đang định trở về lần nữa, ngỗng lớn đã xuất hiện dưới góc tường ở bên ngoài, ngửa đầu nhìn Quý Lăng Vi.

“Đi thôi, tự nó thoát ra ngoài rồi.”

Quý Lăng Vi phất cánh bảo Vương Đức Phát tiếp tục bay.

Vương Đức Phát gật đầu, thuận tiện chỉ hướng cho mấy người chơi đang bỏ chạy: “Hình như cổng trại ở đằng kia, chạy qua bên kia đi!”

Một đám gà con kết bè kết đội vọt hết sức theo lời chỉ dẫn.

Số lượng thành viên trong nhóm lại giảm hai người, Lãng Tử Tình Trường và Đùi Gà Béo Bở phát phì bởi thức ăn, họ vẫn còn ở ô chuồng, chậm chạp không biết đường ra, người chơi khác cũng không rảnh mà đi cứu.

“Cứu tôi với, cứu tôi đi mà!!! Đừng bỏ tôi lại mà, CD* chưa có hết!!!”

<<*CD( Cooldown):Thời gian hồi chiêu, khi bạn nói thuật ngữ này thì đồng đội sẽ hiểu bạn hồi chiêu chưa xong>>

Đi Trước Thiên Hạ Một Bước phát hiện các người chơi đã chạy mất, lòng nóng như lửa đốt.

Hiện tại trên không đã đánh đấm hăng say toé lửa, không ai rảnh lo cho hắc xà, bởi vậy gã mới có thể sống đến bây giờ.

Nhưng dư chấn của cuộc chiến đều rơi xuống đầu hắc xà, máu thịt bị cắt vun vải khắp nơi, đặc biệt là ánh sáng thánh khiết, chiếu vào nơi nào nơi đó đau muốn chết.

“Ông cũng mau chạy đi!”

“Bọn họ bận đánh nhau rồi ko nhìn mày đâu!”

Người chơi khác hận sắt không thành thép. Nhưng kỹ năng của Đi Trước Thiên Hạ Một Bước vẫn rất có ích, nếu gã sống sót sẽ trợ giúp được không ít.

“Đệt! Ông đây chỉ là một con rắn! Chân đâu mà kêu tôi chạy chứ! Nhị Hắc sợ chết, trốn trong thân thể chết cũng không chịu ra! Cứu tôi đi mà!!!”

Đi Trước Thiên Hạ Một Bước sắp điên rồi, sau khi hoán đổi thân thể, mọi đau khổ gã gánh hết. Hắc xà bự con, lại bị thương đủ chỗ, có chỗ cắt sâu tới mức lòi cả xương.

“Tôi có kỹ năng này vừa lúc rất hợp với anh, muốn thử không?” Vương Đức Phát hơi chần chờ, bởi vì kỹ năng của anh hầu như không dùng được, trước kia cũng vô dụng không khác mấy.

“Kỹ năng gì? Ai giúp tôi chính là ba ba! Ba ba cứu con!!!” Gã đã khuất phục một lần, không ngại khuất phục thêm lần nữa.

“Chạy bằng chân, anh chạy được chứ?” Vương Đức Phát đặt câu hỏi.

“Không vấn đề!” Đi Trước Thiên Hạ Một Bước nghĩ thầm, chẳng lẽ là kỹ năng có thể biến rắn thành người, vậy thì quá xịn rồi còn gì!

Quý Lăng Vi cũng tò mò, thẳng đến khi cậu thấy Vương Đức Phát bay tới gần thân thể hắc xà, ở trên không trung vẽ cặp chân người.

Kỹ năng 【 Vẽ Rắn Thêm Chân 】, phát huy tác dụng!

Ngay sau đó, hắc xà mọc ra cặp giò thon dài, cơ bắp săn chắc, rất có cảm giác mạnh mẽ.

Khả năng vẽ của Vương lão sư siêu đỉnh, cho dù dưới tình huống vội vội vàng vàng không có đủ dụng cụ vẽ tranh, cặp giò này hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn cơ thể người, đường cong vừa đủ, rắn chắc có lực.

Bởi vì vẽ quá qua loa, lông chân dựng hàng hàng lớp lớp, trùng hợp có thể biểu đạt sinh động tâm trạng nôn nóng chạy trốn của Đi Trước Thiên Hạ Một Bước.

“Đệt!” Đi Trước Thiên Hạ Một Bước quả thực muốn tan nát con tim rồi.

Cái thế giới chó má sập cmn đi!

Thì ra ẩn ý trong câu nghi vấn kia chính là để hắc xà to xác mọc thêm cặp giò của con người chứ gì?

Đúng là biết hành hạ người khác mà, thứ trò chơi sadism!

Dần làm quen việc đi bằng chân, Đi Trước Thiên Hạ Một Bước đột nhiêm cảm thấy cũng tiện, so với xoắn đuôi rắn trườn trên đất tiện hơn nhiều.

Kỹ sư điện khí còn phải bận thêm một lúc lâu, nhưng theo suy đoán nếu chờ hắn đánh xong, chuyện đầu tiên là xử lí hắc xà, tuyệt đối sẽ không nể tình cha con!

Đi Trước Thiên Hạ Một Bước khuất phục trước thực tại, cặp giò thủ thế, nhanh chóng trốn khỏi chiến trường.

Gã có cảm giác thứ gì đó đã mãi mãi bỏ gã mà đi.

Có lẽ là tôn nghiêm, là liêm sĩ, là mộng tưởng, là quyền tìm bạn đời.

Nước mắt lại lần nữa từ hốc mắt khô khốc chảy xuôi dòng rơi ra ngoài...

Chân mọc ở gần phần đầu so sánh với hình thể to lớn của hắc xà có vẻ nhỏ hơn.

Hình ảnh xà chạy bằng chân đuôi dài lê lết theo sau hoang đường khó tin này khiến bất cứ ai nhìn thấy cũng ngạc nhiên muốn rớt con mắt.

Trong chớp mắt, trong lòng mọi người xuất hiện một loại cảm xúc phức tạp, khiến bọn họ quên mất chuyện sắp làm, chậm rãi phát ra một tiếng: “Trời đ*!”

Ngây người không chỉ mỗi người chơi, còn có Quý Lẫm.

Hắn chỉ ngẩn ra hai giây rất nhanh đã khôi phục lại, thừa cơ hội này giải quyết vài sứ thần.

【 Ổ Gà Tựa Nhau Mà Sống 】

Kỹ năng của thầy Vương trâu vãi!”

“Hôm nay đúng là được dịp mở mang tầm mắt!”

“【 Video 】【 Video 】”

“Nếu có thể lưu trữ video, chắc chắn nó sẽ đứng top 1 diễn đàn cho xem!”

“Nhìn một màn này, tại hạ sốc hết biết nói gì, cho dù chết ở đây cũng thấy mãn nguyện!”

Tâm trạng của Quý Lăng Vi cũng phức tạp không kém, một chân bị Ngỗng Lớn ôm chặt, mang nó cùng rời khỏi trại nuôi gà.

“Nhưng mà hạn chế của kỹ năng này chắc rất nặng nhỉ, chỉ vẽ được cho rắn thôi hả, vẽ cho gà được không?” Có người chơi hỏi.

“Kỹ năng này tên 【 Vẽ Rắn Thêm Chân 】, chỉ có thể vẽ cho rắn, con vật khác không được.”

“Đây là một kỹ năng đặc thù nhiều nhánh, vẽ thêm được cái khác nữa, công kích phòng ngự cái nào cũng được, nhưng mỗi lần vẽ đều phải dùng mười mấy vạn tích phân click mở. Giống 【 Vẽ Rắn Thêm Chân 】 rất tiện, lúc ấy tôi ôm thái độ may mắn mà mua, không nghĩ tới đúng là có thể sử dụng……”

Vương Đức Phát nói tới đây, tâm tình cũng phức tạp theo.

Đi Trước Thiên Hạ Một Bước có lẽ sẽ không nhận người cha này.

Cổng trại nuôi gà vốn đóng lại, Đi Trước Thiên Hạ Một Bước đâm đầu chạy hăng say đến mức mất kiểm soát, sau khi dùng cặp giò đá lủng tường gã tiếp tục chạy mà không hề quay đầu lấy một lần, tạo một lỗ cho người chơi thoát.

Đêm qua mưa to, Thủy Ca phụ trách làm vòi sen rốt cuộc cũng nghỉ ngơi được chút ít thì thấy trong nhóm chat điên cuồng spam video.

“Xảy ra chuyện gì?”

“Con rắn nào mà giò dài như siêu mẫu thế kia?”

“Có ai giúp tôi một chút không……”

“Tôi còn ở vũng bùn, có ai……”

Thủy Ca mờ mịt.

“Ké với, xảy ra chuyện gì thế?” Đùi Gà Béo Bở cũng mờ mịt.

Lãng Tử Tình Trường vẫn đang bị cấm chat.

Sáng sớm thông báo tin nhắn biến thành 99+, mười mấy người điên cuồng phun châu nhả ngọc, tin nhắn lên đến vài trăm.

Quý Lăng Vi: “Hiện tại trại nuôi gà không ai trông coi, chạy mau.”

Thủy Ca: “Thân thể của tôi mệt quá, mấy người đi trước đi, tôi tìm một chỗ để trốn, đến lúc đó lại tìm cơ hội rời đi sau...”

Đùi Gà Béo Bở: “Ăn thức ăn chăn nuôi xong tui đi không nổi, nếu trốn không thoát tui sẽ tự sát.”

Một đám gà con chui qua tường, chờ đợi bọn họ chính là một cái bao tải to: “Hôm nay may mắn ghê, có rất nhiều gà con chạy ra đây!”

“Vốn dĩ chỉ định nhặt mót vài linh kiện đi bán ve chai, hiện tại có gà, nhuộm lông rồi đem bán còn nhiều tiền hơn! Vừa lúc là Tết thiếu nhi, có lẽ có rất nhiều bạn nhỏ đi dạo chơi...”

Cụ già mót không sót một con gà nào bỏ vào bao tải, bỗng nhiên đôi mắt sáng ngời: “Sao còn có vịt nữa thế này? Tết Đoan Ngọ sắp đến, chịu khó nuôi không biết có thể ăn được hột vịt muối không đây……”