Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn / Tránh Ra Bảo Bảo Của Ta Là Xà Yêu)

Chương 425: Thú cưng



Đỉnh Tạo Vật? Nghe thật quen thuộc?

Dường như tôi đã nghe nói đến cái tên này ở đâu đó trước đây, hình như là một thứ mà tôi đã sử dụng để tạo nên thiên đường trong kiếp trước của mình.

Thần Núi quả nhiên suy nghĩ còn chu đáo hơn tôi, giờ anh ta đột nhiên nói như vậy, tôi đương nhiên sẽ giả vờ không biết gì: “Ừ, tôi quên mất rồi.”

“Đó là đỉnh Tạo Vật. Vì cô không có ký ức về kiếp trước nên tôi sẽ nói thẳng luôn. Đỉnh Tạo Vật là thượng phẩm do Liễu Long Đình ban cho cô vào ngày cô có đủ năng lực để trở thành Cửu Trùng Thiên Đế. Sức mạnh của nó có thể sánh ngang với cỗ máy hủy diệt bậc nhất. Về sau cô đã sử dụng nó để tạo ra Quy Khư và những thế giới khác nhau, vốn dĩ đỉnh Tạo Vật đã mang trong mình khả năng tạo ra vạn vật nên nó có thể được coi là tuyệt phẩm. Nó là công cụ để mở ra thế giới thần tiên nhưng đồng thời cũng khiến cho dấu vết tiền kiếp của cô biến mất. Và tất nhiên, nếu cô muốn quay trở về với Liễu Long Đình thì hãy đưa cho tôi đỉnh Tạo Vật, còn nếu không thì mấy ngày sau cô sẽ biết hậu quả thôi.”

Thần Núi nói xong những lời này, khóe miệng hiện lên một nụ cười nhẹ, tựa như đó không phải là lời đe dọa mà chỉ là câu nói dỗ dành. Lúc này anh ta ôm eo tôi, đem tôi ngâm trong nước, rưới nước lên đầu anh ta và tôi, tóc Thần Núi ướt đẫm, từng giọt nước chảy xuống má và bờ vai màu mật ong. Thật quỷ quyệt, tôi vốn dĩ đâu có biết đỉnh Tạo Vật đâu đâu. Kể cả tôi có biết thì chắc chắn tôi sẽ không giao một thứ quyền năng như vậy vào tay một kẻ thấp hèn và bội bạc như thế.

Tôi không thể nói, cũng không muốn trả lời bất cứ câu hỏi nào của Thần Núi. Tôi chỉ biết nhìn chằm chằm vào anh ta với ánh mắt căm thù. Tôi thốt ra đủ tiếng mắng chửi, cào cấu, cắn anh ta. Nhưng có vẻ Thần Núi chẳng những không có cảm giác đau mà còn vừa nhắm mắt lại, vừa tựa đầu vào thành bồn tắm, vô cùng hưởng thụ việc tôi điên cuồng cắn và cho anh ta. Vậy mà anh ta chỉ than nhẹ, nói với tôi rằng anh ta rất thoải mái.ha n g tr uy en. c om

Lúc này, tôi không còn lời nào để mắng Thần Núi nữa, vì dù có dùng lời nào để chửi cũng là xúc phạm đến lời thề, tôi mệt mỏi và tuyệt vọng, không còn sức vùng vẫy nữa. Toàn thân tôi ngâm trong nước, và tôi không thể phân biệt được đâu là nước mắt tuyệt vọng của mình và đâu là nước.

Sau khi Thần Núi tắm xong, anh ta lại ôm tôi ra khỏi bồn tắm lớn, sau khi biến tôi thành mèo, anh ta căn bản không còn thứ gọi là liêm sỉ, mặt mũi, cũng không biết tránh khỏi sự nghi ngờ, trực tiếp lấy khăn tắm quấn ngang hông ngay trước mắt tôi, thấy tôi quay đầu không thèm nhìn, anh ta cười lạnh, vừa dùng khăn thấm nước cho tôi, vừa tiếp tục câu chuyện kia, nói với tôi: “Tôi biết, bây giờ trong lòng cô rất khó chịu đối với tôi, sẽ không dễ dàng đồng ý với tôi như vậy, thế nhưng đồng ý với tôi cũng là chuyện tốt đối với cô, có thể rời khỏi đây cùng với Liễu Long Đình, ở bên cạnh anh ta mãi mãi, tôi cũng sẽ không làm phiền đến các người nữa, những điều này cô không cảm thấy rất cám dỗ sao?”

Thần Núi biết rõ bây giờ tôi không thể nói bất cứ câu nào, lại cứ tiếp tục nói nhiều như thể với tôi, anh ta cho rằng những lời kia tôi có thể trả lời được, hoặc nói cách khác, anh ta căn bản không mong chờ câu trả lời của tôi, chỉ là anh ta muốn nói với tôi những điều này.

Thế nhưng mặc kệ anh ta nói với tôi cái gì, tôi vẫn tin tưởng nếu như Liễu Long Đình phát hiện ra tôi biến mất, anh ấy chắc chắn sẽ đến tìm tôi, chỉ cần gặp được anh ấy, tôi chắc chắn sẽ nghĩ cách để anh ấy biết tôi bị Thần Núi biến thành động vật.

Thế nhưng mặc dù Thần Núi đã không còn chút thương hại nào đối với tôi, hoặc nói đúng hơn là không còn cảm tình đối với tôi, nhưng mà động tác anh ta vuốt lông cho tôi lại vô cùng chăm chú tỉ mỉ, chỉ là bây giờ tôi đã biến thành một con mèo, lúc anh ta để tôi nằm sấp còn dễ nói, khi anh ta lật ngửa để lộ cái bụng của tôi, tôi lập tức có cảm giác như bị người ta cởi hết quần áo ra nhìn, thế là nhanh chóng dùng móng vuốt đập vào tay Thần Núi, trong miệng cũng rống to từng tiếng cảnh cáo, bảo anh ta thả tôi ra!

Thế nhưng lúc này Thần Núi cũng không hề e ngại tôi, bàn tay không ngừng xoa lên bụng tôi, nói là xoa, nhưng động tác của anh ta lại giống như đang vuốt ve, từng chút từng chút trên cái bụng tròn, sau khi tay anh ta di chuyển đến vị trí bên dưới đuôi của tôi, một nửa đầu ngón tay của anh ta bỗng nhiên xâm nhập vào trong, cơn đau này lập tức khiến tôi kêu to, thế nhưng Thần Núi nhìn thấy dáng vẻ này của tôi, khóe miệng nhếch lên một nét cười, đôi môi mỏng hơi mở ra, đầu ngón tay lại tìm tòi ở bên trong, ngay lúc tôi hét lên, anh ta nói: “Đồ lẳng lơ.”

Sau khi nghe thấy những lời này, trong lòng tôi ngoại trừ mắng chửi Thần Núi là thằng biến thái, còn cảm thấy vô cùng nhục nhã, ngay cả một con mèo mà Thần Núi cũng không buông tha, bây giờ tôi đang ở trong dáng vẻ mềm yếu này, ngay cả tôi cũng vô cùng chán ghét chính mình! Tại sao tôi lại có thể yêu mềm, dễ bắt nạt như thế, thậm chí tôi bắt đầu chán ghét cái cơ thể người bình thường này quá yếu đuối.

Sau khi làm khô tóc trên người tôi đã là hơn mười giờ đêm, có thể Thần Núi sợ tôi bỏ trốn hay nhân lúc anh ta không để ý mà làm ra điều gì đó gây bất lợi cho anh ra, nên anh ta ôm tôi lên giường, trước đó khi ở trong Thần Phủ, tôi và Thần Núi cũng ngủ trên một chiếc giường, nhưng cũng là mỗi người một chiếc chăn, bây giờ anh ta ôm tôi trong lồng ngực của mình, dùng chăn che lấy đầu tôi, không khí xung quanh người tôi bây giờ còn mang theo cả luồng nhiệt từ trên người anh ta, ở một nơi tràn ngập hơi thở của anh ta, tôi căn bản không ngủ được, cái đầu mèo của tôi không ngừng chuyển động trong chăn, có ý định muốn bỏ trốn.

Thần Núi siết chặt vòng tay, dùng sức rất mạnh, nhưng trên mặt anh ta lại là vẻ mặt bình thường, nhắm mắt nghỉ ngơi, thấy tôi không ngừng cựa quậy, bàn tay lập tức đặt lên đầu tôi, ngón tay thon dài đưa vào trong cổ, xoa cằm tôi, nói với tôi rằng Nữ Hi và Liễu Long Đình chắc đã đánh nhau sắp xong rồi, bảo tôi ngoan ngoãn thành thật một chút, ngày mai anh ta sẽ đưa tôi đi tìm Liễu Long Đình, nếu như bây giờ tôi không nghỉ ngơi đủ, coi như ngày mai gặp Liễu Long Đình với trạng thái không tốt, thì Liễu Long Đình càng khó nhận ra tối hơn.

Cũng không biết có phải do ngón tay của Thần Núi vẫn luôn gãi cằm tôi, khiến cho tôi cảm thấy thoải mái, hay là vì ngày mai thật sự có thể gặp được Liễu Long Đình, tôi phải thật tốt để gặp anh ấy, dùng hết cách để hi vọng anh ấy nhận ra tôi hay không mà sau khi Thần Núi nói những lời này, cuối cùng tôi cũng nặng nề ngủ thiếp đi.ha n g tr uy en. c om

Sáng ngày hôm sau, tôi bị cảm giác nặng nề ở cổ đè đến sực tỉnh, vừa mở mắt, nhìn thấy Thần Núi đã rời giường, tôi nhanh chóng đứng dậy, định nhân lúc này chạy đi, thế nhưng tôi còn chưa đi được hai bước, khi định nhảy xuống giường, trong cổ lại giống như có gì đó giữ chặt lại, một thứ gì đó vô cùng bén nhọn đâm và trong cổ tôi!

Sự đau nhói này lập tức khiến tôi bừng tỉnh, quay đầu nhìn về phía giường, lại nhìn thấy một sợi dây xích bằng sắt buộc tôi lại bên giường, mà vừa rồi lúc tôi thả người xuống, toàn bộ cơ thể của tôi đã dán chặt lên giường, trên cổ còn mang theo một chiếc vòng cổ có kim, đâm thật sâu vào trong cổ tôi, một chút máu đỏ tươi rơi xuống theo lông mèo của tôi!

Thần Núi căn bản chính là một tên khốn, anh ta hại tôi như thế thì sẽ thấy vui vẻ sao?

Mà ngay lúc tôi đang không ngừng giây dụa, Thần Núi mở cửa bước vào, trên tay cầm theo một chút đồ ăn, bây giờ anh ta đã hoàn toàn biến thành dáng vẻ của một con người hiện đại, tóc ngắn, trên người mặc một chiếc áo khoác màu xanh sẫm và một chiếc quần dài, nhưng mặc dù bây giờ anh ta đã biến thành dáng vẻ của con người, nhưng đôi mắt của anh ta vẫn vô cùng gian ác.

Thần Núi thấy tôi máu chảy không ngừng nằm trên giường cũng không vội bước tới, mà chỉ chậm rãi ung dung đặt thức ăn lên bàn rồi mới bước về phía tôi, nói với tôi: “À đúng rồi, quên nói cho cô biết, bây giờ cô đã biến thành mèo, sau này là thú cưng của tôi, mang thú cưng ra ngoài đương nhiên phải có dây xích buộc lại, lát nữa tôi sẽ buộc cô lại rồi mang cô đi gặp Liễu Long Đình.”