Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn / Tránh Ra Bảo Bảo Của Ta Là Xà Yêu)

Chương 426: Cô ấy ở đâu?



**********

Chương 426: Cô ấy ở đâu?

Thần Núi nói xong, vẻ mặt có chút đắc thắng, vươn tay túm tôi từ mép giường kéo chăn đặt tôi xuống giường, đắp chăn cho tôi rồi đi ra ngoài lấy một chiếc khăn tay lụa thêu những sợi vàng lau sạch vết máu trên người tôi.

Bên ngoài nhà đã sáng, tôi lấy chân sờ vào cái vòng quanh cổ, đó là một chiếc vòng đồng nặng, tôi không thể tháo chiếc vòng đồng này ra khỏi cổ, đương nhiên Thần Núi sẽ không giúp tôi. Khi máu trên người tôi gần như được lau sạch, anh ấy đặt tôi lên vai và hỏi tôi: “Cô có muốn ăn không?”

Mặt mèo của tôi quay đi không thèm nhìn anh ta, Thần Núi thấy tôi không để ý,trực tiếp ném đồ ăn vừa mới mua lên bàn, xoay người đem tôi đi ra ngoài.

Tôi không biết mình đã hôn mê bao lâu sau khi Thần Núi đưa tôi ra ngoài, không biết Liễu Long Đình và Nữ Hi có còn quay lại chợ không, theo sự thật thì Liễu Long Đình từng là Thần Đông Hoàng nhưng dù sao ở kiếp này luân hồi, năng lực tái sinh tất nhiên không còn như trước kia, Nữ Hi tuy là nguyên thân, nhưng trước đây rất nhiều tinh khí của cô ta đã bị Liễu Long Đình và Mãng Ngân Hoa hấp thụ, vì vậy sức mạnh hiện tại của họ không thể đoán được, chỉ có đến xem thì chúng tôi mới biết ai thắng ai thua.

Trên đường đi tìm Liễu Long Đình, Thần Núi cứ đi về phương Nam, điều này có thể suy ra Liễu Long Đình và Nữ Hi vẫn còn ở Quy Khư, mặc dù Quy Khư là nơi ở của quỷ, lại là địa bàn của Liễu Long Đình, nhìn chung, Liễu Long Đình và Nữ Hi ở Quy Khư đánh nhau, cơ hội thắng của anh ấy cao hơn một chút, nhưng Nữ Hi đã là Lam Hoa, cho dù Liễu Long Đình có pháp lực lớn đến đâu cũng không thể làm cô ta bị thương một chút nào, điều này khiến tôi cảm thấy hơi lo lắng, nếu như bây giờ Liễu Long Đình không thể đánh bại Lam Hoa, vậy thì phải làm sao?

Đây đương nhiên không phải là điều ngoài dự tính của tôi, khi Thần Núi đưa tôi đến bên cạnh Nam Hải, anh ta trực tiếp xuống biển, đến cổng Quy Khư.

Lúc này Thần Núi cũng không hề nóng nảy, dường như anh ta căn bản không hề quan tâm rốt cuộc thì Liễu Long Đình hay Nữ Hi thẳng, khi chúng tôi đặt chân đến trước cửa Quy Khư, Thần Núi đưa tay đến bên miệng, nhỏ giọng niệm mấy câu thần chú, cửa Quy Khư lập tức mở ra, không đợi tôi nghi ngờ tại sao Thần Núi có thể biết được thần chú mở cửa Quy Khư, Thần Núi đã quay sang nhìn tôi đang ở trên vai anh ta, nói một câu: “Câu thần chú này là Nữ Hi đã dạy tôi, cô ta nghĩ bây giờ mình không phải là đối thủ của Liễu Long Đình, cho nên bảo tôi thu phục cô trước, ba ngày sau lại đến đây gặp cô ta.”

Nghe Thần Núi nói như vậy, chắc là tôi đã hôn mê ba ngày rồi, mà trong ba ngày này Liễu Long Đình và Nữ Hi vẫn còn đang đánh nhau.

Nghĩ đến chuyện Liễu Long Đình vẫn luôn chiến đấu một mất một còn từng phút một, mà tôi lại dễ dàng bị Thần Núi bắt đi, bây giờ lại xuất hiện trước mặt anh ấy với dáng vẻ của một con mèo vô tích sự, tôi thật vô dụng, tôi vẫn luôn không muốn trở thành gánh nặng của anh ấy, nhưng cuối cùng anh Lấy vẫn luôn là người phải gánh vác tôi.

Thế nhưng Nữ Hi đã nghĩ rằng cô ta không thể đánh bại Liễu Long Đình, vì sao vẫn muốn đến đây để bị Liễu Long Đình đánh, mà còn bảo Thần Núi đến đây cứu cô ta ra?

Lúc tôi đang suy nghĩ về vấn đề này cũng không hề nói với Thần Núi, nhưng dường như anh ta biết được tôi đang nghĩ gì, nhìn về phía tàn tích chất đống ở Quy Như trước mắt, nói: “Trước đó Liễu Long Đình là Thần Đông Hoàng, lúc trước cô là người mà anh ta tự hào, phóng tầm mắt nhìn cả ba giới, cũng chỉ có cô ở kiếp trước mới có một chút tư cách đấu lại anh ta, mặc dù Nữ Hi không đánh lại anh ta, nhưng cơ thể cô ta đã luyện thành Kim Cang hộ pháp, có thể khiến cho nước thánh hồi sinh của Liễu Long Đình bị hủy, chỉ cần liên tục gây ra trận chiến, khiến cho tinh hồn của Liễu Long Đình cạn kiệt, sụp đổ, đó chính là ngày chết của anh ta.”

Bọn họ nghĩ hay thật, cho rằng Liễu Long Đình là đồ ngốc sao? Nghĩ rằng anh ấy không biết tự bảo vệ bản thân sao? Thế nhưng nhìn đống phế tích trước mặt, coi như bây giờ không nhìn thấy Liễu Long Đình tôi cũng có thể tưởng tượng được ở đây đã xảy ra một trận chiến ác liệt như nào, thế nhưng cho dù có ác liệt đến mức nào thì bây giờ cũng sắp dừng lại rồi, Thần Núi mang tôi đi vào sâu trong thần điện của Quy Khư.

Lúc trước nghe nói Quy Khư là nơi do Liễu Long Đình thành lập, cũng có thể nuốt trọn cả ba giới, tôi và Liễu Long Đình đã từng Quy Khư, dù nó có lớn đến đâu thì vẫn khiến người ta cảm thấy ở đây giống như một cái tỉnh nhỏ, bởi vì bầu trời ở đây khiến người khác cảm thấy rất ngắn và rất ngột ngạt, ngay cả tôi, vài ngày trước mới bước vào Quy Khư cũng có cảm giác như vậy, nhưng bây giờ đi vào lại không giống thế, mặc dù nhìn thấy ở trong Quy Khư đều là tàn tích, nhưng bầu trời dường như đã cao hơn, rộng lớn hơn, sáng hơn trước đó rất nhiều, trên đường Thần Núi đưa tôi đi về hướng Đông của thần điện Thần Đông Hoàng, đâu đâu cũng thấy đám quỷ yêu đang chỉnh sửa mái gỗ nát bét, mặc dù bọn họ không có nhà, nhưng tôi có thể nhìn thấy vẻ mặt vô cùng hạnh phúc trên gương mặt của bọn họ, giống như một sức sống mới đang bùng cháy vậy!

Nhà bị phá, không phải đáng lẽ ra nên đau khổ sao? Tại sao bọn họ vẫn còn hạnh phúc như vậy?

Thế nhưng lúc này tôi cũng không chú ý quá nhiều đến việc quỷ yêu trong Quy Khư Chi Hải như thế nào, điều tôi quan tâm hơn hết chính là Liễu Long Đình, khi chúng tôi dắp đến trước cửa sân của thần điện, có một nhóm linh hồn tà ác tay cầm vũ khí, bày binh bố trận đang vây quanh thần điện, mà bên trên thần điện, Liễu Long Đình và Nữ Hi vẫn còn đang đấu pháp với nhau, sức mạnh của hai người không thua kém nhau nhiều, nhưng có thể nhìn thấy bây giờ Liễu Long Đình đang chiếm lợi thế hơn một chút, năng lượng tỏa ra khi bọn họ đấu pháp vô cùng lớn, những pháp lực còn lại hóa thành gió lớn, từng đợt phá về phía chúng tôi, khiến cho lông trên người tôi và tóc của Thần Núi bay tán loạn.

Bây giờ mặc dù Nữ Hi không đánh lại Liễu Long Đình, nhưng mỗi lần cô ta đánh Liễu Long Đình đều dùng pháp lực làm tiêu hao tinh khí trong người Liễu Long Đình, cô ta không có ý định giết Liễu Long Đình, mà muốn Liễu Long Đình dần dần hao mòn mà chết, thế nhưng bây giờ Liễu Long Đình dường như cũng không muốn tha cho Nữ Hi, mỗi một chiêu anh ấy đánh ra đều muốn nhốt Nữ Hi lại.

Tôi muốn nhắc nhở Liễu Long Đình đừng có tiếp tục dây dưa như thế với Nữ Hi, lúc này nhìn anh ấy, tôi căn bản không còn nhớ rằng cổ mình còn đang bị gông xiềng giữ lại, bốn chân vừa dùng sức, trong nháy mắt nhảy từ trên vai Thần Núi xuống, nhưng kết quả lần này lại không khác gì lúc tôi xuống giường hồi sáng, sợi dây thòng lọng trên cổ treo tôi trên người Thần Núi, mà cây kim bên trong lại do sức nặng của cơ thể tôi, một lần nữa đâm vào vết thương trong cổ!

Đau vô cùng! Cả người đau nhức! Tôi đau giống như một con tôm vừa bị vớt lên bờ, cố hết sức giãy dụa, tiếng kêu thê lương từ miệng mèo của tôi phát ra, Thần Núi cũng không hề quan tâm, ngược lại còn cách lấy sợi dây kéo tôi lên, giống như đang nhìn một trò hề, ngay trước mặt vô số linh hồn tà ác, đưa ra trước mặt anh ra, đột nhiên tôi thấy mặt anh ta lóe lên vẻ đắc ý, cúi đầu xuống nhìn tôi, lại ngẩng đầu lên nhìn Thần cung đang đánh nhau với Nữ Hi trên không, Nữ Hi dường như đã biết Thần Núi đến, pháp lực tỏa ra dần dần yếu đi, mà Thần Núi lúc này lại hét lớn về phía Liễu Long Đình: “Họ Liễu kia, Bạch Tô sắp chết rồi, nếu như anh còn muốn gặp Bạch Tô, vậy thì lập tức đến gặp tôi!”

Giọng điệu của Thần Núi khi nghe thấy câu nói này rất ngang ngược, hai con người đen nhánh chất chứa đầy hận thù, mà sau khi Liễu Long Đình nghe thấy tiếng hát của Thần Núi, anh ấy vừa chống đỡ đòn đánh của Nữ Hi, vừa quay đầu nhìn thoáng qua Thần Núi, mà ngay lúc Liễu Long Đình quay đầu đó, Nữ Hi lập tức thoát khỏi pháp lực trói buộc của Liễu Long Đình bay vút về phía cổng Quy Khư, mà khi Nữ Hi bay đến trên đầu Thần Núi, trong nháy mắt kéo tay của Thần núi, muốn đưa anh ta đi, nhưng Liễu Long Đình đã kịp thời đánh một đòn khói trắng về phía Thần Núi, mà Thần Núi nhìn thấy luồng khói trắng này, nhanh chóng bảo Nữ Hi đi mau, anh ta sẽ tự nghĩ cách rời đi! Ngay lúc anh ta nói đế đây, luồng khói trắng kia đã vọt thẳng vào trong cơ thể của Thần Núi, Thần Núi không thể chịu đựng được sức mạnh lớn như vậy, cả người ngã xuống đất trong nháy mắt, nhưng trong tay anh ta vẫn còn cầm chặt gông xiềng của tôi.

Nữ Hi cũng không do dự, Thần Núi bảo cô ta đi, cô ta lập tức đi, mà khi Thần Núi và tôi cùng lúc ngã trên mặt đất, Liễu Long Đình đã nhanh chóng vọt tới trước mặt Thần Núi, không hề nhìn đến tôi, lập tức tóm lấy Thần Núi từ dưới đất kéo lên, hỏi anh ta: “Cô ấy ở đâu?”