Hôm Nay Boss Vẫn Đóng Giả Làm Người

Chương 5: Tiệc buffet



Tác giả: Bạch Nhứ Trầm

Edit: Dandan

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Trong phòng trọ,

Ánh đèn mờ nhạt trong phòng khách chiếu rọi lên chậu cây mẫu tử, trên sàn nhà liền xuất hiện một bóng dáng đang giương nanh múa vuốt.

Bạch Úc ngồi trên sô pha bên cạnh chậu cây, tâm tình phức tạp mà nhìn tấm thẻ vàng kim trong tay.

Mười phút trước, hai người kia bỏ cậu ở cửa tiểu khu, hơn nữa còn không chút khách khí mà mang đi năm con ếch xanh của cậu.

Lâm Mặc nắm tay cậu, lặp đi lặp lại nhiều lần mà cường điệu đãi ngộ của cục điều tra sự kiện đặc thù có bao nhiêu tốt, văn phòng lại lớn bao nhiêu, tuyệt đối sẽ không xuất hiện tình huống ăn không đủ no.

Chẳng sợ Bạch Úc nói bắt ếch xanh ăn chỉ là nếm thức ăn tươi mới, Lâm Mặc vẫn như cũ cho rằng cậu là bị lòng tự trọng của sinh viên quấy phá, đang che giấu chân tướng.

Bạch Úc nhìn Lâm Mặc ngoài miệng nói ' thì ra là vậy ' nhưng biểu tình lại như cũ mang theo một tia đồng tình cùng không tin, cuối cùng vẫn là lựa chọn câm miệng.

Sở Trạch Hoài lại im lặng, một tay cầm di động, một tay xách túi ếch xanh, hoàn mỹ ngăn chặn khả năng Bạch Úc muốn cướp túi về.

Chẳng qua ở sau khi cậu nhận mệnh về nhà, đối phương liền buông di động, từ trong túi quần lấy ra thứ gì đó, cọ qua túi áo trên của cậu, thừa dịp cậu còn không có phản ứng lại, xách túi ếch xanh cùng Lâm Mặc xoay người rời đi.

Chờ hai người rời đi, Bạch Úc mới phát hiện trong túi là một tấm thẻ màu vàng kim.

"Đây là..... Trợ cấp sao?"

Bạch Úc gian nan mà từ trong mảnh nhỏ ký ức tìm được những tấm thẻ cùng loại.

Không có biện pháp, hiện tại thanh toán điện tử quá mức tầm thường, nguyên chủ cũng có một đoạn thời gian không có dùng qua thẻ ngân hàng.

Cậu cẩn thận mà sờ hoa văn trên tấm thẻ, theo sau cầm thẻ tiến đến chóp mũi, nhẹ nhàng ngửi một chút.

Trên thẻ lây dính hơi thở của chủ nhân, đó là một loại hương thơm thực đạm thực đạm, giống hệt hương thơm câu dẫn người phạm tội trên người đối phương.

Chỉ tiếc hương thơm ở mặt trên chỉ là bị lây dính, còn theo thời gian trôi đi mà không ngừng biến đạm, cuối cùng biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

【 Hẳn là đi, thẻ ngân hàng này giống như còn là do một ngân hàng lớn phát hành, bên trong ước chừng có mấy ngàn đồng tiền. 】

Hệ thống đại khái rà quét một chút, đây là một tấm phổ phổ thông thông thẻ ngân hàng.

【 Nhưng là dù có tiền, cũng không có cách nào mua được năng lượng. 】

Bạch Úc đem tấm thẻ này đặt cùng chỗ với thẻ sinh viên, thở dài.

【 Đúng rồi, nói đến năng lượng, vì cái gì ngươi lại dừng tấn công khi đối mặt với nhiễu sóng giả kia? 】

Hệ thống nhớ tới điều gì, nửa là nghi hoặc nửa là oán giận hỏi,

【 Năng lượng ẩn chứa trong thân thể của nàng so với năm con ếch xanh cộng lại còn lớn hơn. 】

Bạch Úc sửng sốt, theo sau hơi hơi rũ mắt:

【 Từ phía trước xem nàng cùng người bình thường chẳng khác nhau, ta không nhận ra được nàng là nhiễu sóng giả...... 】

Hệ thống ngạc nhiên: 【 Ngươi là Boss phó bản giết nhiều người chơi nhất, mà còn đối con người động lòng trắc ẩn? 】

【 Không giống nhau, người chơi mặc kệ bị giết bao nhiêu lần đều sẽ sống lại, nhưng là con người trong hiện thực, đã chết liền thật sự đã chết. 】

【 Người chết, không chỉ có thân thể chết đi, mà cả những gì họ đã trải qua đều sẽ theo gió trôi đi, ta cảm thấy những điều này so với năng lượng càng quan trọng. 】

Bạch Úc nhớ lại mấy người chơi thường xuyên tới đánh phó bản, khóe môi hơi hơi giơ lên.

Ở trong vô số người chơi, ít nhiều sẽ xuất hiện mấy cái linh hồn thú vị.

Ở thời điểm những người chơi khác đều tìm manh mối giết địch cùng đại đào vong, có người chơi sẽ ôm lấy dây leo của cậu nói cái gì ' Boss, ta phải làm chó của ngài ', thậm chí còn vươn đầu lưỡi muốn liếm lá cây của cậu.

Có người chơi lại dang rộng tay, dùng vẻ mặt cuồng nhiệt cùng chờ mong đối với cậu hô to ' Đến đây đi! Dùng dây leo của ngài đâm xuyên thân thể của ta đi! '

Còn có người chơi mang vẻ mặt chờ mong mà nhìn chằm chằm cậu hỏi ' Nghe nói có phó bản có thể cùng Boss yêu đương, ngài có thể sao? '

Càng có nhiều người chơi, ở trước mặt cậu bát quái những chuyện xưa cẩu huyết giữa các Boss phó bản.

Những nội dung đó mang đến rất nhiều thú vị trong công việc buồn tẻ của Bach Úc.

Nếu không phải người chơi sẽ không ngừng sống lại, cậu sẽ không giết chết những người thú vị đó, mà khẳng định sẽ tìm một chỗ đem bọn họ đều nhốt lại, làm bọn họ mỗi ngày kể chuyện xưa.

Hệ thống tuy rằng không thể lý giải sự kiên trì của Bạch Úc, nhưng nó vẫn hiểu rõ ý tứ của đối phương:

【 Nếu không như vậy đi, về sau năng lượng của Vật Ô Nhiễm về ngươi, năng lượng của nhiễu sóng giả về ta, thế nào? 】

Bạch Úc bởi vì có thân thể của mình, cho nên có thể cắn nuốt rớt huyết nhục của Vật Ô Nhiễm.

Chỗ tốt là có thể đem sở hữu năng lượng đều cắn nuốt hấp thu.

Chỗ hỏng là thi thể Vật Ô Nhiễm sẽ từ đây biến mất, hơn nữa có Vật Ô Nhiễm hương vị là thật là một lời khó nói hết.

Hệ thống không có thân thể của mình, có thể trực tiếp hấp thu năng lượng trong tinh thần của nhiễu sóng giả.

Chỗ tốt là sẽ lưu lại thi thể, sẽ không dẫn người chú ý.

Chỗ hỏng là nó cũng chỉ có thể hấp thu một bộ phận năng lượng, một bộ phận năng lượng khác lại không thể hấp thu được.

Bạch Úc gật gật đầu:【 Cũng được, chờ lần tiếp theo gặp được nhiễu sóng giả, ta sẽ để lại cho ngươi. 】

*********

Đêm khuya, bên ngoài cục điều tra sự kiện đặc thù.

Một thân ảnh cao gầy lén lút mà đến gần bên ngoài một kho hàng lớn.

【 Tìm kiếm vị trí kho hàng, giảm một điểm năng lượng, che chắn hệ thống theo dõi, giảm hai điểm năng lượng, xâm lấn mạng lưới internet nội bộ của cục điều tra, giảm ba điểm năng lượng...... Cũng may vị trí kho hàng tạm thời này tương đối hẻo lánh, cấp bậc bảo vệ lại không cao, bằng không lấy số năng lượng còn lại của ta, cũng chưa có biện pháp làm ngươi tiến vào. 】

Hệ thống nhìn kiến trúc kim loại vuông vức trước mặt, lẩm bẩm nói.

Lần này nó chính là đem năng lượng áp đáy hòm đều dùng tới.

Nếu là lần này còn không có thu hoạch, sau khi trở về nó sẽ lâm vào ngủ say.

Vận khí tốt thì cách mấy ngày tỉnh một lần, vận khí không tốt liền phải cách mấy tháng mới có thể tỉnh một lần, nếu là vận khí lại càng không tốt nói.....

【 Kho hàng tạm thời là sao? 】

Thanh âm tò mò của Bạch Úc đánh gãy liên tưởng đáng sợ của hệ thống.

||||| Truyện đề cử: Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương) |||||

【 Người của cục điều tra sau khi chiến đấu thì tạm thời đem thi thể của Vật ô nhiễm và nhiễu sóng giả đặt trong một kho hàng lớn, sau đó người của bộ phận nghiên cứu sẽ đến tiến hành nghiên cứu, đồ vật có giá trị thì cất vào nhà kho, còn không giá trị thì bị tiêu hủy. 】

Hệ thống đem tin tức mình tìm hiểu được nói ra.

Cũng đúng là bởi vì nơi này chỉ là địa phương chứa đồ tạm thời, cho nên cấp bậc bảo hộ mới không cao.

Với năng lượng hiện tại của nó, vừa vặn tốt có thể xâm nhập và thao tác hệ thống máy tính nơi này, đến nỗi cấp bậc càng cao nhà kho...... Vẫn là đừng suy nghĩ.

"Tích ——"

Một âm thanh đạo điện tử vang lên, ngọn đèn đỏ trên cửa lớn nhấp nháy vài cái, tiếp đó lại chuyển sang màu xanh lục.

Cửa sắt lớn bị mở ra, đủ loại hương thơm khác nhau nghênh diện đánh tới.

Thứ đầu tiên xuất hiện trong tầm mắt của cậu chính là năm con Vật ô nhiễm ếch xanh và thi thể của cô bé nhiễu sóng giả.

Ngoài ra, còn có Vật ô nhiễm cá đen to lớn, một đoàn thủy thảo so với cậu còn cao to, một thi thể con nhện với nhiều đôi mắt ở trên chân.....

Bạch Úc nhìn bên trong kho hàng tạm thời chất đầy các loại đồ vật, chóp mũi ngửi những hương vị khác nhau, không nhịn được nuốt một ngụm nước miếng.

Này chẳng lẽ chính là tiệc buffet trong miệng con người sao?

【 Mau! Ta giống như lại bị phát hiện, bất quá người nọ tạm thời còn không có truy tra đến nơi đây, chúng ta mau ăn. 】

【 Được, ta đây liền trực tiếp ở chỗ này hấp thu. 】

Đối mặt với nhiều mỹ thực như vậy, Bạch Úc do dự vài giây, theo sau bắt đầu ăn từ vật thơm nhất.

Ngón trỏ biến thành cành khô bén nhọn đâm xuyên qua vảy cứng của Vật ô nhiễm cá đen, đâm vào trong lớp thịt tươi ngon của nó.

Một thanh âm hút thạch trái cây vang lên.

Chỉ trong chớp mắt, thi thể của Vật ô nhiễm cá đen liền bẹp đi xuống, chỉ còn lại có một tầng da mỏng.

Một lát sau, ngay cả da cũng phong hoá thành bột phấn màu đen.

Bạch Úc liếm liếm khóe môi, trong mắt lóe lên tia thỏa mãn.

Cậu thực mau lại đem ngón tay đâm vào thân thể của một Vật ô nhiễm khác.

Thanh âm hút thạch trái cây không ngừng vang lên, hương vị đồ ăn bên trong kho hàng tạm thời cũng dần dần trở nên nhạt đi.

Trong lúc Bạch Úc vội vàng cắn nuốt Vật Ô Nhiễm, hệ thống cũng ở vội.

Nó thậm chí so đối phương còn muốn vội.

Nó một phương diện ở trên mạng cùng người phát hiện ra mình người truy ta trốn, không ngừng cấp đối phương thiết trí một ít tân chướng ngại, một phương diện muốn đi hấp thu năng lượng bên trong thi thể của nhiễu sóng giả.

Toàn bộ hệ thống vội đến bay lên.

Cũng may trình độ bận rộn này cũng không phải không thể tiếp thu.

Rốt cuộc ở trong phó bản, nó một bên thả xuống đạo cụ giúp đỡ người chơi, một bên đem vị trí cùng tình huống của người chơi nói cho Bạch Úc.

Ước chừng qua đi nửa giờ, hệ thống hấp thu sở hữu năng lượng của nhiễu sóng giả, mà người kia cũng tỏa định được vị trí hiện tại của họ.

【 Đi thôi, lập tức liền có người tới. 】

【 Ân, tốt. 】

Bạch Úc thoả mãn mà liếm liếm ngón tay, đôi mắt xinh đẹp hơi hơi cong lên, nhìn qua cực kỳ sung sướng.

Tế bào thuộc ba ngón tay trên bàn tay phải của cậu đã hoàn toàn chuyển hóa vì tế bào thực vật, có thể tùy thời chuyển đổi giữa hai trạng thái mềm mại dẻo dai cùng cứng rắn bén nhọn.

Chuyến đi này thật sự là quá đáng giá.

Cậu bước chân nhẹ nhàng mà đi ra ngoài, thuận tay còn đóng cửa lại.

Ở thời điểm cửa bị đóng lại, Bạch Úc nhìn kho hàng tạm thời đã trống trải đi rất nhiều, gợi lên khóe môi.

Cảm ơn quà tặng đến từ con người.