Hôm Nay Boss Vẫn Đóng Giả Làm Người

Chương 6: Thật trùng hợp



Tác giả: Bạch Nhứ Trầm

Edit: Dandan

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Đêm khuya, Cục điều tra sự kiện đặc thù

Một tiếng gào lớn đem sự yên tĩnh của cục điều tra phá tan:

"Kẻ nào! Rốt cuộc là kẻ nào!? Đáng giận, ngươi tốt nhất là cầu nguyện đừng bị ta bắt được!"

Một người phụ nữ gầy yếu tóc tai lộn xộn, trên mặt còn mang theo kính đen đứng ở cửa kho hàng tạm thời, có chút hỏng mất mà nhìn kho hàng đã mất đi ít nhất ba phần tư đồ vật.

"Chị Nguyên, làm sao thế? Mất ngủ sao."

Lâm Mặc bị tiếng gào to làm tỉnh giấc, trực tiếp từ ký túc xá công nhân chạy tới cửa kho hàng.

Tuy rằng hiện tại hắn còn chưa phải là thức tỉnh giả, cũng còn không có bắt được biên chế chính thức của cục điều tra, nhưng bởi vì thân phận đặc thù, vẫn là có thể tạm thời ở tại ký túc xá công nhân của cục điều tra.

"Có ăn trộm! Vẫn là tên ăn trộm có gan lớn!"

Hai tay Nguyên Tuyết nắm chặt vai Lâm Mặc, trong thân thể nhỏ gầy bộc phát sức mạnh to lớn, cô không ngừng lắc lắc Lâm Mặc,

"Sở Trạch Hoài đâu? Kêu y mau tới giúp chị bắt ăn trộm, đối phương khẳng định còn không có đi xa!"

Lâm Mặc cảm thấy trên vai truyền đến đau đớn, không khỏi hít hà một hơi:

"Chị Nguyên.... Chị bình tĩnh một chút, thành phố Lâm Hải vừa mới gọi điện thoại đến yêu cầu giúp đỡ, đội trưởng Sở đã mang theo chị Yến qua chi viện."

Xem ra chị Nguyên thật sự là bị kích thích rồi, người ngày xưa tôn kính, sùng bái còn có một chút sợ hãi anh trai hắn, hiện tại liền tên đều có thể trực tiếp rống ra tới.

Lâm Mặc quay đầu nhìn thoáng qua kho hàng tạm thời.

Đồ vật thật sự thiếu rất nhiều, trừ bỏ thi thể của nhiễu sóng giả, thi thể của vật ô nhiễm khác đều không thấy.

Bất quá muốn nói tổn thất có bao nhiêu lớn..... Cũng không tính nhiều lắm.

Rốt cuộc tất cả đồ vật nhiều nhất sẽ chỉ ở kho hàng tạm thời dừng lại một tuần, lúc sau liền sẽ bị đưa đi bộ phận nghiên cứu tiến hành nghiên cứu.

Đồ vật bên trong lại không có gì đặc biệt, chỉ là một ít bình thường lại nhỏ yếu vật ô nhiễm cùng nhiễu sóng giả.

"Chị Nguyên, ổn định tâm tình, ăn trộm khẳng định có thể tìm được, chị đi về ngủ trước, ngày mai chúng ta còn muốn đi từng cái tiểu khu tiến hành kiểm tra đo lường."

Lâm Mặc an ủi đang ở vào hỏng mất Nguyên Tuyết, hơn nữa ý đồ đem người khuyên trở về đi ngủ,

"Nếu là chị để ý vật ô nhiễm ở bên trong, chờ đội trưởng Sở cùng chị Yến trở về, cho chị chém gấp đôi.... A không, gấp năm lần vật ô nhiễm."

Nguyên Tuyết vươn tay gãi gãi đầu, lẩm bẩm nói:

"Này đã không phải là vấn đề về vật ô nhiễm, mà đây đã là lần thứ hai!"

"Cái gì?"

"Lần thứ hai! Tên kia lông tóc không tổn hao gì mà từ trong tay chúng ta trốn thoát hai lần! Đây là trào phúng đối với năng lực của chúng ta, chị nuốt không được cục tức này!"

*********

【 Thật thỏa mãn. 】

Hệ thống hoàn toàn không biết có một người vô tội bị nó làm tức điên rồi.

Nó mỹ tư tư mà nhìn năng lượng của mình, tâm tình vui vẻ.

Tuy rằng còn xa xa so ra kém phía trước nó sở có được năng lượng, nhưng ít nhất không cần lại lo lắng ngày nào đó sẽ bởi vì năng lượng không đủ mà lâm vào ngủ say.

【 Đúng vậy. 】

Bạch Úc nằm trên sô pha mềm mại, khí chất tối tăm tan đi, cả người mang theo một cảm giác lười biếng sau khi được thỏa mãn.

Từ khi đi vào thế giới này, đây vẫn là lần đầu tiên cậu có cảm giác được ăn no.

Cậu vươn tay phải, ba ngón tay biến thành dây leo dài màu xanh lục, cuốn lên một miếng bánh kem xinh đẹp tinh xảo ở trên bàn.

Miếng bánh kem này là Đường Lỗi để lại cho cậu.

Trừ bỏ bánh kem, phía dưới còn có một tờ giấy ghi chú, nói là hắn có chỉ số bị kiểm tra đo lường ra vượt mức bình thường, trong khoảng thời gian ngắn không thể quay về, làm cậu nhớ tưới nước cho cây mẫu tử, đồng thời chiếu cố tốt chính mình.

Có lẽ ở trong mắt Đường Lỗi, sinh viên không thích giao tiếp còn thường xuyên thức đêm, cần có một nam nhân thành thục quan tâm một chút.

Chẳng qua thực đáng tiếc, lời nói của hắn đã đến không được người mà hắn chân chính muốn quan tâm.

Bạch Úc vừa nghĩ, vừa híp mắt ăn một ngụm bánh kem.

Bơ mềm mại trộn lẫn chất lỏng màu nâu ở đầu lưỡi lướt qua, hương vị chocolate nồng đậm ở khoang miệng nổ tung, mang cho người ăn một cảm giác kỳ diệu.

Đây là hương vị mỹ diệu mà trước giờ Bạch Úc chưa từng nhấm nháp.

Tuy rằng thứ này hoàn toàn sẽ không mang đến năng lượng cho cậu, nhưng luận về mang đến vị giác hưởng thụ mà nói, Bạch Úc vẫn là rất thỏa mãn.

Cậu dùng dây leo giơ lên miếng bánh kem chocolate.

Ánh mặt trời xuyên thấu qua pha lê chiếu xạ tiến vào, ở mặt ngoài bánh kem màu nâu đen lưu lại một mảnh nhỏ kim sắc, rõ ràng là một miếng bánh kem phổ phổ thông thông, giờ phút này lại phảng phất xuất hiện một cảm giác thần thánh.

"Con người thật lợi hại."

Bạch Úc tự đáy lòng mà nói.

Hiện tại cậu càng ngày càng thích thế giới này.

Khen ngợi xong, cậu bắt đầu chậm rãi hưởng thụ miếng bánh khác với vật ô nhiễm này, nhưng lại đồng dạng mỹ vị bánh kem.

"Cốc"

Động tác nhấm nuốt của Bạch Úc dừng một chút.

"Cốc, cốc"

Bạch Úc buông bánh kem trong tay xuống, lật xem mảnh nhỏ ký ức.

Nguyên chủ tính cách trầm mặc, người quen biết rất ít, có thể tới nơi này trừ bỏ Đường Lỗi, cũng liền dư lại một mình Chu Dật.

Ngô, có lẽ còn muốn thêm vào anh trai quản lý chung cư cùng chị chủ nhà.

Bạch Úc lười biếng mà từ trên sô pha đứng lên, đi đến mở cửa.

"Cốc, cốc, cốc......"

Tiếng đập cửa như cũ ở tiếp tục vang lên, không nhanh không chậm, mỗi một tiếng khoảng cách đều phi thường đều nhau, một tia sai lầm đều không có.

Không giống như là người mà cậu quen biết sẽ gõ ra tới.

Thậm chí..... Cũng không giống tiếng gõ cửa mà con người có thể gõ ra tới.

Bạch Úc không nhịn xuống liếm liếm răng nanh.

Bất quá rất nhanh, còn không chờ Bạch Úc mở cửa, tiếng gõ cửa cũng đã dừng lại, bên ngoài truyền đến âm thanh lôi kéo.

Vài giây sau, cửa gỗ có chút cũ nát bị mở ra.

Ngoài phòng rỗng tuếch.

Bạch Úc có chút thất vọng mà nhìn trái phải, theo sau dùng sức ngửi ngửi.

Trong không khí chỉ tàn lưu một đạo phi thường phi thường nhạt mùi tanh cùng hương vị.

Cậu lại cúi đầu nhìn xem, phát hiện trước cửa có một bãi nước.

Trừ cái này ra, trên hành lang còn có một vệt nước, kéo dài đến cuối hành lang sâu thẳm.

Chậc, xem ra là bị người đoạt trước.

Bạch Úc có chút tiếc nuối mà đóng cửa lại, một lần nữa về tới trên sô pha ăn bánh kem.

Tính, dù sao hương vị kia nhạt như vậy, phỏng chừng cũng liền bằng năng lượng mà một con ếch xanh ẩn chứa thôi.

Đã hưởng thụ qua buffet mỹ vị ở kho hàng tạm thời, Bạch Úc đã không còn là người mà một ngày trước liền một tia năng lượng nhỏ như chân muỗi cũng phải cắn nuốt.

Loại đồ ăn cấp thấp này, không có liền không có đi.

Vừa lúc có thể hảo hảo hưởng thụ một chút tiểu điểm tâm ngọt mỹ vị mà con người đã chế biến ra.

Chẳng qua thực đáng tiếc, Bạch Úc cuối cùng cũng không có hoàn chỉnh mà ăn xong toàn bộ bánh kem chocolate.

Ở ăn đến một nửa thời điểm, tiếng đập cửa lại vang lên lần nữa.

So với phía trước quỷ dị quy luật tiếng đập cửa, lần này thanh âm bình thường rất nhiều.

"Có người ở sao? Tôi là quản lý tòa nhà, bên trên yêu cầu tất cả mọi người đi xuống tiến hành kiểm tra đo lường thể chất."

Thanh âm quen thuộc vang lên, là vị anh trai tuổi trẻ nhiệt tình bên trong mảnh nhỏ ký ức.

Bạch Úc xoa xoa vụn bánh chocolate bên miệng, mở cửa.

"A? Đường đại ca không ở sao? Bên trên nói tất cả mọi người đều phải đi xuống."

Anh trai quản lý chung cư không nghĩ tới mở cửa chính là khách thuê cảm giác tồn tại cực kỳ thấp này, còn cố ý hướng bên trong nhìn nhìn.

"Hắn ở công ty kiểm tra đo lường xong sau, liền nói là phải rời đi một thời gian."

Bạch Úc một bên nói, một bên đem áo khoác cùng giày thay đổi.

" Vậy tôi liền ghi chép lại, cậu đi xuống trước đi."

Anh trai quản lý chung cư gật gật đầu, đi đến phòng thuê khác trên cùng một hành lang, vừa đi vừa nhắc nhở,

"Lần sau không cần ở hành lang đổ nước nhiều như vậy, sẽ bị hàng xóm khiếu nại."

Bạch Úc:....... Lại không phải lỗi của cậu.

Cậu cúi đầu nhìn nhìn chỉ có ở trước cửa phòng mình có một bãi nước, cuối cùng vẫn là không nói gì thêm, cầm lấy chìa khóa đi xuống lầu.

*********

Người ở dưới lầu đều xếp thành một hàng, hai người mặc chế phục đen đi qua trước mặt của những người này.

Một người trong đó cầm dụng cụ kiểm tra, một người khác thì không ngừng ghi chép ở trên giấy.

Bạch Úc dừng một chút.

Không nghĩ tới nhanh như vậy liền lại cùng đối phương gặp mặt.

Mà thân ảnh đang ở ghi chép cũng thấy Bạch Úc, ánh mắt của hắn sáng lên: "Bạch Úc! Nơi này nơi này! Tôi liền đoán được sẽ gặp được cậu."

Hắn một bên ' xoát xoát xoát ' mà ghi chép tình huống thân thể cùng tin tức của mỗi người, một bên ở không ảnh hưởng công tác đồng thời cùng Bạch Úc nói chuyện với nhau.

"Thật là trùng hợp a, các ngươi đây là đang làm gì?" Bạch Úc đứng bên cạnh Lâm Mặc, nhìn một đống số liệu cậu xem không hiểu, nghiêng đầu hỏi.

"Kiểm tra đo lường một chút mọi người.... Ân..... Thân thể trạng huống, cậu hiểu."

Bút trong tay Lâm Mặc tạm dừng một chút, rồi tiếp tục nói.

【 Kỳ thật chính là đem thức tỉnh giả cùng nhiễu sóng giả từ bên trong người thường tìm ra, sau đó tách ra xử lý. 】

Hệ thống đem lời nói của Lâm Mặc chuyển hóa thành một lời nói càng thêm thông tục dễ hiểu.

【 Nhiễu sóng giả còn cần kiểm tra đo lường sao? 】

Không phải liếc mắt một cái là có thể nhìn ra tới sao?

【 Người thường cũng không phải lập tức đã bị ô nhiễm thành nhiễu sóng giả.

Thời gian đầu bị ô nhiễm, bọn họ cùng người bình thường không sai biệt lắm, trừ bỏ kiểm tra đo lường ra tới, những người khác là cảm giác không được.

Giai đoạn giữa quá trình bị ô nhiễm, thân thể của bọn họ bắt đầu biến dị, suy nghĩ bắt đầu hỗn loạn.

Giai đoạn cuối quá trình bị ô nhiễm, thân thể hoàn toàn biến dị, mất đi tư duy con người, trở nên thị huyết tàn bạo. 】

Hệ thống lật xem một chút tư liệu được sao chép từ trong mạng lưới internet nội bộ của cục điều tra, bổ sung nói.

Bạch Úc ngẫm nghĩ, mà Lâm Mặc còn ở một bên không ngừng bá bá bá nói, nói nói liền biến thành phun tào.

"Vốn dĩ bầu không khí kiểm tra đo lường không có trầm trọng như hôm nay, rốt cuộc phần lớn mọi người đều là bình thường, ngày thường chúng ta đều một bên kiểm tra đo lường một bên nói chuyện phiếm, nhưng chị Nguyên ngày hôm qua tức giận đến cả đêm cũng chưa ngủ, hôm nay tinh thần đặc biệt không tốt, khí áp cũng rất thấp, tôi cũng không dám nói chuyện."

Lâm Mặc giọng nói siêu cấp nhỏ, nói xong, hắn triều một bên bĩu môi.

Đó là vị nữ tính đang ở kiểm tra đo lường từng người, nhìn qua vóc dáng lùn lùn, có chút gầy yếu.

Trên người còn rất thơm, là hương thơm của nước hoa cùng hương vị của đồ ăn hỗn hợp ở bên nhau.

Bạch Úc liếc mắt một cái, theo sau liền thu hồi ánh mắt.

Sau khi ngửi được hương thơm nồng đậm trên người Sở Trạch Hoài, Bạch Úc tự giác lực ý chí của mình đã tăng cường rất nhiều, tuy rằng hương vị trên người của những thức tỉnh giả khác cũng rất mê người, nhưng còn không đủ để làm cậu phải tự khống chế chính mình, ngược lại là sẽ làm cậu không ngừng nhớ tới hương vị trên người y.

Cảm giác này làm cậu thân là Boss phó bản đã nhiều năm đều suýt chút nữa mất khống chế......

Bạch Úc hơi hơi nheo mắt, đầu lưỡi không tự giác xẹt qua răng nanh, tròng mắt tựa hồ có cái gì chợt lóe qua, không giống con người.

Nếu Lâm Mặc hiện tại nhìn cậu, khả năng sẽ phát hiện sự khác thường.

Đáng tiếc ánh mắt của hắn cùng một người khác, giờ phút này đều dừng ở trên người nam nhân toàn thân bọc áo lông vũ, mũ choàng còn kéo đến tận cằm.

Hiện tại là mùa hè, thời tiết rất nóng, huống hồ thành phố Thanh Hà còn ở vào phương nam, càng là nóng bức.

Dưới thời tiết như vậy, mặc một thân áo lông vũ dày cộm, nhìn sao cũng thấy kỳ quái.

"Vị tiên sinh này, thỉnh ngài phối hợp một chút."

Nguyên Tuyết quơ quơ dụng cụ trong tay, nhắc nhở.

Nam nhân mặc áo lông vũ không dao động.

Nguyên Tuyết lại lặp lại một lần, ngữ khí trầm đi xuống.

Nam nhân mặc áo lông vũ vẫn là không nhúc nhích.

Cô nhăn mày lại, còn tưởng nói điều gì, một lão thái thái đột nhiên chắn trước mặt nam nhân.

"..... Đứa con trai này của tôi sau khi tốt nghiệp đại học liền không có đi ra ngoài công tác qua, hàng năm không cùng người giao lưu, hơn nữa tinh thần có chút vấn đề, cô trước kiểm tra đo lường những người khác đi."

Lão thái thái thân hình câu lũ co quắp mà cọ xát đôi tay, một gương mặt đầy nếp nhăn mang theo khẩn trương nói.

Nguyên Tuyết nhấp môi, cô vừa định nói điều gì đó, dư quang lại quét đến cổ tay áo của nam nhân mặc áo lông vũ đang không ngừng nhỏ nước xuống.

Đồng tử của cô đột nhiên co rụt lại, bàn tay không cầm dụng cụ còn lại theo phản xạ mà biến thành móng vuốt sắc bén.

"Roẹt——", Lông tơ tuyết trắng bay đầy trời ——

Dưới mũ choàng của áo lông vũ rách nát, là một gương mặt đã biến thành mặt cá nheo.