Hôn Nhân Không Tình Yêu - Vũ Ngọc Hương

Chương 11



Lão Tín đứng phía xa, nở nụ cười với những quý ông quý bà có mặt ở bữa tiệc. Yến nói nhỏ vào tai tôi:

– Cha mẹ nuôi của cô ở sau lưng cô, hãy quay lại với bọn họ đi!

Tôi quay người lại. Người phụ nữ xinh đẹp mặc chiếc váy lụa tím cùng người đàn ông thanh lịch trong bộ vest xám nở một nụ cười chào đón tôi. Tôi mỉm cười đáp lại, trong lòng lạnh ngắt.

– Con gái, chờ chúng ta một chút!

Người phụ nữ bước đến gần tôi, nắm lấy khuỷu tay tôi thân thiết. Người đàn ông bước nhanh đến gần lão Tín trò chuyện.

– Chúng ta đến gần ba con và chú Tín đi! Phúc Thanh là đối tác lớn của công ty nhà chúng ta con ạ.

Bà ta nở nụ cười kéo tôi tiến lại hai người đàn ông. Bốn người gồm lão Tín, “cha mẹ” và tôi cùng đứng nói chuyện tự nhiên như thật. Người phụ nữ khéo léo nói cười, thỉnh thoảng lại đưa tay che miệng trước lời khen của lão Tín.

Bất chợt, bà ta cấu nhẹ tay tôi, ánh mắt cho tôi hiểu tôi cần nhìn về phía trước.

Dương Thành Vinh, người đàn ông là mục tiêu của tôi đang thu hút sự chú ý của tất cả các quan khách sang trọng ở đây.

Anh ta mặc một bộ âu phục đen, cơ thể cao lớn vạm vỡ, phong thái trưởng thành đĩnh đạc hơn bức ảnh tôi từng thấy rất nhiều. Hàng mày phượng tinh tế, sống mũi cao thẳng, đôi mắt sâu thẳm sáng như mắt báo, thần thái anh ta cũng cao ngạo thu hút vô cùng. So với anh ta, Trần Anh Đức tầm thường đến mờ nhạt, thậm chí còn không đáng để so sánh.

Ánh mắt anh ta nhanh chóng đọng trên khuôn mặt tôi, đáy mắt sẫm đen lại. Theo bản năng tôi lập tức quay đi, quên mất mình đang cần phải gây sự chú ý với anh ta.

Vinh tiến về phía tôi làm trái tim tôi đập rộn lên. Anh ta nhìn thẳng vào đáy mắt rung rung của tôi:

– Cô là người hôm đó ngất trước xe tôi?

– À… vâng… hôm ấy tôi qua đường không chú ý, xin lỗi anh và… cảm ơn anh…

Trái tim tôi vẫn cứ đập bình bịch. Khí phách của anh ta áp đảo tất cả, cảm giác trong tôi vừa bức bối vừa bị thu hút. Anh ta có sức hấp dẫn vô cùng lớn, dù tôi biết mình đang ở vị trí nào.

Bất ngờ, anh ta nắm tay tôi kéo đi. Tôi nửa đi nửa quay mặt về phía sau, mọi chuyện diễn ra bất ngờ quá tôi còn chưa kịp chuẩn bị tinh thần. Tôi tin lão Tín đang muốn nhảy tango, kế hoạch của lão diễn ra suôn sẻ hơn cả dự tính, cái mặt lão phởn vô cùng.

– Anh… đang dở bữa tiệc, anh kéo tôi đi đâu thế?

– Im lặng!

Nghe Vinh quát, tôi nín thinh đành theo anh ta. Tôi đến đây với mục đích quyến rũ anh ta, vừa gặp anh ta đã kéo tôi đi thế này có phải là vượt kế hoạch không chứ? Nhưng tôi sợ… tôi rất rất sợ!

Cánh cửa phòng ngủ lớn khóa sập lại sau lưng, sống lưng tôi như hóa đá khi anh ta bế tôi lên giường.

– Anh… anh muốn làm gì tôi?

Anh ta lạch xạch cởi thắt lưng, khuôn mặt đểu giả ngà ngà say khiến tôi càng run hơn. Kế hoạch thành công nhanh quá nhưng… tôi không muốn, cũng chưa biết phải đối phó thế nào. Rõ ràng tự tôi tìm đến cái chết này!

– Chẳng phải cô cố tình đóng giả Ngọc Lan tiếp cận tôi sao?

– Tôi… tôi đâu có!

– Cô nghĩ tôi là trẻ con chắc? Nhưng may cho cô là tôi có hứng!

Anh ta tiến lại gần, một tay giữ chặt eo tôi, một tay xé toạc chiếc váy lụa màu thiên thanh tôi mặc trên người. Bầu ngực căng tràn của tôi lộ ra trước đôi mắt dê xồm của anh ta, tôi không còn đủ bình tĩnh vội tát cho anh ta một cái, lùi người về phía sau, đưa tay ôm ngực:

– Đồ khốn! Anh đối xử với khách thế à?

Dường như đàn bà càng chống cự thì đàn ông càng hứng thú, khuôn mặt đỏ lên anh ta nhếch miệng:

– Dương Thành Tín cho cô bao nhiêu tiền?

– Anh… nói gì tôi không hiểu!

– Làm gái còn giả vờ thanh cao!

“Làm gái”… lần đầu tiên tôi bị sỉ nhục hai chữ này, cảm giác toàn thân tức giận đến run rẩy. Anh ta nói đúng, tôi chấp nhận tiếp cận anh ta vì tiền… chẳng phải trong mắt người khác… tôi chính là loại đàn bà rẻ tiền sẵn sàng vì tiền mà lên giường với anh ta?

– Không… tôi không vì tiền… Tôi cũng không muốn lên giường với anh!

Nước mắt tôi bắt đầu rơi, tôi co kéo vạt váy rách trước ngực che đậy bầu ngực trắng mịn. Cơn dục vọng của người đàn ông trước tôi quá lớn, anh ta không nghe tôi nói tiếp mà đẩy tôi nằm ngửa ra giường.

– Đừng… đừng làm thế! Tôi không muốn…!

Tôi ngăn cản Vinh không nổi, anh ta tiếp tục mạnh mẽ bóc trần cơ thể tôi. Từng nụ hôn cuồng nhiệt Vinh đặt lên cơ thể trần trụi của tôi… nước mắt tôi cứ vậy chảy ra… Tôi có thể nói với anh ta, tôi đang có thai hay không? Lúc này không phải là lúc tôi có thể nói! Tôi không muốn gây thù chuốc oán với lão Tín. Nếu Vinh biết sự thật về tôi và đuổi tôi đi, tôi sẽ mất tất cả! Tôi không có lựa chọn nào, vậy thì kế hoạch của tôi phải thay đổi rồi. Tôi hãy đánh cược một lần, chấp nhận gắn kết với Dương Thành Vinh. Anh ta muốn tôi dù tôi không cho phép, cái giá của anh ta là phải bảo vệ mẹ con tôi!