Hướng Dẫn Làm Idol Bán Thời Gian

Chương 23



Ngày hôm nay, là một ngày định mệnh phải ghi vào sử sách của nhóm chị dâu Douban.

Ngày hôm nay, idol Thịnh Chi Tầm debut được 7 năm mãi không dính dáng đến vụ bê bối nào - lại bị các chị em nhóm chị dâu gán chặt lên tường, tám đời tổ tông đều được đào lên, bao gồm cuộc hôn nhân thầm kín của anh và chị dâu.

Thực ra thì việc bắt chị dâu này chẳng khó như tưởng tượng. Yêu đương với nghệ sĩ cực kỳ vất vả, anh nhà mình ở bên ngoài lúc nào cũng phải duy trì hình tượng độc thân. Các chị dâu không cam lòng tự huỷ, chỉ có thể thầm đăng love instagram các kiểu, át chủ bài là tuyên bố chủ quyền từ xa.

Hôm nay chị dâu vừa đăng một tấm hình chụp nhà ăn, lộ ra bóng người phản chiếu thấp thoáng trên ly thuỷ tinh. Ngày mai chị chia sẻ một bài thơ ngắn emo, giấu đầu giấu đuôi giấu luôn tên anh nhà. Ngày mốt chị lại phát vị trí của một khách sạn, vừa hay anh nhà mình vào đoàn phim cũng ở đó... Chỉ cần thông qua những đầu mối này đã có thể dễ dàng bắt được chị dâu.

Cơ mà--- Đôi lúc cũng sẽ xảy ra tình huống hoàn toàn ngược lại.

Như là bây giờ.

[Tui cũng không muốn đẩy thuyền đâu, cơ mà ánh mắt Tầm nhìn anh dâu thâm tình thật luôn á!]

[Trái đất thiếu đi gấu trúc đỏ còn xoay được? Còn Thịnh Chi Tầm thiếu anh dâu đành sống sao? Cùng lắm là miễn cưỡng chống đỡ thôi, cố mà chống đi nhá!]

[Tuân thủ đạo đức đàn ông trước nữ khách mời, gặp được anh dâu trực tiếp xuống tay.]

[Tầm, em thừa nhận hồi trước em không thích anh cho lắm, nhưng ngày nào anh với anh dâu kết hôn đừng quên phát thiệp mời cho em!]

Trên diễn đàn nhóm chị dâu, toàn bộ đều là những bài bóc phốt dày đặc liên quan đến Thịnh Chi Tầm và Khương Lạc Thầm. Trong những bài phân tích của các chị em, hai người đã đăng ký kết hôn ở Thuỵ Sĩ từ lâu, cũng đã nhận nuôi ba đứa con và hai con chó.

Cũng có vài người nhiệt huyết chạy theo hỏi, mấy cái tin này lấy đâu ra thế?

Sau đó sẽ nhận được bốn chữ như đinh đóng cột của người đăng phốt--- "Tui tự bịa đó".

Bát quái giải trí, chân tướng là giả.

Yêu đương cùng giới, gật đầu là kết hôn, đối mặt với nhau tương đương ánh mắt doi*, tiếp xúc tay chân như bày tỏ tối nay người yêu bé nhỏ đừng hòng xuống giường được.

[doi*/做爱:làm tềnh...]

Trên livestream, đoạn video Thịnh Chi Tầm chỉnh lại tai gấu trúc cho Khương Lạc Thầm đã được giang cư mận cắt ra, ghép bgm lãng mạn vào, đoạn lại thêm hiệu ứng slow motion, được ghim lên trên đầu diễn đàn chị dâu, mời mọi người trong nhóm chiêm ngưỡng.

Có thành viên nói: Xem đoạn video ngắn này thì hôm nay đặt trà sữa không cần thêm đường, như này đã nạp đủ lượng đường hôm nay khi nào không hay, cảm thấy mình quá ư là tự giác và kỷ luật rồi.

—-- Tất nhiên rồi, xem show yêu đương giúp tinh thần lẫn sức khoẻ con gái, đẩy thuyền là được lời!

......

Livestream được tiếp tục.

Trò chơi đoán thành ngữ kết thúc, nhóm của Thịnh Chi Tầm không lấy được chiến thắng, và bỏ lỡ dịp được 'Ăn bữa trưa lãng mạn hai người'.

Tiếp theo là thời gian mỗi cặp được hoạt động tự do, nam nữ khách mời được yêu cầu phải tự quyết định xem đi đâu chơi. Diện tích của sở thú hoang dã rất lớn. Tại khu tương tác với thú hiền, có thể chụp hình chung với cừu con và hươu con. Tại khu thú dữ, có thể ngồi đoàn tàu nhỏ đút đồ ăn cho hổ và gấu ngựa, hoặc có thể đến cửa hàng mua chút đồ lưu niệm...Những việc này đều cực kỳ phù hợp cho cuộc hẹn hò mập mờ của đôi nam nữ.

Vì để tăng thêm tính thú vị, đạo diễn trường quay nói với mọi người, 20 tình nguyện viên tham gia ghi hình chương trình, mỗi người sẽ được một cái sticker, bọn họ sẽ được phân chia trực ban vào các khu khác nhau. Sau khi khách mời tìm được tình nguyện viên, chỉ cần trả lời câu hỏi nhỏ liên quan đến động vật mà tình nguyện viên đưa ra là có thể lấy được sticker. Khi chương trình hôm nay kết thúc, cặp đôi lấy được nhiều sticker nhất sẽ được một món trang sức đôi trị giá 5000 tệ đến từ một nhãn hiệu nào đó.

Đương nhiên, game này không bắt ép phải tham gia, các khách mời có thể xem cuộc hẹn hò ngày hôm nay chỉ đơn giản là hẹn hò, dạo chơi thoải mái là được.

Sau khi được tuyên bố hoạt động tự do, các tình nguyện viên phải quay về khu vực làm việc của mình.

Trước khi đi, Khương Lạc Thầm vẫy vẫy tay với nữ khách mời học nghiên cứu bệnh truyền nhiễm, nhiệt tình nói: "Chị, em ở khu gấu trúc đỏ. Nếu chị với thầy Thịnh rảnh, nhớ ghé sang khu gấu trúc đỏ tìm em nha!"

Kết hợp với đôi tai trên đỉnh đầu cậu, giọng nói đó hệt như "Chào mừng đến với nhà của em".

Nữ khách mời: "Khu gấu trúc đỏ ở đâu?"

Khương Lạc Thầm: "Khu gấu trúc đỏ ở khu xa nhất phía Đông, em gửi định vị qua Wechat cho chị nhé. Tình nguyện viên bọn em có thể đi xe ba bánh, nhưng bên chị phải đi bộ đến nên phải đi lâu lắm. Em nghĩ bên chị nên thuê một chiếc xe điện."

Nữ khách mời hơi khó xử: "Mấy ngày trước điện thoại chị bị dính nước, không dùng được định vị, hay là em gửi định vị sang cho thầy Thịnh đi ha?"

Khương Lạc Thầm rất dễ chịu: "Cũng được."

Thịnh Chi Tầm bóc trần cậu: "....Được cái gì mà được, vốn dĩ cậu đâu có Wechat của tôi."

"Thầy Thịnh, thầy gắt thế làm gì." Khương Lạc Thầm tỏ vẻ oan ức, "Hồi trước tôi nhắn tin riêng sang Weibo thầy bảo muốn add Wechat, nhưng thầy đâu thèm để ý tôi."

Thịnh Chi Tầm thờ ơ đáp: "Cậu gửi tin nhắn riêng cho tôi? Weibo của tôi luôn được trợ lý phụ trách quản lý hộ, có thể do tin nhắn riêng nhiều quá, cô ấy không thấy đâu."

"Ờm—--" Khương Lạc Thầm chớp chớp mắt, bỗng dưng hỏi, "---Nếu đó giờ thầy Thịnh không dùng Weibo thì, người lần trước trượt tay like hình tôi ấy, cũng là trợ lý thầy đấy sao?"

Vẻ mặt Thịnh Chi Tầm cứng đờ trong nháy mắt: "........."

Thông qua camera đi theo đằng sau lưng, cuộc nói chuyện này của bọn họ đã được phơi bày trước mặt khán giả không sót một thứ gì. Nếu như làn đạn mạc có thể biến thành chữ viết thực thể, vậy thì bọn họ bây giờ chắc chắn sẽ bị chữ bay đến đập ầm ầm vào mặt luôn.

[Cười ẻ hhhhhhh rốt cuộc bạn Tiểu Khương giả ngu hay ngu thật thế hhhhhh]

[Đã hiểu, Tiểu Khương là trùm xã giao trong truyền thuyết đấy phỏng?]

[Dùng giọng điệu vô tội nhất để nói ra chuyện làm người ta muốn độn thổ nhất, sao nét mặt anh thay đổi thế Tầm Tầm!]

[Ai hiểu tâm trạng của tui? Một giây trước: Huhuhu cp của tui không thân, đến Wechat còn không có. Một giây sau: Vậy mà không cho chồng tí mặt mũi, đêm nay Tiểu Khương sẽ được xào hot!]

[Đêm nay Tiểu Khương sẽ được xào hot! +1]

[Đêm nay Tiểu Khương sẽ được xào hot! +2]

May là Khương Lạc Thầm không thấy được đạn mạc, nếu không cậu chắc chắn sẽ nghiêm túc nói với bọn họ: Mặc dù tui họ Khương, nhưng đó giờ tôi không ăn gừng, mắc gì phải xào hot gừng* cơ?

[*姜 /jiang/: Họ Khương, cũng có nghĩa là gừng.]

......

Xin chúc mừng, cuối cùng Khương Lạc Thầm cũng đã thêm bạn tốt Wechat với đỉnh lưu trong nghề. Trước mặt quần chúng nhân dân, hai người đã tiến gần thêm một bước đến việc kết hôn sinh ba con.

Và việc làm đầu tiên sau khi kết bạn của Khương Lạc Thầm, là đi stalk vòng bạn bè của đối phương.

Vòng bạn bè của bạn học Tiểu Khương hệt như người thật, kinh doanh cực kỳ sôi nổi.

Ảnh ghim lên đầu do cậu tự thiết kế, lấy bầu trời làm nền, trên ảnh photoshop hai hàng chữ [Hoan nghênh đến với vòng bạn bè của siêu đẹp zai, nội dung phía dưới chỉ có người dùng trả tiền mới được xem], làm người ta vừa nhìn đã thấy buồn cười.

Cậu thường đăng mấy cái than thở tâm trạng lên trên vòng bạn bè: Hôm nay bị bánh bao không nhân của nhà ăn làm cho tổn thương, ngày mai bắt tay làm huề với bữa ăn khuya Malatang, xen kẽ là những tấm ảnh selfie ngon nghẻ của anh đẹp trai, mỗi lần đăng lên có thể nhận về hơn hàng trăm lượt like.

Khác với cậu, nội dung vòng bạn bè của Thịnh Chi Tầm cực ít. Thỉnh thoảng anh sẽ chia sẻ những bài hát của ca sĩ nước ngoài, một năm cũng chẳng đăng bao nhiêu bài viết, lướt đến xuống đáy rất nhanh.

Vào lúc này, Khương Lạc Thầm đang ngồi trên buồng xe của xe ba bánh, trên đường lái đến khu vực của gấu trúc đỏ. Hôm nay Mông Hách không làm tài xế, mà làm hành khách cùng với Khương Lạc Thầm. Hắn ngồi đối diện với cậu, vẫn là cái khuôn mặt người ta nợ hắn tám triệu kia.

Với thân phận tình nguyện viên, Mông Hách cũng đang đeo một cái bờm hình động vật, cơ mà màu của cặp tai này là màu xám, lớn hơn tai của Khương Lạc Thầm, trông cũng thẳng hơn.

Đó là tai của sói.

'Con sói xám' dùng chân đá đá chân 'Gấu trúc đỏ', hỏi nó: "Đang trên xe mà chơi điện thoại, cậu không sợ say xe à?"

"Không say." Bạn học Tiểu Khương đang bận stalk vòng bạn bè của Thịnh Chi Tầm, không buồn ngẩng đầu.

Trông thấy Khương Lạc Thầm toàn tâm chú ý vào điện thoại, Mông Hách hừ lạnh một tiếng: "Tôi còn tưởng cậu thanh cao cỡ nào. Lần trước là đạo diễn họ Lâm kia, lôi kéo anh ta thì thôi đi. Hôm nay tại sao còn lôi kéo cả Thịnh Chi Tầm, lẽ nào cậu không sợ fans anh ta bảo cậu hám fame à? Còn có nữ khách mời kia là sao nữa, gì mà mới được một lúc đã gọi người ta là chị này chị kia rồi? Thêm Wechat của nhiều người như thế, có phải cậu thuộc loài bươm bướm không?"

Hắn vừa hạ thấp giọng xuống, Khương Lạc Thầm 'vụt' một cái đã ngẩng đầu lên.

Tầm mắt Khương Lạc Thầm cứ nhìn chòng chọc Mông Hách. Kể từ cuộc đấu võ mồm lần trước của bọn họ, đây cũng là lần đầu tiên Mông Hách nói chuyện với cậu nhiều như vậy.

Mông Hách: "Sao thế, chẳng lẽ tôi nói sai?"

Vẻ mặt Khương Lạc Thầm nghiêm túc, cậu giơ hai ngón tay ra: "Đúng là cậu nói sai rồi—-- Thứ nhất, không cần thêm cho tôi mấy thiết lập kì quặc kia, tôi không thanh cao, không thanh cao chút nào. Tôi chỉ muốn làm nhà giàu mới nổi, không muốn thanh cao!"

"........."

"Thứ hai, tôi không nghĩ việc tạo mối quan hệ với bọn họ là chuyện gì nhục nhã cả. Công việc của tôi là làm idol, tất cả công việc trên thế giới này đều không trốn khỏi việc quan hệ giữa người và người. Nếu như tôi đến Haidilao làm việc, tôi cũng phải lôi kéo quản lý đấy, tôi cũng phải học hỏi trụ cột trong nghề, tôi cũng phải niềm nở với khách hàng chứ?" Khương Lạc Thầm ngẩng cao đầu, "Hơn nữa, cậu không nhìn thấy rất nhiều camera bên cạnh bọn họ à, lia được là hời được!"

Mông Hách: "......."

"Còn nữa," Bạn Tiểu Khương ứa gan chết, "Tôi thêm Wechat của ai liên quan gì đến cậu?"

"Tất nhiên có liên quan!" Mông Hách buột miệng thốt ra, "Vòng bạn bè của cậu chặn tôi rồi, mắc gì bọn họ thấy được, còn tôi lại không thấy?"

Khương Lạc Thầm tim hẫng một nhịp, miễn cưỡng kiềm chế biểu cảm, giấu đầu lòi đuôi nói: "Ai nói tôi chặn cậu thế?"

Thực ra cậu không hề chặn Mông Hách—-- Cậu chỉ quẳng hắn vô một nhóm riêng, nhóm đó được gọi là "Cái gì cũng không cho cậu ta thấy."

[*Wechat có chức năng phân thành từng nhóm riêng trên vòng bạn bè, cũng có hạn chế người nào người nào như Facebook á.]

Cậu xin thề, cậu làm như vậy là hoàn toàn để giữ sức khoẻ tinh thần cho Mông Hách.

Bạn học Tiểu Khương thường đăng ảnh selfie lên vòng bạn bè. Nếu ảnh selfie nào của cậu gây ra sự khó chịu cho cơ thể của Mông Hách, khiến Mông Hách lên cơn kì thị, vậy thì sẽ tổn hại sức khoẻ lắm.

"Khương Lạc Thầm, cậu đừng xem tôi như thằng ngu." Mông Hách thấp giọng nói, còn hơi kiểu nghiến răng nghiến lợi, "Tôi không những biết được cậu chặn tôi, mà tôi còn biết cậu với Đinh lớn Đinh bé có một nhóm Wechat ký túc xá riêng! Chỉ có lúc cậu thu tiền điện, tiền nước, tiền hệ thống sưởi mới nói chuyện vào trong nhóm có tôi!"

Khương Lạc Thầm:"......"

Không biết có phải Khương Lạc Thầm cảm giác sai không, sao mà từ lời Mông Hách, cậu lại nghe thấy loáng thoáng chút... tủi thân?

Một tên cao 1m90, da ngăm đen cường tráng, từ trước đến nay hay ra vẻ mình là xì trây mạnh mẽ, vậy mà cũng biết "tủi thân" sao?

Không đợi Khương Lạc Thầm nghĩ ra nên giải thích việc này như nào, chiếc xe điện ba bánh phía dưới cậu đã dừng lại. Cơ thể hai người lắc lư, mau chóng bám vào lan can mới không ngã xuống.

"Đã đến khu thú dữ." Nhân viên lái xe ba bánh nhắc bọn họ, "Bạn học được phân đến khu vực này có thể xuống xe."

Mông Hách phụ trách khu thú dữ, hắn đứng lên mặc áo gile công tác xong, chân dài nhảy thẳng một bước xuống xe. Cặp tai sói xám trên đầu hắn chống đỡ không nổi, lúc xuống xe nó lắc lư một hồi, hai tai cụp xuống, hệt như hành vi thường hay ũ rũ của loài họ chó trong giới tự nhiên.

Cảm giác tội lỗi của bạn học Tiểu Khương dần dần dâng lên: "Mông Hách, tôi..."

Cơ mà Mông Hách chẳng màng để ý đến cậu, lấy đồ của mình xong thì rời đi không buồn quay đầu.

Xe điện ba bánh tiếp tục đi về phía trước, Tiểu Khương ngồi trong buồng xe, nhìn khói bốc lên mù mịt sau bánh, bóng lưng Mông Hách bước đi càng ngày càng xa.

Nếu đây là một bộ phim điện ảnh, lúc này ắt hẳn phải vang lên bgm dồn dập, làm nổi bật lên cảm xúc áy náy lẫn khổ sở của nhân vật chính.

Nhưng tiếng nhạc đau khổ không vang lên, ngược lại là điện thoại cậu rung lên một cái, một âm thông báo vang lên từ trong loa.

Tên bị ngáo đầu tiên trên thảo nguyên: [Wechat nhận - 1000 tệ]

Tên bị ngáo đầu tiên trên thảo nguyên: Nhận đi.

Tiểu Khương Tiểu Khương không thích ăn gừng:......???

Tiểu Khương Tiểu Khương không thích ăn gừng: Sao lại chuyển tiền cho tôi?

Mông Hách bị điên rồi à, vừa nãy cãi lộn với cậu xong rồi gửi tiền cho cậu? Dạo gần đây ký túc xá đâu có thu tiền điện nước hay sưởi gì đâu?

Tên bị ngáo đầu tiên trên thảo nguyên: Chẳng phải người dùng trả phí có thể xem được vòng bạn bè của cậu à.

Tên bị ngáo đầu tiên trên thảo nguyên: Một ngàn tệ đủ gói một tháng chưa?

Khương Lạc Thầm:"......"