Huyền Huyễn: Hệ Thống Của Ta Chức Năng Là Chỉ Dẫn

Chương 58: Tần tiễn quân nhắn nhủ



Chu Anh Tuấn thao thao bất tuyệt kể, không hề chú ý từng bản mặt đen nhánh bất thiện nhìn hắn.

Có người từng thấy qua Trương Hàn, nhịn không được đứng ra nói:”Để ta nói đi!”

Chu Anh Tuấn lo kể chuyện của mình, không quan tâm đến hắn.

Kẻ này cũng thở phào nhẹ nhõm mà nói:”Các ngươi có nhớ ba ngày trước việc một người gọi là Hắc Diện Nhân đánh mở đường vào Phần Mộ chỉ với hai chưởng không?”

Chung quanh mọi người cả kinh:”Chẳng lẽ ý ngươi là.....”

Hắn ta thấy mọi người cũng đoán được, gật đầu thừa nhận:”Chính là hắn, cái kia mặc y phục đen đang đánh nhau với Trần Hùng là Hắc Diện Nhân!”

“Tê!!” Đám người hít một hơi khí lạnh, bọn họ nãy giờ nói xấu một cái nhân vật nguy hiểm mà không hay a!

“Khụ khụ, ta suy nghĩ lại rồi! Vị này Hắc Diện Nhân thực lực kinh người, có thể vì quá đẹp không muốn cho bất cứ ai nhìn thấy mà sinh ra so sánh tâm để rồi tự mình tổn thương! Thật sự là một người biết lo cho người chung quanh a!” Cái kia vốn dĩ nói xấu Trương Hàn lúc này dùng những lời lẽ tâng bốc, nịnh hót. Chả có liêm sỉ nào trên mặt.

Cái kia béo thiếu nữ ánh mắt như sao sáng nhìn Trương Hàn, cho dù đang đánh nhau hắn vẫn nhịn không được nổi da gà.

Mọi người chung quanh liên tục tâng tốc, dùng mấy cái lời lẽ ngon ngọt bàn luận về Trần Hùng và Trương Hàn.

Trương Hàn với thính lực kinh người của bản thân làm sao lại nghe không được mấy câu đám người nói!

Hắn bĩu môi, nghĩ thầm:’Vật họp theo loài, người phân theo nhóm! Cổ nhân vẫn là dạy không sai a!’

Một đám người chả ra gì, chỉ biết họp lại bàn luận với nhau chuyện thiên hạ, trong khi bản thân còn chưa chắc tới mức đó, chỉ biết a dua nịnh hót...

Trương Hàn ánh mắt khinh thường bị Trần Hùng thấy được, hắn cười nói:”Nếu không đổi một nơi khác?”

Trương Hàn có chút bất ngờ nhìn hắn, tiếp sau cũng cười:”Nếu đã mời, vậy ta liền thuận theo!”

Trần Hùng cuồng cười, thi triển bộ pháp để lại phía sau vài câu:”Đi theo ta!”

Trương Hàn cười nhạt, sử dụng U Mê Bộ Pháp liền đuổi theo.

Bóng lưng hai người xa dần, xa dần...Tới cuối cùng là không thấy đâu.

Mấy cái hít drama người mộng bức, rõ ràng đang đánh nhau tại sao liền đổi chỗ? Mà lại còn dùng ngữ khí thân thiện như mấy cái bằng hữu cũ gặp lại là như nào?

Loạn! Thế giới này quá loạn! Hít drama người làm sao sống đây!!

Thấy không có việc gì để xem, chung quanh mọi người phân biệt rời khỏi, ai làm việc nấy...

Không bao lâu, đám đông liền tan, chỉ còn mỗi Chu Anh Tuấn mộng bức đứng giữa đường.

Rõ ràng ta chỉ uống miếng nước lấy hơi, quay đầu lại người đâu? Người biến đi đâu hết rồi? Thế lão tử chuyện xưa kể cho ai nghe?

Loạn! Thế giới này quá loạn! Người kể chuyện làm sao sống đây!!

Thở dài một tiếng, thấy vẫn không có ai trở lại, Chu Anh Tuấn vác lấy cô đơn bóng lưng rời đi......

Ta chuyện xưa như thế đặc sắc, lại chả có ai hiểu nghệ thuật mà nghe nó! Lão Thiên! Ngươi đây là bất công!!

Ở nơi khác, Trương Hàn ôm hai tay ánh mắt có chút thú vị nhìn Trần Hùng.

“Ngươi không có ý định đánh tiếp phải không?” Trương Hàn nói.

Trần Húng ngạc nhiên nhìn hắn, tiếp theo cười gật đầu:”Ngươi cũng thật thông minh, ngay cả như vậy cũng đoán được!”

Trương Hàn lắc lắc đầu:”Ta không cho là bản thân thông minh, ngươi nếu muốn cùng ta đánh thì không hề giữ nhiều như vậy thực lực...”

“Haha! Tần Tiễn Quân tên đó nói đúng, Trương Hàn ngươi là một người rất thú vị!” Trần Hùng cuồng cười, bộ dáng như thể rất hưng phấn.

Trương Hàn nghe Tần Tiễn Quân cái tên này thì kinh ngạc.

Ngay từ đầu tới giờ hắn không thấy tên kia đi đâu, đột nhiên lại có người quen biết Tần Tiễn Quân tìm tới là như nào?

Đột nhiên hắn nhíu mày nói:”Ta có chút không hiểu, tại sao ngươi biết ta là người mà Tần Tiễn Quân nói, trong khi ngay cả diện mạo của ta cũng nhìn không tới?”

Trần Hùng bật cười nói:”Thế gian có nhiều cách để tìm người, đôi khi chỉ cần một sợi tóc cũng đủ để biết người đó ở đâu! Bất quá của ta thủ đoạn chỉ có thể tìm kiếm trong phạm vi ngắn.”

Trương Hàn gật đầu, trong lòng không khỏi rợn run:’Xem ra sau này phải cẩn thận, không thể để lại dấu vết a!’

Trương Hàn:”Tần Tiễn Quân đâu?”

“Rời đi!” Trần Hùng dứt khoát nói.

Trương Hàn thần sắc không chắc chắn, hỏi lại:”Thật sự là rời đi?”

“Đúng vậy, Tần Tiễn Quân hắn ta mục đích không ở nơi này.” Trần Hùng thở dài, ngữ khí tràn đầy hối tiếc.

Xem bộ dáng này có vẻ rất xem trọng Tần Tiễn Quân.

Trương Hàn trong lòng rất nhiều điều không rõ.

Tham gia Thí luyện còn có thể nửa chừng rời đi?

Mục đích hắn ta là gì?

Trần Hùng thấy Trương Hàn cúi đầu thầm nghĩ, liền biết hắn đang nghĩ gì, cười trả lời:”Thí luyện một khi tham gia rất ít trường hợp được phép rời đi, chỉ là Tần Tiễn Quân có chút đặc biệt....”

Trương Hàn gật đầu, sau đó nghi ngờ hỏi:”Ta chắc ngươi tìm ta cũng không phải nói nhiêu đây lời phải không?”

Trần Hùng cười hào sảng nói:”Haha! Đương nhiên không chỉ có nhiêu đây, ta còn muốn kết giao bằng hữu với ngươi a!”

Trương Hàn trợn tròn mắt, bỗng dưng tìm ta đánh một trận bây giờ lại muốn kết giao bằng hữu, đây là cái gì tư duy a!

“Ngươi không sợ lúc đó ta nổi điên dùng hết thủ đoạn giết ngươi?” Trương Hàn bĩu môi nói.

Trần Hùng cười lắc đầu:”Ta không cho là có chuyện đó xảy ra, ít nhất ngươi không phải dạng người này!”

Trương Hàn không nói gì, tên này tuy to con nhưng não lại không nhỏ.

Trần Hùng hắn ta nói đúng, giống như hắn dạng người sẽ không làm mấy việc ngu ngốc, tốn công tốn sức tiêu diệt đối thủ trong khi chả có thù hận hay lợi ích bên trong.

Đây là tự tìm rắc rối, hắn đương nhiên không làm.

Trương Hàn:”Vậy thì đợi vào Chủ Mộ chúng ta lại một lần nữa tranh một trận.”

Trần Hùng nghe vậy thì lắc đầu cười khổ:”Chỉ sợ là không được, ta phải rút khỏi Bí Cảnh!”

Trương Hàn thần sắc khó hiểu, cơ duyên tới miệng thì ngươi tuyệt thực?

Nhận thấy Trương Hàn kì lạ ánh mắt, Trần Hùng cũng trả lời:”Lần này Bí Cảnh rất quỷ dị, cho dù là ta phụ thân đều khuyên nhủ đừng tranh đoạt, yêu cầu ta trở về...”

Trương Hàn yên tĩnh một hồi mới nói:”Đích thực đúng như ngươi nói, nơi này thật sự rất quỷ dị....”

Trần Hùng:”Tông Môn thật ra đều đã có chuẩn bị cứu vớt những người trong Bí Cảnh, nghe nói có người dự đoán lần này Thí Luyện sẽ là loạn nhất kể từ Huyết Ma Điện thành lập tới giờ!”

Trương Hàn ngưng trọng gật đầu, không hề xem nhẹ lời Trần Hùng nói.

Nơi này nguy hiểm như thế nào chỉ sợ hắn là rõ nhất!

Đối với Trần Hùng quyết định, hắn không có cái gì nhận xét, mỗi người có lựa chọn của riêng họ, Trần Hùng lựa chọn là an toàn, là bảo mệnh.

Hắn không thể phê phán hay gì, nói chi nếu không phải Hệ Thống bắt buộc hắn liền giống như Trần Hùng rút ra Bí Cảnh từ lâu.

Trần Hùng như nhớ ra cái gì, nhìn Trương Hàn hắn nghiêm túc nói:”Tần Tiễn Quân có nhờ ta đưa cho ngươi một thứ, nói là rất quan trọng phải đưa tận tay cho ngươi!”

Móc ra một khối ngọc bội, Trần Hùng trao tận tay Trương Hàn.

“Đây là?” Trương Hàn nghi hoặc nhìn Trần Hùng.

“Thông Tin Ngọc Bội! Vật này chỉ cần nhỏ máu tươi lên trên rồi bóp nát là dùng được!” Trần Hùng bình tĩnh nói.

Trương Hàn gật đầu, làm theo Trần Hùng nói.

Trần Hùng thấy vậy, lắc đầu rời đi.

Hắn thật không hề có ý định ở nơi này lâu, nếu không phải Tần Tiễn Quân nhở vả thì hắn còn lâu mới bước vào.

Trần Hùng cười khổ, không ngờ bản thân lại có như vậy hèn yếu mặt a!

“Xem ra về Tông Môn ta phải cố gắng đột phá Khai Linh Cảnh, để còn ra ngoài xông xáo một chút tiếng tăm a!” Tần Tiễn Quân thở dài, biến mất khỏi nơi này.

Quay trở lại với Trương Hàn, hắn cắn nát ngón tay.

Máu tươi từ đó nhỏ lại ngọc bội, một loại liên kết khó hiểu hiện ra.

Trương Hàn dứt khoát bóp nát khối ngọc bội:”Răng rắc!”

Hắn chỉ cảm thấy mí mắt trầm xuống, trong đầu không khỏi chửi thầm Tần Tiễn Quân:’Em gái ngươi, ngay cả hướng dẫn sử dụng cũng không có!’

Sau đó liền ngất đi, trong lòng chỉ có thể bất đắc dĩ chịu trận.

Không biết bao lâu, Trương Hàn cố gắng mở ra đôi mắt.

Chỉ thấy chung quanh một màu đen, hắn có chút không thể tin nói:”Chẳng lẽ ta mù rồi?”

Bên tai bỗng nghe Tần Tiễn Quân bất đắc dĩ tiếng nói:”Khụ khụ! Trương Huynh ngươi bình tĩnh a, ngươi không mù...”

Trương Hàn xoay qua xoay lại, vẫn không thấy ai.

“Ai nói thế a?” Hắn nghi hoặc nói.

“Ta là Tần Tiễn Quân a!” Trước mặt hiện lên thân hình của Tần Tiễn Quân, hắn sắc mặt cười khổ nói.......