Khế Ước Của Cửu Vĩ Thiên Hồ

Chương 3: Phi thăng thành tiên



Tia lôi điện cuối cùng trên trời cũng bắt đầu giáng xuống Yên Cảnh, anh thôi thóp cảm thấy vô cùng tuyệt vọng, anh không cam tâm nhưng hiện tại yêu lực của anh đã cạn kiệt hoàn toàn rồi căn bản không thể chống lại tia lôi điện cuối cùng với uy lực cực đại kia, cho dù Dật Lạc không ra tay thì anh cũng khó mà bảo toàn tính mạng của mình.

Sơ Tình nhìn bầu trời đoán rằng lôi kiếp sắp kết thúc rồi, cô nhìn con cửu vỹ thiên hồ kia đã đấu tranh vượt qua được 80 tia lôi điện rồi cô không nở nhìn nó bị tên rắn tinh kia hãm hại ngay phút cuối nên lấy một cái ô màu trắng có những tua rua màu đỏ trong vô cùng đẹp mắt khỏi túi luôn mang theo bên người ra.

Sơ Tình nhìn con cửu vĩ thiên hồ đang nằm thôi thóp rồi nhìn sang tên rắn tinh bằng ánh mắt căm ghét cô thầm nghĩ [Ta vốn không thích xem vào chuyện của người khác nhưng hôm nay buộc phải ra tay, ai bảo ngươi xấu xa muốn hại người làm gì vậy thì đừng trách ta.]

Sơ Tình bước ra ngoài tung cái ô đặc biệt trong tay mình lên rồi niệm chú “Thần khí trong tay nghe lệnh của ta, bảo hộ người cần bảo hộ. Tỏa”, cái ô màu trắng có tua rua màu đỏ đột nhiên bay lên không trung từ trên đỉnh ô những câu chú màu vàng hiện lên tỏa ra đầy cái ô rồi bay đến chắn phía trên cơ thể nhỏ bé của Yên Cảnh.

Dật Lạc nhìn thấy có quý nhân phù trợ Yên Cảnh ngay phút cuối giúp Yên Cảnh phi thăng thành tiên thì vô cùng tức giận ánh mắt sắc lạnh độc ác nhìn sang Sơ Tình như muốn ăn tươi nuốt sống cô ngay lập tức.

Giọng điệu của Dật Lạc nóng giận vang lên “Chỉ là một con người nhỏ bé mà lại dám xen vào chuyện của của ta sao, hôm nay ngươi tới số rồi loài người thấp kém kia.”

Dật Lạc lướt trên không trung bay về phía của Sơ Tình nếu là người khác thì chắc lúc này đã sợ đến thần hồn điên đảo rồi nhưng Sơ Tình lại vô cùng bình tĩnh đưa tay vào túi vóc một nắm thứ bột màu vàng chanh rồi chờ lúc Dật Lạc bay đến trước mặt mình thì ném thứ bột đó vào người hắn.

Thứ bột màu vàng chanh kia khi rơi vào người của Dật Lạc liền khiến da của hắn bỏng rát, da thịt liền nứt ra nên hắn sợ hãi lùi về phía sau.

Dật Lạc không thể ngờ là một cô gái bình thường lại có thể đả thương hắn như thế nên vô cùng bất ngờ, hắn cáu giận nhìn Sơ Tình rồi gắt giọng lên tiếng hỏi “Thứ ngươi vừa dùng là gì vậy hả?”

Sơ Tình đắc ý lên tiếng đáp “Là bột hùng hoàng đó con rắn xấu xa kia.”

Khóe môi của Dật Lạc giật giật lên “Bột hùng hoàng là cái thứ gì mà uy lực lại đến như thế chứ?”

Sơ Tình khẽ nhếch môi cười đắc ý đáp “Là một thứ có thể đánh lại yêu ma đặc biệt là loài rắn gian xảo độc ác như ngươi đó.”

Vừa lúc đó tia lôi điện cuối cùng cũng đánh xuống, yêu lực mà Dật Lạc đánh tới cũng bay tới chỗ Yên Cảnh, ngay lúc Yên Cảnh nghĩ rằng mình sẽ bị đánh cho thịt nát xương tan nguyên thần tiêu tán thì đột nhiên có một luồng kim quang từ cái ô màu trắng có tua rua màu đỏ kia tỏa ra xung quang bảo hộ lấy cơ thể của hắn.

Sức mạnh của lôi điện giao với yêu lực của Dật Lạc mạnh đến nổi khiến cho vách đá gần đó lỡ xuống, cây cối bị quật ngã nằm la liệt, cả Dật Lạc và Sơ Tình đều bị đánh văng ra xa nằm trên mặt đất.

Dật Lạc dùng yêu lực cản lôi lực của thiên kiếp còn Sơ Tình thì bị ngất xỉu tại chỗ dù sao thì cô cũng chỉ là một con người bình thường làm sao chống lại được sức mạnh của lôi kiếp.

Sau khi đạo lôi kiếp cuối cùng giáng xuống, cả người của Yên Cảnh cảm thấy dồi dào linh lực anh cứ như vừa được hồi sinh từ cõi chết, những tổn thương mà 81 đạo lôi kiếp giáng xuống như chưa từng xảy ra.

Cơ thể của Yên Cảnh phát ra kim quang rực rỡ vô cùng chói mắt, với linh lực dồi dào cơ thể của anh biến hóa thành một nam nhân mang vẻ tiên phong đạo cốt, sở hữu một mái tóc bạch kim dài bay lất phất theo chiều gió, một gương mặt tự như tiên như ngọc, đặc biệt là đôi mắt cực kỳ đẹp và có sức hút với con ngươi long lanh, lông mi dày cong vuốt.

Yên Cảnh mặc trên người một bộ bạch y cổ trang toát ra vẻ ngọc thụ lâm phong, vô cùng thanh cao thoát tục không nhuốm lấy một chút bụi trần nào cả.

Yên Cảnh đã thành công vượt qua “Cửu cửu thiên kiếp” chính thức phi thăng thành tiên từ nay anh chính là hồ tiên chứ không còn là hồ yêu nữa.

Yên Cảnh bay lơ lửng giữa không trung mở đôi mắt màu đỏ rực như máu ra nhìn về phía của Dật Lạc, anh nhìn thấy cái tên xấu xa kia đang tính ra tay hại cô gái nằm gần đó nên liền phóng một luồng linh lực màu trắng bay đến hóa giải yêu lực của Dật Lạc.

Dật Lạc ngoảnh đầu lại nhìn thân ảnh của Yên Cảnh được kim quang bao quanh thì phải hít hà mấy cái, bình thường thì Yên Cảnh đã là đối thủ truyền kiếp của hắn rồi bây giờ lại hóa tiên rõ ràng hai người đã cách nhau một bậc rất lớn rồi.