Khi Nữ Phó Giám Đốc Từng Đơn Phương Tôi

Chương 18: Bối rối



“Đã hoàn thành, cậu muốn nhận bản in ra hay gửi mail?”

Minh Hào đáp lại cô với vẻ mặt bình tĩnh. Cậu còn nói thêm trả lời cho vế sau câu hỏi: “Rất vui.”

Thật là khiến người khác tức chết mất, Hạ Vân không nói không rành buông một câu “Email” rồi quay vào phòng có tình đóng cửa thật mạnh. Cậu ở ngoài thấy cô đáng yêu vô cùng, đột nhiên lại trở thành thư ký riêng của người từng thích mình, thật là một trải nghiệm thú vị!

Hào biết cô vì không tập trung bởi mình nên mới liên tục gõ sai bản thảo kế hoạch đội nhóm. Cậu thấy email cô gửi qua chỉ thở dài rồi tiến đến gõ cửa phòng.

“Tớ vào được chứ?”

Nghe được câu “Vào đi” cậu mới mở cửa đi vào phòng.

“Có chuyệ…?”

Chưa kịp dứt câu Hạ Vân đã thấy cậu tiến đến bàn làm việc của mình, Hào cúi người xuống, đưa mặt mình đối diện sát mặt cô nói:

“Rốt cuộc sức hút của tớ lớn đến đâu mà có thể làm cậu bị phân tâm đến vậy?”

“Né ra!”

Cô hốt hoảng đẩy cậu ra, nhưng làm sao cánh tay mảnh khảnh ấy có thể lay chuyển được cơ thể lực lưỡng của cậu chứ.

Minh Hào thở dài, cốc vào đầu Hạ Vân

“Bản thảo cậu gửi sai toàn những lỗi mà người mới vào mới có thể mắc phải. Để tớ sửa giúp.” - Hào trầm giọng kéo ghế ngồi gần với cô.

Hạ Vân chất vấn: “Cậu là sếp tôi à? Cậu đừng ảo tưởng về vị trí của mình, nghiêm túc đi!” - Cô thẹn quá hóa giận.

“Dì Nguyệt là người giao cậu cho tớ chăm sóc, nghĩa là tớ không khác gì bảo mẫu của cậu. Đừng chống đối nữa, ngồi yên nào.” - Hào vẫn ôn tồn nói.

Lòng Hạ Vân nóng ran không thôi, ở khoảng cách gần như thế này khiến cô cảm thấy không thoải mái chút nào. Cô quyết định đứng lên để ra chỗ khác ngồi, vì dù gì cậu ta cũng đã nói sẽ sửa cho cô, thế còn cần ở ngồi lại chi nữa.

Nói xong không đợi nghĩ thêm, Hạ Vân đứng phắt dậy, muốn đi ra bàn tiếp khách ngồi tạm thì bị bàn tay to lớn của Minh Hào kéo ngồi lại chỗ cũ.

“Ngồi yên rồi quan sát cùng tớ, có nhiều chỗ cần hỏi. Cậu ở đây tớ mới tập trung làm được”

“Hả?!” - Mặt cô lại đỏ lên.

“Có nhiều thuật ngữ chuyên môn, tớ không rành lắm. Chỉ muốn hỏi thôi, cậu đừng suy nghĩ đến chuyện khác.” - Hào cười thầm trong bụng, nghĩ rằng ngày khiến Hạ Vân lại yêu mình sẽ không xa nữa nếu cậu vẫn bám lấy cô như bây giờ.