Khi Tình Yêu Lại Đến

Chương 4



7.

Sự tò mò trong lòng tôi về những ký ức của tôi và Cố Phong trong những năm qua ngày càng lớn.

Tôi thừa dịp Kỳ Vọng không để ý, đầu ngón tay nhanh chóng gõ chữ: “Được, hai giờ chiều nay, nhà em.”

Bây giờ tôi không nhớ gì cả, lại bởi vì thân phận, ra ngoài thật sự rất bất tiện.

Hơn nữa, tất cả những chuyện mà tôi nhìn thấy sau khi tỉnh lại đều như đang nói với tôi, tôi và Cố Phong đã là những người xa lạ rồi.

Sau khi ăn trưa xong tôi nói ở công ty thật nhàm chán, Kỳ Vọng liền bảo trợ lý đưa tôi về nhà.

Điều ngoài ý muốn chính là, Cố Phong đến rất sớm. Gần như ngay khi tôi vừa về đến, anh đã bấm chuông cửa rồi.

“Vũ Ngữ, vết thương của em thế nào rồi?” Cố Phong trong tay cầm một hộp dâu tây, màu sắc tươi sáng, hương trái cây ngọt ngào xâm nhập các tế bào khứu giác.

Tôi thích ăn dâu tây, trước kia khi Cố Phong còn ở trong nhà tôi, mỗi khi ăn dâu tây, anh đều sẽ để lại phần của mình cho tôi.

“Đỡ hơn nhiều rồi.”

“Anh… muốn nói với em chuyện gì?” Tôi ngước mắt lên, bắt gặp đôi mắt trong veo của anh.

“Vũ Ngữ, lẽ nào em không có gì muốn hỏi sao?” Lồng ngực Cố Phong hơi phập phồng, ánh mắt né tránh, lướt qua tôi, đem dâu tây bỏ vào trong tủ lạnh.

“Ký ức của em, dừng lại ở khoảng thời gian chúng ta còn yêu nhau đúng không?” Anh lại hỏi tôi, bóng lưng chậm chạp không chịu quay người lại. Khi còn yêu nhau…

Tức là Cố Phong đã chấp nhận lời tỏ tình của tôi, chúng tôi yêu nhau rồi, cũng đã chia tay rồi.

“Tại sao chúng ta lại chia tay?” Tôi hỏi ra câu hỏi mà tôi muốn hỏi nhất, chuyện về tôi và anh trúc mã tôi đã yêu thầm nhiều năm trong mấy năm nay.

Cố Phong thở phào nhẹ nhõm, quay người lại, đôi mắt đã bao phủ một tầng sương mù: "Năm đó, khi dì Ô tái hôn, nhà họ Cung đã mạnh tay thu mua cổ phần của Quân Hằng, cộng với số cổ phần mà dì Ô nhận được, khống chế Quân Hằng."

Từng lời anh thốt ra như đập mạnh vào trái tim tôi, khiến tôi không thể thở nổi.

Tôi siết chặt đôi bàn tay vốn đã lạnh cóng của mình, cắn chặt môi, ra hiệu cho Cố Phong nói tiếp.

"Một ngày trước cuộc họp hội đồng quản trị, Cung Tri Duyệt đến tìm anh, hy vọng rằng anh sẽ đứng về phía nhà họ Cung."

"Anh đồng ý rồi." Cố Phong sụp mí mắt xuống, lông mi thỉnh thoảng run rẩy, giống như một tù nhân đang chờ đợi tuyên án.

Trong não giống như đang nổ pháo hoa, cơn đau dữ dội lần lượt ập đến, đánh vào sâu trong não, những ký ức giằng xé luân phiên hiện lên trong đầu:

Tôi lẻn vào phòng Cố Phong, muốn giấu sô cô la mà tôi muốn tặng cho anh đi, cho anh một bất ngờ.

Nhưng tôi mở ngăn kéo, thấy một cuốn sách hướng dẫn sử dụng thuốc tránh thai được gấp lại thành kích thước của một miếng đậu phụ.

Tôi đã cố gắng hết sức để giữ bình tĩnh, rũ bỏ những suy nghĩ lung tung trong đầu.

Nhưng ngày hôm sau, Cung Tri Duyệt hẹn tôi ra ngoài, ném hộp thuốc tránh thai đã sử dụng vào tay tôi.

"Giường ở nhà cô cứng hơn giường ở nhà tôi nhiều, cộm quá." Cung Tri Duyệt đắc ý cười một tiếng, bắt đầu phát đoạn ghi âm trên điện thoại, giọng nói bên trong đối với tôi vô cùng quen thuộc, "Xin lỗi, thuốc này anh sẽ không để em uống lần thứ hai đâu.”

……

Những giọt nước mắt mặn chát thấm vào khóe miệng, tôi trùm đầu và cuộn tròn thành một quả bóng.

Vì vậy, đây là lý do tại sao Kỳ Vọng và Từ Tử Ninh không muốn tôi nhớ lại.

Bạch Vũ Ngữ của 28 tuổi có thể đã sớm quên đoạn quá khứ thanh xuân này từ lâu rồi, chưa từng có bất kỳ liên hệ nào với Cố Phong; nhưng Bạch Vũ Ngữ của 18 trong mắt, trong tim đều là Cố Phong, cũng không hiểu được vỡ đầu chảy máu cũng quyết không quay đầu lại.

“Vũ Ngữ, anh xin lỗi…” Cố Phong ôm vai tôi, ăn năn cúi đầu.

Còn chưa đợi tôi đẩy ra, bên cạnh có một bóng người lao tới, đẩy Cố Phong sang một bên.

Nước mắt bị nhẹ nhàng lau đi: "Nhớ lại rồi?"

“Ừ.” Tôi đáp, liền bị hắn ôm vào lòng, nước mắt không ngừng chảy ra, làm ướt cả một tảng lớn áo sơ mi.

"Năm đó lợi dụng một lần còn chưa đủ, bây giờ nhân cơ hội cô ấy mất trí nhớ để tiếp tục lợi dụng, nuôi con chó nó còn biết ơn hơn so với anh.” Kỳ Vọng cười lạnh.

"Tôi chỉ muốn tới để xin lỗi...và giải thích..." Giọng nói của Cố Phong dần yếu đi, "Tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc lợi dụng Vũ Ngữ..."

“Miệng nói một kiểu, tính kế cùng với nhà họ Cung lại là một kiểu khác. Đề nghị anh nên đi xem hot search đi, xem họ đã trăm phương ngàn kế để đẩy chúng tôi vào chỗ chết như thế nào.” Tôi nghe thấy vậy thì ngẩng đầu lên, nhìn Cố Phong vẻ mặt kinh ngạc.

“Làm sao có thể…”

“Bây giờ cút ngay, hoặc là tôi sẽ để cho cảnh sát tới mời anh ra ngoài.” Giọng nói của Kỳ Vọng trầm xuống, trong mắt tràn đầy lạnh lùng.

"Vũ Ngữ, anh xin lỗi..." Cố Phong nhìn tôi, trong mắt tràn đầy sự áy náy.

Tôi quay lưng lại, chọn bỏ qua không nhìn.

Tôi có thể chấp nhận việc anh thay lòng đổi dạ, nhưng tôi không thể chấp nhận việc anh phản bội lại ba tôi, giúp người đoạt đi tâm huyết của ba tôi.

Sau khi tiếng đóng cửa vang lên, tôi lấy điện thoại ra, thấy Từ Tử Ninh đã gọi cho tôi hơn chục cuộc.

Nhấp vào hộp trò chuyện wechat, ảnh chụp màn hình của hot search thình lình đập vào mắt, tên của tôi chiếm ba vị trí đầu tiên.

"Bạch Vũ Ngữ với anh rể gặp riêng tại biệt thự nhà mình"

"Cấp ba Bạch Vũ Ngữ từng bị thông báo phê bình vì yêu sớm"

"Đại học Bạch Vũ Ngữ từng bị bao dưỡng, mỗi tuần đều có siêu xe khác nhau đưa đón.”

Cố Phong và Cung Tri Duyệt kết hôn tôi không hề cảm thấy ngạc nhiên, tôi đã sớm biết, sự chấp niệm của Cung Tri Duyệt dành cho Cố Phong so với tôi chỉ có hơn chứ không có kém.

Cái thứ hai tôi cũng có thể đoán được, có lẽ đó là dùng việc hồi cấp ba tôi và Kỳ Vọng bị hiểu lầm là yêu sớm, bị phê bình để châm dầu vào lửa.

Còn cái thứ ba... Tôi nhìn Kỳ Vọng đang lấy dâu tây từ trong tủ lạnh ra, đặt điện thoại ra trước mặt hắn.

“Cậu Kỳ, xe là của anh đúng không?”

Kỳ Vọng uể oải nhướng mày, khóe miệng mang theo nụ cười nhàn nhạt: “Xem ra thật sự nhớ lại rồi, đúng vậy, đến đón em, cũng không thể quá tùy tiện chứ.”

“Không có nhớ lại chuyện về anh đâu.” Tôi nói, mở hộp dâu tây ra, “Đừng lãng phí đồ ăn… shh…”

Nói được một nửa thì bị hắn kéo vào lòng, một nụ hôn nồng cháy bất ngờ ập xuống.

Tôi vội vàng đẩy hắn ra: “Kỳ Vọng, anh làm gì vậy!”

“Trồng dâu tây.” Ánh mắt Kỳ Vọng thâm trầm, khóe môi hơi cong lên, “Nếu không em sẽ chỉ vì một hộp dâu tây mà bán chính mình đi mất.”

Kỳ Vọng nhìn xuống phần áo sơ mi ướt đẫm trước ngực, cười lạnh nói: "Mười năm trước em thất tình khóc lóc làm bẩn một cái áo hoodie của anh, hôm nay lại khóc lóc làm bẩn một cái áo sơ mi của anh, tính đền cho anh thế nào đây?"

Ý cười giữ sâu trong đáy mắt, hơi chạm nhẹ liền bắn ra tứ phía: “Anh cũng không tham lam, một quả dâu tây là được rồi."

8.

Sau khi đấu miệng với Kỳ Vọng xong, tôi lại mở weibo, phát hiện các hot search trên weibo nháy mắt đã thay đổi.

Hot search tên tôi ban đầu đã bị bỏ lại rất xa, hai dòng hot search đầu tiên bây giờ là:

"Ăn dưa ăn đến thành chanh* là loại trải nghiệm như thế nào?"

* Ý nói cư dân mạng hóng tin của Bạch Vũ Ngữ nhưng lại vì Kỳ Vọng bênh vợ mà ghen tị chua như chanh

“Kỳ Vọng đăng weibo”

Tôi mở dòng hot search thứ hai ra, weibo của Kỳ Vọng đập ngay vào mắt, ngắn gọn đanh thép: "Vợ tôi chỉ có anh trai, không có chị gái."

Hoàn toàn giống với ý định đăng weibo thanh minh ban đầu của tôi.

Tôi dở khóc dở cười mở weibo của Kỳ Vọng, phát hiện ngoài bài này ra chỉ có một bài weibo thông báo kết hôn, là ngày mở weibo đăng lên, vẫn là tiếc chữ như vàng: “Ừ, vợ tôi. "

Nỗi u sầu trong lòng tôi đã bị cuốn đi, trong đầu cũng bất giác bắt đầu suy đoán những ký ức mấy năm qua của tôi và Kỳ Vọng.

Nghĩ đến đây, hai má tôi bất giác nóng lên, tôi căng mặt, lưu luyến lướt trang chủ weibo của Kỳ Vọng.

Nhiệt độ của dòng hot search đầu tiên vẫn đang tiếp tục tăng lên, tôi không kìm được tò mò ấn vào xem, không ngờ tên blogger lại là Heo Sữa Trắng bot, giới thiệu vắn tắt trang chủ là: “Tiếp tục đào ra tư liệu đen của Bạch Vũ Ngữ.”

Số lượng bình luận trên hot search weibo đã vượt quá 10 vạn, tôi hít một hơi thật sâu, nhấp vào bức ảnh:.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Tâm Niệm Em Đã Lâu
2. Vì Sao Loại A Này Mà Cũng Có O
3. Đừng Làm Nũng Với Anh
4. Nhân Vật Chính Truyện Ngược Không Cho Ta Khóc
=====================================

"Bot ban đầu muốn tìm hiểu sâu hơn về ba dòng hot search kia thôi, để mọi người có thể ăn dưa của ảnh hậu heo sữa, không ngờ còn chưa được ăn dưa, đã ăn được đầy miệng cơm chó …

Nghiêm túc thanh minh, tuy rằng bot đã cống hiến cả đời để đào ra tư liệu đen của Bạch Vũ Ngữ, nhưng top 3 hot search kia thực sự chỉ là tin đồn... Tôi hận!

Về anh rể của Bạch Vũ Ngữ, thực ra là con nuôi của ba của Bạch Vũ Ngữ, là người từ nhỏ đã cùng cô ấy lớn lên, mặc dù rất muốn tìm ra bằng chứng xác thực chính xác, nhưng tôi chỉ tìm thấy một bức ảnh thời thơ ấu của Bạch Vũ Ngữ và anh rể của cô ấy....

Về việc Bạch Vũ Ngữ yêu sớm bị thông báo phê bình, bot đã khôi phục các bức ảnh thông báo phê bình bị dán mã do Bát Quái Đại Thúc đăng lên rồi, phát hiện ra cái tên bị dán mã che đi vậy mà lại là Kỳ Vọng... Ảnh được khôi phục như dưới đây, bot nhớ lại mối tình đầu của mình, lúc đầu vì bị giáo viên phát hiện nên trực tiếp quăng bot luôn, tại sao Bạch Vũ Ngữ mạng lại tốt đến vậy, có thể đi từ đồng phục đến váy cưới! Tôi hận!

Cuối cùng là về dưa hồi đại học Bạch Vũ Ngữ bị bao dưỡng, bot đã sử dụng AI để khôi phục những hình ảnh bị chỉnh mờ đó, đồng thời sử dụng kiểu dáng và biển số xe để tìm ra chủ nhân của những chiếc siêu xe năm đó. Tất! Cả! Đều! Thuộc! Sở! Hữu! Của! Kỳ! Vọng! Chi tiết được hiển thị trong hình...

Mong lần sau, blogger buôn chuyện xin hãy đào ra mấy dưa thật về Bạch Vũ Ngữ có được hay không? Đừng đăng mấy tin giả rồi tự làm tổn thương người phe mình nữa! Không nói nữa... bot đi khóc một hồi, khóc xong lại tiếp tục đào tư liệu đen của Bạch Vũ Ngữ cho mọi người! "

Tôi bị bài weibo này làm cho cười lăn lộn trên giường. Sau khi đọc bài weibo hai lần, tôi cảm thấy chưa thoả nguyện, bắt đầu đọc các bình luận bên dưới.

"Là một bạn học cũ trường trung học của Bạch Vũ Ngữ, có thể nói với mọi người rằng, năm đó khi Bạch Vũ Ngữ và Kỳ Vọng bị thông báo phê bình yêu sớm, chính "anh rể" kia đã đến trường học với tư cách là anh trai của cô ấy... Báo chí ác tâm tung tin đồn thất thiệt tốt xấu gì cũng nên để tâm tý đi..."

"Bot trước kia từng cần cù tận tâm đăng bài phỉ báng chị Bạch của chúng ta mà lượt thích và bình luận không qua nổi 100, nhưng hôm nay chỉ 1 bài weibo vạch trần dưa giả thôi mà đã hot rồi, tôi thực sự buồn cười quá hahahaha!!!"

"Khuyên bot nên đổi nghề thành Bot Chuyên Đào Cẩu Lương Của Vũ Ngữ đi hahaha"

"Lúc ấn vào đã nghĩ có lẽ sẽ rất ngọt ngào, nhưng không ngờ nó lại buồn cười như vậy hahahaha"

"Loại ‘tư liệu đen’ như thế này có thể đào nhiều thêm được không? Bổn chó độc thân tôi thích xem”

……

Khóe miệng bất giác nhếch lên, đột nhiên rất muốn xem ghi âm trò chuyện giữa tôi và Kỳ Vọng.

Lịch sử trò chuyện giữa wechat với Kỳ Vọng vẫn dừng lại ở ngày 6 tháng 2, ngày tôi bị tai nạn.

Tôi: "Chồng à, suýt nữa em quên nói, anh dặn chị Châu mấy ngày nay không cần vào thư phòng của em dọn dẹp."

Tôi: “Còn nữa, anh cũng không được vào! Nhất định, không được!”

Kỳ Vọng:?

Tôi: " Dù sao cũng không được vào!"

Kỳ Vọng: " Được, tối nay anh tìm cơ hội đi xem một chút."

Tôi: " Không cho xem, nếu không lát nữa quay cảnh hôn em sẽ NG hơn mười lần!"

Kỳ Vọng: "Em dám?"

Tôi: "Meme lè lưỡi"

Sự tò mò thôi thúc tôi đến thư phòng để xem chuyện gì đã xảy ra, sau khi hỏi Từ Tử Ninh chính xác vị trí thư phòng của tôi, tôi lặng lẽ đến thư phòng.

Tôi vừa đặt tay lên nắm cửa, đằng sau có tiếng bước chân, dọa cho tôi vội vàng rụt tay lại.

Khi tôi quay người lại, Kỳ Vọng đã đi trước mặt tôi.

“Anh... không cần trở lại công ty sao?”

“Mọi chuyện đã xử lý xong xuôi, lát nữa Tư Vũ sẽ tan học, không cần phải đi tới đi lui nữa.” Kỳ Vọng nghiêng đầu nhìn về phía cửa phòng hỏi, "Em muốn vào thư phòng sao?"

"Ừ, em muốn vào xem một chút. Tử Ninh nói, thư phòng của em ở chỗ này."

Tôi dùng nụ cười che giấu chột dạ, bàn tay giấu sau lưng đã lặng lẽ nắm lấy tay nắm cửa. "Két!"

Cánh cửa vừa đẩy ra đã bị đóng lại, tay đặt ở trên nắm cửa bị Kỳ Vọng tách ra, nắm lấy trong lòng bàn tay.

“Trong phòng làm việc của anh có máy tính, phòng này không tiện.” Kỳ Vọng hơi nhíu mày, thần sắc nghiêm túc.

“Vì sao lại không tiện?”

Đôi mắt đen của Kỳ Vọng rũ xuống, trong mắt hiện lên cảm xúc: “Bởi vì đây là Pandora hộp ma thuật.”