Không Cho Kẹo Thì Bị Ghẹo

Chương 1: Oneshot



---------

1.

Conrad là một ác ma sống ở thế giới loài người.

So với thế giới ma tộc tràn ngập máu tanh và bạo lực, thì ở thế giới loài người, khắp nơi đều là nguồn dinh dưỡng cho thể xác lẫn tinh thần của ác ma.

Là một tên ác ma khác loài chỉ muốn được sống yên bình, Conrad không hề do dự mà chọn định cư luôn ở thế giới của con người.

Thế giới loài người nơi nào cũng tốt, nhưng khuyết điểm duy nhất đó là hắn không thể hiện nguyên hình.

Conrad yêu cơ thể thật của mình. Hắn ấy à, cảm thấy rằng không còn một tên ác ma nào trên thế giới này đẹp trai hơn mình nữa. Hắn nóng lòng muốn cả thế giới đến để ngắm nghía cặp sừng dài xinh đẹp, và đôi cánh đen tuyền có một không hai của mình; nhưng thật không may, nếu hắn để lộ danh tính của mình ra thì e là những ngày tháng êm đềm của hắn sẽ một đi không trở lại mất thôi.

Chính vì vậy, Halloween mỗi năm là ngày mà hắn mong đợi và yêu thích nhất.

Vào ngày này, hắn có tự tin khoe cá tính, hiện nguyên hình của mình một cách vô tư lự, được nhìn thấy ánh mắt ghen tị và kinh ngạc của mọi người xung quanh, huống chi chưa nói đến việc hắn tự hào đến như thế nào.

Cuối cùng cái ngày mà hắn mong chờ nhất hàng năm ngoại trừ sinh nhật của mình cũng đã đến. Nhà nào cũng đặt những chiếc đèn bí ngô hay những đồ trang trí ma quái ở trước cửa.

Conrad đã sống hàng trăm năm nay, chỉ là không được cao lắm, khuôn mặt hắn cứ trông hệt như một cậu nhóc mười sáu, mười bảy tuổi. Hắn khoác một chiếc áo choàng đen, với vẻ ngoài điển trai và vẻ ngoài lạnh lùng, mỗi khi gõ cửa một ngôi nhà, hắn lại được cho rất nhiều bánh kẹo và những lời khen không ngớt mà chưa kịp nói câu nào.

Một lúc sau, chiếc giỏ mà hắn mang theo đã đầy những viên kẹo đủ màu sắc.

Vừa vui sướng vừa vênh váo, hắn đi được một đoạn thì thấy ba đứa trẻ đang bực bội đi ngang qua.

"Tui chưa từng thấy cái người nào như vậy luôn đó!" Một trong những đứa trẻ tức giận, lầm bầm, "Tới Halloween cũng không biết luôn hả trời?"

"Uổng công tụi mình thấy ổng không có ai thích, còn muốn rủ ổng chơi chung với tụi mình! Biết sớm vậy thì đã nghe lời ba mẹ, thì chuyện đâu có như vậy rồi."

Conrad dừng lại và tò mò hỏi: "Mấy nhóc đang nói tới ai vậy?"

"Tất nhiên đó là Briand rồi, một người kỳ lạ sống ở khu nhà phía Nam á!"

Thấy Conrad cũng "ăn mặc bảnh như mình", tụi trẻ cũng coi hắn như bạn mình mà trút hết sự buồn bực trong lòng ra.

"Tụi em gõ cửa nhà ổng, nói là không cho kẹo thì bị ghẹo. Ổng không chỉ lạnh tanh nói không có kẹo mà còn dùng phép thuật đẩy tụi em ra!"

"Ủa? Anh hai à, anh trông kỳ lạ lắm nha! Anh không phải hàng xóm của tụi em hả?"

Conrad trả lời: "Nhà anh ở trấn khác cơ, gần đây đến sống cùng với anh trai anh đó. Tụi nhóc nói Briand rất kỳ lạ? Mà tại sao anh ấy lại kỳ lạ?"

"Tùm lum kiểu luôn! Nửa năm trước ổng tới chỗ này, tụi em ai cũng nhiệt liệt tiếp đón hết. Không những không cảm kích, mà ổng còn đuổi tụi em ra ngoài luôn. Nghe đồn ổng là pháp sư đỉnh lắm đó nha, lần nào đi ra ngoài là ổng cũng đều dựng quá trời kết giới, như thể là có cái thứ gì đáng xấu hổ ở bên trong á. Mà người ta đồn là trong nhà ổng nuôi nhiều sinh vật hắc ám lắm! Ổng thật ra là ma pháp sư!"

"Đã vậy thì..." Conrad ưỡn ngực, "Vậy thì anh đây sẽ đi gặp ổng! Không ai trên đời này mà không cho kẹo anh vào ngày Halloween!"

Cơ thể thật sự của hắn là đẹp trai nhất luôn đó!

guinguoimotangmayxanh.wordpress.com

2.

Ba đứa trẻ đi theo Conrad đến biệt thự của "quái nhân Briand", từ xa, chúng đã thấy một nhóm trẻ khác bị một sức lực vô hình đẩy ra khỏi khu vườn.

Điều lạ lùng là chủ nhà không chào đón những kẻ "phá rối", nhưng cửa vườn không đóng, vẫn luôn rộng mở. Chắc vì thế mà bọn trẻ cho rằng đây là "Briand kỳ dị" tỏ ý ngầm muốn thân thiết với hàng xóm, nên mới đột nhập vào đây.

Không cần phải nói, dạng này thô lỗ cử động đồng dạng dẫn tới đám kia hài tử bất mãn, trong đó một cái niên kỷ ít hơn nữ hài còn luống cuống khóc. Ta nhất định phải làm cho phụ thân của ta viết thư cho trưởng trấn! Đem cái này dã man gia hỏa đuổi ra chúng ta thị trấn! Cách ăn mặc thành hấp huyết quỷ nam hài khí Phẫn thẳng dậm chân. Conrad bình thản ung dung đi vào kia vườn hoa. Uy uy uy! Ngươi điên rồi sao? Cẩn thận lại bị quái nhân Bố Lý ngang đuổi ra a! Phía sau là hài tử tiếng la, Conrad nhấn kia xa hoa nhà nhỏ ba tầng chuông cửa. Môn rất nhanh liền mở, đứng tại trong phòng chính là cái mặt không thay đổi anh tuấn nam nhân, hắn mái tóc xù tông mắt, người mặc màu đen hưu nhàn áo len, thân Tư thẳng tắp, khí chất tựa như quý tộc ưu nhã. Conrad nghiêng đầu một chút, nhếch miệng cười một tiếng, lộ ra bén nhọn răng, Không cho bánh kẹo liền quấy rối! Vượt quá ở đây tất cả hài tử dự kiến chính là, hắn cũng không có bị lọt vào vô tình xua đuổi, kia Bố Lý ngang đầu tiên là trầm mặc một hồi, ánh mắt rơi Tại Conrad trên mặt, trên đầu sừng bên trên, đôi mắt bên trong hơi có ba quang đang lóe lên, cũng không biết trải qua bao lâu, hắn chậm rãi tránh ra thân, nói Đạo: Ngươi tiến đến, ta cho ngươi đường. Thế là, liền tại một đám kinh dị nhìn chăm chú phía dưới, Conrad lý trực khí tráng đi vào Bố Lý ngang kia bị ngoại giới coi là cấm khu hào trạch chi Bên trong. Tiên sinh, nhà của ngươi thật là lớn a! Conrad một tay mang theo đổ đầy bánh kẹo rổ, một mặt nhìn chung quanh, trên dưới nhìn quanh, rất nhanh hắn liền thấy trong phòng khách to lớn Trưng bày đỡ, phía trên trưng bày nhiều loại ma pháp dụng cụ, cùng tinh xảo đắt đỏ đồ cổ. Hắn ở trên ghế sa lon ngồi xuống, thuận tiện đem rổ đặt ở trên bàn trà. Bố Lý ngang đứng ở bên cạnh, ánh mắt dừng lại ở trên lưng hắn cánh chim, ngữ điệu bình thản nói: Ngươi ' Trang phục ' Không tệ. Conrad không hề hay biết hắn trong giọng nói vài tia không hiểu ý vị, hỏi: Tiên sinh, ta bánh kẹo đâu? Ta chỗ này nhưng không có chuẩn bị bánh kẹo. Conrad ngạc nhiên mở to hai mắt, Vậy ngươi...... Nói còn chưa dứt lời, cái cằm của hắn liền bị nắm, khuôn mặt nam nhân vô hạn phóng đại, ấm áp đầu lưỡi không nói lời gì xâm nhập hắn răng môi Bên trong.



Conrad không hề ngờ tới cảnh này, hắn đẩy người đàn ông ra, gương mặt đỏ bừng, rất nhanh đã lấy giọng, tức giận nói: "Ngài, ngài bị cái gì vậy?"

Người đàn ông mất khống chế cứ như chỉ ở trong vài giây đó, Briand đưa tay, vuốt lại những nếp nhăn quần áo rồi điềm tĩnh đáp: "Một ác ma lại ngang nhiên để lộ nguyên hình, còn dám xông vào chỗ tôi, đúng là to gan."

Dứt lời, một cây đũa phép từ đâu xuất hiện trên Briand.

Conrad phút chốc đứng lên, kinh hãi nói: "Đây, đây là... Ngươi là Briand Walter? Giáo hoàng tiền nhiệm, làm sao mà ngươi ở cái nơi này vậy?"

"Từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ, Conrad Herbert – Hoàng tử ma tộc mất tích."

Ngay sau khi anh dứt lời, Conrad đã co cẳng chạy ra ngoài, rất nhanh, hắn cảm thấy mình đã đụng trúng một kết giới vô hình và rồi có một thân ma thuật ổn định, lặng yên không một tiếng động đè xuống người hắn.

Để che giấu thân phận của mình, Conrad đã phong ấn hơn phân nửa ma lực của bản thân, đối phó với những pháp sư hạng xoàng thì cũng dư sức, nhưng với ma thuật của vị giáo hoàng tiền nhiệm lại dữ dằn hơn các pháp sư bình thường khác.

Ngay lập tức, Briand xuất hiện Conrad và ôm ngang hắn lên.

Conrad không thể nhúc nhích gì được, xuôi tay để mặc Briand ôm. Mắt hắn trợn tròn tức giận, đang tính nói cái gì đó thì anh đã đưa tay bịt miệng hắn lại.

Conrad được đặt nằm dài trên ghế sô pha, tiếp đó, qua lớp vải, người đàn ông đưa bàn tay xoa vào giữa háng hắn.

"Ưm... Briand, tên khốn nạn!" Conrad mơ hồ, nói không rõ.

Sau đó, Briand vuốt ve phần gốc cánh sau lưng, Conrad cảm thấy thoải mái làm sao. Cơ thể căng thẳng của hắn cũng từ từ thả lỏng, thở hổn hển, trong cổ họng phát ra tiếng rên khe khẽ.

Qua ánh nhìn mông lung, Conrad nhìn thấy ánh mắt Briand như thể dò xét, thế là hắn nhắm mắt lại từ bỏ chống đối, toàn bộ ngầm tỏ vẻ ưng thuận.

Sau đó, hắn cảm thấy quần của mình đã bị cởi ra mất rồi.

guinguoimotangmayxanh.wordpress.com

3.

事毕,康拉德仰头看着男人坚毅的下颔,一拳锤上了对方的肩膀,气势汹汹地道:"布里昂! 你又不按照我的剧本来!你说,你是不是压根就没注意到我说的话?"

"我当然记得。"毛巾受魔力的驱使,擦拭布里昂的股间,他泰然自若地回答道,"按照剧 本,你逃,我追,然后你迫不得已和我对战。你本来节节败退,后来抓到了我的一个疏忽,战胜 了我,最后带着我们家的所有糖果分给外面的孩子。" 身为魔族太子的康拉德也一直有一颗当英雄的心,只可惜,剧情里的"大魔王"压根不按剧本 来走,还把他这个英雄给睡了。 "主要是宝贝太诱人了,我实在没有把持住。"布里昂摩挲康拉德的腰肢,在他的脸侧亲吻, 低声道,"现在重新再来也不迟。" 康拉德想了一想,泄气道:"算了!我现在已经没有兴致了。还是明年万圣节再来吧——在此 之前,我要时刻保持对你的仇恨,以保证到时候能够入戏!" "对我仇恨?" 康拉德斩钉截铁地道:"对!" "按照你的剧本,我们应该只有一面之缘吧?为何会仇恨?" "明年换剧本了!"康拉德煞有介事地道,"到时候是你把我掳走监禁,我勇敢坚强地抗争, 最后成功摆脱了你,拿了你家的糖果分给外面的孩子。" 布里昂叹了一口气,"结局为什么总是拿我们家的糖分给外面的孩子?" "因为万圣节就是要吃糖啊......"话音刚落,就有一颗糖被塞到了康拉德的嘴中。 清清甜甜的柠檬香气在味蕾扩散开来,康拉德顾不上说话,餍足地品尝起了他最爱的柠檬糖。 "可我不想把专门为你做的糖分给别人。" 康拉德嗔了他一眼,"你是不是傻?不会去外面买吗?" 布里昂道:"专门为小孩子买糖,不符合你给我的'大魔王'的设定。" 康拉德:"......"貌似也是。 他陷入了沉思,翻了个身,趴在床上,撑着下巴,喃喃道:"看来只能到时候我亲自出马了! 唉,说实话,不是很想在万圣节以外的时候出去。" 别墅里的乐子太多了,没什么出去的意思。 布里昂看他纠结的模样,轻叹道:"算了,我到时候易容出去买吧。"

Conrad nhướng mày, giơ ngón cái lên, "Tuyệt vời ông mặt trời!"

"Nhân tiện, mặc dù tôi đưa cho em thiết lập "đại ma vương, nhưng cũng chỉ là kiểu người lạnh nhạt. Hàng xóm ưu ái thì cũng đừng đuổi họ đi! Trông họ khó chịu lắm..."

Thật lòng mà nói, Briand cư xử như vậy không phải do Conrad "thiết lập", mà là do chính tính cách của anh mà thôi.

Nhưng chuyện này không thể để hắn biết được. Vì trong lòng hắn, anh là một người tốt bụng và tỏa nắng.

布里昂将康拉德抱入了怀中,抚摸他漂亮的羽翼,说的理由却是:"你父王还在找你,追杀 我,能尽量减少和外界的接触,就尽量减少吧。"

康拉德被摸得浑身舒展,下巴搁在布里昂的肩膀上,愉悦地哼道:"要是父王找了过来,我可 不会为你说话的哦!"

布里昂将他横抱了起来,朝浴室走去,一边道:"要是你父亲找过来,我就只能再一次将你抢 走了。"

(Hết)

********

Mây có lời muốn nói:

Cảm ơn tác giả Quy Hạc Viễn Sơn đã cho pháp Mây edit, một chiếc đoản rất dễ thương. Và cảm ơn các bạn đã ủng hộ Mây.

Mây đang ấp ủ thêm 2 projects nữa, dự định đầu năm sau sẽ triển, từ giờ đến cuối năm sẽ tập trung chạy ktt.

Cảm ơn các bạn đã đọc đến dòng này.

07/12/2021

Truyện đã hoàn rồi!
Nếu bạn thích truyện này, hãy thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới nhé!