Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 90: Lần thay đổi về chất thứ hai của Tả Tiểu Đa (2)



“Tư chất cũng còn tàm tạm được, kinh mạch và độ mềm dẻo có thừa. Tứ chi đều đặn cân đối, cũng xem như là một hạt giống tu hành luyện võ.”

Mục Yên Yên khen vài câu, chuyển đề tài lại nói rằng: “Nhưng tuổi tác dù sao cũng đã hơi lớn một chút, mười bảy tuổi rồi, cho dù có cố gắng thế nào đi nữa, tương lai thành tựu cũng có hạn, đã định trước là không đi được. quá xa.”

Tả Tiểu Niệm lạnh lẽo nói: “Những cái này ta không quan trọng lắm, sư phụ cũng không cần để ý.”

Nàng đối mặt với Mục Yên Yên nói: “Ta chỉ hy vọng, trong thời gian ba ngày này, sư phụ và sư muội có thể giúp ta hoàn thành việc đã hứa với ta.”

Mục Yên Yên khe khẽ gật đầu: “Đó là điều đương nhiên, nhưng nếu như chính bản thân hẳn không thể kiên trì nổi, ta cùng với sư muội ngươi cũng không thể làm gì khá, lại là lãng phí nỗi khổ tâm của ngươi.”

“Vậy thì đó cũng là chuyện của ta.” Thái độ của Tả Tiểu Niệm rất kiên quyết.

Thiếu nữ xinh đẹp Mộng Trầm Ngư ở một bên cười hì hì nói: “Sư tỷ, chuyện mà ta hứa với ngươi thì chắc chắn sẽ làm được, nhưng ngươi cũng đừng quên chuyện ngươi đã hứa với ta nha, nhớ là phải có qua có lại đó!”

Tả Tiểu Niệm khẽ gật đầu, nhưng không nói thêm gì nữa.

Ngay sau đó, Mục Yên Yên phất tay một cái, bỗng nhiên biến mất cùng với Tả Tiểu Niệm, một chủ bóng dáng cũng không thấy.

Võ Đạo tràng lớn như vậy cũng chỉ còn lại Mộng Trầm Ngư với Tả Tiểu Đa.

Sắc mặt Tả Tiểu Đa yên tĩnh mà nhìn thiếu nữ trước mặt, hắn biết rất rõ, thiếu nữ này nhìn có vẻ yếu đuối, dường như giống với cô gái bình thường, nhưng thực lực so với giai đoạn hiện tại của mình thì nàng chính là cao. thủ siêu cường hoàn toàn không thể nào chạm tới được.

Mà một điều có thể thấy được nữa, đó là ngày đầu tiên huấn luyện này, phải thông qua thiếu nữ này để hoàn thành.

Chỉ có một điều khiến Tả Tiểu Đa để ý chính là, mặc. dù thiếu nữ này nhìn rất đẹp, đẹp tới mức khiến bất kỳ ai cũng đều cảm thấy kinh diễm, nhưng Tả Tiểu Đa lại không hề cảm thấy đẹp mắt, có khuynh hướng muốn nhìn nhiều hơn tán thưởng nhiều hơn, bởi vì vẻ mặt ánh mắt của đối phương khiến cho Tả Tiểu Đa cảm thấy loại cảm giác rất khó chịu, rất không thoải mái.

Đặc biệt là sau khi chị gái mình rời đi, ánh mắt nàng nhìn mình, giống như người bình thường nhìn con sâu cái kiến, chính là cao cao tại thượng chẳng thèm ngó tới.

“Ngươi nhìn cái gì?” Mộng Trầm Ngư híp mắt lại.

“Ý của ngươi là, ta không được nhìn?” Tả Tiểu Đa hỏi ngược lại.

“Có thể nhìn, hơn nữa còn có thể hỏi thăm một chút.” Mộng Trầm Ngư cười lạnh nói: “Hay là để ta trực tiếp giới thiệu với ngươi một chú

Tả Tiểu Đa: “?”

“Biết đây là đâu không?”

Mộng Trầm Ngư kiểu ngạo ngẩng chiếc cổ thon dài của mình lên: “Nơi này là khôn gian dưới mặt đất của tập. đoàn Mộng Thị, cách mặt đất gần ba trăm mét, tiêu tốn vô số sức người sức của mới tạo ra thánh địa tu luyện này.”

Ba trăm mét!

Tả Tiểu Đa nhìn đại sảnh rộng lớn giống như là sân bóng đá, không nhịn được chấn động một chút.

“Nơi mà ngươi vừa nhìn thấy, chẳng qua chỉ là phần mười toàn bộ nơi tu luyện này mà thôi.”

Mộng Trâm Ngư thản nhiên nói: “Nơi này, xây dựng có biết bao nhiêu loại công trình, phàm là những thứ cần dùng cho tu luyện, cái gì cần có thì đầu có, chính là sau khi sư phụ nhận ta làm đồ đệ, cha ta đã tiêu tốn 12 tỷ Tinh Nguyên để làm quà cho ta.”

„” Tả Tiểu Đa nghe giọng điệu của Mộng Trầm

Ngư càng ngày càng kiêu ngạo, cũng không nói chen vào.

Lý do hắn không muốn nói rất đơn giản ——- chả có ý nghĩa gì cả!

“Vách tường ở đây, ngoại trừ là tường chịu lực, những cái khác đều khảm Tinh Hồn ngọc trung phẩm bên trong điêu khác pháp trận, phía trên trần nhà, pháp trận tu luyện phóng thích linh khí là do 108888 viên Tinh Hồn ngọc trung phẩm xây dựng nên.”

“Mà trần nhà và vách tường bốn phía xung quanh của Tỉnh Hồn Pháp Trận có thể dung hợp một cái Tỉnh Không Pháp Trận lớn siêu cấp!”

“Không hề lố khi nói, ở đây, mỗi lần hít một hơi, đều là năng lượng mà người thường cả đời này cũng khó mà có được!”

Mộng Trầm Ngư lãnh đạm nói: “Những bộ phận khác của Đạo Tràng, càng cao cấp hơn, ta cũng không giới thiệu cho ngươi nữa. Ngươi chỉ cần biết một chuyện, nếu không phải nể mặt chị gái ngươi, mà chỉ dựa vào một mình ngươi, thì cả đời này ngươi cũng không có cơ hội tiến vào nơi này dù chỉ một lần.”

“Thậm chí cả đời này từ lúc sống cho tới lúc chết, ngươi cũng sẽ không biết đến có sự tồn tại của nơi này!”

Lời nói của Mộng Trầm Ngư càng nói càng gay gắt sắc bén.

Đả thương lòng tự trọng của người nghe.

Nhưng Tả Tiểu Đa lại không hề tức giận, hắn biết cho dù chuyện này khiến mình tức giận, thèm muốn hay là bị rung động, sẽ chỉ khiến cho đối phương sinh ra loại khoái cảm càng lớn.

Vì thế hẳn nở nụ cười thản nhiên, cứ nhìn cứ nghe như vậy, từ đầu đến cuối không nói một lời.

Nhìn thấy Tả Tiểu Đa trạng thái dửng dưng đương nhiên như thường này, một lời không nói chỉ nhìn mình, Mộng Trầm Ngư không hiểu sao lại cảm thấy nộ khí trong lòng đang bốc lên ào ạt.

“Ngươi phải biết ơn chị thật sự có một người chị gái của ngươi, bởi vì ngươi

Mộng Trầm Ngư châm biếm nói: “Nếu như không phải nhờ nàng, loại người như ngươi... ha ha.”

Tả Tiểu Đa gật đầu, đầu tiên mở miệng ra nói: “Ngươi nói rất đúng, chị gái ta quả thật rất phi thường. Ta cũng chính bởi vì nàng mới có cơ hội tiến vào nơi đây, ta rất cảm kích, rất cảm kích chị gái của ta.”

Mộng Trầm Ngư lập tức ngây ngẩn cả người.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Hồng Lục
2. Khách Qua Đường
3. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
4. Tâm Niệm Em Đã Lâu
=====================================

Nàng thật sự không thể ngờ rằng Tả Tiểu Đa có thể nói thản nhiên đến như thế, hết thảy đều là lẽ đương nhiên, rõ ràng mạch lạc như nước chảy mây trôi.

Chỉ nghe Tả Tiểu Đa lại tiếp tục nói lói đến cảm kích, thật ra ngươi nên cảm kích cha ngươi. Cha ngươi thật sự rất phi thường, cho ngươi rất nhiều rất nhiều, vô số thứ đều vượt xa những gì mà đời người bình thường nhìn thấy và biết đến, mới khiến cho ngươi có cơ hội làm màu ở trước mặt tal”

“Cha ngươi rất cố gắng, rất giỏi giang! Đây đều là lời nói thật!”

Khuôn mặt thanh tú xinh đẹp của Mộng Trầm Ngư ngay lập tức đỏ bừng lên, lân đầu tiên thất thố gào thét lên: “Cha ta đương nhiên rất phi thường rồi, đương nhiên là mạnh hơn cha ngươi rồi!”