Kiếp Sau Chúng Ta Vẫn Là Của Nhau

Chương 36: Địa vị xã hội của anh và cô



“Tiêu rồi, cái thẻ đã bị bọn họ lấy cắp rồi”

Đúng lúc này cô và Trịnh Nguyệt xông vào, trên tay cô là đoạn ghi âm cuộc trò chuyện lúc nãy của bọn họ.

“Chúng tôi là cảnh sát, trên tay tôi là bằng chứng phạm tội của các ông, mời hai người theo chúng tôi về cục cảnh sát”

Nói xong cô và Trịnh Nguyệt lấy ra hai chiếc còng tay, nhưng cô chưa kịp đến gần thì ông ta xông đến định tấn công cô, nhưng may mà cô phản ứng nhanh, chỉ với một đòn đánh cô đã khóa được tay của hắn ra sau.

“Bây giờ ông đã có thêm một tội danh nữa là chống đối cảnh sát, mau đi theo chúng tôi về cục cảnh sát”

Ông ta và bạn của ông ta thành lập những công ty ma, mục đích là để rửa tiền, nguồn tiền phi pháp của ông ta đều để trong thẻ đen. Nhiệm vụ của cô và Trịnh Nguyệt là điều tra hành vi phạm tội của bọn họ, vì vậy cô mới giả làm nhân viên phục vụ để tiếp cận họ.

Cô và Trịnh Nguyệt đưa bọn họ về cục cảnh sát, cô bàn giao chiếc thẻ đen lại cho cấp trên. Sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ, cả hai cùng nhau đi ăn tối.

“Hạ Lạc, cậu có biết không, vì để hoàn thành nhiệm vụ này mình thật sự đã phải hy sinh rất nhiều đó. Lúc nãy ông ta còn ôm eo mình, giờ nghĩ lại cảm thấy thật buồn nôn”

“Được rồi, vì để đền bù những uất ức mà cậu phải chịu, mình sẽ khao cậu bữa ăn này”

“Là cậu nói đó nha”

Sau đó Trịnh Nguyệt còn gọi thêm món mì hoành thánh, hai cây xiên que và hai ly trà sữa.

“Trịnh Nguyệt, cậu cũng biết lợi dụng thời cơ quá đó”

Nơi mà hai cô ăn tối là khu chợ đêm sầm uất và náo nhiệt nhất thành phố. Sau khi ăn tối xong, cả hai đi dạo một vòng chợ đêm rồi mới trở về.

Cô đang sống ở một chung cư cũ kỹ, căn hộ của cô ở tầng hai nên cô chỉ đi thang bộ, lối đi cầu thang cũng được thắp sáng.

Khi cô vừa vào nhà thì phát hiện đèn đã được bật sẵn, cô nghe tiếng động phát ra từ phòng bếp nên có chút cảnh giác, khi cô tiến đến gần phòng bếp thì nhìn thấy một người phụ nữ đang nấu ăn.

Khi cô vừa nhìn thấy bà ấy liền mỉm cười.

“Mẹ, sao mẹ đến mà không báo trước với con, ba không đi cùng mẹ sao?”

“Tiểu Hạ, con về rồi sao? Ba con còn việc bận nên ông ấy không đến thăm con được, nhưng ông ấy có nói khi nào xong việc sẽ đến thăm con” Trần Tú Lâm - mẹ của cô nói

“Vậy lần này mẹ phải ở với con lâu một chút”

“Được được, dù sao công việc đã có ba con lo hết rồi, lần này mẹ sẽ ở với con một tuần”

Cô nghe thấy thế liền vui vẻ đi đến ôm bà ấy.

“Vậy con sẽ cố gắng sắp xếp thời gian để được ở bên cạnh mẹ nhiều hơn”

Cô nhìn một bàn đầy ắp thức ăn nên không nỡ nói cho bà ấy biết cô đã ăn tối rồi, mặc dù vậy cô vẫn cố ăn hết thức ăn do mẹ cô nấu.

_________

Sau khi Từ Thiếu Văn về nhà thì anh đi thẳng lên phòng. Ngày mai anh phải chủ trì cuộc họp nên anh cần chuẩn bị một số tài liệu, lúc anh đang làm việc thì có tiếng gõ cửa.

“Là mẹ phải không? Mẹ vào đi, con vẫn chưa khóa cửa”

Anh nói xong thì có một người phụ nữ mang theo một ly sữa đi vào. Người phụ nữa đó đúng là mẹ của anh.

“Thiếu Văn, nhân lúc sữa còn nóng con hãy mau uống đi. Lát nữa con nhớ ngủ sớm đó” Lý Hà Thu nói

“Dạ con biết rồi”

Sau khi nói xong anh cầm ly sữa lên uống hết, bà mỉm cười xoa đầu anh, sau đó bà mang ly ra ngoài.

Lý Hà Thu là một người phụ nữ thương chồng thương con, bà đã ở bên ba anh từ lúc ông ấy chưa có gì trong tay đến khi ông có được cơ nghiệp như hôm nay.

Anh tiếp tục trở lại công việc của mình, thỉnh thoảng anh hay day day mi tâm. Anh bỗng nhìn đến con thỏ để ở trên bàn, con thỏ được đan từ len. Đây là món đồ mà anh nhận được lúc nhỏ từ một cô bé đã từng cứu anh, anh vẫn luôn giữ nó đến tận bây giờ.