Kính Hoa Thủy Nguyệt

Chương 1: Nhập cung



Gió xuân ấm áp, cành liễu bay bay. Quan viên kinh thành đều sáng tối tất bật chuẩn bị cho nhi nữ mình. Tân đế mới lên ngôi nửa năm, lại cũng không ham mê nữ sắc, hậu cung hắn bây giờ không có quá năm phi tần đâu.

Hoàng đế mở tuyển tú, cho phép nữ nhi quan viên từ lục phẩm trở lên tham gia tuyển tú, do thái hậu cùng quý phi chủ trì. Yến gia như vậy, lại là kinh hỉ nhất, hai tiểu thư Yến gia vậy mà lại cùng được nhập cung.

Kiệu có chút xóc nảy trên đường đi. Yến Bắc Nguyệt liếc nhìn muội muội nàng, trong mắt hiện lên một tia ghen tị cùng hâm mộ. Một tiểu cô nương mười ba tuổi, thật sự trên mặt còn lộ ra vẻ non nớt, giống như trân châu che giấu giữa bột phấn (1). Yến Bắc Phương lại mặc một thân váy gấm thêu màu hồng nhạt bình thường, bên tai chỉ mang tử ngọc truỵ nhi hình trăng rằm, y phục đơn giản, nhưng lại tươi sáng.

Yến Bắc Nguyệt thầm than một tiếng. Nữ nhi bình thê nhưng không có tài năng như nàng, lại không bằng một thứ nữ.

Kiệu dừng lại trước cửa hoàng cung, Hương Lan cùng Tâm Ly vén rèm, đỡ chủ tử nhà mình xuống. Yến Bắc Nguyệt vịn tay nhất đẳng nha hoàn của mình bước xuống, khóe miệng cong cong nhìn hoàng cung, tâm lại không được vui vẻ như vậy. Cái nơi thâm trầm tịch mịch này, giống như hang hùm hang báo, một khi không cẩn thận, mất mạng sẽ rất đơn giản.

Theo quy định, tú nữ trúng tuyển được ban túi thơm màu hồng, tú nữ chỉ hôn cho tông thất được ban màu bích. Ban túi thơm màu trắng cùng một bộ trang sức, là không qua tuyển, nhưng có túi thơm, sau này sẽ dễ dàng gả đi hơn, xem như là an ủi. Tú nữ có túi thơm màu hồng lần này không nhiều, chỉ có mười một người.

Yến Bắc Nguyệt được phong uyển nghi, mà Yến Bắc Phương được phong phương dung. Nàng áp một tài nữ trứ danh kinh thành một thời, Yến Bắc Nguyệt như thế nào cũng không hiểu được.

Nàng cư nhiên không biết, thái hậu cùng hoàng thượng cũng đã nhìn trúng nàng, hơn nữa còn xem trọng nàng hơn vị muội muội kia.

Yến Bắc Nguyệt sống ở Ngưng Ngọc điện thuộc Ngưng Hương cung phía Đông cung, cũng cùng với Yến Bắc Phương sống ở phía nam Đông cung Tề An điện bên. Quản lí Ngưng Hương cung là quý phi, tuy phẩm vị Yến Bắc Nguyệt chưa đủ để đi thỉnh an thái hậu, nhưng mỗi ngày nàng sẽ phải đến thỉnh an quý phi.

Hoàng đế thời tiềm để (2) phủ đệ chỉ có bốn vị, bây giờ là quý phi, Hiền phi, Huệ phi cùng Lưu quý nhân. Hắn trước kia cũng có vương phi, chỉ có điều vị này cơ thể không tốt, đặc biệt ốm yếu, sau khi sinh ra một tiểu nữ nhi thì mất.

Gió xuân thổi qua cấm cung to rộng, Huệ phi ăn một miếng mứt táo, sau đó vẫy vẫy cung nữ Thanh Linh lại, hỏi nàng:

"Ngươi nghe ngóng thế nào rồi?"

"Hồi nương nương, Yến uyển nghi không những áp muội muội nàng nửa cái đầu, còn được phân đến Ngưng Hương cung."

"Nàng thật làm bổn cung ngạc nhiên đâu. Được phân đến cung của quý phi tỷ tỷ, đúng thật là vinh hạnh. Có thể thấy hoàng thượng cùng thái hậu thực xem trọng nàng."

Huệ phi lấy thêm một miếng mứt táo, khóe miệng lộ ra nụ cười.

"Hôm nay ngươi nhìn chằm chằm phía Hiền phi, lại để ý phía dưới một chút, chờ xem các nàng có động tĩnh gì không. Tối nay cũng chú ý một chút, nghe xem hoàng thượng đến chỗ ai đầu tiên."

Bất kể lần này vào cung là ai, chỉ cần không ảnh hưởng đến vị trí của nàng là được.

"Lần này phân vị cao nhất là ai?"

"Nương nương, là Khương Xuân Liễu, nữ nhi một vị hầu gia, nàng ta được phong bảo nghi, lại có thêm phong hào."

"Bảo nghi là có bốn cung nữ, hai thái giám đi. Ngươi đem hai cung nữ của chúng ta cài vào, thêm một vài bà tử (3) nữa."

Trăng sáng treo cao, thái giám thân tín bên cạnh hoàng thượng kính cẩn đi vào Long Nghi điện, tay mang một cái khay đựng đĩa hạt phỉ ngào đường.

Tôn Gia Kính đang phê duyệt tấu chương, ngẩng đầu thấy hắn, xua xua tay, ý nói không cần. Lại nhìn sắc trời không còn sớm, liền nói:

"Ngươi đi phân phó, tối nay ở Tề An điện, bãi giá Lạc Oanh cung."

Thái giám cư nhiên không lấy làm lạ. Yến Bắc Phương kia chính là tài nữ trứ danh kinh thành, hoàng thượng muốn sủng hạnh nàng ta đầu tiên cư nhiên rất bình thường.

Thực chất, hoàng thượng không nghĩ như vậy. Hắn để ý Yến uyển nghi, bởi vì mẫu hậu hắn thấy nàng cơ thể nở nang, khả năng sinh con sẽ rất tốt, nhưng thị tẩm nàng đầu tiên, tức là đẩy nàng lên đầu ngọn sóng, hắn hiện tại mới chỉ có một tiểu công chúa, tuy hắn còn rất trẻ, không vội, nhưng hậu cung lấy khai chi tán diệp làm đầu, cư nhiên muốn nàng sống lâu một chút. Vậy nên hắn mới chọn một tấm bia ngắm có thể khiến người ta không nghi ngờ, chính là Yến Bắc Phương.

(1) Trân châu màu đen, bột phấn màu trắng, ý nói vô cùng nổi bật.

(2) Tiềm để (潛邸): Nơi ở trước kia của vị hoàng đế trước khi lên ngôi không phải thái tử, ở đây ý là thời hoàng thượng còn là hoàng tử.

(3) Bà tử (婆子): Cách gọi người phụ nữ lớn tuổi. Trong cung bà tử thường sẽ làm những việc nặng hơn.