[Kỳ Hâm] Cuồng Dục

Chương 55: Đời này chỉ có thể phụ lòng em ấy



- Mã Quốc Vương dậy rồi sao? //Đinh Trình Hâm//

- ....

Người kia nằm yên không trả lời

- Là ta //Nam Kiến Hoành//

Hắn bước vào

- Sao ngươi lại vào được //Đinh Trình Hâm//

- Ta cũng từng quen biết Mã Gia Kỳ nên thói quen của Hắn ta rất rõ //Nam Kiến Hoành//

- .... Đến đây làm gì //Đinh Trình Hâm//

- Đại Nhân hỏi cậu đã tra ra gì rồi //Nam Kiến Hoành//

- Vẫn chưa tra được gì //Đinh Trình Hâm//

- Hừ...đi lâu vậy mà không tra //Nam Kiến Hoành//

- Mới vào được một ngày //Đinh Trình Hâm//

- Được rồi, chủ nhân bảo đừng tiếp xúc nhiều với Hắn rất nguy hiểm //Nam Kiến Hoành//

- Biết rồi//Đinh Trình Hâm//

Nam Kiến Hoành rời đi, cậu tiếp tục tìm kiếm nhưng lại chẳng có gì đành phải đi về phòng của mình.

Ngày Hôm Sau

- Mã Gia Kỳ //Lưu Diệu Văn//

- Chuyện gì //Mã Gia Kỳ//

- Ngày Mai Triệu Khánh đến đấy //Lưu Diệu Văn//

- Ông ta đến đây làm gì? //Mã Gia Kỳ//

- Không biết //Lưu Diệu Văn//

- Triệu Khánh? //Hạ Tuấn Lâm//

- Triệu Khánh? //Hạ Tuấn Lâm//

Lưu Diệu Văn gật đầu

- Ông ta sống dai vậy? //Hạ Tuấn Lâm//

Đinh Trình Hâm lo ăn nên không để ý đến họ

- Không dai lắm, chỉ có 3000 tuổi thôi //Lưu Diệu Văn//

Đinh Trình Hâm phun nước ra

- 3000 tuổi sao? Quỷ rồi à //Đinh Trình Hâm//

Mã Gia Kỳ lấy khăn đưa cậu, cậu nhận lấy rồi lau

- Ông ta là ông tổ của Vampire chúng ta //Mã Gia Kỳ//

- Ông tổ? //Đinh Trình Hâm//

- Năm xưa ông ta đã thành lập nên thế giới Vam này, sau đó liền đi ẩn cư có việc thì mới xuất hiện //Mã Gia Kỳ//

- Ông ta chắc già lắm //Đinh Trình Hâm//

- Cậu gặp đi rồi biết //Mã Gia Kỳ//

- Xem ra sắp tới có chuyện lớn rồi //Hạ Tuấn Lâm//

- Đúng vậy //Lưu Diệu Văn//

- Baba con ăn xong rồi, con chuẩn bị đồ đây //Lưu Yến Anh//

Lưu Diệu Văn gật đầu, cô bé chạy ngay lên phòng.

- Đi thăm Mạc Tú Chi à //Mã Gia Kỳ//

- Ừ, hôm nay là ngày dỗ của cô ấy //Lưu Diệu Văn//

- ....//Hạ Tuấn Lâm//

- Là tôi có lỗi với cô ấy //Lưu Diệu Văn//

- Cậu đừng quá trách mình //Tống Á Hiên//

- Cậu xuống rồi //Lưu Diệu Văn//

- Năm xưa tôi cũng giống cậu, làm một người bị xảy thai //Tống Á Hiên//

- Tôi khác cậu //Lưu Diệu Văn//

- Khác sao? //Tống Á Hiên//

- Câụ cố tình còn tôi không cẩn thận làm cô ấy ngã //Lưu Diệu Văn//

- Dù sao cũng Yến Anh cũng ra đời, nó cũng đau phải con ruột cậu, nuôi nó làm gì? //Tống Á Hiên//

- Cô ta đến bên cậu chỉ vì muốn cậu nuôi đứa trẻ, cậu bị đần rồi sao? //Nghiêm Hạo Tường//

- Vì tôi có lỗi //Lưu Diệu Văn//

- Kệ cậu ta đi //Mã Gia Kỳ//

- Đừng nói nữa Yến Anh nghe được sẽ buồn //Lưu Diệu Văn//

"Không phải con ruột của Diệu Văn sao?" //Hạ Tuấn Lâm//

- Tuấn Lâm cậu đang nghĩ gì vậy //Nghiêm Hạo Tường//

- Không có gì //Hạ Tuấn Lâm//

- Tuấn Lâm cậu không về Hạ Gia Thôn sao? //Nghiêm Hạo Tường//

- Không, tôi ở đây có việc cần làm //Hạ Tuấn Lâm//

- Việc gì? //Nghiêm Hạo Tường//

- Không nói được //Hạ Tuấn Lâm//

- Vậy thôi //Nghiêm Hạo Tường//

- Papi //Diệu Phong//

- Có chuyện gì sao? //Hạ Tuấn Lâm//

- Chúng ta ở đây luôn được không? //Diệu Phong//

- Con muốn ở đây làm gì? //Hạ Tuấn Lâm//

- Không phải vì Mã Trình Kiêu sao //Nghiêm Hạo Tường//

- Chưa gì đã mất giá rồi //Tống Á Hiên//

- Được rồi, con muốn ở đây thì ở đây, ta không vội //Hạ Tuấn Lâm//

- "Em trưởng thành rồi nhỉ"//Lưu Diệu Văn//

Lưu Yến Anh bước xuống

- Baba đi thôi //Lưu Yến Anh//

- Được thôi //Lưu Diệu Văn//

Chuyển cảnh

- Đến nơi rồi //Lưu Yến Anh//

- Con chắc nhớ mama lắm nhỉ //Lưu Diệu Văn//

- Baba con chưa từng có hơi ấm từ lòng mẹ, nhưng con hiênn tại có baba rồi //Lưu Yến Anh//

- Con mới 4 tuổi mà suy nghĩ chững chạc vậy //Lưu Diệu Văn//

- Đơn nhiên, con đã lớn rồi mà //Lưu Yến Anh//

- Baba này //Lưu Yến Anh//

- Con nói đi //Lưu Diệu Văn//

- Baba lấy Lâm thúc đi, con thấy thúc ấy có vẻ thích baba đấy //Lưu Yến Anh//

- Không thể, đời này của ba chỉ có thể phụ lòng em ấy //Lưu Diệu Văn//

- Sao ba lại nói thế //Lưu Yến Anh//

- Trên người ba còn có một trọng trách rất lớn, cho nên không thể nào có thể cho em ấy hạnh phúc lần nào nữa. Chỉ sợ để em ấy thật hạnh phúc rồi lại thất vọng //Lưu Diệu Văn//

- Vâng, con sẽ nghe theo ba //Lưu Yến Anh//

- Sau này con phải nghe lời của ông bà nội đấy //Lưu Diệu Văn//

- Tại sao vậy ba //Lưu Yến Anh//

- Đó là điều hiển nhiên mà, con cháu phải nghe lời ông bà chứ //Lưu Diệu Văn//

- Vâng //Lưu Yến Anh//

Chuyển cảnh

- Đại Nhân //Nam Kiến Hoành//

- Sao rồi //Đại Nhân//

- Cậu ta vẫn chưa tìm được thông tin gì//Nam Kiến Hoành//

- Đi theo cậu ta, đừng để cậu ta biết. Ta lo sau này cậu ta sẽ phản bội chúng ta mất //Đại Nhân//

- Vâng

Chuyển cảnh

Ở một nơi nào đó

- Papi

- Tiểu Liên sao con ra đây //Dịch Dương Thiên Tỉ//

- Con sợ tối //Tú Liên //

- Con ngoan, đi ngủ đi ngày mai cùng ta trở về thăm tiểu thúc của con //Dịch Dương Thiên Tỉ//

- Dạ //Tú Liên//