[Kỳ Hâm] Cuồng Dục

Chương 56: Thiên Tỉ trở về



Ngày hôm sau, Dịch Dương Thiên Tỉ cùng cô con gái Tú Liên về Thành phố Vam.

- Woa~ ở đây lớn quá //Tú Liên//

- Ở đây chính là trọng địa của Vam, vì thế Vam quý tộc và Hoàng tộc chiếm phần lớn rất đông //Dịch Dương Thiên Tỉ//

- Vâng

- Thành phố Vam càng ngày càng được cải thiện đấy //Trần Tứ Húc//

Trần Tứ Húc từ đằng sau bước đến

- Đây là Tiểu Thúc sao Papi? //Tú Liên//

- Đúng vậy //Dịch Dương Thiên Tỉ//

- Chào con //Trần Tứ Húc//

- Dạo này sao rồi //Dịch Dương Thiên Tỉ//

- Mấy hôm trước chúng ta đã tìm thấy ra một vấn đề //Trần Tứ Húc//

- Vấn đề? //Dịch Dương Thiên Tỉ//

- Đến Cứ điểm S rồi nói //Trần Tứ Húc//

- Được

Trần Tứ Húc đưa Tú Liên trở về rồi cùng Y đến cứ điểm S. Trên đường đi đến đó, Y nhìn những khung cảnh xung quanh, nó có thay đổi một chút. Y nhìn qua thì thấy Vương Tuấn Khải liền tránh mặt.

Cứ Điểm S

- Đại Công Tước chào mừng trở về //Trương Chân Nguyên//

- Bá Tước cũng ở đây? //Dịch Dương Thiên Tỉ//

- Sẽ có rất nhiều người đến đây //Trương Chân Nguyên//

- Chuyện này rất quan trọng đến sự sống của Van chúng ta //Trần Tứ Húc//

- Vào trong thôi //Dịch Dương Thiên Tỉ//

Tất cả cùng tiến vào trong

- Đến đông đủ rồi chứ? //Vương Triết Thành//

- Đầy đủ rồi //Vương Tuấn Khải//

Anh đã nhìn thấy Y nhưng Y lại không nhìn anh dù là một cái, anh rất nhớ Y nhưng phải kìm nén.

- Chúng ta gần đây phát hiện ra một RS3976 //Vương Triết Thành//

- RS3976 là gì //Dịch Dương Thiên Tỉ//

- Đây là một loại sức mạnh hủy diệt cở lớn //Vương Triết Thành//

- Đại Sứ của Thiên Thần đây là tên gọi khác của nó, nhầm tiêu diệt toàn bộ thứ xấu xa trên đời này //Mã Gia Kỳ//

- Sức mạnh của nó có uy lực lớn, có thể tiêu diệt toàn bộ chúng ta. Tuy có mạnh đến đâu cũng không thể tránh khỏi nó //Lưu Diệu Văn//

- Đúng vậy //Hạ Tuấn Lâm//

- Cậu nhóc này là ai? //Dịch Dương Thiên Tỉ//

- Đây là Hạ Tuấn Lâm truyền nhân của Đệ Nhất Sát Thần- Hạ Bảo Nhi//Vương Tuấn Khải//

- cậu nhóc mẹ cậu còn sống chứ? //Dịch Dương Thiên Tỉ//

- Không còn, bà ấy đã qua đời từ rất lâu //Hạ Tuấn Lâm//

- Thật là tiếc cho một tài năng trẻ như mẹ cậu //Dịch Dương Thiên Tỉ//

- Vì sao? //Hạ Tuấn Lâm//

- Mẹ cậu chính là Đệ Nhất Sát Thần phải nói Sát Thần Vĩnh Cửu của mẹ cậu có thể chống laik nhiều thứ //Dịch Dương Thiên Tỉ//

- Trong đó có cả Đại Sứ của Thiên Thần //Trương Chân Nguyên//

- Nêú sử dụng nó có thể hủy diệt được Thứ đáng sợ đấy sao //Hạ Tuấn Lâm//

- Nhưng học được nó không phải chuyện dễ //Dịch Dương Thiên Tỉ//

- Tại sao? //Hạ Tuấn Lâm//

- Tuy nó có công dụng rất lớn nhưng một khi sử dụng với tần độ cao sẽ chết, không những thế lâu lâu sẽ phát ra cơn đau đớn còn hơn cả kì phát dục //Dịch Dương Thiên Tỉ//

- Ngu hiểm đến thế sao? //Hạ Tuấn Lâm//

- Đúng vậy, trên đời này chỉ có hai người biết nó, người thứ nhất đã quá rõ còn người thứ hai chính là Vương Khả Du //Trương Chân Nguyên//

- Chúng ta tiếp tục //Vương Triết Thành//

- Chúng ta phải cùng hợp tác phá hủy nó trước khi nó hoàn thành //Vương Tuấn Khải//

- Làm sao để hủy nó

- Điều này chúng tôi còn chưa biết, nhưng nó chỉ mới được một chút còn chưa nguy hại nhưng hiện tại không thể phá hủy //Vương Tuấn Khải//

- Không thể phá hủy thì làm sao đây? //Hạ Tuấn Lâm//

- Chúng ta phải phá hủy nó ngay lúc giai đoạn gần hoàn thành thì đảm bảo được an toàn rất lớn //Vương Tuấn Khải//

- Vậy khi nào mới có thể tấn công nó? //Hạ Tuấn Lâm//

- Nó cần có 5 tháng để hoàn thành, tần số dữ liệu cho thấy nó chỉ mới được 2 tuần chúng ta còn nhiều thời gian. Trong thời gian này chúng ta phải năng cao Ma Thú cũng như sức mạnh của chúng ta //Chu Chí Hâm//

- Kế hoạch hiện giờ vẫn chưa đầy đủ, bây giờ cơ th êm một số người mới nên chúng ta cần lập ra một kế hoạch hoàn hảo hơn //Trương Chân Nguyên//

- 1 tháng sau chúng ta lại họp mặt ở đây //Vương Triết Thành//

Tất cả điều đi về, Vương Tuấn Khải chạy nhanh đến chỗ Dịch Dương Thiên Tỉ

- Có thể nói chuyện một chút được không //Vương Tuấn Khải//

- Vương Nhị Hoàng Tử không về với Vương Nguyên sao? Lại có tâm trạng ở đây nói chuyện cùng tôi? //Dịch Dương Thiên Tỉ//

- Thiên Tỉ anh rất nhớ em, khi em đi anh mới biết được mình yêu em đến đâu, anh không thể mất em //Vương Tuấn Khải//

- Anh làm như thế Vương Nguyên sẽ buồn đấy //Dịch Dương Thiên Tỉ//

- Anh...

Lúc này từ đằng xa, Vương Nguyên cùng cậu con trai Vương Hạo Thạc bước đến

- Baba //Vương Hạo Thạc//

Cậu nhóc ôm lấy anh nhưng bị anh gạt ra

- Nó chỉ là một đứa trẻ, còn là con của anh mà anh lại gạt nó ra như thế sao? //Dịch Dương Thiên Tỉ//

- Anh chỉ muốn nói chuyện cùng em //Vương Tuấn Khải//

Vương Nguyên đứng kế bên mà im lặng không nói, nhìn thấy Y, cậu rất sốc.

- Tôi còn có việc, cáo từ //Dịch Dương Thiên Tỉ//

- Vương Nguyên em dẫn theo Hạo Thạc đến đây làm gì //Vương Tuấn Khải//

- Con nó bảo muốn đón anh //Vương Nguyên//

- .....

- Nếu anh không thích thì em đi về //Vương Nguyên//

- Cùng về đi //Vương Tuấn Khải//

- Ừ

- Em sao vậy //Vương Tuấn Khải//

- Không sao cả //Vương Nguyên//

- Thiên Tỉ trở về rồi //Vương Tuấn Khải//

- Đúng em sắp mất vị trí của mình rồi đúng không? //Vương Nguyên//

- Anh sẽ không để ai phải đi //Vương Tuấn Khải//

- Anh tính đem cậu ta trở về? //Vương Nguyên//

- Em không đồng ý? //Vương Tuấn Khải//

- Không có,tất cả đều nghe theo anh //Vương Nguyên//