Lạc Vào Mộng Xuân Của Idol, Làm Sao Bây Giờ

Chương 2



Cũng đã khá lâu kể từ giấc mơ kia về Kỳ Yến, thực ra sau đó, An Nặc vẫn luôn mang theo tâm trạng phức tạp. Mỗi khi nhìn thấy hình ảnh hay bức ảnh của hắn, cô luôn nhớ lại khoảnh khắc hắn điên cuồng trên cơ thể của mình, vô cùng quyến rũ. Tiếng thở hổn hển của hắn kết hợp với tiếng rên rỉ của cô luôn xuất hiện trong tâm trí, thật quá xấu hổ!

Aaa, sao cô lại có thể chọn Tề Yến làm đối tượng mộng xuân của mình chứ, An Nặc chỉ muốn tự đập đầu chết đi cho xong.

"An Nặc." Cô còn đang suy nghĩ một cách nghiêm túc, thì đột nhiên nghe thấy tiếng giám đốc gọi tên mình, có lẽ cô vẫn chưa ổn định lý trí, giật mình một cái liền lớn tiếng hét lên, "Đây nè!"

Toàn bộ văn phòng im phăng phắc, Tề Nhiên cũng không thể nén cười, chỉ đành giả vờ bình tĩnh, "Đến văn phòng tôi một chút."

"Dạ." An Nặc cảm thấy mình chuyến này mình chết chắc, nhưng không ngờ khi cô đi cùng anh ta vào văn phòng, anh ta chỉ vẫy tay để cô ngồi xuống. Cô ngồi trong nỗi sợ sệt, dường như đang cố tỏ ra ngoan ngoãn chờ nghe dạy bảo, nhưng bàn tay không tự chủ thực hiện hành động nhỏ giảm căng thẳng.

“Có cần phải sợ hãi như vậy không?” Tề Nhiên thấy cô như vậy thật buồn cười, “Gần đây cô thấy không khỏe à?”

“Ừm, không.” Cô cảm thấy có chút áy náy, “Xin lỗi, gần đây tôi hay mất tập trung.”

"May là cô không sao. Tôi chỉ lo là vì tôi luôn khiến cô sợ hãi."

Cô lén nhìn anh ta và phát hiện anh ta quả thực có vẻ lo lắng cho mình, sau đó mới thở phào nhẹ nhõm.

"Không sao, không sao. Chỉ là gần đây tôi ngủ không được ngon giấc, tin chắc vài ngày nữa sẽ ổn thôi." An Nặc cố gắng hết sức để nở một nụ cười.

"Được rồi, nghỉ ngơi một chút rồi quay lại làm việc." Nghe xong những lời này, An Nặc vội chạy ra ngoài như vừa được ân xá, Tề Nhiên nhìn bóng lưng cô, thậm chí có thể nói là đang bỏ trốn, chỉ đành cười bất lực.

Nhờ được Tề Nhiên gọi tới, An Nặc cảm thấy trong lòng bình tĩnh hơn rất nhiều, bắt đầu nghiêm túc làm việc mà không hề suy nghĩ vớ vẩn nữa.

An Nặc luôn là một người nghiêm túc trong công việc, mặc dù có chút mất tập trung vì Kỳ Yến nhưng cô đã nhanh chóng hoàn thành khối lượng công việc của mình trong ngày hôm đó. Gần đến giờ tan sở, cô nhìn điện thoại, đang định duỗi người thì chợt cảm thấy có gì đó không ổn, hôm nay không phải là ngày 25 tháng 11 sao?! Tối nay cô phải đi đón Kỳ Yến ở sân bay!

Cuối cùng cũng tan sở, cô nhanh chóng thu dọn đồ đạc, gọi taxi lao vội đến sân bay, nhưng cô không ngờ lúc này phi trường đã rất đông người, rõ ràng giờ này cách thời điểm chuyến bay của Kỳ Yến đến vẫn còn rất sớm, nhưng đã có rất nhiều fans hâm mộ đến chờ đón thần tượng của mình. Ngoài ra còn có rất nhiều trạm tỷ, trang bị “vũ khí” đầy đủ, An Nặc không khỏi cảm thán trước sự ngưỡng mộ của các fan lớn khi nghĩ tới những bức ảnh đẹp bắt nguồn từ bọn họ. Tuy bình thường cô cũng bỏ ra rất nhiều tiền để đu idol, nhưng dù sao thì cô cũng vẫn phải đi làm, cho nên xét về cơ bản đều là dùng tiền phát điện và hiếm khi có cơ hội đến hiện trường đu idol. Lần này đến sân bay đón hắn cũng là cũng là làm việc công, cho nên cô cũng đúng đến đây nhìn mặt Kỳ Yến một lần, nhưng không ngờ trường hợp lại hoành tráng đến như vậy, đành phải tìm một góc nhỏ im lặng mà chờ đợi.

Tuy rằng ở đây rất đông người nhưng đám fan cứng kia đã tổ chức xếp hàng rất ngay ngắn trật tự, vì thế đến 8:00 mọi người bắt đầu yên tĩnh mà chờ Kỳ Yến, An Nặc cũng nhân lúc này mà chạy vào bên trong đám đông.

Chờ khi Kỳ Yến xuống máy bay, bọn họ liền đồng thanh hô khẩu hiệu, tuy rằng An Nặc bình thường là người sống tương đối nội tâm, nhưng ở trong không khí này, cô cũng không khỏi bị bọn họ lây nhiễm mà cùng nhau hô lên. Hôm nay Kỳ Yến mặc trang phục toàn thân màu đen, áo khoác ngoài rộng thùng thình phối với sơ mi bằng lụa bên trong, đại khái là vừa mới xuống máy bay, toàn thân tỏa ra một loại khí chất biếng nhác. Tuy rằng hắn nhìn có chút mỏi mệt, nhưng vẫn toả sáng lấp lánh. Bởi vì hành trình hôm nay của Kỳ Yến rất gấp gáp cho nên hắn cũng chỉ có thể dừng lại được một chút rồi vội vàng rời khỏi, lúc này đám đông bắt đầu ùa theo, cho dù là trong tình huống đông người chen chúc như vậy, thì hắn cũng vẫn duy trì được sự bình tĩnh tốt đẹp của mình, khuôn mặt luôn thường trực một nụ cười lịch sự.

An Nặc không có đi theo. Cô chỉ đứng từ xa mà nhìn hắn, trong lòng đột nhiên có một loại cảm giác bình tĩnh mà mất mát. Cô còn nhớ lần đầu tiên biết đến Kỳ Yến, lúc đó hắn vừa mới vào nghề, muốn trở nên nổi tiếng cho nên thường xuyên tham gia các gameshow tuyên truyền album của mình. Tuy rằng Kỳ Yến thoạt nhìn có vẻ rất khôn khéo mưu toan nhưng lại giống như một tên ngốc không thể tự chăm lo cho cuộc sống cá nhân của mình, cơ thể cũng rất hay loay hoay không phối hợp, thường xuyên có cảm giác hắn dùng thân thể của mình để gây cười cho người khác. An Nặc rất thích hắn của lúc đó tuy rằng không hoàn mỹ nhưng đó mới thật sự là hắn. Một phần cũng nhờ có hắn cho nên thời điểm gian nan nhất cô cũng đã có thể thành công vượt qua.

Nhưng con đường nổi tiếng là vô cùng nhấp nhô và gian khổ, có một lần Khi kỳ yếm tham gia một gameshow trả lời thật về cuộc sống cá nhân, lại bởi vì thật thà thẳng thắn trong lời nói mà bị một đám người công kích, thậm chí còn có người sử dụng khuôn mặt của hắn để chế thành các meme gây cười.

Lúc đó phần bình luận bên dưới tiết mục kia quả thật là chướng khí mù mịt.

“Tôi còn tự hỏi vì sao lần đầu tiên nhìn thấy anh ta thì đã cực kỳ chán ghét quả nhiên là do tâm sinh tướng, ha ha ha, thế mà bình thường anh ta trông lại cao cao tại thượng đến vậy.”

“Làm sao lại có người vừa sinh ra đã như vậy, nhất định là đi giải phẫu rồi...”

“Hắn nói thì không có câu nào là giả à, người ta nói đùa với anh ta mà anh ta lại cho là thật hay sao?”

Từ đó về sau An Nặc không còn thấy Kỳ Yến tham gia các tiết mục gameshow nữa, tuy rằng sau này thành tích album của hắn vẫn không lý tưởng, nhưng cũng may là hắn vẫn tiếp tục kiên trì cho nên những lời đồn đại vớ vẩn cũng không thể lật đổ hắn, mà ngược lại càng khiến cho hắn trở nên nổi tiếng hơn, bây giờ đã trở thành nhân vật số 1 trong giới âm nhạc.

An Nặc nghĩ đến đây trong lòng không khỏi buồn bực không biết vì sao có lẽ là bởi vì đủ loại cảm xúc đan xen mà cô đột nhiên cảm thấy có chút mệt mỏi, bây giờ Kỳ Yến đã đi khỏi, cô cũng dự định về nhà nghỉ ngơi thật tốt.

Đừng nghĩ nhiều nữa cô vỗ vỗ khuôn mặt mình cho tỉnh táo lại một chút rồi mới ra về.