Làm Cún Con Của Anh

Chương 5



"Á!" Đầu ngón tay đâm vào điểm G, Thẩm Kiều Kiều không nhịn được rên lên, đôi gò má ửng hồng, đôi mắt ngấn nước long lanh đáng thương.

Bàn tay dài bịt miệng cô lại, Lục Mính thì thầm nhẹ: "Rên rỉ đến thế, thật sự muốn cho người ngoài cửa nghe thấy à?"

Thẩm Kiều Kiều lắc đầu, cắn chặt môi dưới, cố gắng nhịn tiếng rên rỉ trong miệng.

Nếu tiếng động này làm Lục Mính khó chịu, cô sẽ nhịn được, cô không muốn anh ghét mình.

Nhưng ngón tay anh trong huyệt cô ra vào đều đặn, thực sự rất thoải mái.

Lục Mính cởi áo khoác của Thẩm Kiều Kiều ra, bàn tay to sờ nắn vài cái ở bên trái ngực cô.

"À ưm~"

Thẩm Kiều Kiều bị anh xoa bóp nhẹ núm vú, ngước cằm lên, đường cong cổ thon mảnh hiện rõ, xương quai xanh thanh tú, da trắng mịn.

Đầu ngón tay vuốt nhẹ đầu v*, anh cười khẽ: "Thật sự không mặc nội y, ngoan thế..."

Cô gái nhỏ đoán không ra suy nghĩ của anh, chỉ biết trả lời thành thật: "Anh... anh bảo em không mặc nên em không mặc, em sợ anh sẽ giận."

"Anh bảo gì em cũng đều làm theo hết vậy, thích anh nhiều đến vậy à?" Giọng anh bị dục vọng bao trùm, khàn khàn nhưng vẫn quyến rũ.

Dễ dàng khuấy động tâm hồn người khác.

"Ừm, rất thích anh." Cô nói nhỏ đáp lại lời Lục Mính.

"Thích ai? Nói to lên." Ngón tay khuấy động trong âm hộ, anh không hài lòng với âm lượng nhỏ bé của Thẩm Kiều Kiều.

"Thích... Lục... Lục Mính, á á!" Thẩm Kiều Kiều mở miệng ra, chiếc lưỡi mềm mại run rẩy.

"Thích Lục Mính à” Anh cười, cúi xuống cắn một cái lên cổ Thẩm Kiều Kiều: "vậy cho anh xem tiểu huyệt được không?"

"...Ừm, ừm được."

Thẩm Kiều Kiều dạng đùi ra, vén váy lên, lộ ra âm hộ đỏ hồng ướt át, da ở nơi đó cũng trơn mịn trắng nõn, bờm huyệt đầy đặn nước, hai vành thịt ôm lấy tiểu huyệt màu hồng đang run rẩy.

"Nhìn không rõ thế này, Thẩm Kiều Kiều à, em nghĩ cách để anh nhìn rõ tiểu huyệt và ngực của em đi."

Thẩm Kiều Kiều chậm rãi cởi váy ra, đỏ mặt ngồi trên bàn.

Tách.

Lục Mính bật đèn trần lên, ánh sáng trắng chiếu sáng cả phòng chứa đồ, tia sáng rọi lên thân hình gợi cảm của Thẩm Kiều Kiều.

Làn da cô gái nhỏ trắng như ngọc, mềm mại tựa khối ngọc, mái tóc dài ngang eo, mượt mà óng ả, cặp vú to như hai cục bột, trông trắng mịn, trên đỉnh là hai núm vú nhỏ xinh xắn.

Cô xấu hổ khép chặt đùi lại, eo thon và mông nở tự nhiên, eo nhỏ sống lưng khiến mọi thứ trở nên tuyệt đẹp.

Mẹ kiếp, thật là sinh ra để được làm đây mà.

Thân hình tự nhiên nhỏ xíu, Lục Mính cổ họng nghẹn lại, cằm rung động.

Thẩm Kiều Kiều chớp đôi mắt to trong trẻo nhìn anh.

"Tự mở tiểu huyệt ra cho anh xem."

Thẩm Kiều Kiều ngượng đỏ cả tai, nhưng thấy vẻ mặt nghiêm nghị của Lục Mính, cô chỉ biết làm theo.

Bàn tay run run kéo vành môi đang che tiểu huyệt ra, lộ ra lỗ nhỏ đang chảy nước và nhũ hoa.

Lục Mính luồn một ngón tay vào, đâm thẳng đến tận cùng, chỉ cần cử động cổ tay một cái đã nghe thấy cô rên lên.

"Ừm..." Cô vẫn không dám to tiếng, cắn môi ngoan ngoãn nhịn.

"Muốn rên cứ rên, nhịn làm chi mệt à?" Anh bất chợt cười.

"Em sợ anh sẽ... không thích." Thẩm Kiều Kiều nói thành thật rồi mím môi.

"Không đâu, em cứ rên ra tiếng càng tốt, càng dâm đãng anh càng thích... Hiểu chưa? Shit, tiểu huyệt sao nhỏ thế, mới một ngón tay đã đầy rồi, thêm vài ngón tay nữa mở rộng ra được không, mở miệng xin anh dùng ngón tay kéo giãn tiểu huyệt cưng ra."