Lỡ Yêu Anh Mất Rồi

Chương 1: Ngày sinh nhật buồn tủi



Vào ngày sinh nhật 17 tuổi, sau khi Lam Anh đi học về, cô vừa vào nhà thì nhìn thấy mọi người trong gia đình đang ngồi quây quần với nhau bên một bàn ăn thịnh soạn với một chiếc bánh kem sinh nhật nên cô có chút nghi hoặc, khi nhìn thấy bánh kem sinh nhật trên bàn cô mới nhớ ra hôm nay là sinh nhật của anh trai song sinh Lam Nhuận và cũng là ngày sinh nhật của cô và như mọi năm thì cô sẽ không có chiếc bánh kem nào riêng cho mình vào ngày sinh nhật, cô đều phải tổ chức sinh nhật cùng anh trai, cô đã luôn khao khát có được tổ chức sinh nhật riêng cho bản thân. Trong nhiều năm, cô đã phải sống trong một gia đình trọng nam khinh nữ, bố mẹ luôn dành mọi điều tốt đẹp cho người anh trai ham chơi lười làm của cô, còn cô mỗi ngày phải sống cùng với những ánh mắt ghẻ lạnh của bố mẹ.

Lần sinh nhật này, Lam Anh muốn có một chiếc bánh kem sinh nhật dành riêng cho mình nên cô đã bạo dạn nói với bố mẹ mình:

“ Bố Mẹ, 16 năm nay con đều phải tổ chức sinh nhật của anh trai, năm nay là năm con học cuối cấp bố mẹ có thể cho con tổ chức sinh nhật riêng được không ạ, muộn 1 ngày cũng đc”.

Mẹ Lam Anh tức giận quát mắng cô:

“Mày nghĩ hay nhỉ! Nhà này không thừa tiền để tổ chức riêng mà mày con gái thì ăn làm gì nhiều, sau này cũng phải gả cho người khác, con gái như bát nước bất đi vậy có khi tao chẳng nhờ vả gì được mày chỉ có Lam Nhuận mới giúp bọn tao sau này an hưởng tuổi già được thôi.”

Mỗi câu nói của mẹ Lam Anh như đâm vào tim cô từng chút một và lần đầu tiên Lam Anh đã phản bác lại bố mẹ của mình sau nhiều năm nhịn nhục cô vừa khóc vừa nói:

“Nếu mẹ không cần con vậy mẹ sinh con ra làm gì? Con có phải con của bố mẹ không ạ? Bao nhiêu năm nay cái gì tốt cũng con đều nhường lại hết cho anh, con cũng muốn có được tình yêu thương của bố mẹ mà khó đến vậy sao, 16 năm rồi con chưa đòi hỏi bố mẹ một cái gì giờ con chỉ ước vào ngày sinh nhật có một cái bánh kem sinh nhật dành riêng cho mình thôi mà.”

Lam Anh vừa khóc vừa chạy ra ngoài.

Giờ đã là 10h tối trên đường vắng vẻ không có bóng người chỉ có lác đác vài chiếc xe đi ngang qua. Lam Anh đi từ từ trên con đường cô nhìn xung quanh chỉ có những toà nhà còn sáng đèn. Lam Anh ngạc nhiên khi nghe thấy bài hát chúc mừng sinh nhật vang lên, cô theo bản năng đi theo tiếng hát.

[ Happy birthday to you… Chúc mừng sinh nhật con yêu ] giọng hát được hát trong một ngôi nhà nhỏ có một gia đình đang tổ chức sinh nhật cho một em bé khoảng chừng 6 tuổi.

Lam Anh nhìn qua cửa sổ nơi có gia đình hạnh phúc đó, cô càng nhìn càng buồn. Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại của Lam Anh vang lên.

[ Chúc mừng sinh nhật bạn yêu! Chúc Lam Anh sang tuổi mới ngày càng xinh đẹp, học giỏi để sau này tui còn được nhờ nữa!] dòng tin nhắn chúc mừng sinh của cô bạn thân Linh Lung gửi cho Lam Anh.

[Cảm ơn cậu! Nhưng đêm nay mình có thể qua nhà cậu ngủ 1 đêm không?] Lam Anh nhắn.

[ Được chứ! Nhưng đã xảy ra chuyện gì với cậu vậy! Gia đình khốn nạn đó lại bắt nạt cậu à!] Linh Lung vẻ mặt hoài nghi.

[ Không có gì! Chỉ là tớ muốn bên cạnh cậu trong ngày sinh nhật của mình thôi!] Lam Anh buồn bã nhắn lạ.

[ Được thôi! Cậu có thể ở bao lâu cũng được, dù sao mình ngủ một mình cũng buồn không có ai trò chuyện] Linh Lung vui vẻ nhưng cô cũng biết được đôi chút chuyện gì đã xảy ra. Đam Mỹ Sắc