Lời Chưa Nói

Chương 29



Tôi may mắn được sinh ra trong một thời đại gạch nối giữa thế giới hiện đại và thế giới của trí tuệ nhân tạo, của internet. Công nghệ số dần phát triển và bùng nổ vào những năm 2010, khi ấy tôi còn học cấp hai, cấp ba. Mãi cho đến năm tôi lên đại học thì cả xã hội mới nhận thấy rõ nhất sự thay đổi đó. Tôi cũng đã có những công cụ để hiểu biết hơn về thế giới bên ngoài như điện thoại, máy tính, tivi.. Truyền thông khi ấy mọc lên như nấm và tốc độ đưa tin đã đạt tới kỉ lục trong lịch sử. Chỉ cần ngồi ở nhà và biết vài thao tác là có thể biết rõ tình hình chính trị thế giới lúc bấy giờ cũng như cuộc đời của một ngôi sao nổi tiếng nào đó.

Khi ấy tôi cũng không để ý lắm về tình hình của giới nghệ sĩ. Tôi thường chỉ lướt qua đâu đó một bài báo rồi lại quay ra sáng tác nốt mấy bài nhạc còn dở của mình. Tôi sáng tác rất nhiều (có lẽ còn nhiều hơn số lượng ca khúc mà tôi đã từng xé đi khi biết Kẹo Ngọt có bạn trai) nhưng cũng chẳng để làm gì cả. Không ai mua ca khúc của tôi và tôi cũng không viết nó ra để bán.

Hôm đó tôi đang lôi đàn ra để viết nốt vài hợp âm thì ở giường dưới, Trung vừa cầm lên chiếc điện thoại để lên mạng nghe tin tức. Nó bật loa ngoài to tới mức âm thanh lọt cả vào tai tôi, nhưng tôi cũng chẳng hơi đâu đi đôi co với nó. Tôi mặc kệ và tiếp tục ôm cây đàn.

"Dạo gần đây, trong giới nghệ sĩ đã xuất hiện một nữ ca sĩ solo chỉ mới 19 tuổi nhưng đã làm dậy sóng cộng đồng mạng với ca khúc debut đầu tay" Người con gái số một "với phong cách trẻ trung, ngọt ngào và đầy nữ tính. Công ty chủ quản của cô tiết lộ đây là ca khúc do cô tự sáng tác khi còn ngồi trên ghế nhà trường và họ quyết định lấy ca khúc này làm ca khúc đầu tay của cô vì muốn hướng cho cô tới khán giả nghe nhạc bằng một hình ảnh trong trẻo, ngọt ngào đúng như cái tên Candivee vậy! Ca khúc được hát bởi Candivee kết hợp với phần rap của nam rapper.."

Nghe đến đây, tôi giật mình bỏ cây đàn xuống và leo xuống giường dưới giật lấy chiếc điện thoại của Trung làm nó hết hồn. Nó quát tôi:

- Mày làm cái gì vậy?

Tôi thanh minh:

- À không có gì đâu! Mà cái tin này của mày.. xem ở đâu vậy?

- Tao lướt Facebook thấy thì xem thôi! Mày quan tâm mấy thứ này à?

- Không, không có gì! Chỉ là tao thấy tên bài hát hơi quen quen thôi!

Tên bài hát đó không chỉ quen mà nhân vật được nhắc tới trong bản tin còn làm tôi gợi nhớ đến Kẹo Ngọt nữa! Tôi vẫn chưa quên cái ngày rủ Kẹo Ngọt ra ngọn đồi gần trường chơi và đánh cho em nghe bài "Người con gái số một". Lúc đó em đã xin sáng tác của tôi về để phổ piano cho nó vì quá thích ca khúc này. Chẳng nhẽ bây giờ em lại nhận đó là sáng tác của mình sao?

Nhưng điều làm cho tôi quan tâm hơn cả không phải là tên bài hát mà đó là tên nghệ danh và sự nổi tiếng của em. Em đã đặt một cái tên khác chứ không còn dùng tên thật của mình là Vy nữa. Candivee- cái tên được ghép bởi hai từ "candy" - kẹo ngọt và "vee" - đọc là Vy. Tôi đoán như vậy bởi em từng có biệt danh là Kẹo Ngọt. Và nếu đó đúng là em thật thì có lẽ bây giờ sự thành công của em đã nằm ngoài mong đợi rồi!

Một dạo nọ, tôi đang lên Youtube kiếm hợp âm thì vô tình nhìn thấy ca khúc "Người con gái số một" hiện trên newfeed. Tôi ấn vào xem thử. Đó đúng là Kẹo Ngọt rồi! Và giai điệu của ca khúc cùng lời bài hát thì không thể lẫn đi đâu được; chính là bài "Người con gái số một" do tôi sáng tác năm lớp tám!

Tôi vội vàng gọi điện cho Kiwi và hẹn nó ra sân chung cư để đưa cho nó xem bằng được video vừa nãy. Vừa xem xong được một lúc, chợt Kiwi bất động, mắt nhìn về đằng trước như vừa nhớ ra điều gì. Tôi có thể thấy từng đường gân não của nó đang chuyển động thật nhanh trông rất đáng sợ.

Không phải do tôi nói quá mà đó đúng là sự thật! Kiwi đang hồi lại kí ức. Nó nhìn vào hình ảnh của cô ca sĩ trong video lần nữa và thốt lên:

- Kẹo Ngọt!

Tôi nghĩ Kiwi chỉ đang thốt lên tên của Kẹo Ngọt do đã nghe câu chuyện tôi kể về em. Nhưng không. Nó lôi chiếc kẹp tóc hình viên kẹo hôm trước trong túi quần ra và bảo với tôi:

- Đây là kẹp tóc của Kẹo Ngọt. Bộ váy trong tủ quần áo của tao là của Kẹo Ngọt, của Kẹo Ngọt!

Tôi hơi bất ngờ trước câu nói đó của Kiwi, tuy nhiên vẫn còn đủ tỉnh táo để hỏi lại nó:

- Mày có chắc về điều đó không? Mày nào đã được gặp Kẹo Ngọt lần nào?

- Tao thề! - Kiwi trả lời chắc như đinh đóng cột- Tao đã từng gặp Kẹo Ngọt rồi! Kẹo Ngọt chính là người bạn thân của tao trước khi gặp tai nạn!

Tôi đứng hình mất vài giây sau khi nghe câu nói đó. Bảo sao người mà Kẹo Ngọt từng kể với tôi và tên thật của Kiwi đều là Ngọc!