Lời Hứa Bỏ Quên

Chương 25: Công ty của anh, em sợ cái gì



Vừa ngồi trên đùi anh vừa được anh đút cơm ăn thì thảnh thơi quá rồi nhưng mà… Cái tên lưu manh không biết xấu hổ này cứ để tay trong váy cô mà sờ soạn lung tung, có lúc anh còn cố tình nhấn vào vùng tam giác của cô khiến cô không kiềm được mà run rẩy.

Cô dứt khoát lấy tay anh ra, không yên vị trên đùi anh nữa mà đứng dậy nói: “Em đi về, không ăn nữa đâu, đang ăn mà cứ bị anh quấy rối thế này thì ăn được gì chứ, lát nữa anh làm xong thì về, em về trước đây.” Cô vơ lấy chiếc túi bên cạnh chuẩn bị rời đi thì cánh tay bị anh níu lại kéo ngã về phía anh.

Cô ngã vừa vặn đứng trọn trong vòm ngực vững chãi của anh, hai tay của anh ôm cô như muốn giam cô lại nói:

“Hôn cũng đã hôn rồi, lên giường cũng nhiều lần, rên r* dưới thân anh cũng không phải lần một lần hai, làm em ‘lên đỉnh’ sung sướng trên chín tầng mây cũng chẳng phải ít, thế mà giờ lại nói anh quấy rối em, là sao đây, hửm?”

Bị anh nói mấy lời đó khiến mặt và tai của cô đỏ bừng lên, lấp vấp nói: “Anh… Anh đừng có lôi mấy cái đó ra nói, chuyện đó khác chuyện này khác.” Cô không dám quay mặt lại nhìn anh, lúc nói chỉ nhìn xuống dưới.

Anh nhẹ nhàng xoay người cô lại nâng cầm cô lên, để cô nhìn thẳng vào mình nói: “Sao không liên quan chứ, anh là người đàn ông của em mà em lại nói anh quấy rối em à.” Chưa đợi cô kịp mở miệng thanh minh cho bản thân thì môi cô đã bị khóa chặt bởi nụ hôn mãnh liệt của anh.

Anh nhanh chóng cạy mở miệng của cô, đưa lưỡi vào chiếm lấy lưỡi của cô, khi chạm vào chiếc lưỡi ấy, cảm giác mềm mại, ngọt ngào xâm chiếm tâm trí anh khiến máu anh sôi lên.

Cô bị lưỡi của anh rượt đuổi không ngừng khiến cả khoảng miệng cô mỏi nhừ, không chống cự nữa cô thả lỏng để anh tự nhiên hôn, bàn tay hư hỏng của người đàn ông sờ vào mông cô bóp bóp vào cái, cô ngay lập tức đánh vào tay anh.

Anh trả đủa bằng cách cắn vào môi cô, cảm giác đau khiến cô rụt tay lại, anh tiếp tục dùng tay sờ soạn người cô, chiếc eo bé xinh không đủ cả một vòng tay anh, phần ngực không phải dạng đẩy đà như mấy cô người mẫu nhưng nó vẫn vừa tay anh, trắng trẻo mềm mại quyến rũ anh đến chết, phần mông công một cách hoàn hảo.

Tất cả đều khiến anh không kìm được dùng tay kéo khóa váy cô xuống. Cảm nhận anh đang kéo khóa váy của mình, cô giật mình giữ tay anh lại, phát ra tiếng “Uhm… Uhm” như muốn nói.

Anh thả đôi môi bị anh hôn đến sưng đỏ ra, cô liền nói: “Anh làm gì thế, đang ở công ty đấy, anh không sợ bị phát hiện à?” Anh nhếch môi nói: “Công ty của anh, em sợ cái gì, ai dám nhìn anh mốc mắt người đó, ai dám nghe anh cắt tai người đó, ai dám nói anh cắt miệng người đó.”

Cô đáp: “Anh là sếp hay là diêm vương thế hả? Làm vậy không thấy mình ác sao?”

Anh nói: “Chỉ cần em không thích, không vừa lòng, ác đến đâu anh cũng làm được.” Nói xong anh kéo cô vào lòng mình hôn tiếp tục. Nụ hôn lần này không còn mãnh liệt và mạnh bạo như trước nhưng vẫn mang theo sự yêu thương đặc biệt anh dành cho cô, nó khiến cô đê mê.

Cô choàng tay lên cổ anh, nhón chân lên và ngữa cổ ra sao đón nhận nụ hôn của anh. Cảm nhận sự đáp lại của cô anh cũng không kiên dè gì nữa, trực tiếp kéo khóa váy cô xuống, chiếc váy liền tuột xuống, để lộ chiếc quần nhỏ màu đen.

Anh nhấc bỏng cô lên để cô ngồi lên bàn anh, như thế này cô không bị mỏi cổ nữa. Nụ hôn kéo dài mang theo sự yêu thương, nước miếng theo nụ hôn đó cũng kéo thành sợi. Anh lập tức cởi luôn áo của cô, không thương tiếc vứt luôn cả áo ng*c của cô. Chiếc quần lót mỏng manh cũng bị anh vứt đi.

Cơ thể mềm mại trần trụi, trắng trẻo va chạm với cơ thể cường tráng mang đến cảm xúc đê mê và dục vọng cho cả hai. Anh dứt nụ hôn ở trên, đôi môi mỏng mang theo sức nóng di chuyển đến xương quai xanh mê người.

Rồi đi xuống hai chiếc bánh bao, ngậm lấy đầu ti non mềm, khiến cô phải rên lên, nụ hôn cứ thế di chuyển xuống đến vùng tam giác. Anh ngẩn đầu lên nói với chất giọng trầm đục, thở dốc: “Ngoan, đừng sợ.”