Lưu Hương

Chương 109: Trận thứ 3



Vì quan tâm đến những tuyển thủ dự thi đến từ những nơi khác nhau, mỗi một trình tự thi đấu trong Trù vương tranh bá tái đều khá căng thẳng.

Năm nay cũng như năm ngoái.

Trận đấu thứ hai kết thúc chưa lâu, Dịch Bạch Đường đã nhận được thông báo của trận thứ 3.

Trận thứ ba cũng coi như có thay đổi hơn, tuy rằng vẫn là ở trong một sân vận động lớn, thế nhưng tính ra thì khoảng cách đến trung tâm thành phố rõ ràng gần hơn.

Lần này Thương Hoài Nghiên đến nơi từ rất sớm, lúc mang Dịch Bạch Đường đến điểm thi đấu cũng không nhịn được nói: "Địa điểm thi đấu càng ngày càng gần, có phải đến trận đấu cuối cùng diễn ra sẽ đến khách sạn tổ chức quốc yến không?"

Dịch Bạch Đường hừ nhẹ một tiếng: "Có lẽ sẽ đi đến thôn Đổng Gia để thi."

Thương Hoài Nghiên bật cười.

Hai người cùng đi vào lối dành cho người dự thi.

Dịch Bạch Đường có giấy dự thi, không có trở ngại nào khi qua cửa. ngôn tình ngược

Thương Hoài Nghiên chứng minh thân phận giám khảo, cũng không có trở ngại gì khi qua cửa... Trên lý thuyết.

Lần này y không thể đi vào cùng một lúc với Dịch Bạch Đường là bởi vì chân trước Dịch Bạch Đường vừa bước vào hội trường thi đấu, từ trong lối vào đã xuất hiện một người chắn trước mặt Thương Hoài Nghiên.

Thương Hoài Nghiên vừa nhìn, hóa ra là người quen, nhất thời cười nói: "Giang sư huynh sao lại đến đây?"

Giang sư huynh dùng mắt ra hiệu cho Thương Hoài Nghiên: "Hôm nay tôi là chủ khảo."

Thương Hoài Nghiên vui vẻ: "Vậy thì tốt quá rồi." Thuận thế đứng nói chuyện với Giang sư huynh: "Lão gia tử gần đây thế nào?"

Giang sư huynh vừa nghe, vội nói: "Thân thể rất tốt."

Thương Hoài Nghiên: "Hôm nay lão gia tử có đến không?"

Trên mặt Giang sư huynh đầy vẻ khiếp sợ: Bí mật này cậu ta lấy được từ đâu?

Thương Hoài Nghiên nở nụ cười: "Đoán, có điều nhìn dáng vẻ hiện tại của sư huynh thì chắc là có."

Giang sư huynh: "..."

Thương Hoài Nghiên kiến nghị: "Nếu như lát nữa lão gia tử tới đây, vậy thì có thể cùng vào ngồi một lát?"

Giang sư huynh thở dài: "... Tiểu Thương à, có người không thích cậu sao?"

Dứt lời, ông ta quay người dẫn đường, thật sự cùng Thương Hoài Nghiên tiến vào trong hiện trường thi đấu.

Thương Hoài Nghiên đi bên cạnh Giang sư huynh nói: "À, cũng có nhiều người không thích tôi, thế nhưng đúng là người yêu thích tôi còn nhiều hơn."

Đi qua con đường quanh co khúc khuỷu, đến lúc đi lên đài của sân vận động, Thương Hoài Nghiên rất nhanh đã phát hiện ra lần thi đấu này so với trước đó không giống nhau lắm, lần này, bên trong điểm thi đấu vẫn đặt rất nhiều kệ bếp độc lập, so với lần trước, mỗi kệ bếp đều được cách ly bởi tấm gỗ đơn giản, đảm bảo tính bí mật của đầu bếp.

Thương Hoài Nghiên lên đài nhìn hai bên, ánh mắt rất nhanh đã nhìn thấy vị trí của Dịch Bạch Đường.

Lần này, y không chỉ nhìn Dịch Bạch Đường mà còn nhìn thấy hai tuyển thủ dự thi trẻ tuổi khác, hai tuyển thủ này từng xuất hiện trong tài liệu mà Tiểu Tống điều tra được trước đó, là người mới rất đáng chú ý, quan trọng nhất là bọn họ gần như cùng tuổi với Dịch Bạch Đường.

Y nói đùa: "Sư huynh à, các vị sẽ không gộp riêng những tuyển thủ lợi hại vào trong một chỗ để họ thi đấu đấy chứ?"

Giang sư huynh cười ha hả: "Suy nghĩ nhiều quá rồi, hiệp hội đầu bếp làm sao có khả năng làm cái việc không cần thiết này? Đối với chúng tôi mà nói, hạt giống trẻ tuổi càng nhiều càng tốt!" Mẹ nó, chuyện như thế này mà cũng có thể đoán ra được? Hay là bên trong ban giám khảo có tên phản đồ nào không cẩn thận tiết lộ ra ngoài?

Thương Hoài Nghiên có chừng có mực, không nói nữa, tránh cho người ta sinh ra phản cảm.

Nhưng lần này, ngược lại Giang sư huynh lại chủ động lên tiếng: "Cậu nói xem ai sẽ đỗ trạng nguyên?"

Đang nói chuyện, Giang sư huynh cũng thấy thời gian không sai biệt lắm, hướng đến chiếc chuông nhỏ trên bàn bấm một nút lệnh.

Một tiếng "Tinh..." vang lên, toàn hội trường yên tĩnh.

Màn hình điện tử trên sân nhanh chóng xoay ngược lại, hiện lên đề thi lần này, giọng nữ máy móc vang khắp toàn hội trường: "Trận đấu thứ hai của Trù vương tranh bá tái chính thức bắt đầu, yêu cầu của cuộc thi lần này là: Làm một món ăn ngon theo sở trường của mình; thời gian thi đấu là 3h30'."

Cùng với đó, Thương Hoài Nghiên cũng nói ra đề thi.

Giọng nói của y bị giọng điện tử át đi, chỉ có Giang sư huynh ở ngay bên cạnh là nghe được.

Giang sưu huynh nghe thấy thế lập tức cảm thấy khó nén được kinh ngạc.

Trong không gian nấu nướng nho nhỏ, Dịch Bạch Đường cắt một đoạn rau cần, nếm thử.

Không khác với bề ngoài, tươi non.

Dịch Bạch Đường hài lòng đặt rau cần ở một bên phía tay trái của mình, tiếp theo lại kiểm tra nguyên liệu còn lại trong sọt đựng nguyên liệu.

Sau mười phút hắn đã quyết định được món ăn mình sẽ làm hôm nay.

Một phần thịt bò ninh.

Chuyện giống như vậy đều xuất hiện trong mỗi khung làm việc của các đầu bếp.

Trong cuộc tranh tài hôm nay, hội chủ ủy đã sớm quyết định hình thức khác hoàn toàn với hai cuộc thi trước đó, 8 vị giám khảo cùng với chủ khảo chia làm 9 tổ, 30' một chuyến, đi tuần tra toàn bộ trước sau của hiện trường, tất cả các thí sinh đều hoạt động bình thường, nên rửa rau thì rửa rau, nên thái rau thì thái rau, nên đun rượu thì đun rượu, tất cả đều ngay ngắn có thứ tự.

Là người biết nhiều thông tin nhất, Giang sư huynh quang minh chính đại đi một vòng quanh Dịch Bạch Đường và hai thí sinh đáng chủ ý nhất.

Tất nhiên ông ta sẽ đến nhìn Dịch Bạch Đường đầu tiên, chỉ thấy Dịch Bạch Đường hai tay khoanh trước ngực, nhìn chằm chằm bếp lửa không nói một lời, trên mặt vô cùng bình thản.

Ông ta cũng cảm thấy yên tâm hơn nhiều, đặc biệt vui mừng liếc mắt nhìn Dịch Bạch Đường rồi tiếp tục đi về phía sau.

Vị trí cuối cùng của hàng này là tên nhóc mập Lỗ Hạo Lâm mà bọn họ đã chú ý từ trước đó.

Tên nhóc mập này đang cầm một đôi đũa dài, đảo đến đảo đi thịt kho tàu trong nồi không biết trời đất là đâu, mỗi một lần đảo lại đọc một lần: "Tiểu bảo bối, hàm răng nhỏ ~ mở ra hô hấp ~ thả lỏng thân thể ~ đến nếm thử bí chế thịt kho tàu đặc biệt của nhà bếp Tiểu Mập ~ khà khà ~ khà khà khà khà khà ~ "

"Tiểu bảo bối hàm răng nhỏ ~ mở ra hô hấp ~ thả lỏng thân thể ~ đến nếm thử bí chế thịt kho tàu của nhà bếp Tiểu Mập ~ khà khà ~ khà khà khà khà khà ~ "

Liếc mắt nhìn qua một cái, Giang sư huynh thấy tên nhóc mập này nở nụ cười đến là đam mê quỷ dị với thịt ba chỉ, không khỏi cảm thấy rùng mình, mang theo một mảnh tâm linh phủ đầy mây đen yên lặng rời đi. Còn chưa đi được hai bước lại nghe thấy âm thanh của chuôi dao gõ lên mặt thớt, chính là cô bé tên là Giang Tuyết, một trong ba người đáng chú ý trong lần thi đấu này.

Giang sư huynh làm như không có việc gì xảy ra, đi đến thì nhìn thấy trước ô vuông, cô gái trẻ tuổi xinh đẹp đang hát lên khe khẽ, một bên dùng chuôi dao nhịp trên thớt gỗ, một bên lại nhịp nhịp giày dưới chân, thể hiện hết cả lời ca đến nhịp điệu của bài hát!

Cảm giác rất vui vẻ.

Giang sư huynh âm thầm cảm khái. Sau đó ông ta thuận thế liếc nhìn thời gian, không phải 1tiếng, cũng không phải 2 tiếng mà là 3 tiếng 10' đã trôi qua.

Chỉ còn chưa đầy 20' nữa, cuộc thi sẽ kết thúc.

Ông ta lại liếc mắt nhìn lên mặt bàn trước cô gái, không có gì cả, không có rau đã được rửa, không có rau đã được thái, không có nước chấm đã được chuẩn bị, càng không có bếp lửa đang được bật.

Ông ta cố ý dừng lại một lát, đợi 3' trôi qua cũng chỉ còn lại 17', phía sau ô vuông, Giang Tuyết coi như cũng hát xong một bài hát, cô nhanh chóng lấy một miếng thịt nạc, băm nhuyễn, cho thêm hành, tỏi, rượu, gia vị khác, trộn đều, tiếp theo bật bếp cho dầu vào xào mềm, đặt lên bàn; sau đó lại lấy một miếng đậu phụ, cho thêm nước, muối rồi đun sôi, đặt món thứ hai lên bàn.

Sau đó hạ một dao lên đậu phụ, đậu phụ được cắt làm hai.

Tiếp tục làm rỗng đậu phụ, cho thịt băm vào bên trong, lại đặt một nửa đậu phụ còn lại lên trên.

Cuối cùng cho thêm nước tương và hành.

Một món ăn đã được làm xong.

Giám đốc Giang bất động thanh sắc về đến đài chủ tịch uống một ngụm trà để an ủi bản thân.

Nhìn chung toàn trường, cho dù là cậu bé mập mạp làm thịt kho tàu hay là Dịch Bạch Đường dùng thịt bò, toàn trường hơn 100 người dự thi, luôn có 3-5-10 người dùng nguyên liệu giống như bọn họ, chỉ có cô bé này là người duy nhất dùng đậu phụ làm nguyên liệu chính cho món ăn.

Đầu năm nay, mấy tên nhóc càng ngày càng thú vị!

Có điều hơi đáng tiếc... Hình thức thi đấu lần này của bọn họ lại không quá giống với hai lần trước đó.

Lúc này, Thương Hoài Nghiên đúng là rất quy củ từ lúc bắt đầu ngồi xuống cho đến khi kết thúc, đảm bảo không khiến cho người ta hoài nghi bản thân mình bụng dạ khó lường, có ý đồ can thiệp vào tiến trình thi đấu bình thường.

Y hỏi: "Thời gian cũng không sai biệt lắm, còn chưa đầy 20' nữa, nên tiến hành bước tiếp theo được rồi đúng không?"

Giang sư huynh khâm phục: "Cậu biết đây là..."

Thương Hoài Nghiên nở nụ cười đến hiền lành: "Tôi đúng là không biết gì cả. Đều là đoán thôi, là vì hai cuộc thi trước đó mọi người đều đặt thời gian tranh tài là 4 tiếng. Hiện tại lại là 3 tiếng rưỡi, rõ ràng là còn một phân đoạn nữa chưa làm xong."

Giang sư huynh nói đơn giản: "Vậy cậu thử đoán một lần nữa xem tiếp theo còn có phân đoạn nào nữa?"

Thương Hoài Nghiên nói: "Cái này thật sự là khó đoán được..."

Giang sư huynh cười lạnh một tiếng: Cuối cùng cũng coi như có cái mà cậu đoán không ra.

Thương Hoài Nghiên: "Có điều theo như tôi thấy thì sau đó khả năng là một phân đoạn vừa thưởng thức vừa chấm điểm. Hơn nữa lần này lại muốn các tuyển thủ làm nổi bật tính bảo mật trong món ăn của mình, như vậy 8-9/10 là muốn bọn họ thưởng thức món ăn và cho điểm lẫn nhau."

Giang sư huynh: Lời cậu vừa mới nói không đoán ra được chỉ là khiêm tốn thôi đúng không?!

Bên cạnh bỗng nhiên truyền đến âm thanh: "Các cậu còn trò chuyện vô cùng vui vẻ nữa cơ đấy."

Hai người vừa nghe thấy giọng nói này đã vội vã quay đầu lại, không biết lão Đổng đã đứng phía sau lưng họ từ lúc nào.

Giang sư huynh và Thương Hoài Nghiên vội vã đứng lên, một người gọi "Sư phụ", một người gọi "Lão gia tử."

Giọng nói của hai người cũng thấp xuống, lão gia tử vẫn một thân đường trang, tinh thần rất tốt chắp hai tay sau lưng, nói: "Thời gian cũng không sai biệt lắm đúng không?"

Giang sư huynh nhìn đồng hồ, kim phút vừa vặn chuyển qua phút cuối cùng.

Ông ta ấn lên chiếc chuông trên bàn lần thứ hai, chỉ nghe thấy tiếng "ầm ầm" vang lên, một cánh cửa chính được mở ra ở hiện trường thi đấu, lộ ra 10 chiếc bàn tròn lớn ở phía sau.

Giọng nói đã được khuếch đại qua loa của Giang sư huynh truyền khắp hiện trường:

"Phân đoạn tranh tài thứ hai của ngày hôm nay, mời các tuyển thủ dự thi đã hoàn thành xong phần thi của mình đảm nhiệm vị trí của ban giám khảo, nghiêm túc chấm điểm cho mỗi món ăn mình thửng thức!"