Ma Xui Quỷ Khiến [Lạc Mạc]

Chương 31: Giải đấu vương bá (3)



Editor: Yang Hy.

Các tuyển thủ lần lượt tiến vào theo số ghế của mình, mỗi người có thời gian năm phút. Sau đó bọn họ sẽ rời đi từ một hướng khác và không trở lại tầng hầm ngầm này.

Rất nhanh liền đến lượt Đường Điềm.

Cô đi vào nơi gọi là phòng tối.

Ánh sáng trong phòng khá tối, trên tường treo một vài món trang sức đầu trâu da thú linh tinh, tạo nên một bầu không khí có phần thần bí quỷ quái.

Trong phòng chỉ có người chủ trì và người quay phim, Chú hề ra hiệu cho Đường Điềm ngồi xuống chiếc ghế phía trước camera, “Vị này là, Đường Đường? Hoan nghênh bạn. Trước tiên hãy giới thiệu bản thân với khán giả của chúng ta đi. Tuổi, nghề nghiệp, sở trường đặc biệt của bạn.”

Làm chủ bá của Trò chuyện đêm khuya cùng quỷ nhiều lần nên cô quen rồi, nhưng đây là lần đầu trực tiếp đối mặt với ống kính, giống như tự phơi bày dưới ánh mắt của vô số người, dù cho đeo mặt nạ cũng có chút khó chịu.

Cô theo lời ngồi xuống, đôi mắt xuyên qua mặt nạ nhìn vào ống kính, mặt không biểu cảm, “Tôi là Đường Đường, năm nay 23 tuổi, nghề nghiệp… thất nghiệp, sở trường đặc biệt, có thể nhìn thấy một vài thứ mà người thường không thể thấy.”

Cô gái mặc một bộ váy đỏ quỷ dị, mặt nạ trắng khoét vài lỗ ở đôi mắt, mũi và miệng, dáng ngồi ngay ngắn, hai tay đặt trên đầu gối, phần cổ và làn da trên tay lộ ra bên ngoài bộ hỉ phục đỏ tái nhợt như tờ giấy, giống y đúc một con rối vô hồn.

— còn không phải là giả thần giả quỷ sao, Đường Điềm biết rõ mấy cái trò này của gameshow. Có chủ đề thì mới có chú ý, dù không vào được trận chung kết thì phần thưởng cũng có còn hơn không.

Chú hề liếc mắt nhìn điện thoại trong tay, bình luận như mưa bom bão đạn xẹt qua.

Phần giới thiệu chán quá đi”

“Lúc thấy cô ấy vào tôi còn bị dọa cho nhảy dựng, không nói lời nào thật sự giống như nữ quỷ”

“Nữ quỷ ha ha ha”

“Tôi cũng cảm thấy, diện mạo rất xinh đẹp nhưng sao cảm giác cứ âm trầm. Nói chuyện cũng quạnh quẽ quá.”

“Chắc là hình tượng, dù sao tôi cũng cảm thấy rất ấn tượng.”

“A ha,” Chú hề bật cười, khóe miệng đỏ như máu sắp kéo đến tận mang tai, “Khán giả của chúng ta rất chú ý tới bạn. Vậy thì Đường Đường, vì sao bạn lựa chọn tham gia chương trình này? Có phải vì cuối cùng bạn đã phát hiện ra nền tảng của chúng tôi là nơi để thể hiện tài năng của bạn hay không…”

“Không phải,” Đường Điềm chân thành nói, “Tôi thiếu tiền.”

Chú hề: “…”

Màn hình phát sóng trực tiếp xẹt qua một loạt bình luận đủ loại màu sắc.

Thật trực tiếp ha ha ha ha tôi thích!

Đã thấy nhiều đại sư ra vẻ cao thâm tuyên bố đuổi ma rồi, cô gái này cũng chân thật đấy.

Ngư lôi nước sâu X10

Một cái ngư lôi nước sâu là 100 tệ, trong thoáng chốc đã tặng đi một ngàn tệ, những người này đến mí mắt cũng không chớp một cái.

Đường Điềm vẫn nhìn thẳng, dù sao cũng đang giả quỷ.

Chú hề liếc nhìn giao diện phát sóng trước mặt, nhún vai, cười khoa trương nói, “Chà, đúng là vậy thật, tổ chương trình của chúng ta cực kỳ, cực kỳ có tiền.” Hướng về phía cô chớp chớp mắt, “Cố lên, càng về sau mức thưởng nhiệm vụ lại càng lớn, hy vọng bạn có thể đi đến cuối cùng. Hơn nữa, vì sao bạn lại chọn bộ trang phục như vậy. A.”

Hắn nhạy bén phát hiện, đôi mắt dưới mặt nạ nhíu lại, “Bộ quần áo này, không phải tổ chương trình chúng tôi cung cấp.”

Đường Điềm nói, “Đây là áo cưới của tôi.”

Chú hề vốn dĩ đang ngồi trên chiếc ghế da rộng lớn đối diện với Đường Điềm, nghe vậy liền có chút hứng thú đứng lên, dạo bước tiến tới ngắm nghía bộ trang phục của cô, so với hỉ phục bình thường thì màu sắc đậm hơn, dưới ánh sáng tối tăm trông đỏ thẫm như máu, hoa văn được viền bằng chỉ vàng lập lòe ánh sáng trắng.

“Đây là…” Chú hề lấy tay sờ gấu váy, đôi môi nhếch cười lộ ra hàm răng trắng, lời nói có thâm ý khác, “Đây là tang phục kết minh hôn đúng chứ.”

Từ xa xưa Hoa Hạ (tên cũ của TQ) đã là một quốc gia cực kỳ coi trọng tục lệ, người sống kết hôn có quy luật của người sống, người chết kết âm hôn cũng có quy củ của âm phủ, tuyệt đối không thể loạn, cũng không thể sai.

Chẳng hạn như bộ hỉ phục này, nhìn qua hình thức, màu sắc thì giống, nhưng hoa văn, họa tiết lại hoàn toàn khác.

Không ngờ tên Chú hề này cũng là người biết nhìn.

Đường Điềm gật đầu kính nể.

Chú hề nghiêng đầu đánh giá cô, “Cô gái à, quần áo của người chết không thể mặc tùy tiện được. Vì tham gia chương trình này của chúng ta mà quấy rầy tới sự bình yên của người khác, gặp phải tai họa thì không tốt đâu.”

Đường Điềm yếu ớt nói, “Không phải của người khác.”

Không phải của người khác — cũng phải, có lá gan mặc áo cưới của người chết thì tuyệt đối không phải loại bình thường;

Áo cưới là của chính mình — người đã kết minh hôn, vậy rốt cuộc là người chết hay người sống!?

Trong lúc nhất thời, khán giả ngồi phía sau màn hình điện thoại đều có chút lạnh sống lưng.

Dưới lớp mặt nạ đủ loại bột màu kia, ánh mắt Chú hề càng sâu hơn, hắn khẽ vuốt lòng bàn tay cười to, “Không tồi không tồi, qua ngần ấy năm, cuối cùng lại có một linh môi có thể so với Angela năm đó xuất hiện. Hãy tin vào Giải đấu Linh Vương tranh bá của chúng ta, nhất định sẽ rất thú vị.”

Đường Điềm lại lần nữa nghe thấy cái tên Angela này, nó cũng khiến cho cô tò mò. Angela luôn đứng top 1 trên diễn đàn, nhân vật cấp đại sư trong truyền thuyết, xem ra Chú hề cũng từng có nhiều lần tiếp xúc với đối phương.

Chú hề thong thả ung dung trở lại chỗ ngồi, ưu nhã mà giơ tay, “Vậy thì hiện tại hãy nói ra đáp án của bạn đi. Tôi có chú ý tới, bạn chưa từng tới gần sân khấu. Bạn thật sự thấy được đồ vật đằng sau bức màn sao?”

Đường Điềm nói thẳng ra đáp án mà Ngải Lệ cho cô, “Là bia mộ, được làm bằng đá cẩm thạch.” Lời ít mà ý nhiều.

Chú hề hỏi, “Ừm hửm, còn gì nữa.”

Đường Điềm:...

Mắt cá chết nhìn chằm chằm Chú hề, không phải nói ra đáp án là xong rồi sao?

Chú hề xua tay, cười càng thoải mái, “Chỉ nói đơn giản vậy thôi thì không đủ.” Hắn chỉ vào máy quay, rất ư tốt bụng mà nhắc nhở tay mới, “Nhiều người đang nhìn bạn như vậy, bạn phải thể hiện đầy đủ điểm đặc sắc của mình, vậy thì mới có thể khiến khán giả yêu thích. Đừng quên, có tiến vào cấp độ tiếp theo được hay không, bọn họ cũng có quyền ra phiếu lựa chọn.”

(Hy: Đạn mạc chính là một đống bình luận chạy trên màn hình lúc phát sóng trực tiếp á.)

Đạn mạc nhanh chóng xẹt qua, “Tay mới này thật sự không biết gì cả.”

“Như vậy mới thú vị chứ.”

“Cô ấy đáp đúng rồi! Tuy rằng là khán giả đã theo nhiều mùa như vậy, tôi vẫn cảm thấy không thể tin được. Vì sao có thể nhìn thấy cách một tấm màn sân khấu chứ, những người này thật sự có mắt thấu thị sao?”

“Nguyên nhân chính là vì đặc biệt nên mới có chương trình này, không phải sao.”



Đường Điềm bắt đầu nói nhăng nói cuội, “Tôi thấy mây đen tử vong bao phủ phía trên bia mộ, trong nghĩa trang được cây xanh và núi non vờn quanh, gió thổi lá cây xào xạc, có một người đang cầm ô khóc.”

Khuôn mặt cô gái lộ ra ngoài mặt nạ tái nhợt, làn da cũng mỏng đến nỗi có thể thấy màu xanh nhạt của mạch máu, cô vẫn ngồi bất động, đôi mắt đen tựa như nhìn chăm chú vào nơi xa xăm, giọng nói sâu kín như đang nói mê, dáng vẻ thật đúng là có vài phần “linh môi”.

Chú hề thấy hứng thú: “Người chết là nam hay nữ?”

Đường Điềm: “… Nữ.” Xét về tính xác suất thì đoán nữ hẳn là cơ hội cao hơn.

Chú hề cười càng nghiền ngẫm, “Còn gì nữa.”

Không để yên đây mà. Phải biết rằng từ mấy chữ trong đáp án của Ngải Lệ, cô có thể nói bừa nhiều như vậy đã là không tồi rồi, Đường Điềm rũ mắt xuống, “Không có. Tôi xem mệt rồi.”

Chú hề thu hồi tầm mắt, vui vẻ tuyên bố, “Cảm ơn bạn đã tham gia. Kết quả của vòng sơ tuyển này sẽ được công bố một ngày sau, bạn có thể về nhà rồi. Chú ý kiểm tra tin nhắn.”

“Cảm ơn.” Đường Điềm đứng dậy, hơi khom lưng chào rồi rời khỏi phòng tối.

Theo bảng chỉ đường trên hành lang loanh quanh lòng vòng ra ngoài, trở lại trên mặt đất, rời đi từ cửa sau của quán bar.

Đường Điềm lấy điện thoại ra, tiến vào diễn đàn của Giải đấu Linh Vương tranh bá, ghim trên đầu là buổi phát sóng trực tiếp.

“Nhiều tiền vậy!” Vừa thấy chỗ tiền thưởng cô liền kinh ngạc, hiện tại độ nổi tiếng của cô đang đứng trong top 3, tiền thưởng hơn ba vạn, hơn nữa nền tảng còn không trích phần trăm, tất cả đều đưa vào tài khoản diễn đàn của cô, có thể lập tức rút tiền hoặc để trong tài khoản, diễn đàn tệ và nhân dân tệ duy trì tỷ giá hối đoái một đối một, hàng thật giá thật không chiết khấu.

Điều này đúng là đã giải quyết được nhu cầu cấp bách của Đường Điềm, cô bắt đầu cảm thấy tham gia chương trình này, hình như cũng không tồi?

Trở lại giao diện phát sóng trực tiếp, người dự thi tiến vào kế tiếp vừa lúc là Ngải Lệ.

“Ngải Lệ nữ thần của tôi a a a”

“Lại tới nữa, chính mình mấy cân mấy lượng không rõ sao. Những người cũ này chẳng thú vị gì cả.”

“Cút! Không cho phép nói cô ấy như vậy!”

“Kích động cái gì, người ta chỉ ăn ngay nói thật thôi mà. Năm nào cũng tham gia, ba bốn lần rồi ấy chứ, lần nào cũng dừng bước ở top 4, vốn dĩ cô ta đã không có thực lực gì. Còn không cho phép người ta nói à?!”



Đạn mạc bắt đầu cuộc cãi nhau rùm beng, Đường Điềm nhìn ra được chút cách thức. Thích Ngải Lệ liền tôn sùng đến cực điểm, không thích thì chê bai tới cùng, những lời đánh giá phân rõ thành hai cực.

Trong buổi phát sóng trực tiếp, Chú hề tất nhiên có quen tuyển thủ nổi tiếng này, chỉ đơn giản kêu cô nàng tự giới thiệu rồi vào thẳng chủ đề.

Câu trả lời của Ngải Lệ lại càng thêm phong phú, “Tôi thấy một người đàn ông trung niên, tây trang giày da phong thái bất phàm, hai mắt ông ta đỏ hoe, hẳn là người nhà của cô bé đã qua đời. Một người phụ nữ dựa vào vai ông ta, người đó đang khóc, bà ấy rất xinh đẹp dịu dàng.”

“Một cái nghĩa trang, có rất nhiều bia mộ, dựa vào thế núi phân bố theo hình bán nguyệt, ở phía xa có nghi lễ đám tang, có người đang hạ táng…”

“Nhà cô bé rất có tiền, cuộc sống giàu có, sống trong tòa nhà xa hoa kiểu Tây, ở tại khu vực tấc đất tấc vàng.”

Mặc kệ đạn mạc còn đang nói gì, Đường Điềm đã trợn mắt há hốc mồm, “Lợi hại quá đi!”

Thấu thị nhìn thấy phía sau bức màn có đồ vật gì đã đành, lại còn nhìn được nhiều thứ như vậy, sau khi so sánh cô lập tức cảm thấy mình gặp quỷ cũng chẳng tính là gì, người ta mới thật sự có dị năng!

Sau đó, có bọn bịp bợm giang hồ nói chêm chọc cười lên sân khấu, thao thao bất tuyệt muốn hết thời gian mà vẫn chưa vào việc chính; cũng có vài vị đại sư cao nhân phong độ bất phàm nói ra bia mộ ở sau bức màn, cũng như một số tình hình của gia đình và cá nhân người đã khuất.

Có người thậm chí còn nói đến phương thức tử vong của đối phương.

Đường Điềm cứ như vậy xem mê mẩn cả chặng đường trở lại khách sạn. Sau khi vòng sơ tuyển của tất cả người dự thi kết thúc, Chú hề mời ra hai người một nam một nữ đeo mặt nạ, trông dáng vẻ chắc là cha mẹ của người đã khuất, mời bọn họ nói ra đáp án chính xác.

Đáp án mà Ngải Lệ nói với Đường Điềm không sai.

Cả hai đều cẩn thận dùng bút danh cho thông tin thân phận và địa điểm, thông qua lời tự thuật của bọn họ, Đường Điềm phát hiện những gì mà Ngải Lệ nói trong buổi dự thi đúng đến bảy tám phần.

Trước khi kết thúc buổi phát sóng trực tiếp, Chú hề thông báo kỳ tiếp theo sẽ diễn ra vào thứ sáu.

Trong hơn một trăm người tham gia, Đường Điềm tính thấy chưa đến mười người có đáp án đúng, cảm thấy mình khẳng định có thể thăng cấp.

“Ngải Lệ như vậy cũng bị nói là không có thực lực. Xem ra những đại sư này thật sự không thể xem thường.” Nhớ tới Ngải Lệ xinh đẹp thần bí kia, Đường Điềm cảm thấy cô nàng tựa như hoa anh túc, dụ hoặc người tìm tòi đến cùng nhưng lại mang độc tính trí mạng.

Ngày hôm sau quả nhiên nhận được tin nhắn của tổ chương trình, thông báo cô đã qua vòng sơ tuyển, vòng loại thi đấu chính thức sẽ tiến hành vào thứ sáu. Tổ chương trình vẫn bao ăn bao ở cùng với phí đi lại, mười vạn tệ thăng cấp cũng được ghi vào tài khoản của cô.

Đường Điềm: “… Kim chủ ba ba thực sự có tiền!”

Điện thoại bỗng nhiên vang lên ong ong.

【Chúc mừng ngươi thuận lợi thông qua vòng sơ tuyển “Giải đấu Linh Vương tranh bá”, phần thưởng cơ bản là 2400 giờ sinh mệnh.】

【Phần thưởng bổ sung: Rút rương kho báu ~ Chờ mong không nè.】

Đường Điềm: “… Không cần, cảm ơn.”

Lần đầu rút đã dính phải cái áo cưới máu sợ chết khiếp không biết dùng làm gì, cô tương đối hiểu rõ vận may của mình rồi.

Ba cái rương kho báu vàng óng ánh, rút trong vòng mười giây, nếu không thì hết giờ sẽ chọn ngẫu nhiên.

Đường Điềm vẫn nam tả nữ hữu, chọn cái bên tay phải.

【Chúc mừng ngươi rút được APP “Quỷ độ quỷ khoa”, một sự trợ giúp tốt ở bên cạnh ngươi!

Đường Điềm rời khỏi tin nhắn liền nhìn thấy trên giao diện điện thoại tự động tải xuống một cái APP.

Ghi chú là một chữ “Quỷ” màu đỏ thẫm, biểu tượng là một quyển sách mở ra.

Đường Điềm bất chấp tất cả, vừa mở ra liền thấy phần giới thiệu ứng dụng viết “Đây là một quyển bách khoa toàn thư chứa 100000+ kiến thức về quỷ quái. Thứ ngươi muốn, ở đây đều tìm được. Vấn đề cần hỏi, ở đây đều có trả lời.”

“Quỷ độ quỷ khoa, sách tham khảo bên cạnh ngươi, đề cử năm sao, đáng giá có được!”

Cái APP quỷ dị này lại càng thêm không đứng đắn.

Cô tùy ý lật xem, cấp bậc quỷ từ một đến năm sao, tên, hình ảnh, năng lực, điều cấm kỵ, v.v. Rất nhiều kiến thức, cực kỳ kỹ càng tỉ mỉ, có thể nói là đại bảo điển (sách quý) về quỷ quái.

Phía trên còn có thanh tìm kiếm, Đường Điềm suy nghĩ một chút rồi nhập “Quỷ chết đuối” vào, phía dưới nhanh chóng xuất hiện một đoạn giới thiệu.

“… Quỷ hai sao, bởi vì lúc chết giãy giụa cực kỳ thống khổ, tử trạng thê thảm nên oán niệm sâu nặng. Nếu nuôi oán niệm, dễ thăng cấp dễ phản phệ, lực chiến mạnh, xin hãy cẩn thận.”

Đường Điềm cũng là lần đầu tiên nghe được cách nói thăng cấp và phản phệ này.

Hiện tại cô cũng không biết nên hy vọng Trần Húc duy trì dáng vẻ này thì tốt, hay là tăng sức chiến đấu lên thì tốt hơn.

Cô đã đi lên con đường tìm chết này dưới sự đe dọa và dụ dỗ của điện thoại, không biết sau này còn gặp phải bao nhiêu nguy hiểm nữa. Nếu bên người có quỷ có thể tín nhiệm được thì đương nhiên là tốt.

Mà đối phương bản tính ôn hòa, đã chết biến thành quỷ cũng không thích giết chóc.

Nếu như miễn cưỡng đối phương thăng cấp…

Thôi, lắc đầu, Đường Điềm quyết định tùy duyên.

APP còn có chức năng quét, chỉ cần chụp ảnh của quỷ là có thể nhanh chóng hiển thị tình hình của đối phương.

“Thực dụng đấy. Nhưng gây thù vậy.” Ngay lúc con người ta đang chạy như điên để giữ mạng thì lại còn phải đứng lại chụp ảnh.

Bỗng nhiên nhớ tới con rối kỳ quái đã tìm thấy ở biệt thự lúc trước, Đường Điềm không đem vật thật trên người, đành phải gõ thử vào thanh tìm kiếm, “Rối gỗ”, “Đinh sắt”…

Những dãy chữ kèm hình ảnh nhảy ra, “Rối bám thân, yếm thắng[1], rối thế thân — búp bê, tục mệnh[2]?”

[1] Yếm thắng viết tắt từ yếm nhi thắng chi (厌而胜之), nghĩa đen là “tuy đầy đủ (yếm) nhưng vẫn muốn hơn/ được lợi (thắng)”, đề cập đến việc nguyền rủa hoặc một câu thần chú để đạt được mục tiêu tốt hơn một người, đồ vật hay ác quỷ mà họ chán ghét.

[2] Tục mệnh (续命): kéo dài tính mạng hoặc kéo dài tuổi thọ.

Tầm mắt rơi xuống bức ảnh phía dưới cùng, nó trông cực kỳ giống cái cô tìm được ở biệt thự.

“Viết năm sinh tháng mất của người chết bằng máu của ký chủ lên lá bùa, dùng gỗ trinh nam vàng hơn trăm năm tuổi chế tác y phục cho búp bê, đóng một chiếc đinh khóa hồn dài ba tấc vào tim, xuyên thấu qua tim và thi thuật thêm bảy bảy bốn mươi chín ngày.”

“Có thể trói buộc oan hồn, chuyển hóa oán lực thành mệnh lực, có thể cho ký chủ… tục mệnh?!”

Đã đến chương mới nhất rồi!
Xin vui lòng quay lại sau để đọc chương tiếp theo, hoặc thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới trong lúc chờ đợi!