Mạc Yến Cao Dương

Chương 23



“Cao Thành, có phải đến trễ quá không?” Mạc Thiếu Hàn nhàn nhạt lên tiếng. Cơ Văn đang mở trói cho anh

“Tôi có việc. Dương Minh tìm ra nơi bọn chúng bắt Tiểu Doanh rồi. Ở khu công nghiệp bỏ hoang” Cao Khiết Lộ một tay đỡ Dương Nguyệt, tay còn lại chỉnh áo khoác cho cô, lười nhác mở miệng

“Hừ, vợ tôi có chuyện gì, cô không xong đâu!” Mạc Thiếu Hàn chẳng kiêng dè gì. Giọng điệu bực tức thấy rõ

“Anh nghĩ tôi muốn? Anh bị Hoắc Thúc Vinh ám sát, Tiểu Doanh biết tin liền đi tìm anh. Tôi thì đang ở Thủ Thành, tôi có 3 đầu 6 tay cũng chẳng cản được con bé” Cao Khiết Lộ đanh giọng. Thái độ cực kì khó chịu

“Cô…” Mạc Thiếu Hàn công nhận Cao Khiết Lộ nói đúng, là do Tiểu Doanh của anh, không trách cô được

“Lên trực thăng lẹ đi, Tiểu Nguyệt cần nghỉ ngơi” Cao Khiết Lộ giọng điệu khó chịu, giục Mạc Thiếu Hàn nên nhanh chóng

Dương Nguyệt nghe thế cũng khá bất ngờ, là đang quan tâm cô sao? Một chút hạnh phúc chợt loé lên. Điều này khiến Dương Nguyệt đang mệt mỏi nở nụ cười hiếm hoi

“Em sao vậy” Cao Khiết Lộ đang khó chịu với Mạc Thiếu Hàn, thấy cô động đậy tưởng cô khó chịu nên bất giác nhăn mày

“Không sao” Dương Nguyệt lắc đầu cười nhẹ

Trực thăng khởi động trở về Thành An, mọi người cũng tranh thủ thời gian để nghỉ ngơi

Dương Nguyệt ngồi kế Cao Khiết Lộ, do sức khoẻ còn yếu nên cũng ngủ luôn. Cao Khiết Lộ để đầu cô tựa vào vai mình, còn bản thân thì bắt đầu làm việc.

Thuộc hạ của cô đã bao vây công xưởng bỏ hoang đó, một đội do thám cũng được cử đi gỡ boom, mọi chuyện được sắp xếp gần như chu toàn, chỉ cần Hoắc Thúc Vinh không thẹn quá hoá giận nổ súng giết người, mọi chuyện sẽ êm xuôi

Nhìn Dương Nguyệt ngủ say kế bên, bất giác Cao Khiết Lộ cảm thấy vui vẻ. Sao cô không nhận ra cô gái này đáng yêu thế chứ

“Reng, reng” Tiếng chuông điện thoại reo lên, Cao Khiết Lộ nhanh chóng bắt máy để không đánh thức Dương Nguyệt

“Cảnh sát trưởng?” Cao Khiết Lộ nhàn nhạt mở miệng

“Cao Thành, tôi đã bố trí xạ thủ mà cô cần rồi, chỉ cần Hoắc Thúc Vinh có động cơ, liền có thể bắt về quy án” Cảnh sát trưởng cũng là một trong những tai mắt của cô cài cắm ở bộ Chính Trị

“Tốt, cảm ơn chú” Cao Khiết Lộ nhẹ giọng

Tắt điện thoại, Cao Khiết Lộ cũng đã quá mệt nên cũng ngủ thiếp đi

Rất nhanh cũng đã đến Cao Viên

“Bác Vương, kêu người chuyển đồ của Tiểu Nguyệt vào phòng tôi. À, còn nữa ngoài việc để em ấy ra khỏi Cao Viên phải báo với tôi, còn lại cứ nghe theo em ấy” Cao Khiết Lộ không chút gượng gạo nói với quản gia Vương, nhưng cô nào hay mặt của Dương Nguyệt nãy giờ đã đỏ như trái cà chua rồi

“Chị, Cao Viên nhiều phòng như thế… tôi ở phòng khác cũng được…” Dương Nguyệt khều áo của Cao Khiết Lộ

Cao Khiết Lộ đương nhiên hiểu ý của Dương Nguyệt nhưng giả bộ không hiểu, bày ra bộ mặt như kiểu bản thân chẳng biết gì cả. Làm Dương Nguyệt đã ngại lại còn ngại hơn

Đột nhiên Cao Khiết Lộ ghé sát vào tai cô thì thầm, tư thế này có chút ái muội đó nha

“Em là bà chủ”

“…” Dương Nguyệt đứng hình, não lập tức bị trì trệ

“Được rồi, vậy đi, Tiểu Nguyệt, em theo bác Vương lên lầu nghỉ ngơi đi. Dương Minh, báo cáo tình hình” Thu lại dáng vẻ không đứng từ đầu đến giờ, Cao Khiết Lộ lại trở về gương mặt lạnh lùng, khó gần đến lạ

“Dương Minh?” Cao Khiết Lộ nhàn nhạt lên tiếng

“À, vị trí chính xác của Yến Tiểu Thư là đang ở công trình bỏ hoang kế bên khu công nghiệp. Dò flycam từ trên xuống thì bị hắn cho người hắt đèn lại nên hiện tại không thể hoàn toàn rõ tình hình bên trong” Dương Minh bất lực

“Mạc Tổng muốn liều không? Tôi với anh…” Cao Khiết Lộ nhướng mày nhìn Mạc Thiếu Hàn đang vò đầu bứt tóc

“Cao Thành, tôi vừa mới nhận được tin nhắn của hắn” Mạc Thiếu Hàn đẩy chiếc điện thoại về phía Cao Khiết Lộ

“Đó là ý tôi muốn. Muốn bắt được cọp thì phải vào hang” Cao Khiết Lộ nhếch nhẹ môi, quả nhiên là phong thái làm việc của Cao Thành

“Haha, đương nhiên. Vợ tôi trong tay hắn, sao tôi để tên cho gắn được chứ?” Mạc Thiếu Hàn ngả lưng ra sau, đưa điếu thuốc vào miệng rít một hơi dài

Cao Khiết Lộ im lặng, nhìn vào đôi mắt ngọc của cô, thật không biết chúng đang ẩn chứa những suy nghĩ gì. Mục đích của Hoắc Ghúc Vinh quá rõ ràng, chính là cái mạng của Cao Khiết Lộ chứ không phải con dấu mà mọi người lầm tưởng. Đương nhiên, chỉ có cô mới hiểu điều đó

“2 tiếng nữa chúng ta xuất phát. Di Hàn, Dương Minh chuẩn bị mọi thứ chu toàn. Cơ Văn, anh ở lại bảo vệ Tiểu Nguyệt” Cao Khiết Lộ đứng lên

“Khoan đã, sao lại phải bảo vệ cô ấy? Cao Viên an toàn thế này không cần phải…” Cơ Văn chưa kịp nói hết câu thì bị đôi mắt của Cao Khiết Lộ lườm nên lập tức im bặt

“Giờ không phải là Dương Tiểu Thư, mà là Cao phu nhân” Di Hàn húc vai Cơ Văn nói nhỏ, Dương Minh thì bất lực cười trộm

Cơ Văn chưa trải qua mấy chuyện này nên khá mịt mờ, được khai sáng liền cảm thấy bất ngờ

Mạc Thiếu Hàn nhìn ba người ít đụng độ với nữ nhân liền cảm thấy hài hước

“Tôi nói các cậu nghe, có vợ là cảm giác rất tuyệt!” Mạc Thiếu Hàn ngẩng mặt, vợ anh đây là tuyệt nhất

“Biết rồi, biết rồi” Ba người họ đồng thanh rồi cùng cười

Sắp đến cuộc chiến gay go, ai cũng mang trong mình một nỗi sợ hãi, nhưng hiện thực lại không cho phép chúng biểu hiện ra ngoài