Mạc Yến Cao Dương

Chương 24



Dương Nguyệt đang tắm thì Cao Khiết Lộ đi vào phòng. Cao Khiết Lộ lấy laptop ra ngồi làm việc, cô cần xâm nhập vào máy chủ của camera giám sát gần đó

Tiếng róc rách từ phòng tắm khiến mi tâm của Cao Khiết Lộ có chút dao động. Lần này mong mọi sự bình an, cô còn phải về chăm sóc cho Tiểu Nguyệt của cô

“Cạch…”

Hai đôi mắt chạm nhau, mặt Dương Nguyệt đỏ lên từ từ, còn Cao Khiết Lộ vẫn giữ một nét mặt cũ nhưng Dương Nguyệt lại nhận ra yết hầu của Cao Khiết Lộ di chuyển

(*Nữ vẫn có thể có yết hầu á. Tui nữ là nữ cũng có á)

“Lại đây” Giọng nói của Cao Khiết Lộ có chút biến đổi. Ngồi nhích sang một bên cho cô ngồi

“Có chuyện gì sao?” Dương Nguyệt tóc còn khá ướt vì chưa sấy

“Tôi muốn ôm em” Cao Khiết Lộ chậm rãi nói, thực ra từ bữa đón Dương Nguyệt từ bệnh viện về, Cao Khiết Lộ đã bị mùi hương trên cơ thể Dương Nguyệt mê hoặc

“Ò, đợi tôi sấy tóc đã” Dương Nguyệt gật đầu, nhưng lại quay vào phòng tắm để sấy tóc để lại gương mặt bất lực của Cao Khiết Lộ nhìn cô

Khu công trường bỏ hoang

“Bụp” Tiếng hộp cơm đáp đất bằng lực ném khá mạnh

“Ăn đi, đừng có làm giá. Cô bây giờ không khác gì con chó đợi chúng ta chơi xong rồi vứt vào rừng đâu. Hahaha” Đám thuộc hạ của Hoắc Thúc Vinh cười lớn. Xung quanh Yến Mạc Doanh bây giờ là những người đàn ông thô kệch, thêm vào đó là sự dơ bẩn khó nói hết

“Bắt tôi thì có ích gì?” Yến Mạc Doanh cười khinh, cô đây bị bắt cóc vài lần rồi, cũng đã quen cách chúng đối xử với con tin

“Ích gì? Sao bọn tôi biết chứ? Ông chủ tôi muốn tôi bắt cô thì chúng tôi bắt cô. Ngoan ngoãn biết điều đi, đừng nói nhiều” Một tên đàn ông bặm trợn đang hút điếu thuốc, phì phò nói

“Xì, Hoắc Thúc Vinh hắn ta nghĩ bản thân có thể một tay che trời sao? Tôi khinh”

“Chát” Một tên đàn em nghe Yến Mạc Doanh nói thế thì điên tiết lên tiến đến tát cô một cái

“Con chó! Bố đây cấm mày nói đại ca như thế” Hắn chỉ tay vào mặt cô, tia máu hằn lên khuôn mặt

“Ha?” Yến Mạc Doanh nhắm mắt, cô giờ đang bị chấn động bởi cái tát vừa rồi, một bên mặt cũng lập tức đỏ lên

Trong lòng chỉ thầm cầu mong anh có thể đến cứu cô sớm hơn. Cô thật sự đã cạn kiệt năng lượng rồi.

“Nghe bảo cậu vừa đánh cô ta?” Hoắc Thúc Vinh từ ngoài đi vào, thân vest bảnh bao tay cầm điếu xì gà

“Dạ đại ca” Tên kia thấy Hoắc Thúc Vinh đến liềm cúi đầu chào

“Hừ, các cậu đừng đụng đến cô ta. Người phụ nữ của Mạc Thiếu Hàn sao? Tôi sẽ chặt chân cậu ta rồi chơi cô ta trước mặt hắn. Haha, cậu hình dung được khuôn mặt của hắn lúc đó không? Thật mong chờ haha” Hoắc Thúc Vinh cười lớn, gương mặt nham hiểm chứa đầy sự hiểm ác

“Tên khốn” Yến Mạc Doanh phun một ngụm nước bọt ra ngoài

Hoắc Thúc Vinh thấy thế thì tiến đến tát cô thêm một cái. Dùng một tay giữ chặt khuôn mặt của cô lại. Yến Mạc Doanh yếu ớt không còn chút sức lực để phản kháng

“Cô nên biết sự sống của cô nằm trong tay tôi” Hoắc Thúc Vinh lần nữa nâng khuôn mặt cô lên nhưng thứ hắn nhận được là đôi mắt khinh bỉ của cô

Dù tức giận nhưng hắn còn có chuyện phải làm nên chỉ dặn dò thuộc hạ một chút rồi ra ngoài. Nhưng chưa ra khỏi cửa thì nhận được tin báo từ thuộc hạ khiến khuôn miệng hắn giật giaytj một chút rồi cười lớn

“Đại ca, Cao Thành với Mạc Thiếu Hàn đến rồi”

“Nhanh đó, để coi hôm nay tôi xử hắn thế nào”

Bên ngoài chỉ có Mạc Thiếu Hàn và Cao Khiết Lộ

“Mạc Thiếu, Cao Gia xin chào” Hoắc Thúc Vinh cười gian manh

“Vợ tôi đâu?” Mạc Thiếu Hàn mất kiên nhẫn

“Tôi nào biết cơ chứ?” Hoắc Thúc Vinh cười lớn, giọng điệu cứ như đang đùa giỡn với một đứa trẻ

“Làm việc ngay tại địa bàn Cao Gia, ông xem Cao Thành tôi là người ăn chay đúng không?” Cao Khiết Lộ cười nhẹ, gương mặt lạnh lùng, làm thuộc hạ của Hoắc Thúc Vinh nhìn vào không rét mà run

“Cao Thành, tôi lúc đầu định hợp tác cùng có lợi với cô. Cô vậy mà lại cấu kết với Mạc Thiếu? Ai là người phản nhau trước hả?” Hoắc Thúc Vinh điên tiết chỉa súng về phía cô nhưng rất nhanh đã bị Mạc Thiếu Hàn đá đi. Cùng lúc đó, hai mũi súng của thuộc hạ Hoắc Thúc Vinh chỉa vào Mạc Thiếu Hàn và Cao Khiết Lộ

“Lôi cô ta ra đây” Hoắc Thúc Vinh tức giận ra lệnh. Ngay lập tức Yến Mạc Doanh bị thuộc hạ của hắn kéo lê ra ngoài. Gương mặt cô lúc này đã trắng bệch không còn miếng máu, ý thức đã bắt đầu mơ hồ vì gần hai ngày chưa ăn uống gì

“Tiểu Doanh” Mạc Thiếu Hàn gấp gáp. Nhìn vợ mình như thế, người làm chồng như anh thật không thể chịu nổi. Cao Khiết Lộ im lặng quan sát, đôi chân mày cũng khẽ nhíu lại.

“Hoắc Thúc Vinh. Thả cô ấy ra, tôi đi với ông” Cao Khiết Lộ im lặng hồi lâu cũng lên tiếng

“Cô nghĩ tôi ngu sao? Cái tôi cần là con dấu!” Hoắc Thúc Vinh cười lớn rồi kéo tóc Yến Mạc Doanh.

Mạc Thiếu Hàn thấy thế thì nhịn không nổi, tiến đến đánh nhau với đám thuộc hạ, Cao Khiết Lộ cũng nhân lúc này khống chế Hoắc Thúc Vinh nhưng chậm một bước. Hắn nổ súng vào phần bắp đùi Cao Khiết Lộ