Mạt Thế Trùng Sinh Thành Nhân Vật Phản Diện

Chương 37: Đột phá Tầng 2



[...]

Chọc chọc!!

Chọc chọc!!

Buổi sáng ngày thứ 7 sau 1 tuần mưa dài đằng đẵng cuối cùng cũng chấm dứt.

Có một bóng đen, chính xác là đen thui nhớp nháp từ đầu đến chân đang ngồi chầu hẩu dưới nền nhà tạo thành vũng nước đọng nhỏ tong tong, lấy ngón tay cáu bẩn nhớt bùn chọc vào má của thanh niên nằm dưới sàn, chọc đến mức người đang cuộn mình ôm tấm thảm chùi chân vào lòng khó chịu hẩy hẩy mũi mấy cái. Giọng nói thập phần cáu gắt:

"Còn chọc nữa đừng trách ông đây làm mày có thai. Sáng sớm đang ngủ quấy rối khó chịu *** *** " (beep: từ nhạy cảm)

"..."

Du Tư Duật bỗng cảm thấy có gì đấy không đúng lắm, nằm im thêm mấy giây hắn bỗng vùng dậy rất nhanh nhìn về phía cái đống màu đen to lù lù đang chọc vào má hắn kia. Mắt trợn trắng:

"Cái đệch, dưới hầm của anh mày vô cùng sạch sẽ sao nhìn mày bẩn như chó thế hả em??? Tắm mưa à??"

Mạc Khanh toàn thân một màu đen tuyền chỉ hở ra hai con mắt đỏ rực đục ngầu tơ máu, vô cùng ngoan ngoãn gật đầu. Ngón tay chấm lấy nước bùn trên người chậm chạp viết xuống sàn nhà:

"Anh ngủ 5 ngày rồi"

Du Tư Duật giật giật khoé miệng:

"Không nói được à? Đang ở cấp mấy rồi? Lúc anh ngủ mày có thèm thịt quá trộm liếm phát nào không sao người anh bẩn thế hả??" Nhìn cơ thể từ đầu đến chân màu bùn đen ngấm két vào lớp quần áo, Du Tư Duật nghĩ đến cảnh em gái biến thành chó liếm hết chỗ này đến chỗ nọ liền cảm thấy gai hết cả người vì bẩn.

Đọc FULL bộ truyện.

Mạc Khanh mặt đần ra một chút kiểu như suy nghĩ, sau đó lại tiếp tục bò lên một khoảng trống trên sàn nhà khác, lấy ngón tay vẫn tốc độ rùa bò viết viết:

"Em cho anh uống ít nước suối trong không gian. Nước mưa có lợi cho tang thi nên em ở luôn bên ngoài, dự chắc anh sắp tỉnh nên gọi"

Du Tư Duật đọc một lượt, thân vốn cũng viết tiểu thuyết và thể loại mạt thế này cũng đọc không ít nên chỉ cần Mạc Khanh nói đơn giản hắn cũng có thể hiểu được chi tiết cặn kẽ vấn đề.

Liếc ra phía cầu thang xuống cửa căn hầm bằng thiếc đã bị Mạc Khanh xé tan hoang. Chính xác chính là từ xé theo nghĩa đen đã bị phân tán thành 3 miếng như giẻ rách nằm chỏng chơ ở đó, Du Tư Duật cầm bàn tay em gái lên ngó nghiêng thấy không có chút vết xước nào mới thoáng yên tâm.

"Cử động có khó khăn không?"

Gật gật.

"Có đói không?"

Lắc lắc.

"Sao không đói?"

Cô viết: "Hấp thu virus trong nước mưa"

"Có muốn ra ngoài kiếm ít thịt tươi ăn không?"

Mạc Khanh rơi vài vạch hắc tuyến: "Lạy anh, em muốn đi tắm"

Du Tư Duật đồng tình, người hắn cũng bốc mùi hôi rình bẩn thỉu không chịu được rồi. Nhìn vệt nước bùn rơi từ chân em gái kéo lê đến tận cửa ra vào, Du Tư Duật hỏi: "Muốn ở đây hay rời đi?"

Mạc Khanh ngẫm nghĩ một lúc rồi viết: "Tạm thời ở đây đã, em muốn ổn định dị năng trước"

Du Tư Duật gật đầu: "Vậy lát tắm xong mày lau nhà đi" Sau đó bỏ về phòng riêng cũng chẳng buồn hỏi xem cô có dị năng gì nữa.

Mạc Khanh nhìn sàn nhà toàn nước bùn của mình, cô híp mắt lại, ngón tay khẽ động lập tức các vệt nước đen tự tập trung lại một chỗ rồi nối đuôi nhau "chạy"ra khỏi căn nhà. Mạc Khanh cũng niệm tiến vào không gian di chuyển chính xác đến vị trí thác nước nhảy ùm xuống đến tận đáy để mặc cho dòng suối gột rửa hết vết bẩn 5 ngày qua do cơn mưa mang lại.

Ở đây chỉ cần nghĩ trong đầu Thứ Nguyên cũng hiểu được cô muốn gì nên hầu như chẳng cần phải dùng đến tay viết.

Biến thành tang thi mọi cơ quan trong cơ thể đều đã đình chỉ hoạt động, kể cả tim hay bộ não nên nói nôm na cô chính là một "vật chết" không có nhiệt độ cơ thể, cổ họng ngoài những tiếng gào vô nghĩa thì cũng chưa thể nói được một chữ hoàn chỉnh. Ngay khi cơn mưa vừa bắt đầu được hai ngày, nồng độ virus trong không khí tăng mạnh hơn nữa cơ thể còn được ngâm trong nước suối nên quá trình lên cấp của cô cực nhanh, chẳng mấy chốc đã vượt qua được giai đoạn xơ cứng ban đầu và mất ý thức của tang thi. Sau đó cô cố gắng dùng ý chí niệm cơ thể đi vào không gian và sử dụng đặc quyền thứ 3 cuối cùng để ở nguyên trong đó 2 năm nữa để luyện hóa bí kíp Tầng 2.

Đột phá được Tầng 2 Phá Âm Thuần Chi Cốt không những không gian của cô đã xuất hiện đất đai có thể trồng cây ăn quả mà bản thân cũng có thể sử dụng được Ngũ hành Sơ Cấp. Đấy là sự cố gắng không ngừng nghỉ đầy đau đớn của một tang thi vượt khó, lúc nào cũng nơm nớp lo sợ lỡ vận động quá trớn rụng mất cẳng chân hay cánh tay không nối lại được thì tiêu của cô.

Mẹ kiếp cái hệ thống, cô là tang thi tại sao không có loại cây trồng ra thịt để ăn đi? Trồng ra hoa quả để châm biếm ngầm cô à? Không những thế nó còn trả treo là:

[ Ting... để hối lộ ]

Đệt, tao là tang thi cầm đầu, không thích thì tao sẽ cào nó tại sao phải khúm núm làm mấy hành động hối lộ hèn mọn đó nhỉ? Nếu có cơ hội được quay trở lại làm người bình thường trước mạt thế, tao cũng sẽ không chút do dự lấy máu tang thi nuốt vào bụng để được lây nhiễm nhé.

Đơn giản là cuộc sống lúc nào cũng trốn chui trốn nhủi đấy cô xem phim thấy nó mệt mỏi đệch chịu được có được không? Thà làm đồng loại với chúng nó rồi huênh hoang đi khắp nơi còn sướng hơn.Nếu có bị con người bắt được bắn chết, tang thi cũng đâu có cảm nhận được đau đớn. Mà nếu gặp đứa giết được mình thì đấy chính là tấm vé chuẩn bị được siêu sinh nha Hệ thống đáng thương hề hề nói: [ Chủ nhân, quay lại vấn đề chính ngài có thể sử dụng Ngũ Hành Sơ Cấp đi:(( ]

Ừ, đúng rồi, nếu người bình thường có thể phóng ra lửa, nước, gió được gọi là dị năng. Thì 5 yếu tố trong hệ Ngũ Hành cô đều có thể sử dụng chính là Kim, Thủy, Hỏa, Thổ, Mộc.

Tuy mới ở mức sơ cấp yếu đến phát nhục nhưng ít ra thỉnh thoảng phông bạt hù doạ trẻ con tí thì vẫn không có gì là khó cả. Chỉ khi nào đột phá Tầng 3 thì mới ngưng tụ được dòng chân khí phức tạp để Ngũ Hành tiến giai lên trung cấp, thực lực cũng tương đương với dị năng giả thời kỳ đầu.

Cũng đành phải chịu thôi, cô là tu luyện võ công, hơn nữa không phải nhân vật chính sức mạnh không được buff quá cao như thế rất phi lý. Tuy mấy chỉ số lúc tu luyện trong không gian đã được cộng thêm không ít nhưng mà vẫn chưa đủ điểm để mở Di Tích kiếm pháp bảo.

Thứ Nguyên có nói qua với cô khi đã đột phá được Tầng 2 thì ngoài không gian được cải tạo và ngoài có thể thu phóng Ngũ Hành Sơ Cấp ra Di Tích kỷ nguyên mấy ngàn năm cũng sẽ được phép sử dụng, nhưng với điều kiện các chỉ số của cô phải mở đủ 5 cái.

Mạc Khanh càng lúc càng cảm thấy đau đầu với mấy cái hệ thống phức tạp này. Cô cũng đã từng háo hức thử trải nghiệm xem cái Ngũ Hành mà bản thân được sở hữu như thế nào mặc kệ Thứ Nguyên che mặt cảnh báo.

Và lúc Mộc hệ được phát động, đống mầm giá đỗ nhỏ bé xinh xinh nhú lên được 6cm sau đó cực im ắng không còn động tĩnh gì nữa....

"..."

Trời **!!!!!!!

Cô liền có quyết định sẽ cày lên Tầng 3, không thử thêm bất kỳ năng lực nào nữa. Đến dị năng cấp 1 của dị năng giả còn không yếu đến mức này.

Bù vào đó nội lực của cô lại vô cùng dồi dào, được dòng linh tuyền chữa trị liên tục, gia cố và mở rộng kinh mạch hấp thu linh khí nên nếu cô thích, Tâm Pháp Môn Phái hay Cửu Âm Chân Kinh xem trong tivi cô đều có thể tu luyện.

Thấy các vết bùn đen trên người đã hoàn toàn bị nước rửa trôi, bấy giờ Mạc Khanh mới từ đáy hồ bơi ngược nổi lên mặt nước. Ngón tay nhỏ gầy với lấy bộ quần áo mới đã được Thứ Nguyên chuẩn bị sẵn đặt đó từ lúc nào.

Lúc này màu da toàn thân cô độc một màu trắng xanh, gương mặt đanh lại, đôi môi không chút huyết sắc và nổi bật trên đó là con ngươi đỏ thẫm phủ kín tơ máu, viền mắt trên dưới màu đen và mái tóc đã dài chấm vai càng tăng thêm mấy phần u ám. Chưa kể cơ mặt Mạc Khanh vẫn còn hơi cứng khiến biểu tình trong khoảng thời gian này chưa thể hoạt động bình thường lại được, nhìn qua không khác gì một kẻ đầu gấu chán đời đi đòi nợ thuê.

Kích cỡ bằng quả bóng tennis, Thứ Nguyên vui vẻ lăn lăn trên bãi cỏ quấn lấy chân Mạc Khanh giọng thập phần hứng thú:

[ Chủ nhân, chỉ còn thiếu một chỉ số nữa thôi là Di Tích Kỷ Nguyên cấp 1 sẽ được khởi động, theo thông tin thế giới bên ngoài thì tang thi đã bắt đầu xuất hiện nếu ngài không nhanh nhanh mở thêm một chỉ số nữa để khởi động Di Tích thì sẽ thua kém so với dị năng giả đó]

Mạc Khanh đã thay quần áo mới đang dùng chân khí hong khô đầu tóc liền dùng chân một phát dẫm lên quả bóng nhỏ không khoan nhượng, ánh mắt liếc xuống lạnh lẽo:

"Có phải ngươi dạo này ngại ngọc thạch quá nhiều nên miệng mọc da non không kìm được?"

[Đại chủ nhân tôn kính, bản hệ thống biết mình sai rồi] Chủ nhân của em biến thành tang thi sắc mặt trắng bệch, mắt thâm quầng đỏ ngầu tuy miệng không hề chuyển động nhưng rất dọa người. Chính là càng tăng thêm phần tin tưởng chỉ cần như vậy cũng có thể một phát dẫm chết nếu em không biết điều. Thực đáng thương...

Mạc Khanh chẳng buồn để ý, cô đi đến vườn trái cây hái vài quả táo đỏ thơm lừng và một chùm nho xanh mọng nước sau đó nhanh chóng dùng ý niệm xuất ra ngoài.

Lúc này Du Tư Duật cũng đã tắm táp sạch sẽ đang ngồi trong phòng khách nghịch một quyển từ điển trong tay.

"Di chuyển đồ vật?"

Nhìn quyển sách không cần bất kỳ tác động bên ngoài nào xoay chuyển tự do trong không trung, Mạc Khanh đặt trái cây lên bàn dùng điện thoại đánh chữ rồi phát loa ngoài giao tiếp với anh trai.

"Ừ, lúc đi tắm anh đang nghĩ hình như mình quên chưa lấy quần áo, thế là cả cái tủ đồ phá cửa mà vào đặt ngay ngắn trước bồn tắm. Anh thử làm vài lần với đồ vật khác thì thấy dùng ý chí là điều khiển được mọi vật mình muốn." Du Tư Duật vẻ mặt thản nhiên như không, tiếp tục lật các trang giấy trong cuốn từ điển không cần dùng tay.

Mạc Khanh chợt nghĩ, đây quả là loại dị năng tiếp tay cho kẻ lười.

Truyện [Trùng Sinh Thoải Mái Tiêu Dao Mạt Thế] của cô được xây dựng trên nền tảng của rất nhiều các loại năng lực khác nhau không chỉ đơn giản là sử dụng nguyên tố tự nhiên như các truyện mạt thế khác.

Ngoài Kim, Mộc, Thuỷ, Hoả, Thổ, Lôi, Quang, Ám, Tốc Độ, Cường Hoá,... ra; cô còn thêm vào đó rất nhiều khả năng phức tạp khác như Thích Nghi, Sao Chép Dị Năng, Vô Hiệu Hoá, Ẩn Thân, Niệm Lực, Điều Khiển Bóng, Điều Khiển Cát, Điều Khiển Tang Thi hoặc Động Vật Biến Dị, Phục Hồi, Ảo Thuật,...

Và dị năng hiếm chính là dị năng nghịch thiên ít ai bộc phát được gồm Dự Ngôn, Nguyền Rủa, Ăn Mòn Tuổi Thọ, Dừng Thời Gian,...

Anh trai cô kích phát dị năng Niệm Lực có thể tuỳ ý dùng trí óc điều khiển đồ vật tuy không phải dị năng hiếm nhưng lại vô cùng toàn năng. Thử nghĩ xem chỉ cần anh ấy đứng trên một ván gỗ hoàn toàn có thể điều khiển nó nâng cơ thể mình bay lên cao giống hệt Magneto trong X-Men. Chỉ có điều thay vì chỉ điều khiển được kim loại, Niệm Lực hệ có thể điều khiển mọi đồ vật bất kể tính chất.

Bất chợt có tiếng đập rầm rầm và âm thanh thở nặng nề trầm đục ở ngoài cửa ra vào, Mạc Khanh có nội lực cực cao nên vô cùng rõ ràng tiếng động ngoài cửa đến từ thứ gì liền nhận trách nhiệm đứng dậy "tiếp đón" vị khách không mời.

Nghe tiếng động bước chân đang đến càng lúc càng gần, tiếng đập phát ra sau cánh cửa và gào thét liền tăng mạnh.

Cửa vừa mở, mấy "người" đứng ngoài thịt trên mặt và cơ thể đã rơi mất hơn phân nửa thành bãi nhầy nhụa, toàn thân đen đuốc bẩn thỉu, có kẻ còn rơi mất cánh tay vô cùng hưng phấn gầm rú định bổ nhào tới thì thân thể chúng chợt khựng lại nhìn chăm chăm "người" trước mặt mình đang che chắn hết mùi thịt sống thơm ngon bên trong.

"Đói... Ăn... ăn"

Mạc Khanh nghe thấy tiếng nói trong tiềm thức của bọn chúng, nhìn mấy con tang thi quần áo rách rưới như thành viên hội Cái Bang dính nước bùn đen bẩn thỉu, miệng chảy đầy dịch vàng tanh tưởi và cơ thể thối rữa nồng nặc mùi xác chết. Cô nhíu mày bỏ một giỏ kẹo treo lên cánh tay của con đầu tiên ra dáng Tổng Đà Chủ, vẻ mặt thản nhiên:

"Halloween vui vẻ. Kẹo có nhân vị dâu đấy"

Sau đó đóng sập cửa lại giải phóng uy áp tang thi cấp cao khiến trong vòng 500m xung quanh biệt thự tang thi đang cào cào vào tường lập tức không còn dám lởn vởn nữa.

- ----------

Tiểu kịch trường:

Trong một đêm trăng thanh gió mát trời đất dung hoa vạn vật đơn côi...

A Nhất đang thở gấp liền dừng lại: Định làm gì đó??

Du Tư Duật thản nhiên: Đeo bé sâu cho huynh.

A Nhất đen mặt: Thôi ngay dùng dị năng cho việc này đi!!