Mặt Trời Trong Tim Anh

Chương 111: Xót xa



Nghe lời cầu cứu từ đầu dây bên kia, trái tim Chúng Thanh Phong như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vì sợ hãi.

"Em đang ở đâu?" Anh hỏi.

"Bệnh viện Phương Đông..."

"Em đừng lo lắng quá. Ở yên đó nhé.Anh sẽ tới ngay.."

Chúng Thanh Phong chưa kịp nói hết câu, điện thoại bên kia đã ngắt kết nối.Lòng anh lại càng nóng như lửa đốt.

"Quế Sơn đưa Mỹ Vân về nhé.Anh có việc phải đi đây"

Nói dứt câu Chúng Thanh Phong mở cửa xuống xe.

Anh chạy như bay qua quãng đường tắc.

Người vừa gọi điện câu cứu anh là Phạm Khả Hân.

Trước đây Thanh Phong từng nghe đồn cuộc hôn nhân của Khả Hân gặp nhiều sóng gió, anh đã nhiều lần cố gặng hỏi nhưng Khả Hân đều nói lảng sang chuyện khác.

Anh nghĩ cô không muốn chia sẻ nên thôi.

Ngô Chí Kiên, chồng của Phạm Khả Hân là một tay chơi khét tiếng.Hắn không coi người vợ như cô ra gì.

Dù đã kết hôn nhưng Chí Kiên vẫn ngang nhiên trêu hoa ghẹo nguyệt, cặp kè với hết người này tới người khác.

Thậm chí hắn còn công khai dẫn phụ nữ về nhà ngủ qua đêm.

Lần đầu Phạm Khả Hân sảy thai là do bị Ngô Chí Kiên ép tới căng thẳng thần kinh quá độ.

Nhiều lần cô đề xuất ly hôn nhưng đều bị người lớn trong nhà phản đối.

Vậy là Khả Hân phải sống trong sự nhẫn nhịn, cam chịu để níu giữ một cuộc hôn nhân không tình yêu.

Cách đây khoảng hai tháng, trong một lần uống rượu say trở về, Ngô Chí Kiên ép Phạm Khả Hân phải thực hiện nghĩa vụ vợ chồng với hắn. ngôn tình hài

Cô không đồng ý liền bị hắn đánh đập, thậm chí là cưỡng hiếp.

Sau lần đó Phạm Khả Hân cảm thấy ghê tởm, sợ hãi chồng mình.Cô luôn tìm cớ để tránh xa hắn.

Khi biết mình mang thai, Phạm Khả Hân đã rất đau khổ.

Cô không biết sẽ phải đối diện với đứa trẻ này thế nào, khi cha nó là kẻ mà cô căm hận đến tận xương tủy.

Nhưng dù sao đứa bé cũng là con cô, là máu thịt của cô nên không thể tàn nhẫn bỏ nó đi được.

Phạm Khả Hân muốn trốn khỏi căn nhà này, rời xa người chồng ác ma hiện tại nhưng không biết phải làm thế nào.

Cuối cùng, Phạm Khả Hân đành phải nhờ tới sự trợ giúp của Chúng Thanh Phong.

Chỉ có anh mới có thể cứu cô thoát khỏi cuộc sống địa ngục trần gian này.

Khi Phạm Khả Hân kể lại cho Chúng Thanh Phong một phần những chuyện cô đã trải qua, anh đã sốc tới mức không nói lên lời.

Thậm chí anh đã muốn bóp chết gã chồng khốn nạn của Khả Hân.

Có nằm mơ thấy ác mộng, Chúng Thanh Phong cũng không thể ngờ được thời gian qua Khả Hân lại phải chịu nhiều đau khổ và bất hạnh như thế.

Một phụ nữ xinh đẹp, hiền dịu như cô xứng đáng được nâng niu, trân trọng chứ không phải bị hắt hủi, chà đạp đến héo hon thế này.

Nếu không biết thì đã đành, nhưng một khi biết Khả Hân gặp khó khăn anh không thể khoanh tay đứng nhìn.

Chúng Thanh Phong âm thầm lên kế hoạch để Ngô Chí Kiên chủ động đề xuất li hôn với cô.

Khi Chúng Thanh Phong hớt ha hớt hải tới bệnh viện đã thấy Phạm Khả Hân đang nằm trong phòng chờ với một dòng máu đỏ tươi chảy dọc xuống đùi.

Hình ảnh đó khiến Thanh Phong nhớ tới tình trạng của Trương Mỹ Vân trước đây.

"Anh Phong...con...con em..."

Bàn tay bé nhỏ của Phạm Khả Hân níu chặt cánh tay Chúng Thanh Phong như người chết đuối nắm lấy phao cứu sinh.

"Anh làm ơn...Cứu con em...

Chúng Thanh Phong chưa từng thấy ai khổ sở, tuyệt vọng như Phạm Khả Hân ở thời điểm này.

Anh tự nhủ với lòng mình, sau chuyện này nhất định phải giúp cô thoát khỏi gã chồng tệ bạc kia.

"Em yên tâm.Anh sẽ nói với bác sĩ bằng mọi cách phải cứu được đứa bé.

Khả Hân gật đầu, thều thào "Cảm ơn anh!"

"Em nằm đây một chút nhé.Anh ra ngoài nói chuyện với bác sĩ rồi sẽ quay lại ngay"

Sau khi nghe bác sĩ trình bày sơ qua về tình trạng của Khả Hân, Chúng Thanh Phong sốt ruột hỏi.

"Tình hình đứa bé thế nào rồi bác sĩ?"

"Niêm mạc tử cung của vợ anh mỏng, ngôi cao con quý, từng sảy thai hai lần nên dẫn tới tình trạng quen dạ.Lần này e rằng đứa trẻ lành ít dữ nhiều" bác sĩ lắc đầu.

Chúng Thanh Phong bàng hoàng trước những thông tin bác sĩ cung cấp.

Phạm Khả Hân đã từng sảy thai hai lần sao? Suýt chút nữa Thanh Phong đã mất đi đứa con của chính mình nên anh hiểu và đồng cảm với Khả Hân.

Mất con là nỗi đau quá khủng khiếp và quá sức chịu đựng đối với bất kỳ ai.

Hai tay Chúng Thanh Phong bám chặt lấy vai của bác sĩ, lắc mạnh.

"Bằng mọi giá phải cứu được đứa bé"

Bác sĩ cúi đầu, im lặng.

Chúng Thanh Phong biết hành động này thể hiện cho điều gì nhưng anh vẫn cố chấp.

"Bác sĩ nghe tôi nói gì rồi chứ? Nhất định phải cứu đứa bé"

"Tôi rất tiếc, nhưng điều đó là...không thể".

Chúng Thanh Phong sững người lại.

Nếu mất đi đứa bé này làm sao Phạm Khả Hân có thể tiếp tục sống đây? Chúng Thanh Phong nhìn bác sĩ nửa ra lệnh nửa van nài.

"Hãy cứu đứa bé.Bằng cách nào, tốn bao nhiêu tiền cũng được...

"Vấn đề không phải là tiền bạc, mà là sức khỏe của vợ anh quá yếu..." - bác sĩ thở dài.

"Thật sự không có cách nào ư?"

Bác sĩ nói rõ tình hình cho Chúng Thanh Phong biết.

"Vợ anh bị xuất huyết quá nhiều, nếu không tiến hành phẫu thuật ngay e rằng sẽ nguy hiểm tới tính mạng"

Chúng Thanh Phong nhanh chóng đưa ra quyết định "Vậy thì phẫu thuật đi"

"Anh ra quầy lễ tân làm thủ tục và ký giấy đảm bảo nhé"

Chúng Thanh Phong đi như chạy tới quầy lễ tân làm thủ tục.

Phạm Khả Hân được bác sĩ và y tá đưa vào phòng phẫu thuật.

Chúng Thanh Phong ngồi chờ ở dãy ghế ngoài hành lang.

Dù trong lòng đang lo lắng cho Phạm Khả Hân nhưng bên ngoài Chúng Thanh Phong vẫn tỏ ra bình thản như mặt hồ không gợn sóng.

Tỉnh lại sau ca phẫu thuật, câu đầu tiên Phạm Khả Hân hỏi Chúng Thanh Phong là: "Con em sao rồi?"

Anh nắm bàn tay gầy gầy xương xương của cô, siết nhẹ.

"Đứa bé thế nào rồi anh?" - Phạm Khả Hân lại hỏi.

"Rồi em sẽ có những đứa con xinh đẹp và khỏe mạnh khác" - anh an ủi.

Ngực Phạm Khả Hân tức tới nỗi cô không thể thở nổi.

Trái tim như có một khối đá vô hình đè lên.

"Nếu thấy khó chịu em cứ khóc ra đi"

Phạm Khả Hân bật khóc thành tiếng.

Tiếng khóc đau đớn, cào xé tâm can của một người mẹ mất đi đứa con thứ ba của mình.

Những đứa trẻ tội nghiệp vĩnh viễn không có cơ hội nhìn thấy ánh sáng mặt trời.

Chúng Thanh Phong ôm Phạm Khả Hân vào lòng.

Cô vùi mặt vào ngực anh khóc nấc lên.

"Em...em là một người mẹ tồi tệ…” - Phạm Khả Hân nghẹn ngào.

"Đó không phải là lỗi của em"

Phạm Khả Hân ngước gương mặt nhạt nhòa nước lên nhìn Chúng Thanh Phong.

"Là lỗi của em.Là tại em.Tất cả là tại em anh Phong ơi…”

Anh đưa tay gạt nước mắt trên má cô.

"Anh hứa đây sẽ là nỗi đau cuối cùng mà em phải chịu đựng"

Dỗ dành Phạm Khả Hân ngủ xong Chúng Thanh Phong lặng lẽ đi ra ngoài.

Anh khá bất ngờ khi thấy Võ Quế Sơn đang ngồi ở dãy ghế chờ bên ngoài hành lang.

"Mỹ Vân có thắc mắc vì sao anh lại đột nhiên biến mất không?"

"Nếu anh và Mỹ Vân đang đi chung với nhau.Bất thình lình cô ấy nhận được một cuộc điện thoại rồi biến mất như một cơn gió, liệu anh có thắc mắc không?"

Võ Quế Sơn hỏi ngược lại.

Chúng Thanh Phong gật đầu, "Nếu sau này cô ấy hỏi lại anh sẽ tự mình giải thích sau"

"Cô ấy thế nào rồi?"

Võ Quế Sơn hỏi.

"Đang ngủ!"

Chúng Thanh Phong trả lời ngắn gọn.