Mặt Trời Trong Tim Anh

Chương 122: "Em rể"



Với mối quan hệ giữa hai anh em, lẽ ra Trương Mỹ Vân không cần cho Trương Bá Thái tiên.

Nhưng anh ta bản tính lì lợm, dai dẳng nhất quyết phải xin bằng được tiền mới chịu đi.

Trương Mỹ Vân mở ví lấy ra tờ năm trăm nghìn đặt lên bàn.

"Việc của anh, anh tự tìm cách giải quyết đi"

"Mỹ Vân..."

Thấy Trương Mỹ Vân đứng dậy định xoay người bước đi, Trương Bá Thái dọa.

"Được thôi, nếu em gái không cho anh tiền thì anh sẽ xin em rể vậy"

Hai từ "em rể" khiến người Trương Mỹ Vân cứng lại.

Cô không biết "em rể" mà Trương Bá Thái nhắc tới ở đây là Chúng Thanh Phong hay Thẩm Toàn Đức? Trước đây Trương Bá Thái đã từng tìm tới tận ngôi nhà mà Trương Mỹ Vân và Thấm Toàn Đức sống chung để xin tiền nên đương nhiên anh ta biết chuyện họ yêu nhau, thậm chí có ý định kết hôn.

Ngày đó mặc dù Thấm Toàn Đức không thích thú gì với Trương Bá Thái nhưng vẫn cho anh ta tiên.

Lâu dần thành quen.

Cứ hết tiền là Trương Bá Thái lại mặt dày tìm tới.

Vừa xấu hổ, vừa ngại với Thẩm Toàn Đức nên Trương Mỹ Vân đã tìm Trương Bá Thái để nói chuyện riêng.

Nói nặng có, nói nhẹ có nhưng không câu nào của Trương Mỹ Vân lọt tai Trương Bá Thái.

Cô đã từng phải thốt lên với anh trai mình rằng: "Em không hiểu tại sao tới giờ phút này các nhà khoa học vẫn chưa phát hiện ra việc dùng da mặt anh làm áo chống đạn nhỉ?"

Trương Bá Thái rút điện thoại ra, xoay xoay trong tay "Hay anh gọi em rế ra đây ngồi chung cho vui nhé?"

Trương Mỹ Vân giật mình thon thót.

Tay cô phải bám chặt vào đùi.

Dù bây giờ người "em rể" mà Trương Bá Thái nhắc tới là Thấm Toàn Đức hay Chúng Thanh Phong thì cũng đều mang tới rắc rối cho cô.

"ý em thế nào?"

Trương Bá Thái gặng hỏi.

Sau một hồi suy nghĩ, cuối cùng Trương Mỹ Vân cũng nói.

"Bọn em chia tay rồi.Anh đừng tới gặp anh ta làm gì, vô ích thôi"

"Em không muốn em rể cho anh tiền nên nói dối chứ gì? Nghe Trương Bá Thái nói vậy, Trương Mỹ Vân hiểu ngay rằng anh ta biết chuyện cô làm trợ lý cho phó chủ tịch tập đoàn Tân Thế Giới, nhưng không biết chuyện cô và Thẩm Toàn Đức đã chia tay.

Điều đó đồng nghĩa với việc Trương Bá Thái không biết chuyện cô mang thai hộ.

Nếu không anh ta đã trực tiếp dùng việc đó để uy hiếp cô đòi tiền rồi.

"Trước sau gì Toàn Đức cũng thành người trong nhà, hơn nữa công ty chú ấy to như thể, anh xin chút tiên cũng có nhằm nhò gì đâu"

Trương Bá Thái tặc lưỡi.

"Bọn em thật sự đã chia tay mấy tháng nay rồi.Những gì em nói hoàn toàn là sự thật.Tin hay không tùy anh"

"Không muốn cho anh tiên thì thôi, sao phải tự nguyền rủa chuyện tình cảm của bản thân như vậy chứ?"

Trương Mỹ Vân chìa tay về phía Trương Bá Thái nói, "Đưa điện thoại của anh đây"

"Em muốn làm gì?"

Trương Bá Thái tò mò.

"Cứ đưa điện thoại của anh đây"

Trương Bá Thái đưa điện thoại của mình cho Trương Mỹ Vân.

Vì điện thoại của Trương Bá Thái không cài mật khẩu nên Trương Mỹ Vân có thế trực tiếp bật lên, kết nối wifi của quán cà phê, vào link bài báo đưa tin đám cưới xa hoa của Thẩm Toàn Đức và Cầm Thanh Tú cách đây vài tháng rồi đưa lại cho Trương Bá Thái.

"Anh tự mình xem đi"

Nhìn bức ảnh chụp cô dâu chú rể trong bài báo, Trương Bá Thái ngỡ mình bị hoa mắt.

Anh ta xem đi xem lại mấy lần.

"Chuyện này sao có thể.."

Trương Bá Thái ngước lên nhìn Trương Mỹ Vân đầy kinh ngạc.

Trương Mỹ Vân không nói gì, chỉ lặng lẽ nhấp một ngụm sinh tố.

"Sao Thẩm Toàn Đức có thể đối xử với em như vậy chứ? Em yêu anh ta như vậy, hy sinh vì anh ta nhiều bao nhiêu.Sao anh ta có thể bỏ em để lấy người khác?"

Trương Bá Thái thốt lên một cách đầy bức xúc.

"Số em xúi quấy nên giẫm phải bãi phân chó thôi"

Trương Mỹ Vân bình thản nói.

"Kể ra em sớm nhìn thấy bộ mặt thật của tên đểu cáng này cũng coi như may mắn rồi"

Trương Bá Thái an ủi.

"Đúng vậy! Bây giờ thân em em còn không lo nổi, nên không giúp gì được cho anh đầu"

Nghe em gái nói vậy, Trương Bá Thái lật mặt còn nhanh hơn lật sách.

Mới vài phút trước anh ta năn nỉ, xin xỏ Trương Mỹ Vân.

Vậy mà khi không đạt được mục đích liên quay sang trách cứ cô.

"Sao em có thể độc ác với anh như vậy? Thấy chết mà không cứu...

"Anh là cục kìm cương của bố mẹ cơ mà.Làm sao họ để anh gặp chuyện được"- Trương Mỹ Vân tự xót xa thay cho bản thân mình.

Giá mà bố và mẹ yêu thương Trương Bá Thái mười thì dành cho cô một phần thôi cũng được.

"Anh thật sự bị bố mẹ từ mặt rồi.Anh không còn chỗ nào bấu víu nên mới phải tìm tới em"

"Vậy thì anh tìm sai người rồi...

Trương Bá Thái chụp lấy tay Trương Mỹ Vân đặt trên bàn, nắm chặt.

"Anh biết trước đây anh làm nhiều việc có lỗi với em.Nhưng em không thể thấy chết mà không cứu được...Mỹ Vân, anh xin em.Hãy cứu anh lần này đi mà.."

"Việc này thật sự vượt quá khả năng của em.

Em nghĩ anh nên tới tìm Cẩm Đan sẽ hữu ích hơn là ngồi đây năn nỉ em đấy"

"Em không phải nhắc, anh đã tới tìm Cẩm Đan rồi.

Nhưng nó không chịu gặp anh..."

Trương Bá Thái thở dài, "Từ lâu nó đã coi như không có người anh trai này rồi"

Trương Bá Thái được bố mẹ chiều chuộng quá sinh hư hỏng, mới mười bảy mười tám tuổi đầu đã sa vào lô đề, bài bạc.

Mấy năm nay cậu ta ngốn không biết bao nhiêu tiền.

Cứ mỗi lần Trương Bá Thái "báo nhà"

là vợ chồng bà Nguyễn Ngọc Linh lại méo mặt xoay tiền trả cho con.

Bao nhiêu của cải trong nhà cứ thế không cánh mà bay.

Ô tô cũng đã bán.

Tới cái nhà họ đang ở cũng đã đem sổ đỏ đi thế chấp ngân hàng.

Mặc dù gia cảnh sa sút, nhưng Trương Cẩm Đan vẫn tìm cách giấu diếm.

Cô ta không muốn mất mặt trước đám bạn nhà giàu của mình nên vẫn tham gia các cuộc vui.

Những bộ quần áo, túi xách, giày, trang sức hàng hiệu đắt đỏ mà Trương Cẩm Đan khoác lên người đều là moi được từ các công tử, thiếu gia nhà giàu mà cô ta cặp kè.

Ba ngày trước Trương Bá Thái cầm giấy vay nợ về đưa cho bà Nguyễn Ngọc Linh khiến bà ta sốc nặng, ngất lên ngất xuống.

Trương Bá Thái vay tám mươi triệu tiên gốc, nhưng lãi mẹ đẻ lãi con sau sáu tháng cả tiền gốc lẫn lãi đã lên tới hai trăm triệu.

Thời hạn trả nợ đã quá một tuần.

Bọn cho vay nặng lãi cho Trương Bá Thái thêm một tuần để xoay sở hai trăm triệu trả bọn chúng.

Nếu không chúng sẽ cắt gân tay, gân chân biến anh ta thành kẻ tàn phế.

Với tình trạng khánh kiệt như hiện nay thì vợ chồng bà Nguyễn Ngọc Linh lấy đâu ra tiền mà đưa cho con trai trả nợ? Nhưng những kẻ cho vay nặng lãi đâu dễ dây vào.

Bao nhiêu vụ vay nợ không có tiền trả bị dân xã hội tới xiết nợ, phải treo cổ, nhảy sông tự tử...

đăng đầy trên mặt báo kia kìa.

Trong lúc bố mẹ đang nghĩ cách xoay sở Trương Bá Thái đã đi gõ khắp nơi nhưng chẳng ai dám cho anh ta mượn tiền.

Có người vừa thấy mặt Bá Thái đã đóng sập cửa lại.

Thậm chí có người còn mang gạo, muối ra rắc, đốt vía độc trước mặt anh ta.

Hất cách nên Trương Bá Thái mới nghĩ tới Trương Mỹ Vân.

Thế nhưng cũng giống như những người khác, cô đã lạnh lùng từ chối giúp đỡ anh ta.

"Xin lỗi anh, việc này thực sự em không giúp được"