Mặt Trời Trong Tim Anh

Chương 144: Giải đen



Dạo gần đây Ngô Chí Kiên gặp phải nhiều chuyện xui xẻo nên tâm trạng của hắn trôi sụt thất thường.

Thầy phong thủy phán thời gian tới Ngô Chí Kiên sẽ gặp nhiều chuyện rắc rối vì dính dáng tới phụ nữ, và khuyên hắn phải làm lễ giải đen.

Là dân làm ăn nên Ngô Chí Kiên rất tín.

Mỗi năm hắn vung cả nửa tỷ để làm lễ cúng dường, công đức, cắt sao giải hạn, câu may...

Lần này Ngô Chí Kiên cũng thực hiện đầy đủ nghi thức theo hướng dẫn của thầy phong thủy, nhưng vẫn thấy bức bối trong người.

Vậy nên hắn đã gọi anh em bạn bè tới biệt thự để tụ tập mở tiệc, tự giải đen theo phong cách riêng.

Giữa căn phòng dát vàng xa hoa lộng lẫy đặt một chiếc đài phun nước được thiết kế cầu kì, tỉ mỉ.

Trên đài phun nước, Kiều Nguyệt Nga - một thiếu nữ mười tám tuổi xinh đẹp, ba vòng bốc lửa, rốn bấm khuyên vàng vô cùng nổi bật, mặc bikini hai mảnh đang uốn éo nhảy múa trong tiếng vỗ tay cổ vũ, tiếng huýt sáo đầy phấn khích của đám đàn ông.

Ngô Chí Kiên ngồi trên chiếc ghế sô pha làm bằng da thật vô cùng sang trọng ở vị trí trung tâm căn phòng.

Hắn hút một hơi shisha rồi tựa lưng lên thành ghế vẻ sảng khoái.

"Lại đây!"- Ngô Chí Kiên ngoắc tay ra hiệu cho Kiều Nguyệt Nga đến gần mình.

Cô ngoan ngoãn xuống khỏi đài phun nước, đi về phía Ngô Chí Kiên.

Kiều Nguyệt Nga đã nghe danh hắn là một thiếu gia ăn chơi trác táng, nghĩ ra đủ trò giải trí quái dị nên có phần hơi e dè.

"Ngẩng mặt lên."- Ngô Chí Kiên ra lệnh.

Kiều Nguyệt Nga từ từ ngẩng đầu lên.

Ngô Chí Kiên quan sát gương mặt đúng chuẩn v line được trang điểm kỹ lưỡng của cô gật gù tỏ vẻ hài lòng.

"Bao nhiêu tuổi rồi?"- Ngô Chí Kiên hỏi.

"Dạ em năm nay vừa tròn mười tám ạ."

"Có thích tiên không?"

Hỏi thừa, tiền thì ai mà chẳng thích.

Kiều Nguyệt Nga nghĩ thầm trong bụng.

Nhưng để cầm được đồng tiền của những kẻ đầu chứa đầy sỏi như Ngô Chí Kiên chẳng phải chuyện đơn giản.

Cô đắn đo cân nhắc một lúc rồi khẽ gật đầu.

"Tiền thì anh không thiếu, chỉ có điều em phải thật ngoan."- Ngô Chí Kiên dùng ngón tay trỏ nâng căm thiếu nữ lên.

"Trong số mấy chục đứa con gái của mẹ Kiều Trinh thì em luôn được mẹ khen là ngoan nhất đấy ạ."- Kiều Nguyệt Nga lẻo mép.

Mẹ Kiều Trinh mà cô vừa nhắc tới là tú bà nổi tiếng.

Bà ta sở hữu một dàn gái gọi hạng sang và trinh nữ chuyên phục vụ các quý ông có nhu cầu mua vui hoặc giải đen.

Hiếm có thiếu gia, công tử nhà giàu nào ở đất Bắc này là không biết tới mẹ Kiều Trinh.

Thiếu nữ đang đứng trước mặt Ngô Chí Kiên cũng là do bà ta đích thân đưa tới.

"Mang bồn vào."- Ngô Chí Kiên ra lệnh.

Từ bên ngoài Hùng Sứt và Tuân Bã Đậu khiêng vào một chiếc bồn tắm bằng sứ.

"Cậu chủ muốn đặt ở đâu ạ?"- Hùng Sứt hỏi.

Ngô Chí Kiên chỉ tay về phía trước mặt.

Mọi người có mặt trong căn phòng này đều tập trung sự chú ý vào chiếc bồn tắm vừa được mang vào.

Ai cũng biết Ngô Chí Kiên là người có nhiều ý tưởng quái dị nên hồi hộp mong chờ tiết mục sắp tới.

Ngô Chí Kiên rút ra một xấp tiền mệnh giá năm trăm nghìn, chìa về phía Kiều Nguyệt Nga.

Thấy tiên mắt cô sáng long lanh, nhanh như cắt chìa tay ra câm.

Nhưng chưa kịp chạm vào đã bị hắn giật lại.

"Cởi quần áo ra!"- Ngô Chí Kiên nói.

Kiều Nguyệt Nga sững người.

Đây là tình huống gì? Mẹ Kiều Trinh nói cô chỉ phải đi tiếp khách thôi, không phải bán dâm.

Sao tự dưng anh ta lại bắt cô cởi quần áo ra? Không lẽ mẹ Kiều Trinh lại lừa cô? Những người đàn ông có mặt trong phòng gào rú phấn khích, vỗ tay thúc giục.

"Cởi đi em ơi!"

"Người em đẹp thế kia cho bọn anh chiêm ngưỡng tí đi!"

"Cởi đi! Cởi đi! Cởi đi!"

Kiều Nguyệt Nga rùng mình sợ hãi.

Cô cảm thấy lúc này mình đang ở trong một cái hang đây sói.

Chỉ cần sơ sẩy một chút là sẽ bị chúng lao vào ăn tươi nuốt sống.

Ngô Chí Kiên rút thêm một xấp tiền, rồi quẳng cả hai sấp lên mặt bàn, nhìn thiếu nữ xinh đẹp trước mặt mình bảo.

"Chỉ cần em làm anh vui thì số tiền này sẽ thuộc về em."

"Em...em...bán nghề chứ không bán thân..."- Kiều Nguyệt Nga run run đáp.

"Anh chỉ bảo em cởi quần áo ra thôi, chứ có bảo em bán thân đâu."

"Nhưng..."

Ngô Chí Kiên hất hàm về phía Tuân Bã Đậu bảo.

"Gọi mụ Kiều Trinh đưa em khác tới đây."

Sợ sẽ bị tú bà trách phạt, cắt tiền lương, tiên boa vì không phục vụ khách hàng chu đáo nên Kiều Nguyệt Nga vội vàng ngăn lại.

"Em xin anh, anh đừng gọi cho mẹ Kiều Trinh.Em cởi...em cởi...là được chứ gì...

Bàn tay run run của Kiều Nguyệt Nga lần sờ, từ từ cởi áo rồi tới quần bikini ra.

Cô khép chặt hai chân lại, dùng hai tay che ngực trong những cặp mắt soi mói của lũ đàn ông háo sắc.

Có kẻ còn thô bỉ tới nỗi nhỏ cả nước dãi vì thèm khát cô.

Chúng xì xào bàn tán.

"Đẹp quá! Đúng là gái tơ có khác."

"Nhìn em ấy xong thấy chán luôn con mái già ở nhà."

"Mới nhìn thôi mà tao đã cứng hết cả lên rồi, nếu được chơi chắc là phê lòi."

Kiều Nguyệt Nga cắn môi cam chịu trước những lời đánh giá thô tục của những gã đàn ông kia.

"Vào bồn!"- Ngô Chí Kiên ra lệnh.

Cô tỏ vẻ lưỡng lự.

Ngô Chí Kiên nhắc nhở.

"Tôi không phải người giỏi kiên nhẫn đâu."

Kiều Nguyệt Nga sợ sệt bước vào trong bồn, ngồi co hai chân sát lại gần hông, hai tay vòng qua ôm chặt lấy đầu gối.

"Rót rượu."- Ngô Chí Kiên hất hàm về phía Hùng Sứt và Tuân Bã Đậu.

Hai tên đàn em của hắn khui những chai rượu Chivas và Aberfeldy quý hiếm đổ vào bồn tắm.

Kiều Nguyệt Nga run bần bật vì không biết chuyện gì sắp xảy ra với mình.

Liệu lũ người quái dị này có cưỡng hiếp rồi giết cô chặt xác phi tang bịt đầu mối hay không? Mới tưởng tượng ra thôi cô đã rùng mình kinh hãi.

Kiều Nguyệt Nga vô cùng hối hận vì đã bị tiền làm mờ mắt, đồng ý tới căn biệt thự ma quỷ này.

Khi rượu đã được đổ ngập tới ngực của Kiều Nguyệt Nga, Ngô Chí Kiên nhẹ nhàng nói.

"Thả lỏng cơ thể ra, bắt đầu tắm đi người đẹp."

Thường xuyên phải đi tiếp khách, tửu lượng cũng được xếp vào hạng nếu tự nhận số hai thì không ai là số một nhưng lần này bị dìm trong mấy trăm lít rượu nồng độ cồn cao, Kiều Nguyệt Nga chưa uống giọt nào đã cảm thấy biêng biêng, đầu óc váng vất.

Cô giơ tay khẽ tạt rượu lên vai, lên cổ.

Ngô Chí Kiên lệnh cho Hùng Sứt và Tuân Bã Đậu múc rượu từ trong bồn tắm, phân phát cho các anh em.

Sau đó cả lũ hò hét âm ï.

"Một, hai, ba...zô...một, hai, ba...uống."

Hết ly rượu này tới ly rượu tắm gái trinh khác được uống cạn.

Ngô Chí Kiên và bạn bè hắn đang chìm đắm trong cuộc vui thì từ ngoài Hùng Sứt đi vào.

Gã ghé sát tai cậu chủ thì thâm.

"Thưa cậu, luật sư của cô Khả Hân gửi đơn li hôn tới ạ."

Nghe Hùng Sứt nói xong, Ngô Chí Kiên nổi trận lôi đình.

Hắn ném chén rượu đang câm trên tay vào thành bồn tắm vỡ tan tành.

"Cô ta dám..."- Mắt hắn lóe lên tia u ám chết chóc.

Kiều Nguyệt Nga sợ hãi, không dám nhúc nhích.

Bạn bè Ngô Chí Kiên biết là có biến xảy ra nên cũng chẳng ai dám ho he nửa tiếng.

Ngô Chí Kiên đứng bật dậy, đi về phía cửa.

Thấy cái ghế đôn chắn ngang lối đi, hắn vung chân đạp bay vào tường.

Dù không ưa gì Phạm Khả Hân nhưng nếu muốn ly hôn thì người khởi xướng cũng phải là hắn chứ không tới lượt cô.

Ngô Chí Kiên chắc chắn Chúng Thanh Phong đã nhúng tay vào chuyện này.

Hắn sẽ không dễ dàng để anh đạt được mục đích của mình.