Mặt Trời Trong Tim Anh

Chương 166: Đánh tráo



Lời động viên của Võ Quế Sơn không thể xoa dịu được tâm trạng như đang đứng trên đống lửa, ngôi trên đống than của Chúng Thanh Phong lúc này.

Anh chia sẻ suy nghĩ trong lòng mình với trợ lý: "Chỉ sợ Ngô Chí Kiên nán lại bệnh viện quá lâu, Xuân Quang không kịp làm hạ thân nhiệt và giảm lượng ô xi sau khi tim Khả Hân đã đập trở lại sẽ khiến não cô ấy bị tổn hại."

Võ Quế Sơn đề xuất ý kiến: "Nếu anh không yên tâm như vậy, hay để em vào bệnh viện thăm dò tình hình nhé?"

Ngay lập tức Chúng Thanh Phong phản đối: "Không được! Nếu chẳng may Ngô Chí Kiên phát hiện ra em thì hắn sẽ nghi ngờ.Lúc đó e là Khả Hân sẽ lành ít dữ nhiều."

Võ Quế Sơn nửa đùa nửa thật nói: "Người có ngoại hình nổi bật như anh mới sợ bị Ngô Chí Kiên phát hiện ra, chứ thường thường như em có lẽ hắn không mấy để tâm đâu."Chúng Thanh Phong nói với Võ Quế Sơn, nhưng cũng là nhắc nhở chính bản thân mình: "Chúng ta đã đi tới bước này rồi, nhất định không thể để thất bại được.Chờ thêm chút nữa đi."

Cùng lúc đó, Trịnh Xuân Quang đang đứng núp trong căn phòng đối diện với phòng của Phạm Khả Hân.

Thỉnh thoảng anh lại hé cửa phòng ra để theo dõi tình hình bên ngoài.

Khi thấy Ngô Chí Kiên cùng với Hùng Sứt và Tuân Bã Đậu rời khỏi căn phòng đang đặt "thi thể"của Phạm Khả Hân, ngay lập tức Trịnh Xuân Quang gọi điện thông báo với Chúng Thanh Phong và Võ Quế Sơn.

Chưa đây năm phút sau, cả ba người đã tụ tập trong phòng bệnh Phạm Khả Hân năm để thực hiện bước tiếp theo trong kế hoạch.

Nắm lấy bàn tay lạnh toát của Phạm Khả Hân, Chúng Thanh Phong động viên: "Khả Hân, em cố chịu đựng thêm một lát nữa nhé."

Trịnh Xuân Quang nhắc nhở Chúng Thanh Phong: "Chúng ta phải rời khỏi đây ngay lập tức.Ngô Chí Kiên sẽ đưa người của nhà tang lễ sẽ đến đây trong vòng 15 đến 20 phút nữa."

Lần này Ngô Chí Kiên không xuất hiện mà chỉ có Hùng Sứt và Tuân Bã Đậu quay trở lại bệnh viện để lo thủ tục ma chay cho Phạm Khả Hân.

Thực chất người ở nhà tang lễ được Hùng Sứt và Tuân Bã Đậu mời đến để lo hậu sự cho Phạm Khả Hân cũng là người do Võ Quế Sơn cài vào.

Trịnh Xuân Quang đã nấp sẵn trong thùng chiếc ô tô của nhà tang lễ.

Ngay khi chiếc quan tài mà Phạm Khả Hân đang nằm được đặt lên thùng ô tô, Trịnh Xuân Quang nhanh chóng giúp Phạm Khả Hân được làm ấm trở lại với mức tăng thân nhiệt được quy định ở mức 0,25 - 0,5 độ C mỗi giờ để tránh sốc nhiệt và biến chứng phù phổi cấp hoặc rối loạn huyết động.

Trên đoạn đường tới nhà tang lễ, Võ Quế Sơn đã chủ động lái xe tông thẳng vào đuôi chiếc ô tô mà Hùng Sứt và Tuân Bã Đậu đang đi với mục đích thu hút sự chú ý của chúng, để Trịnh Xuân Quang và Chúng Thanh Phong có đủ thời gian đánh tráo "thi thể"của Phạm Khả Hân bằng xác của một người vô gia cư mà họ đã chuẩn bị từ trước.

Ban đầu, Võ Quế Sơn gân cổ lên cãi lấy cái để ngang ngược đổ lỗi sai cho Hùng Sứt và Tuân Bã Đậu.

Cũng bởi Quế Sơn diễn sâu quá cho nên đã bị Tuân Bã Đậu tống thẳng một cú đấm vào giữa mặt.

Điêu mà Võ Quế Sơn không lường trước được.

Quế Sơn loạng choạng suýt ngã.

Anh cảm thấy trời đất quay cuồng, trăng sao bay đầy mặt.

Vừa đưa tay ôm mặt, Võ Quế Sơn vừa chỉ trích Tuân Bã Đậu: "Đồ côn đồ cục súc...Tôi...tôi sẽ báo cảnh sát, gô cổ mấy người vào tù."

Nghe Võ Quế Sơn nói vậy, Tuân Bã Đậu nổi cơn điên.

Hắn xắn tay áo lên, hùng hổ lao về phía Võ Quế Sơn, thách thức: "Có ngon thì mày báo cảnh sát đi.Báo đi!"

Rồi nhanh như cắt Tuân Bã Đậu tung cú đá nhằm vào bụng Võ Quế Sơn.

Suýt chút nữa Võ Quế Sơn dính chưởng.

May mà anh nhanh nhẹn né kịp.

Tuy là dân văn phòng, chẳng biết võ vẽ gì nhưng Võ Quế Sơn vẫn cố gắng diễn tròn vai một kẻ ngang ngược, sai mà không chịu nhận lỗi cho tới khi thấy xe ô tô của Chúng Thanh Phong chạy lướt qua.

Trong lúc Hùng Sứt và Tuân Bã Đậu tranh cãi, bắt Võ Quế Sơn phải bồi thường thiệt hại thì Chúng Thanh Phong và Trịnh Xuân Quang đang trên đường đưa Phạm Khả Hân về căn hộ chung cư cao cấp ở Láng Hạ.

Còn cái xác của người vô gia cư cũng đã được người của nhà tang lễ đưa vào lò thiêu.

Khi nhận được điện thoại của Chúng Thanh Phong thông báo anh và Trịnh Xuân Quang đã đưa Phạm Khả Hân về tới nhà an toàn, Võ Quế Sơn vội vã xả vai.

Anh giơ cờ trắng đầu hàng không điều kiện: "Tôi đồng ý bồi thường."

Sự thay đổi nhanh tới chóng mặt của Võ Quế Sơn khiến Hùng Sứt và Tuân Bã Đậu chưa kịp thích nghi thì Quế Sơn đã mở ví, rút ra bốn tờ 500 nghìn nhét vào tay Tuân Bã Đậu.

"Hai anh cầm đi bóp lại cái đuôi xe bị méo giúp tôi nhé."

Nhìn 2 triệu trong tay Tuân Bã Đậu trợn trừng mắt nhìn Võ Quế Sơn, gằn giọng hỏi: "Mày cho ăn xin đấy à?"

Võ Quế Sơn giải thích: "Thật ra tôi cũng muốn đưa hai người nhiều hơn, nhưng thật sự là tôi không còn đồng nào trong người hết."

Nói có sách, mách có chứng Võ Quế Sơn liền mở ví ra cho Hùng Sứt và Tuân Bã Đậu xem.

Đúng là trong ví của anh chỉ còn có vài đồng tiền lẻ.

Tuân Bã Đậu nhìn chiếc Audi mà Võ Quế Sơn đi, nhếch môi mỉa mai: "Lái xe sang mà trong túi chỉ có 2 triệu, mày nghĩ bọn tao là hạng gà mờ, dễ bị lừa thế hả?"

Võ Quế Sơn lắc đầu, diễn vẻ tội nghiệp: "Không dám! Không dám! Thú thật với hai anh, em chỉ là lái xe thuê thôi.Xe này là xe của ông chủ em.Hai triệu em đưa các anh là tiên bà xã đưa để chỉ tiêu hàng tháng."

Cũng chẳng muốn dây dưa với mấy tên côn đồ này thêm nữa, Võ Quế Sơn tính bài chuồn.

"Bây giờ em phải đi đón ông chủ gấp, nếu tới muộn sẽ bị trừ lương, thậm chí là đuổi việc nên mong hai anh thông cảm, bỏ qua cho em lần này.Em đội ơn hai anh."

Nói xong, Võ Quế Sơn quay người định bỏ đi nhưng bị Hùng Sứt túm cổ áo giữ lại.

Anh linh cảm sắp có chuyện chẳng hay xảy ra.

Mặc dù hơi run nhưng Võ Quế Sơn vẫn tươi cười đon đả: "Anh có gì chỉ dạy ạ?"

Trong hai tên tay sai của Ngô Chí Kiên, Hùng Sứt vẫn là kẻ lanh lợi, ranh ma hơn.

Vậy nên hắn không thể dễ dàng tin tưởng Võ Quế Sơn như vậy được.

Hùng Sứt nhìn Võ Quế Sơn hỏi: "Không có tiền mặt đúng không?"

Võ Quế Sơn ngoan ngoãn trả lời: "Vâng ạ!"

"Không có tiền mặt thì chuyển khoản đi."

Nghe Hùng Sứt nói tới hai từ chuyển khoản Võ Quế Sơn thoáng giật mình.

Bởi vì số dư trong hai tài khoản ngân hàng của anh hiện tại cộng lại cũng được khoảng gần ba trăm triệu.

Nếu để lộ ra có khi bị hai tên du côn này chấn sạch sành sanh chứ chẳng đùa.

Nhưng vỏ quýt dày có móng tay nhọn, Võ Quế Sơn nhanh chóng nghĩ ra cách ứng phó với Hùng Sứt.

Nếu không phải người thông minh, nhanh trí, có bản lĩnh ứng phó nhanh thì hà cớ gì Võ Quế Sơn lại được Chúng Thanh Phong trọng dụng, giữ làm trợ lý đặc biệt trong hơn 10 năm trời như vậy chứ.

Võ Quế Sơn lại trưng ra bộ mặt nghèo khó, khốn khổ.

Anh thở dài: "Chỉ sợ xem xong số dư tài khoản của em, hai anh lại sốc há hốc cả mồm thôi."

Tuân Bã Đậu sốt ruột giục: "Tao không có thời gian đứng đây chém gió với mày đâu.Nhanh chuyển tiền đi."