Mặt Trời Trong Tim Anh

Chương 181: Suy nghĩ đơn thuần



Chúng Thanh Phong có yêu Trương Mỹ Vân hay không, chẳng phải vấn đề Trương Cẩm Đan bận tâm.

Cô ta tự tin ở mình hội tụ tất cả các yếu tố để có thể chinh phục bất kỳ người đàn ông nào.

Cần xinh đẹp có xinh đẹp.

Cần tài năng có tài năng.

Cần bao nhiêu đáng yêu, nũng nịu, mong manh, yếu đuối có bấy nhiêu.

Trương Cẩm Đan quan niệm 30 chưa phải là tết, cho nên dù Trương Mỹ Vân và Chúng Thanh Phong đã đính hôn thì cũng chưa có gì gọi là chắc chắn.

Khả năng chia tay vẫn rất cao.

Bầu càng ngày càng lớn, lại chạy lăng xăng việc nọ việc kia suốt buổi sáng, tới trưa thì phải dồn hết sức lực để đấu trí với các thành viên trong gia đình nên Trương Mỹ Vân cảm thấy đã thấm mệt.

Cô muốn nghỉ ngơi.

Nhưng muốn gì thì muốn, trước tiên phải "đuổi"

Trương Cẩm Đan về đã.

"Chị không định về đi spa dưỡng da hay shopping gì đấy à?"

Trương Cẩm Đan chẳng chút nể nang, vỗ thẳng vào mặt Trương Mỹ Vân: "Tới giờ chị tự khắc đi, em không cần phải đuổi."

"Chị hiểu lâm rôi, em chỉ sợ vì quan tâm tới em rể quá mà chị nỡ việc thì vợ chồng em áy náy lắm."

Trương Mỹ Vân nắm tay Chúng Thanh Phong, xưng hô vợ chồng với anh cứ ngon ơ, không chút ngượng mồm: "Chồng yêu, anh thấy em nói có đúng không?"

Chúng Thanh Phong gật đầu.

Trương Mỹ Vân đã nói tới mức đó rồi mà Trương Cẩm Đan vẫn trơ ra, chẳng buồn nhúc nhích.

Bầu không khí kỳ quặc bao trùm khắp phòng làm việc của Chúng Thanh Phong.

Trương Mỹ Vân nhìn túi đựng xuất cơm gà để trên mặt bàn, nói bâng quơ với Trương Cẩm Đan: "Trưa nay anh Phong phải tới xưởng sản xuất xử lý sự cố đột xuất xảy ra nên vẫn chưa ăn uống gì."

Sau đó Trương Mỹ Vân lấy xuất cơm gà Mã Lai ra khỏi hộp, bày ra trước mặt Chúng Thanh Phong ân cần hỏi: "Anh đói lắm rồi đúng không?"

Diễn cũng phải diễn cho đến nơi đến chốn, Trương Mỹ Vân tự tay xúc cơm đút cho Chúng Thanh Phong: "Ngon không anh?"

Chúng Thanh Phong gật đầu.

Trương Cẩm Đan định ngồi xem màn anh anh em em ngọt ngào giữa hai người, nhưng chưa thỏa nguyện ước thì nhận được điện thoại của bà Nguyễn Ngọc Linh gọi về có chuyện gấp.

Nghe điện thoại xong, Trương Cẩm Đan chỉ chào Chúng Thanh Phong mà không đả động gì tới Trương Mỹ Vân.

Dù Trương Cẩm Đan có thái độ không tôn trọng mình, nhưng thân là em nên Trương Mỹ Vân không thèm chấp.

Cô vẫn tươi cười chúc chị gái về nhà bình an.

Trương Cẩm Đan chẳng buồn đáp lại.

Mặt vênh lên như cái bánh đa nướng rồi cứ thế đi thẳng ra ngoài.

Thấy Trương Cẩm Đan đã đi khuất, Trương Mỹ Vân hạ màn thoát vai diễn, cô đặt cái thìa trong tay xuống đĩa cơm gà.

Chúng Thanh Phong hỏi: "Không đút cơm cho anh ăn nữa à?"

"Khán giả duy nhất đã đi rồi, chúng ta còn diễn cho ai xem nữa đây?"

Chúng Thanh Phong câm thìa lên tự xúc cơm ăn.

Động tác của anh nhanh gọn, dứt khoát nhưng vẫn toát ra sự lịch thiệp, quý phái.

Anh vừa ăn xong, Trương Mỹ Vân liên đứng dậy, rót nước bê tới dùng hai tay đưa cốc nước cho anh.

"Muốn nhờ anh chuyện gì thì nói đi."

Chúng Thanh Phong đã đọc được vị của Trương Mỹ Vân.

Cô đột nhiên đối xử tốt với anh chắc chắn là có mục đích.

Trương Mỹ Vân tươi cười trình bày: "Wì em đã mua cơm gà cho anh, nên anh có thể cho em nghỉ làm buổi chiều nay không?"

"Sao em lại muốn nghỉ làm? Mệt à?"

Chúng Thanh Phong thắc mắc.

"Em có hẹn ăn cơm với Minh Nguyệt."

Nghe Trương Mỹ Vân nhắc tới lý do có hẹn ăn cơm với Minh Nguyệt là Chúng Thanh Phong cảm thấy hoài nghi trong lòng.

Đột nhiên ký ức không vui vẻ gì về chuyện cô nói dối anh là tới nhà Minh Nguyệt, nhưng thực chất lại là đi ăn với Ngô Chí Kiên hiện lên rõ mồn một.

"Em đi ăn với Minh Nguyệt thật à?"

Trương Mỹ Vân gật đầu như bổ củi.

"Vậy để anh gọi điện xác nhận với cô ấy."

Trương Mỹ Vân không ngờ Chúng Thanh Phong lại thiếu tin tưởng mình tới như vậy.

Đã thế anh còn không buồn che giấu điều đó nữa.

Tuy trong lòng không thoải mái nhưng Mỹ Vân không có lý do gì để bắt bẻ hay giận dỗi Chúng Thanh Phong.

Vì một lần bất tín vạn lần bất tin.

Lân trước cô đã nói dối anh, nên đương nhiên lòng tin của anh đối với cô đã giảm sút đi nhiều.

Cảm thấy áy náy trong lòng nên Trương Mỹ Vân đành phải kể sự thật cho Chúng Thanh Phong nghe.

Thực ra hôm nay Mỹ Vân và Minh Nguyệt hẹn gặp nhau để đi đòi nợ.

Như không tin vào tai mình, Chúng Thanh Phong hỏi lại Trương Mỹ Vân lân nữa cho chắc: "Đòi nợ?"

Trương Mỹ Vân gật đầu.

"Đòi nợ ai?"

Trương Mỹ Vân cúi đầu nhìn xuống hai bàn tay đang bấu chặt lấy nhau, im lặng không trả lời.

Thấy thế Chúng Thanh Phong sinh nghi, bèn phải hỏi cho rõ sự tình: "Em và Minh Nguyệt định đi đòi nợ ở đâu? Bao nhiêu tiên?"

Trương Mỹ Vân vẫn không chịu nói.

Cô sợ sau khi nghe mình nhắc tới tên của Thẩm Toàn Đức thì Chúng Thanh Phong sẽ cấm cửa, không cho mình đi đâu nữa.

Không kiềm chế được nữa, Chúng Thanh Phong bực bội hỏi: "Anh hỏi các em đi đòi nợ ở đâu? Đòi cho ai? Và đòi bao nhiêu tiên?"

Đoán chắc với tình hình này Chúng Thanh Phong sẽ không dễ dàng để Trương Mỹ Vân rời khỏi phòng làm việc của anh, chứ đừng nói gì tới chuyện đi đòi nợ nên cô đành phải khai thật mọi chuyện.

"Thẩm Toàn Đức vẫn còn giữ của em 1 tỷ đồng không chịu trả ư?"

Trương Mỹ Vân gật đầu cái rụp.

Bấy lâu nay bận trăm công nghìn việc, vừa phải lập kế hoạch xuất khẩu sản phẩm của tập đoàn Tân Thế Giới sang các nước Châu Âu, vừa điều hành hoạt động kinh doanh của các công ty riêng nên Chúng Thanh Phong quên mất chuyện Thẩm Toàn Đức nợ tiền Trương Mỹ Vân.

Anh nhìn cô hỏi: "Vậy sao em không nói với anh? Chỉ cần em nói một tiếng thôi, anh sẽ lập tức cho người lấy số tiền đó vê cho em."

Trương Mỹ Vân trình bày vì Chúng Thanh Phong bận trăm công nghìn việc, nên cô không muốn làm phiền tới anh.

Cứ ngỡ Thanh Phong sẽ thông cảm cho mình sau khi nghe lý do đó, thế nhưng trái ngược hoàn toàn với suy đoán của Mỹ Vân, mặt anh cau lại vẻ khó chịu.

Chúng Thanh Phong đặc biệt không thích từ "phiên"

mà Trương Mỹ Vân đã sử dụng.

Anh nhìn cô chằm chằm rồi hỏi: "Em nghĩ thế nào là phiên? Với quan hệ giữa chúng ta sao em lại có thể dùng từ phiên được chứ?"

Trương Mỹ Vân thật sự không hiểu Chúng Thanh Phong bị làm sao nữa.

Một phân cô thật sự nghĩ sẽ làm phiền tới anh, phần khác lại cảm thấy mất mặt nếu như nhờ anh đòi tiên người yêu cũ giúp.

Vì vậy nên Trương Mỹ Vân mới lặng lẽ tự mình nghĩ cách giải quyết.

"Dù sao em cũng nghĩ ra cách xử lý Thẩm Toàn Đức rồi, nên anh không cần phải bận tâm đâu."

Chúng Thanh Phong nhìn thẳng vào mắt Trương Mỹ Vân.

"Em nói thử anh nghe xem cách xử lý của em là gì?"

"Thời gian qua em đã bí mật thuê thám tử theo dõi Thẩm Toàn Đức để có được bằng chứng anh ta ngoại tình sau lưng Cầm Thanh Tú."

"Rồi sao nữa?"

"Em và Minh Nguyệt sẽ đem những bằng chứng đó tới gặp Thẩm Toàn Đức, ép hắn trả lại 1 tỷ cho em."

"Nếu hắn không trả tiền cho em thì sao?"

"Em sẽ gửi số bằng chứng Thẩm Toàn Đức ngoại tình cho vợ hắn."

Trương Mỹ Vân vừa trả lời, vừa hy vọng sẽ nhận được lời khen ngợi của Chúng Thanh Phong cho kế hoạch hoàn mỹ của mình.

Thế nhưng trái với suy đoán của cô, một lần nữa anh lại không vui ra mặt.

"Em nghĩ mọi chuyện sẽ diễn ra đơn giản vậy sao Mỹ Vân?"