Mặt Trời Trong Tim Anh

Chương 183: Anh em bất hòa



Trương Cẩm Đan ôm một bụng tức trở về nhà.

Cô ta quảng túi xách xuống mặt bàn uống trà, rồi thả mình xuống ghế sô pha.

Từ trong bếp bà Nguyễn Ngọc Linh bê bát chè dưỡng nhan ra, nhìn thấy Trương Cẩm Đan đã về liên hỏi: "Làm sao mà mặt mày sưng sỉa lên thế kia?"

Trương Cẩm Đan nghiến răng kể lại cho mẹ nghe sự tình: "Con vừa vào phòng làm việc của Chúng Thanh Phong, ngồi còn chưa kịp ấm chỗ thì con Mỹ Vân đã vác xác tới rồi."

"Nó đến đấy làm gì?"

Trương Cẩm Đan bĩu môi, tỏ thái độ khó chịu: "Mẹ hỏi câu thừa thãi thế.

Đương nhiên là nó muốn dựa hơi Chúng Thanh Phong để lên mặt với con rồi.

Hôm nay không nể mặt Thanh Phong ngôi đó thì con đã tát cho nó lật mặt rồi."

Bà Nguyễn Ngọc Linh nhanh chóng xoa dịu Trương Cẩm Đan.

"Thôi, con đừng giận nữa.

Tức giận nhăn mặt, cau mày chóng già lắm."

Trương Cẩm Đan ngước nhìn bà Nguyễn Ngọc Linh hỏi: "Mà mẹ gọi con về làm gì thế?"

Bà Nguyễn Ngọc Linh đưa bát chè dưỡng nhan vẫn còn ấm cho Trương Cẩm Đan bảo: "Con ăn bát chè này trước đi, rồi mẹ nói cho con nghe sau."

Chè dưỡng nhan có tác dụng trong việc thanh nhiệt giải độc, tăng cường sức đề kháng và làm đẹp da cho phụ nữ.

Nó là sự hòa quyện của tất cả các công dụng của những nguyên liệu quý từ tự nhiên như tuyết yến, nhựa đào, táo đỏ, kỳ tử, tuyết liên tử và long nhãn.

Chính vì lý do đó mà bà Nguyễn Ngọc Linh thường xuyên nấu loại chè này cho Trương Cẩm Đan ăn, với mong muốn con gái mình lúc nào cũng trẻ trung, xinh đẹp, sớm tìm được một công tử nhà giàu, được gả vào làm dâu nhà hào môn.

Trương Cẩm Đan ăn xong bát chè dưỡng nhan, bà Nguyễn Ngọc Linh còn chu đáo lấy sẵn khăn giấy đưa cho con gái rượu lau miệng.

"Mẹ nói đi, có chuyện gì quan trọng mà gọi con về gấp gáp như vậy?"

Trương Cẩm Đan sốt ruột hỏi.

"Vừa rồi lúc ngồi ăn cơm với Mỹ Vân, mẹ phát hiện ra chuyện này."

Trương Cẩm Đan bắt đầu tỏ thái độ bực bội, cáu bản: "Chuyện gì? Mẹ làm ơn nói thẳng vào vấn đề chính đi được không? Đừng vòng vo Tam Quốc nữa.

Mẹ thấy con rảnh lắm hay sao?"

"Nếu mẹ không nhầm thì Mỹ Vân đang có bâu."

Nghe mẹ nói tới hai từ "có bâu", Trương Cẩm Đan phun hết số nước vừa uống vào miệng ra ngoài.

Bà Nguyễn Ngọc Linh xui xẻo hứng trọn chỗ nước con gái phun trên mặt và quần áo.

"Trời đất ơi, con làm cái gì thế hả Cẩm Đan?"

Mặc dù rất khó chịu nhưng bà Nguyễn Ngọc Linh chỉ kêu lên như vậy chứ không dám máng mỏ gì Trương Cẩm Đan.

"Mẹ vừa nói gì cơ? Mẹ bảo Mỹ Vân có bâu đúng không?"

Bà Nguyễn Ngọc Linh vừa lấy khăn giấy lau mặt vừa gật đầu.

Bà ta khẳng định chắc chắn: "Theo kinh nghiệm từng chửa các con của mẹ thì không sai được đâu."

Trương Cẩm Đan nhếch môi cười khẩy.

Nếu đúng là Mỹ Vân đang có bâu như lời bà Nguyễn Ngọc Linh nói thì mọi hành động vênh váo, lên mặt của Mỹ Vân với cô ta trong suốt thời gian qua bỗng trở nên hoàn toàn hợp lý.

Thì ra là vì người ta có chỗ dựa.

Một chỗ dựa sừng sững và vững chắc.

Thấy Trương Cẩm Đan trầm ngâm suy nghĩ bà Nguyễn Ngọc Linh hỏi: "Giờ chúng ta phải tính sao đây? Con có định vào làm việc ở tập đoàn Tân Thế Giới nữa không?"

Trương Cẩm Đan quay sang nhìn mẹ, thong thả nhả ra từng từ một: "Đương nhiên rôi!"

Bà Nguyễn Ngọc Linh thật sự không hiểu Trương Cẩm Đan đang tính toán gì trong đầu.

Bà ta phân tích: "Nếu như Mỹ Vân đã có con với Chúng Thanh Phong rồi thì mẹ e là con sẽ khó mà chen chân vào mối quan hệ của hai đứa nó lắm."

"Chưa chắc đứa bé trong bụng con Vân đã là con của Chúng Thanh Phong."

"Con nói vậy là có ý gì?"

Trương Cẩm Đan kể lại cho mẹ nghe chuyện lần trước cô ta tới nhà hàng năm sao ăn tối cùng Lý Hạo Nhiên, thì tình cờ bắt gặp Trương Mỹ Vân đi ăn cùng với Ngô Chí Kiên.

"Có khi nào đó là đối tác làm ăn của nó không?"

bà Nguyễn Ngọc Linh đưa ra giả thiết.

Trương Cẩm Đan nhếch mép cười, nói với giọng điệu mỉa mai: "Đối tác làm ăn cái con khỉ, đối tác trên giường thì có."

Bông từ trên câu thang, vang tới giọng nói quen thuộc của Trương Bá Thái: "Em đừng có ăn nói lung tung."

Trương Cẩm Đan và bà Nguyễn Ngọc Linh ngước nhìn về phía cầu thang.

Hai người thấy Trương Bá Thái đang đi xuống, với vẻ mặt giận dữ.

Mũi anh ta vẫn chưa được tháo băng.

"Ai thèm bịa chuyện làm gì cho tốn nước bọt.

Anh không tin thì tự mình xem đi."

Nói dứt câu Trương Cẩm Đan mở điện thoại, lấy cho Trương Bá Thái xem tấm ảnh chụp Trương Mỹ Vân đang đứng cạnh Ngô Chí Kiên trong nhà hàng năm sao.

"Anh nghĩ có người đàn ông nào sẵn lòng bỏ ra mấy trăm triệu để bao nguyên nhà hàng năm sao chỉ để mời đối tác, bạn bè ăn một bữa cơm không?"

Xem xong ảnh trên điện thoại của Trương Cẩm Đan, Trương Bá Thái trả điện thoại lại cho em gái.

Anh ta bày tỏ suy nghĩ của mình: "Một bức ảnh chẳng nói lên điều gì hết.

Anh tin Mỹ Vân không phải loại người như em nói đâu."

Trương Cẩm Đan nhìn Trương Bá Thái cau mày vẻ khó hiểu: "Có phải anh bị người ta đánh cho gãy mũi, hỏng cả não luôn rồi không?"

Dạo này thấy Trương Bá Thái cứ mở miệng ra là bênh Trương Mỹ Vân chằm chặp nên Trương Cẩm Đan cảm thấy ngứa ngáy trong lòng.

Cô ta không sao chịu đựng nổi.

Trương Bá Thái nhìn Trương Cẩm Đan nói một cách hết sức nghiêm túc: "Từ nay trở đi em hãy tìm một công việc tử tế, sống cho đàng hoàng đi.

Đừng lúc nào cũng quấn lấy đàn ông, ngửa tay xin tiền như thế nữa."

Nghe Trương Bá Thái nói xong, Trương Cẩm Đan tức sôi máu lên.

Cô ta trừng mắt nhìn anh trai mình, rồi gào lên: "Anh nói ai quấn lấy đàn ông, ai ngửa tay xin tiền hả?"

Thời gian qua Trương Bá Thái không nói gì, không có nghĩa là anh ta không biết em gái mình sống như thế nào.

Trương Cẩm Đan vung tay hất văng cái bát vừa đựng chè dưỡng nhan xuống nên nhà khiến nó vỡ toang.

Cô ta thật sự chỉ quan tâm tới cảm xúc của mình mà chẳng coi ai ra gì.

Thấy không khí trong căn phòng tràn ngập sự căng thẳng, hai đứa con nhìn nhau với ánh mắt toé lửa, bà Nguyễn Ngọc Linh liên đứng ra can ngăn: "Hai anh em làm sao thế hả? Có gì thì nhẹ nhàng nói chuyện, tâm sự với nhau, sao phải dùng những từ ngữ nặng nề như thế?"

Trương Cẩm Đan nhìn Trương Bá Thái không chớp mắt, rôi công khai cười vào mặt anh ta: "Anh bảo tôi tìm một công việc tử tế, sống cho đàng hoàng ư? Sao anh không soi gương nhìn lại bản thân mình trước đi.

Một kẻ lô đề cờ bạc, phá gia chi tử như anh thì có tư cách gì để lên lớp, dạy đời tôi? Đúng là chó chê mèo lắm lông, khỉ chê chó ăn dông ăn dài."

Trương Bá Thái biết những lời Trương Cẩm Đan vừa nói hoàn toàn đúng.

Một người như anh ta không có tư cách làm anh trai, càng không có tư cách bảo ban em gái mình.

Mấy ngày qua, vì tránh mặt mọi người trong gia đình nên Trương Mỹ Vân không tới bệnh viện thăm Trương Bá Thái.

Thế nhưng hàng ngày cô vẫn nhắn tin hỏi thăm, ân vận động viên anh trai qua điện thoại.

Trương Mỹ Vân cũng nói rõ ràng với Trương Bá Thái rằng số tiền 200 triệu kia là cô cho anh vay, chứ không phải cho không.

Vì vậy sau khi xuất viện Bá Thái hãy tìm một công việc phù hợp, kiếm tiền để trả dần cho cô món nợ đó.