Mặt Trời Trong Tim Anh

Chương 42: Gây khó dễ



Vì nghi ngờ mối quan hệ giữa Chúng Thanh Phong và Trương Mỹ Vân có vấn đề nên tâm trạng Sophia Ngô như lơ lửng trên mây, chẳng còn tâm trí đâu mà họp với hành nữa.

Suốt cả buổi họp cô chỉ làm một việc duy nhất đó là soi xem hai người họ có biểu hiện gì khác thường không.

Nhưng tiếc là không phát hiện được điều gì.

Chúng Thanh Phong vô cùng chăm chú lắng nghe nhân viên báo cáo về tình hình hoạt động của tập đoàn, còn Trương Mỹ Vân thì mải miết gõ bàn phím laptop, ghi chép lại nội dung cuộc họp.

Họ chẳng buồn nhìn nhau dù chỉ một lần.

Có khi nào vốn dĩ Thanh Phong và Mỹ Vân không có quan hệ gì mờ ám, chỉ là Sophia nghĩ quá nhiều? Nhưng phải giải thích thế nào về việc cả Chúng Thanh Phong và Trương Mỹ Vân cùng uống trà cánh hoa hồng nhung, táo đỏ và kỷ tử đây? Không lẽ đó chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên? Không thể nào là ngẫu nhiên được, Sophia Ngô lắc đầu phủ nhận.

Vụ này nhất định phải tìm cách điều tra cho rõ, nếu không Sophia chẳng thể tập trung làm việc được.

Sophia Ngô ngồi nghĩ mãi mà không có cớ gì để gặp riêng Trương Mỹ Vân cho hợp lý.

Không lẽ trực tiếp chạy tới phòng làm việc của Chúng Thanh Phong chất vấn? Cách này không được cách kia cũng chẳng xong.

Nghĩ qua nghĩ lại, nghĩ tới nghĩ lui đến đau cả đầu, cuối cùng Sophia Ngô quyết định thuận theo tự nhiên.

Kết thúc cuộc họp, Chúng Thanh Phong và ban lãnh đạo rời khỏi phòng họp trước.

Trương Mỹ Vân ra sau, một tay cầm laptop, tay kia cầm tách trà.

Trương Mỹ Vân đi tới lối rẽ về phía phòng phó chủ tịch thì đột nhiên Sophia Ngô lao ra khiến cô giật mình, làm trà trong tách sánh ra, đổ vào người Sophia.

Mỹ Vân nghĩ thầm trong bụng: "Quả này toang rồi!"

Mặc dù tình huống này là vô ý chứ không phải Trương Mỹ Vân cố tình đổ trà vào người Sophia Ngô, nhưng môi trường công sở phức tạp, tình ngay lý gian, hơn nữa Sophia cũng là giám đốc bộ phận kinh doanh còn Mỹ Vân chỉ là một trợ lý chủ tịch nhỏ nhoi, dù có mồm năm miệng mười cũng không thể cãi được.

Thế nên tốt nhất lúc này cô chấp nhận chịu chút thiệt thòi, nhận lỗi về mình cho qua chuyện.

"Chị có sao không ạ? Em xin lỗi...

em sơ ý quả.."

Trương Mỹ Vân trưng ra bộ mặt chân thành nhất có thể.

Sophia Ngô nhìn Trương Mỹ Vân chăm chăm không chớp mắt.

Rõ ràng trong trường hợp này cô ta là người cố ý va phải Mỹ Vân.

Vậy mà Mỹ Vân lại chủ động nhận sai và xin lỗi.

Quả là người thức thời.

Sophia đánh giá khá cao màn xử lý này của Mỹ Vân.

Nhưng mục đích của Sophia Ngô là muốn biết rõ thực hư mối quan hệ giữa Trương Mỹ Vân và Chúng Thanh Phong, nên không thể dễ dàng bỏ qua cho cô được.

"Cô nghĩ một câu xin lỗi là xong à?"

Sophia Ngô cau mặt tỏ thái độ khó chịu.

"Em thật lòng không cố ý, mong chị bỏ qua cho em lần này.."

Trương Mỹ Vân vẫn nhẫn nhịn, ngọt nhạt với Sophia Ngô.

"Bỏ qua? Cô nói dễ nghe nhỉ?"

"Vậy bây giờ chị muốn em phải làm sao ạ?"

"Đền cho tôi một chiếc váy y chang thế này.."

Trương Mỹ Vân đủ thông minh để hiểu, Sophia Ngô đang cố tình làm khó, dồn mình vào đường cùng.

Mặc dù Mỹ Vân không xài hàng hiệu, hay nói trắng ra là không có tiền để dùng hàng hiệu, nhưng nhìn kiểu dáng, hoạ tiết cô có thể đoán được chiếc váy liền cách điệu thắt lưng màu đỏ cam rực rỡ Sophia đang mặc thuộc bộ sưu tập của nhà mốt nổi tiếng nào đó.

Và đương nhiên, giá của nó không hề rẻ.

Có lẽ bằng một tháng lương của cô hoặc hơn cũng không biết chừng.

Giờ phải làm sao đây? Động não đi nào Trương Mỹ Vân.

Cô tự cổ vũ chính mình.

"Cô biết chiếc váy này của tôi thuộc thương hiệu nào không?"

Trương Mỹ Vân thành thật lắc đầu.

"Dạ không ạ!"

"Chiếc đầm này là của Louis Vuitton giá 2530 USD"

Sophia Ngô nói.

Trương Mỹ Vân nhẩm tính quy đổi từ tiền đô sang tiền Việt.

Chiếc váy Sophia Ngô đang mặc ngót nghét 60 triệu đồng, bằng hai tháng lương của cô.

Mỹ Vân vừa cảm thấy ngưỡng mộ Sophia, vừa choáng váng.

Cô tự hỏi tiên lương mỗi tháng của Sophia là bao nhiêu? Nhà cô ta giàu có tới mức nào mà có thể vung tay mua chiếc đầm xa xỉ như vậy? Nếu thật sự Sophia Ngô ép cô phải đền chiếc váy này thì đúng là chó cắn áo rách trong truyền thuyết.

Đã nghèo còn gặp phải cái eo.

"Em vô cùng áy náy vì sự sơ ý của mình khiến chị phải phiền lòng.

Hay là chị thay chiếc đầm này ra, em sẽ giúp chị giặt sạch nó nhé ạ?"

Trương Mỹ Vân nói.

"Cô bị điếc hay sao thế hả? Không nghe thấy tôi nói là tôi muốn cô đền cho tôi chiếc váy khác à?"

Sophia Ngô cao giọng.

"Em mới chân ướt chân ráo vào làm việc tại tập đoàn, lương cũng chẳng đáng bao nhiêu.

Nếu chỉ vì chút vết bẩn dính trên đầm mà chị bảo em phải đền chiếc mới thì đúng là làm khó em quá...

Mong chị rộng lượng bỏ qua, thông cảm cho em lần này ạ"

"Tôi cứ không thông cảm đấy, thì sao nào?"

Sophia Ngô cãi ngang.

Mặc dù rất bực bội trước sự ngang ngược, vô lý của Sophia Ngô nhưng Trương Mỹ Vân vẫn cố nhẫn nhịn.

"Em biết là chị nhất thời tức giận nên mới nói như vậy thôi.

Chứ thật ra chị không có ý đó đâu..."

Trương Mỹ Vân vừa nói vừa cười.

Sophia Ngô khoanh hai tay trước mặt, đe doạ Trương Mỹ Vân.

"Ý của tôi chính là như vậy đó.

Nếu hôm nay cô không đền cho tôi chiếc váy này thì đừng mong những ngày tháng sắp tới được làm việc trong yên bình"

Trương Mỹ Vân tin những lời của Sophia Ngô không phải là doạ suông.

Với địa vị của cô ta trong tập đoàn, muốn tìm cớ đì cô không phải chuyện khó khăn gì.

Mặc dù có Chúng Thanh Phong chống lưng, nhưng Mỹ Vân vẫn muốn sử dụng năng lực của mình để giải quyết êm xuôi việc này.

Suy nghĩ một lúc, cuối cùng Trương Mỹ Vân cũng ngước lên nhìn Sophia Ngô nói.

"Nếu chị nhất quyết muốn em đền chiếc đầm này thì ok, em sẽ đền cho chị.

Nhưng chị sẽ phải đợi hơi lâu một chút"

"Cô không cần phải order từ trang web đâu, cứ ra thẳng Tràng Tiền Plaza là mua được"

"Vấn đề là để mua được chiếc đầm đó em phải dồn tiền lương trong ba tháng mới đủ"

"Cô không có tiền chứ gì?"

Mặc dù rất ghét giọng điệu khinh khinh, trịnh thượng của Sophia Ngô, nhưng Trương Mỹ Vân vẫn thẳng thắn thừa nhận.

"Vâng! Đúng là giai đoạn này em không dư giả gì"

"Vậy hay là cô về làm thư ký cho tôi để trừ nợ?"

Sophia Ngô đề xuất.

Có thần kinh Trương Mỹ Vân mới đồng ý về làm thư ký cho Sophia Ngô.

Dù có phải muối mặt mượn tiên Lại Minh Nguyệt, hoặc vay tín dụng đen cô cũng không chấp nhận điều kiện hoang đường đó.

Nhưng lời đề nghị của Sophia Ngô đã vô tình mở đường lui cho Trương Mỹ Vân lúc này.

Cô phải chớp lấy thời cơ có một không hai này làm cớ hoãn binh để nghĩ kế đối phó với Sophia mới được.

"Em nghĩ như vậy không ổn lắm...

Dù sao em cũng đang là trợ lý của anh..", biết mình lỡ lời, Trương Mỹ Vân nhanh chóng sửa lại, "Dù sao em cũng đang là trợ lý của phó chủ tịch..."

"Trước giờ quan hệ của tôi và Thanh Phong vô cùng tốt.

Nếu tôi mở miệng xin cô vẽ làm thư ký, chắc chắn anh ấy sẽ vui vẻ đồng ý thôi"

Sophia Ngô cố tình nhấn mạnh.

"Vậy...

chị có thể cho em chút thời gian suy nghĩ không ạ?"

Trương Mỹ Vân hỏi.

"Hôm nay là thứ sáu, tôi cho cô 2 ngày nghỉ tha hồ mà suy nghĩ.

Tới thứ hai tuần sau cho tôi câu trả lời"

Dù cá đã cắn câu nhưng Trương Mỹ Vân vẫn tỏ thái độ ngoan ngoãn, lễ phép "Vâng ạ! Em cảm ơn chị!"