[Mau Xuyên] Chín Kiếp Phiêu Lạc Chốn Trần Gian

Chương 58: Bạn trai cũ là Tang thi vương (4)



Mạt thế ập đến, đồng thời, giữa dòng nhân loại cũng xuất hiện những con người đặc biệt sở hữu những khả năng đặc biệt...

Đó là dị năng giả.

Nguyên tố dị năng được chia làm nhiều hệ.

Hoả, thủy, lôi, mộc.

Đó là bốn nguyên tố thuộc về tự nhiên.

Còn có các dị năng đặc biệt khác.

Như, dị năng tinh thần, dị năng không gian hay dị năng hoá thú.

Nói chung, sinh tồn thời mạt thế, kẻ nào có dị năng trong người, khắc tự xưng danh là cường giả.

Mà những kẻ thấp cổ bé họng, hơn chỉ có thể mặc định là sẽ phải chịu thiệt thòi.

Mỗi dị năng giả, sẽ mang trong mình sức mạnh của một nguyên tố nào đó.

May mắn, thì sẽ có song hệ.

Nữ chủ của cái bộ tiểu thuyết này chính là cái dạng may mắn đó đi.

Lâm Mộng Nhã không chỉ sở hữu combo song hệ công kích thủy và hoả, lại còn được vận khí Thiên Đạo quấn thân, cái gì của cổ cũng hơn người.

Chưa đủ, lại thêm vòng cổ không gian to như cái sân vận động, muốn chứa gì thì chứa.

Rồi yêu đương các thứ các thứ cùng Tang thi vương.

Chà, cô nàng này kiếp trước ăn quả đắng, kiếp này bèn được nghịch tập rồi.

Nhưng nữ chủ nghịch tập thì kệ mẹ nữ chủ.

Mạng sống của Bạch Lạp Sa còn quan trọng hơn thế nè.

Nãy, sau khi tiếp thu kí ức xong, bé Sa đã rất tức giận, từ tức giận, tâm trạng cô liền chuyển sang hứng trí bừng bừng, hai tay siết chặt thành nắm đấm.

Ánh mắt bốc hoả đầy kiên quyết.

Cô đã có mục tiêu của mình ở vị diện này rồi.

Đó là gì?

Đem Bạch cẩu, tiễn lên đoạn đầu đài chứ sao!

Nha, cô sống mấy kiếp, còn chưa thấy qua hạng người ti tiện mạt rệp thế!

Nhân vật phản diện mà bị bé Sa đập chết, nam chủ vui, nữ chủ cũng vui, nhà nhà đều vui.

Đó, đối với ý chí muốn đem boss phản diện lăn lộn thành bã, Bạch Lạp Sa vô cùng cao hứng...

Cô là đang vì dân trừ hại...

Thiên Đạo đáng ra nên cảm ơn cô một tiếng a!

Bạch cẩu, đợi lão tử mài dao, sẽ mau mau xông tới "yêu thương" ngươi!

Trong đầu nghĩ về tương lai hành hạ boss cẩu. Bụng dạ không khỏi âm thầm cười đầy hắc ám dạ xoa.

Song ngoài mặt, bé Sa chỉ lặng im ngắm nghía quả táo vàng sáng chói trước mặt, cô khẽ nheo mắt.

"Đây là táo vàng, sao méo mó thế? Trông chẳng giống quả táo vườn Địa Đàng gì cả!"

[... ] (ノಠ益ಠ)ノ彡┻━┻

Lão oán giận: [ Này nhá, nhóc có biết ta tốn bao tài nguyên để nuôi dưỡng lên một quả táo không hả? Xấu xí thì có sao chứ, đẹp quá sợ nhóc không có nuốt nổi đâu! ]

"Chà..." Bạch Lạp Sa thản nhiên đem táo vàng kim quang lấp lánh phát hào quang chói loá cắn một miếng.

Hương vị so với táo thường không có gì khác biệt.

Chỉ là cảm giác ăn nó trang trọng hơn thôi...

Nhai rộp rộp miếng táo, lại cắn thêm miếng nữa, Bạch Lạp Sa nói: "Đợi đi, nếu có thể quay về tôi sẽ cho cụ xem vườn Địa Đàng của tôi. Táo trong đó đảm bảo khiến cụ say đắm luôn."

Thần Đèn vẫn chưa hết giận, lão bất mãn vểnh râu.

Nhưng trong lòng lại dâng lên niềm khao khát thòm thèm...

Táo trong vườn Địa Đàng...

Có rất nhiều sự tích xoay quanh câu chuyện trái táo vàng đó...

Nổi tiếng nhất vẫn là (*)"Sự phán xét của Paris".

[ Thần thoại ghi là thật sao? ]

"Cái gì thật?" Gặm gần xong quả táo, Bạch Lạp Sa nhướng mày.

[ Quả táo vàng được trao cho Aphrodite đó! ]

"Hả..." Bạch Lạp Sa suy tư một lúc, mới vỡ lẽ ra...

Cụ Ấm Nước là đang nhắc tới sự tích quả táo vàng bất hòa đi?

"Không phải." Ăn xong táo vàng thần, thân thể của Bé Sa mắt thường có thể thấy rằng nó đang khoẻ mạnh dần dần.

Không còn đuối sức như trước nữa, cô bèn đứng thẳng dậy, hai tay phủi phủi mông.

Miệng vẫn không quên giải thích.

"Năm đó ta còn nhỏ, người sở hữu vườn Địa Đàng là (*)Cha. Chà, đúng là có một nữ nhân tên Eris đã chạy đến xin Cha một quả táo vàng. Cha đã cho nàng ta."

[ Sau đó mọi chuyện diễn ra y hệt trong thần thoại? ]

"Ừ. Ta cũng không nhớ. Có lẽ thế. Sau vụ đó, Cha không còn cho ai táo nữa. Cũng khuyên răn ta không nên cho ai táo vàng."

Thần Đèn gật đầu công nhận.

Một quả táo vàng đã khiến ba vị thần đánh nhau...

Mở ra chiến tranh liên miên hại bao mạng người chết...

Này nếu rơi vào tay nhân loại, không biết thế gian sẽ nổi lên gió tanh mưa máu nào đâu.

Bạch Lạp Sa mò mẫn khắp các khe tường, cuối cùng cũng tìm ra cái công tắc điện.

Cô ấn rụp một cái...

Phòng tối om bèn sáng điện rồi.

Hai tay chắp ra sau lưng, bé Sa đảo mắt nhìn quanh...

Chai chai, hũ hũ ngâm tiêu bản.

Giá sách bằng thép cũ kĩ...

Thêm cái bàn làm việc với mấy cỗ máy kì quái...

Cô bèn tức khắc đoán được ngay...

Này, đây có lẽ là phòng thí nghiệm dưới hầm của Bạch cẩu đi.

Bạch Lạp Sa chợt có dự cảm không lành...

Đây có lẽ...không phải là nơi nhốt nam chủ đi?

Thần Đèn vẫn chưa dứt ra khỏi câu chuyện táo vàng.

Lão chỉ đành nhẹ nhàng quăng bom: [ Là đó. Nam chủ hiện ở trong cái lồng sắt bên góc trái phòng kia kìa. ]

"..." Phắc diu bít!

Mạt thế lâu thế rồi!

Nam chủ thế nào vẫn còn ở đây?

[ Chậc, Thiên Đạo bắt ảnh ở đây, nhóc chửi ta làm gì a? ] Đọc được sự cáu kỉnh trên mặt cô, Thần Đèn nhún vai.

[ Giải phóng cho nhóc sức mạnh của một đôi cánh rồi đó. ]

"Chỉ một đôi cánh thôi sao?"

[ Thân thể người phàm, linh hồn đại năng, một đôi cánh là quá đủ. Sử dụng thần lực cho tốt, ta mong nhóc không dùng nó để chọc nam nữ chủ. ]

Bạch Lạp Sa - người được giải phóng quyền năng của đôi cánh: "..."

Thôi được, một đôi cánh so với chín đôi cánh cô từng dùng vẫn là quá nhỏ.

Nhưng có còn hơn không!

Cô từng hỏi, nếu cô có thần lực, Thiên Đạo có phải hay không sẽ chú ý?

Song thái độ của Thần Đèn thoạt nhìn rất vô tư: [ Mạt thế dị năng giả cùng tang thi đầy rẫy, Thiên Đạo dễ bị phân tâm, không có chú ý tới nhóc đâu. ]

Ok, vậy là bé Sa yên tâm rồi.

Nói về sức mạnh của đôi cánh, đó là một quyền năng rất thần kỳ.

Nó không mạnh mẽ...

Nhưng lại dễ dàng khiến cho vạn chúng phải uốn gối quỳ lạy...

Quyền năng đôi cánh Thánh nữ - Chữa Lành và Đức Tin.

Lan toả ánh sáng Chân - Thiện - Mỹ khắp thế gian!

Chậc, nghe giống phim hoạt hình ảo tưởng sức mạnh không?

Nhưng nó lợi hại lắm đấy.

Bạch Lạp Sa không biết con tang thi trên tầng đã đi chưa.

Cô đắn đo hồi lúc, cuối cùng cũng quyết cầm lấy đèn pin trong ngăn kéo, rón rén mò tới gần cái lồng sắt kia...

Khi đi qua cái bàn phẫu thuật có đai trói với mặt bàn dính đầy máu khô nâu nâu, cô vô thức rùng mình một cái.

Mèn ơi! Nếu đây thực sự là máu của nam chủ.

Vậy Cố Niếp Tranh đã tốn bao lít máu a?

______________________________

(*) "Sự phán xét của Paris": Lên gg search để biết rõ hơn nha.

(**)Cha: Chúa hay Thượng Đế. Trong tác phẩm này thôi nha.