Méo Làm Nam Chính Đến Chết Cũng Yêu Em

Chương 2



Bạn từ nhỏ của tôi tòi ra từ đâu vậy? Tần Thâm buồn bực, hắn đi về bàn làm việc của mình, mới vừa ngồi vào ghế, chần chờ nhớ ra cái người có thể coi là bạn từ thuở bé của hắn. Lúc hắn còn nhỏ từng làm bạn với một bé trai diện mạo phi thường xinh đẹp đáng yêu, khi đó hắn còn hiểu lầm đối là bé gái, thậm chí ao ước sau này cưới người ta về làm vợ.

Cái khoảnh khắc phát hiện ra tiên nữ thực ra là "tiên nam", nội tâm hắn vỡ thành từng mảnh, bây giờ theo tuổi tác ngày càng tăng, lại cảm thấy là con trai cũng không có vấn đề gì.

Không có chuyện ban nãy, hắn cũng không nhớ đến người đó. Cũng do đã qua nhiều năm, ký ức khi còn bé đã sớm trở nên mơ hồ, cũng may lúc trước không thông báo ý tưởng này ra khắp thiên hạ, nếu không chắn chắc hắn sẽ bị người nhà giễu cợt cả đời.

Cho nên, là cậu ta sao?

Tần Thâm chửi thầm: Người bên cạnh mình như thế nào lại xui xẻo đến vậy, nếu muốn làm cặn bã thì phải cặn đến cái bã cuối cùng, giữa chừng quay xe cầu xin tha thứ, đầu óc bị lỗi vận hành?

Tuy nghĩ như vậy, hắn dựa vào tin tức mà giọng nói thần bí làm lộ, suy ra một phỏng đoán.

Thế giới hắn đang sống được gộp thành từ ít nhất ba bộ tiểu thuyết, bởi vì mốc thời gian ở hiện tại là đầu truyện, giọng nói thần bí đáng ra không biết lịch sử tình trường của anh hai và "bạn thuở nhỏ" của hắn.

Đáng chú ý là hắn không nhận thấy anh hai mình là đồng tính dù chỉ nửa chút, hơn nữa còn là công cặn bã, sau này phải thăm dò thêm phía anh hai mới được.

Tần Thâm muốn xác định dòng thời gian đan xen của ba bộ tiểu thuyết, nói thật, hắn cũng không muốn người thân của mình sẽ trở thành ông chồng hoàn mỹ nhất trần đời trong miệng giọng nói kia, cái giọng điệu tràn ngập ý tứ từ trên cao nhìn xuống, miệt thị đối với công cụ, tựa như cả đời bọn họ chỉ dùng để chứng minh định nghĩa ghê tởm này.

Màn hình máy tính biểu thị giao diện WeChat, thông báo tin nhắn nhảy ra nhấp nháy.

Ngư Bính Hoàn: "Kịch bản viết đến đâu rồi?"

Ngư Bính Hoàn là bạn qua mạng mà Tần Thâm đã quen ba năm, có duyên kết bạn từ hồi còn ở đại học, bình thường nói chuyện phiếm cũng rất hợp cạ, nên vẫn liên lạc thường xuyên đến tận tốt nghiệp vào xã hội, Tần Thâm dự tính làm biên kịch, là do thằng nhóc này khuyến khích.

Tính cách Tần Thâm vốn theo hệ Phật, hơn nữa không cần lo cái ăn cái mặc, chỉ chờ chia hoa hồng, hắn không biết chính mình nên làm gì sau khi tốt nghiệp. Làm thuê? Không cần thiết. Gây dựng sự nghiệp? Thôi bỏ đi.

Sau đó, Ngư Bính Hoàn mời hắn gia nhập phòng làm việc do cậu ta sáng lập, cho hắn dẫn dắt.

Ông nội Tần ra lệnh cấm Tần Thâm không được tham dự hộp đêm, party, không nói tới chuyện bên cạnh hắn có đám bạn nhăng nhít nào không, bình thường hắn chỉ thích đi du lịch, lên mạng, chơi game giết thời gian, đôi khi thì lướt lướt video, xem chút tiểu thuyết, hắn cảm thấy rất thú vị.

Phòng làm việc của Ngư Bính Hoàn liên quan một chút đến việc quay video ngắn, thiếu người viết kịch bản, Ngư Bính Hoàn từng đọc qua mấy thứ Tần Thâm ngẫu nhiên viết, cho rằng văn phong của hắn khá thú vị, rất coi trọng, quấn lấy đòi hắn viết kịch bản, Tần Thâm nhất thời nóng máu, đồng ý.

Nếu quyết định viết kịch bản, để không bị mất mặt, Tần Thâm cố gắng tìm hiểu cách viết kịch, độ khó khăn vẫn nằm trong phạm vi Tần Thâm có thể làm, chủ yếu là không có linh cảm.

Trước kia viết truyện cười ngắn các kiểu, đều là ý tưởng đột phát, vừa không có yêu cầu riêng về nội dung, vừa không cần để ý logic.

Được rồi, Ngư Bính Hoàn muốn quay phim ngắn, logic cũng không quan trọng, mạch lạc trôi chảy cộng thêm chút thú vị là được, quan trọng là phải hot.

Chỉ cần hot, lượt like vượt chục nghìn là coi như thành công.

Mấy yêu cầu trên gộp lại đẩy Tần Thâm vào thế bí, thế nên hắn mới chạy đến chỗ này, quan sát cách bọn họ lăng xê streamer dưới trướng, học được cái gì thì học.

Cũng có một chút manh mối, nhưng mà bảo hắn ngay lập tức hoàn thành một bộ kịch bản thì chưa được, còn thiếu chút mồi lửa.

Tần Thâm trả lời WeChat: "Không có."

Nhận được câu trả lời của Ngư Bính Hoàn ngay tức thì: "Không vội, nóng vội ăn không hết đậu hủ nóng, chờ tin tức tốt của cậu."

Tần Thâm – cột sống hơi cong vì áp lực: "Cậu đừng đặt ngôi sao hy vọng vào tôi nữa, những người khác viết kịch bản không được sao?"

Ngư Bính Hoàn:"Không có cảm giác mà tôi muốn."

Mười ngón tay Tần Thâm múa phím: "Cảm giác?"

Ngư Bính Hoàn: "Đúng."

Tần Thâm: "Cậu muốn cảm giác gì?"

Ngư Bính Hoàn: "Có thể làm tôi đồng cảm."

"......"

Trong đầu Tần Thâm bỗng nhiên chớp lóe một luồng ánh sáng linh diệu, hắn biết nên viết cái gì rồi.

Chỉ là, quá mức nguy hiểm, quả thực là tìm đường sống trong chỗ chết *.

Hắn sợ Ngư Bính Hoàn dù cách mạng internet cũng muốn bò qua đánh mình một trận.

Tần Thâm do dự không biết có nên thổi chút gió báo hiệu cho cậu ta hay không, kiểm tra thử mức độ chịu đựng của người ta.

Ngư Bính Hoàn lại nhắn thêm một tin, tự động kết thúc đề tài phía trên.

Ngư Bính Hoàn: "Tôi nói cậu nghe, tôi chộp được một tên hậu kỳ cực trâu bò, có cậu ta gia nhập, dù video ngắn tụi mình quay như đấm vào mắt, cũng có thể biến hình thành phim điện ảnh."

Tần Thâm: "Chúc mừng chúc mừng."

Ý tưởng thăm dò do đó cũng bị bỏ xó, cứ viết cái đã, bị mắng cũng là do cái đồng cảm của cậu làm hại.

Tần Thâm chuẩn bị tốt cái cớ, trên mặt toát ra ý cười nhẹ nhàng, nhưng mà khung cảnh trước mặt hắn bỗng nhiên tối sầm lại.

"Làm phiền cậu đưa giám đốc Cảnh đi tham quan công ty." Ông chủ công ty giải trí Thâm Hải đứng trước mặt Tần Thâm, khuôn mặt đầy thịt mỡ nở nụ cười hiền lành, vui tươi hớn hở nói.

Tần Thâm liếc nhanh qua Cảnh Thận đứng sau ông chủ, đối với mệnh lệnh từ cấp trên, hắn làm cấp dưới tất nhiên là không có quyền cự tuyệt.

"Vâng, giám đốc Lý." Tần Thâm gật đầu, tỏ vẻ đã biết.

Giám đốc Lý được đáp lại, da mặt cứng đờ, trả lời không quá tự nhiên: "Vất vả cho cậu rồi."

Tần Thâm cuối cùng cũng nhận ra điểm kỳ lạ, giám đốc Lý bị gì vậy, sai hắn làm việc, đầu câu thế mà không phải là "tiểu Tần", lại còn dùng hai chữ "làm phiền" vô cùng khách khí, câu trả lời lúc sau cũng đượm mùi xấu hổ level max.

"Mời cậu." Tần Thâm đương nhiên không thể dò hỏi ngay lúc này, đè xuống nghi vấn, dẫn Cảnh Thận đi dạo một vòng.

Đầu tiên hắn dẫn người đi tham quan nơi công tác của streamer trong công ty, Cảnh Thận im lặng đi theo bước chân của hắn, nghiêm túc lắng nghe.

Tần Thâm chỉ vào hai thanh niên đang phát sóng trực tiếp, giới thiệu: "Hai người bọn họ cùng sử dụng một tài khoản, có hơn tám triệu fans, số lượt like video mà hai người đăng thường hơn một triệu lượt, lượt xem từ năm triệu trở lên."

Cảnh Thận nhìn theo hướng Tần Thâm chỉ, nhìn thấy tạo hình của hai thanh niên. Đánh giá tổng quát là không có gì đặc biệt, thậm chí, dùng tiêu chuẩn xem xét của Cảnh Thận, khuyết điểm trên mặt hai người rất lớn, thậm chí còn hơi xấu.

"Dáng người của bọn họ không tồi, sau khi trang điểm trông rất ổn." Tần Thâm chọn ưu điểm để khen, "Kỹ năng nhảy rất lợi hại, giọng nói cũng khá, hai người cũng phóng khoáng, chịu tương tác."

"Thu hút rất nhiều fans, mỗi phiên phát sóng trực tiếp số lượng tầm mấy trăm nghìn người, ngày hội đặc biệt có thể lên đến mấy triệu."

Theo lời giới thiệu của Tần Thâm, hai thanh niên ngồi ở trước màn ảnh tựa đầu nhau, cậu trai tóc đen có lẽ muốn nói nhỏ chuyện gì, quay đầu, môi cọ qua vành tai người kia, tốc độ tiếp xúc cực kỳ nhanh, nhưng những khán giả đang theo dõi phát sóng trực tiếp vẫn có thể nhanh chóng phát hiện cử chỉ thân mật vừa rồi.

Cậu trai tóc đen giải thích đó là sự cố ngoài ý muốn, cậu trai tóc nâu vành tai hơi hồng, chỉ cười.

"Đó là kịch bản." Tần Thâm lo lắng vị đại gia này có cái nhìn không tốt với đồng tính luyến ái, bổ sung thêm, "Hai người này là trai thẳng, giám đốc Cảnh chắc cũng biết, hiện tại bán hủ** là yếu tố tăng độ hot, hủ bán càng tốt thì hot càng nhanh."

"Ừm." Cảnh Thận.

Từ cái từ "ừm" này, Tần Thâm dò không ra đối phương chán ghét hay không để tâm, thôi thì vứt chuyện này ra sau đầu, tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ giới thiệu của mình, dẫn người ta đi chỗ khác.

Thanh niên tóc đen đang phát sóng trực tiếp bên kia nhìn thấy họ, chớp mắt cười nói: "Anh Tần, sao anh lại xuống dưới đây, là nghĩ thông rồi, đồng ý làm phát sóng trực tiếp hả?"

"Dẫn người đi tham quan." Tần Thâm liếc mắt, trừng đối phương một cái.

Thanh niên tóc đen chuyển tầm mắt lên người Cảnh Thận, mặt đờ ra: "Người mới? Các anh đào người từ chỗ nào vậy, người này có thể làm siêu sao đấy."

Tần Thâm cảm thấy mình bị đá đểu, quan trọng là không phản bác nổi.

Cậu trai tóc đen phản ứng nhanh chóng, lấy lòng nói: "Anh Tần, anh cũng thật là, rõ ràng có thể dựa mặt kiếm cơm, một hai cứ đòi dựa vào thực lực."

Tần Thâm: "Cảm ơn lời khen của cậu, nhưng bên vị bên cạnh tôi là khách của ông chủ."

Thanh niên tóc đen xịt keo, thanh niên tóc nâu phụt cười ra tiếng.

"......"

Một hồi chuyện cười, kết thúc bằng việc cậu trai tóc đen xin lỗi.

Cảnh Thận vẫn khá khoan dung, không trách tội, coi như được khen lớn lên đẹp trai.

Nghe nói, sau khi phát sóng trực tiếp kết thúc, khúc nhạc đệm này lên thẳng hot search, là câu chuyện cười về việc chết máy do nhìn lầm lãnh đạo thành đồng nghiệp mới.

Công ty giải trí Thâm Hải có ba tầng, không đến một tiếng là giới thiệu xong.

Tần Thâm quay đầu nhìn người đàn ông đứng bên cạnh, đối phương hầu như im lặng cả một đường, không nói nhiều hơn ba câu, hắn không biết mình tiếp khách có đúng mực hay chưa.

Lúc này, bọn họ đang đứng trên hành lang lợp pha lê, ánh mặt trời phía bên ngoài dễ dàng xuyên vào bên trong, khoảnh khắc Tần Thâm quay đầu nhìn lại, ngay lập tức nhìn thấy ánh mắt Cảnh Thận.

"Cọ cọ vợ đẹp ngoan xinh yêu!"

"Vợ thật xinh đẹp thật xinh đẹp hiuhiu"

"Công có bị ysl hông zạ, như này mà không nhào zoo"

"Bé cưng Cảnh của tuii, tên đàn ông chó má đó được hời rồi!!!"

Một chút xúc động không tên vừa hiện lên, đã bị giọng nói thần bí phá tanh bành, Tần Thâm dời mắt trước, giờ thì thành không cảm xúc rồi.

"Giờ không còn sớm, tôi đưa cậu đến chỗ giám đốc Lý, thư ký Trương đã chuẩn bị bữa trưa rồi." Tần Thâm nói.

Cảnh Thận có vẻ hơi hụt hẫng, chưa đồng ý, cũng không từ chối.

Tần Thâm đoán rằng đối phương không nói lời nào nghĩa là đồng ý.

Giọng nói thần bí thấy biểu hiện của hắn, bắt đầu mắng um lên, ghét bỏ hắn là trai thẳng ngu ngốc.

Tần Thâm hạn hán lời, hắn không phải con giun trong bụng ai, nào biết được tâm tình người ta bỗng nhiên không vui, tìm không thấy nguyên nhân làm sao mà an ủi. Huống chi, không quen mà lắm lời là tối kỵ, hắn ăn no rửng mỡ mới đi làm chuyện khùng điên như vậy.

Bỗng dưng bị mắng mà không hiểu vì sao, Tần Thâm hơi tức giận, thế nhưng thanh âm bỗng nhiên xuất hiện trong đầu, sờ không được, nhìn không thấy, khiến hắn không tìm được mục tiêu để mắng lại.

Khỏi nói ức chế biết bao.

Giọng nói thần bí rõ ràng là thiên vị Cảnh Thận, vì sao người nghe thấy lại là hắn, mà không phải đối phương.

Lần nào cũng "bị bắt" nghe một đám người nói lời bất công, phiền muốn ch·ết.

Lúc Tần Thâm nhịn hết nổi, muốn giận chó đánh mèo, sắc mặt khẽ thay đổi.

"Đúng là lũ điên, Tần Thâm cố lên, chọc chết tụi nó!"

"Sao lại mắng ổng dữ zậy? Công với thụ không thân thiết, lạnh lùng khách sáo là bình thường mà"

Thì ra không phải lúc nào cũng bênh vực Cảnh Thận. Tần Thâm cảm thấy ngoài ý muốn, cho nên việc hắn có thể nghe thấy mấy giọng nói này, là bởi vì mấy "Người" này sao?

Tần Thâm nhấp mở ứng dụng đặt cơm, lựa cơm trưa hôm nay, nếu không phải bị sai đi dẫn Cảnh Thận tham quan chỗ này chỗ kia, hắn đã đặt cơm hộp xong xuôi từ sớm, nào phải chờ đến giờ cao điểm cơm trưa mới đặt. Chờ cơm tới chắc cũng đã qua một giờ, hai giờ là vào làm rồi.

Dân văn phòng khổ ghê.

"Tần Thâm."

Ngay khi Tần Thâm đang tức sắp no, người đáng ra phải đi hưởng dụng cơm trưa chuẩn bị riêng lại vòng vèo quay lại.

Tần Thâm đang muốn thanh toán, nghe thấy người nọ nói, tay khựng lại.

"Tiếp đón cả buổi, đi dùng cơm với tôi đi." Một lần nữa đi vòng vèo, Cảnh Thận hơi khàn giọng nói.

Tần Thâm nhìn cậu ta, im lặng giây lát: "Không cần, tôi đặt cơm hộp rồi."

Chú thích:

* gấu trúc điểm cơm hộp, măng về đến nhà: câu gốc là đây, mình không hiểu nên tạm để câu trên

**bán hủ: Tương tác với người cùng giới theo cách mập mờ, nhằm tạo sự chú ý đối với fan