Một Kiếp Vấn Vương

Chương 18: Đi Bắc Thành



Ngày hôm sau.

Tưởng chừng như Triệu Lan Vy sẽ bắt đầu công việc của mình giống như mọi ngày thì Phong quản gia đột nhiên đến trước mặt cô nói một câu khiến cô ngơ ngác.

" Triệu Lan Vy, ông chủ phải đến Bắc Thành hai ngày, cần một người hầu đi theo hầu hạ. Cô chuẩn bị đồ đạc đi theo ông chủ đến Bắc Thành. "

Triệu Lan Vy nghe xong như sét đánh ngang tai, đứng như trời trồng.

" Hả? Cháu sao? "

Phong quản gia liền hối thúc.

" Còn đứng đó hả cái gì nữa? Không mau đi chuẩn bị đồ, cô mà làm trễ giờ khởi hành của ông chủ thì đừng trách tại sao mình lại bị phạt. "

Triệu Lan Vy sợ bị phạt liền không dám nói gì nữa, mà trở về phòng chuẩn bị đồ để đi đến Bắc Thành.

Vì chỉ đi có hai ngày nên Triệu Lan Vy không mang nhiều đồ làm gì nên chuẩn bị rất nhanh.

Vừa bước ra sân cô đã nhìn thấy một dàn xe ô tô đang đậu kín cả sân, dẫn đầu mấy chiếc ô tô đó là chiếc Rolls Royce Phantom chiếc xe này là để chở Trác Duệ Quân, còn mấy chiếc ô tô ở phía sau là chở đàn em của hắn.

Triệu Lan Vy đứng ngó nghiêng ngó dọc, cô không biết phải ngồi ở trên xe nào. Mấy chiếc xe phía sau đều đã đủ người hết trơn rồi, cô không thấy chỗ nào còn trống cả.

" Triệu Lan Vy! " Phong quản gia đứng kế bên chiếc Rolls Royce, gọi tên cô rồi nói tiếp:" Còn không mau vào trong xe, cô đi đâu vậy hả? "

" Phong quản gia, ở đây có nhiều xe như thế, cháu ngồi ở xe nào vậy? "

" Cô đi chung xe với ông chủ và tôi. "

" Cái gì? " Triệu Lan Vy vô thức nói lớn, giọng điệu bất mãn thấy rõ.

Cô không muốn đi chung xe với ông chủ!

Nhưng cũng không làm được gì dành phải ngoan ngoãn đi lại ngồi vào ghế phụ láy.

Đột nhiên, Phong quản gia đang ngồi ở ghế láy lên tiếng.

" Cô xuống ngồi ở ghế sau với ông chủ đi, chỗ này một chút nữa có người ngồi rồi. "

Mặt Triệu Lan Vy có hơi nhăn lại, sao Phong quản gia nói với cô, ông chủ là người không thích phụ nữ lại gần, mà lần nào cô cũng thấy Phong quản gia cố tình đẩy cô lại gần ông chủ, đúng là muốn hại chết cô mà.

Nhưng cô cũng đâu biết rằng ý đó hoàn toàn không phải là của Phong quản gia.

Triệu Lan Vy đi ra khỏi xe, vừa mở cửa sau xe, cô đã nhìn thấy Trác Duệ Quân mặc bộ âu phục đen sì từ đầu đến chân, liền cảm thấy ớn lạnh trong người.

Mỗi lần nhìn thấy hắn cô lại liên tưởng đến hình ảnh ác quỷ ngoi lên từ địa ngục vậy, nhưng ác quỷ này lại mang hình dáng một người đàn ông vô cùng anh tuấn.

Cô từ từ đặt mông xuống ghế vừa ngồi xuống vừa cẩn thận nhìn xem Trác Duệ Quân có tức giận mà dùng đôi chân dài một mét mấy của mình đạp cô ra khỏi xe hay không… nhưng may là không có.

Xe bắt đầu lăn bánh, mấy chiếc xe phía sau cũng bắt đầu chạy.

Trác Duệ Quân không nói gì, gương mặt vẫn lạnh lùng như thế không bao giờ thay đổi.

Trác Duệ Quân im lặng, Triệu Lan Vy cũng không dám nói, cô chỉ đưa mắt nhìn nhìn ra ngoài cửa sổ ngắm cảnh vật xung quanh.

Vài tiếng sau đoàn xe của họ đã đến Bắc Thành.

Vừa vào thành phố, xe đã phải dừng lại vì phía trước có một đoàn xe khác, sang trọng không kém đang chặn đường của họ.

Chiếc Lamborghini dừng lại, chặn đường chiếc Rolls Royce của Trác Duệ Quân,

Một người đàn ông từ trong chiếc xe bước ra, trên người cũng mặc một bộ âu phục nhưng không phải màu đen giống Trác Duệ Quân mà là màu đỏ. Một màu đỏ rực rỡ đến chói cả mắt, dường như người đàn ông đó là người ngoại quốc, vì cô thấy đôi mắt của người đàn ông đó có màu xanh lam.

Người đàn ông đó bước ra chiếc Lamborghini rồi trèo lên ngồi ở ghế phụ láy chiếc Rolls Royce, một cách rất tự nhiên.

Cả Trác Duệ Quân và Phong quản gia không hề bất ngờ trước hành động của người đàn ông đó, chỉ có Triệu Lan Vy là hiện rõ sự bất ngờ trên gương mặt.

" Hello! "

Người đàn ông đó tươi cười chào Trác Duệ Quân và Phong quản gia.

Trác Duệ Quân và Phong quản gia cũng chỉ chào hỏi xã giao cho có.

Lúc này, người đàn ông đó mới nhìn sang Triệu Lan Vy.

" Ồ, vậy đây là cô người hầu bé nhỏ của Trác Duệ Quân đấy sao? "

Người đàn ông đó đưa tay ra, ý bảo Triệu Lan Vy bắt tay với hắn.

" Chào em anh là Jason, em tên là gì nào? "

" Em tên Triệu Lan Vy. "

Triệu Lan Vy lịch sự đưa tay ra bắt tay Jason, nhưng cô không biết vì hành động này của cô đã khiến đôi mắt của người nào đó đang híp lại.

" Woa, tên đẹp mà người cũng đẹp nữa! " Jason đột nhiên hạ môi xuống hôn lên tay của Triệu Lan Vy.

Được trai đẹp khen, Triệu Lan Vy ngại ngùng chỉ biết cười cười.

" Người đẹp à, anh chấm em rồi, em có muốn ở lại Bắc Thành với anh không? Em bỏ tên Trác Duệ Quân này đi, ở lại Bắc Thành với anh, anh đảm bảo với em, anh thú vị hơn hắn nhiều. "

Nhưng không để Jason nói hết câu, Trác Duệ Quân đã nắm lấy cổ tay của Jason, dường như Trác Duệ Quân dùng một lực khá mạnh đến mức Triệu Lan Vy có thể nghe một tiếng " rắc " phát ra từ cổ tay của Jason.

Nhưng lạ là Jason vẫn không hề than đau một tiếng, cả một cái nhăn mặt cũng không có.

Triệu Lan Vy nhìn mà giật cả mình, nếu là cô thì sẽ đau đớn mà khóc thét rồi.

Jason vì bị đau mà nhanh chóng buông tay của Triệu Lan Vy ra, xoa xoa cổ tay của mình.

Trác Duệ Quân rút lấy chiếc khăn trong túi áo vest, rồi cầm tay Triệu Lan Vy lau lên những chỗ Jason vừa chạm vào cô, đương nhiên, hắn không giống với người ta, không hề nhẹ nhàng một chút nào cả, mà lau một cách mạnh bạo, da thịt của con gái rất mỏng, làm sao có thể chịu được sự mạnh bạo của hắn nên đã bị đỏ hết cả lên.

Lau xong, Trác Duệ Quân thẳng tay ném chiếc khăn ra ngoài cửa sổ, rồi nhìn Triệu Lan Vy bằng ánh mắt vô cùng đáng sợ, khiến cô gái nhỏ chỉ biết cúi mặt xuống, sợ hãi không dám nhìn hắn.

Cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra với hắn nữa.

Triệu Lan Vy nghĩ lau tay xong cho cô hắn sẽ buông tay cô ra mà vội rút tay về, nhưng hành động này của cô khiến hắn không vừa ý mà còn nắm chặt lấy tay cô hơn, đột nhiên kéo cô lại gần hắn, bàn tay hắn để trên lưng cô dùng một lực không hề nhẹ ấn sâu vào người của hắn như đang khẳng định chủ quyền.