Một Kiếp Vấn Vương

Chương 19: Đi chơi (1)



Lau xong, Trác Duệ Quân thẳng tay ném chiếc khăn ra ngoài cửa sổ, rồi nhìn Triệu Lan Vy bằng ánh mắt vô cùng đáng sợ, khiến cô gái nhỏ chỉ biết cúi mặt xuống, sợ hãi không dám nhìn hắn.

Cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra với hắn nữa.

Triệu Lan Vy nghĩ lau tay xong cho cô hắn sẽ buông tay cô ra mà vội rút tay về, nhưng hành động này của cô khiến hắn không vừa ý mà còn nắm chặt lấy tay cô hơn, đột nhiên kéo cô lại gần hắn, bàn tay hắn để trên lưng cô, dùng một lực không hề nhẹ ấn sâu vào người của hắn như đang khẳng định chủ quyền.

Triệu Lan Vy không hiểu chuyện gì đang xảy ra, cố gắng cọ ngậy thoát khỏi vòng tay của hắn thì hắn lại càng ôm chặt lấy cô hơn

" Còn dám động đậy nữa, tôi sẽ quăng em xuống đường. "

Nhìn khuôn mặt lạnh như băng của hắn không giống như nói đùa, hắn sẽ ném cô ra ngoài xe thật nếu như cô còn cử động.

Cô có thể nhìn thấy được, hắn đang tức giận nhưng lại không biết hắn tức giận điều gì?

Triệu Lan Vy không dám động đậy nữa, chỉ đành khuất phục mà ngoan ngoãn để cho hắn ôm.

Jason nhìn thấy cảnh tượng trước mắt liền há hốc mồm, Trác Duệ Quân nổi tiếng ông trùm máu lạnh, không gần nữ sắc ấy vậy mà lại ôm một cô gái.

Có lần Jason tặng cho Trác Duệ Quân mấy em chân dài, dáng bốc lửa, tưởng đâu hắn sẽ ưng, ai mà ngờ còn chưa kịp đến gần đã bị Trác Duệ Quân cho ăn ngay một phát đạn, chết tại chỗ.

Lần đó Jason cũng bị Trác Duệ Quân dạy cho một bài học nhớ đời, lúc đó Jason còn tưởng Trác Duệ Quân không phải là trai thẳng nữa kìa.

Nhưng sau này mới phát hiện ra Trác Duệ Quân không phải là không thích gần nữ sắc mà vốn dĩ trong lòng hắn đã có hình bóng của một cô gái rồi, không ai có thể thay thế được cô gái của cả.

Trái tim của hắn chỉ vì một người mà đập, chỉ vì một người mà tồn tại.

Tình cảm đó không đơn giản chỉ là một cảm xúc nhất thời mà tình cảm đó chính là tồn tại đã rất nhiều năm rồi.

Chính thứ tình cảm đo đã cho hắn biết rằng trên đời này rốt cuộc cũng còn có người để cho hắn lưu luyến, chờ đợi.

Không ai có thể ngờ, một ông trùm máu lạnh giết người chẳng gớm tay lại có tình cảm với một cô gái đến mỗi khắc cốt ghi tâm, vấn vương từng giờ từng phút, từ năm nay sang năm khác, vẫn một lòng tìm kiếm, một lòng đợi chờ, đây quả thật là một đều không tưởng nhưng nó lại là thật!

Phong quản gia nhìn khuôn mặt Jason từ tái mét chuyển sang xanh tím bất thường, khẽ lắc đầu, buồn cười.

" Ngài Jason, cái hậu cung của ngài rốt cuộc phải có bao nhiêu phụ nữ nữa mới đủ cho ngài? Sao đi đâu tôi cũng thấy ngài gạ gẫm cho gái người ta đem về nhà hết vậy? " Phong quản gia vừa láy xe vừa hỏi.

" Haizz…..Phong quản gia, ông thì biết cái gì chứ? "

Nghề nghiệp của Trác Duệ Quân và Jason không phải tốt lành gì.

Một người là ông trùm ma túy khét tiếng ở Nam Thành, một kẻ là trùm buôn bán vũ khí một cõi Bắc Thành.

Ra đường một ngày không biết gặp bao nhiêu kẻ thù, để sinh tồn được trong giới xã hội đen thì chỉ có cách chém chết nhau mà thôi.

Đương nhiên, dù tàn độc, máu lạnh đến mấy thì cũng chỉ là con người cũng không tránh khỏi cô đơn khi về đêm, cũng phải cần một bóng hồng ở bên cạnh.

Nhưng Jason khác với Trác Duệ Quân, hắn cảm thấy một bóng hồng là chưa đủ, hắn cần nhiều bóng hồng hơn, nhưng vậy đâu quá đáng gì, hắn có tiền, hắn có quyền thì hắn muốn làm gì mà chả được.

Jason thấy chủ đề này quá nhạt nhẽo liền chuyển sang chủ đề khác.

" Thôi đừng nói chuyện này nữa. Gần đây Bắc Thành mới xây dựng tòa nhà Penthouse dành cho giới thượng lưu, ở trong đó có khu spa, khu mua sắm, khu tắm suối nước nóng…..nói chung là cái gì cũng có, mấy em nhà tôi dạo gần đây thích vô đó lắm. Người đẹp em có muốn vào trong đó chơi không? "

Triệu Lan Vy nghe xong lời giới thiệu của Jason có hơi xụ mặt xuống, cô không thích mấy chỗ đó cho lắm.

" Trong đó có đồ ăn không? " Bây giờ cô chỉ muốn ăn thôi.

" Có. "

" Thật sao? " Nghe đến có đồ ăn gương mặt Triệu Lan Vy rạng rỡ hẳn, nhưng đồ ăn thôi chưa đủ hấp dẫn cô: " Vậy trong đó có khu triển lãm nghệ thuật không? "

" Có luôn, cái gì cũng có hết. "

Nghe Jason nói như thế, Triệu Lan Vy liền thích thú, gật đầu lia lịa đòi đi.

Nhưng sau khi Phong quản gia lên tiếng liền khiến cả hai tụt cả hứng:" Ngài Trác, không bao giờ đến mấy chỗ đó. "

Triệu Lan Vy ngước mặt lên nhìn Trác Duệ Quân. Cô muốn xin hắn cho đi, nhưng cô chỉ là người hầu nhỏ bé thôi có quyền gì mà đòi hỏi với ông chủ chứ.

Triệu Lan Vy tủi thân, mắt nhìn ra ngoài đường, cô muốn được tự do lắm rồi!

Triệu Lan Vy nắm lấy vạt áo của Trác Duệ Quân, muốn xin nhưng không dám mở miệng.

Đột nhiên hắn lên tiếng.

" Muốn đi? " Hắn vừa nói vừa xoa xoa đầu của cô, hệt như đang xoa thú cưng.

Triệu Lan Vy gật đầu lia lịa, nhìn vào mắt hắn bằng đôi mắt cầu xin một cách thành khẩn, hắn cũng nhìn cô một hồi lâu rồi ra lệnh.

" Đến tòa nhà Penthouse. " Trác Duệ Quân nói.

Triệu Lan Vy bất ngờ, cô không ngờ Trác Duệ Quân lại đồng ý, liền mừng rỡ mà ôm chầm lấy hắn.

" Ông chủ đúng là tốt thật! "

" Đến bây giờ mới biết sao? " Đôi môi lạnh lùng khẽ nhếch lên.

Biết mình vì trong lúc phấn khích đã có những hành động quá mức, không nên có, Triệu Lan Vy từ từ bỏ tay ra khỏi người Trác Duệ Quân.

Lúc này, hắn lại nhìn chầm chầm cô, cô không hiểu vì sao lúc nãy cô lại thấy trong mắt hắn có một tia rạo rực khó hiểu. Bàn tay của hắn không để ở sau đầu cô nữa, mà di chuyển xuống eo của cô, ôm cô vào lòng.

Hắn vừa đồng ý cho cô đi chơi, cho nên Triệu Lan Vy không dám chọc giận hắn, cô đành chịu thiệt một chút để cho hắn ôm.

Trác Duệ Quân đã ra lệnh, Phong quản gia cũng không dám cãi mà cho xe chạy đến toà nhà Penthouse.

Jason lúc này mới chợt lên tiếng:" Để tôi gọi cho quản lý nơi đó, sắp xếp chỗ cho chúng ta, sẵn tiện bàn công việc ở đó luôn. "

Trác Duệ Quân không nói gì chỉ gật đầu đồng ý.