Mưa Bụi Thượng Hải

Chương 32



“Ngoan nào, liếm thêm đi,” hắn có chút thô bạo hôn lên mi mắt Mộ Diên, hạ thể đã khó nhịn, hôm nay cô mặc một chiếc sườn xám màu xanh ngọc thêu hoa đỗ quyên, thắt hai bím tóc, ánh mắt xuân tình long lanh, thật hết sức ngoan ngoãn và đáng yêu.

Ngoan đến nỗi Phó Hàn Sanh chỉ muốn trói cô lại, ôm về Hàn Công Quán, hung hăng mà cắm liên tục mấy đêm.

Mộ Diên hôm nay cũng cực kỳ vâng lời, biết điều vươn đầu lưỡi ra liếm láp hầu kết hắn, ngón tay lại không tự chủ được mà vuốt ve vòm ngực và bả vai Phó Hàn Sanh, cuối cùng lưu lại chỗ cằm hắn, vuốt ve như có như không.

“Ưm,” Phó Hàn Sanh thỏa mãn rên lên một tiếng, trầm luân trong cảm giác yêu thương không thể hiểu được này, hắn cởi dây quần ra một nửa, quy đầu đỏ tím từ giữa hai chân bắn ra, đỉnh dương v*t cứ như một quả mận to chín đỏ, mã mắt hơi khuếch trương, cái miệng nhỏ còn đang ứa nước mắt.

Ngửi được mùi vị dâm mị, Mộ Diên đỏ hồng hai má, khẽ mở mắt, giữa khe hở hoa huy*t liền không tự chủ được mà phun ra một chút mật dịch.

Phó Hàn Sanh vuốt ve chỗ ướt đẫm của cô, nhẫn nại chịu đựng côn th*t sưng đau, thô bạo kéo các nút bọc sườn xám còn sót lại của cô, cởi cả yếm, nhưng vẫn ngại đang ở bên ngoài, cho nên chỉ cởi ra một nửa, lộ hai bầu ngực tròn trắng trước mắt hắn, sau đó đưa tay cởi quần lót, đôi chân thiếu nữ mảnh mai thon thả hiện ra.

Hắn kéo lấy tay Mộ Diên, hướng dẫn cô nắm lấy dương v*t ở giữa khu rừng rậm rạp, thô tráng và nóng rực, dương v*t run rẩy nhảy nhót trong lòng bàn tay cô không ngừng.

“Anh dạy A Diên nhét vào như thế nào nhé,” Phó Hàn Sanh hít vào một hơi, lại khẽ cắn răng, hắn hôm nay cực kỳ dịu dàng, lời nói và việc làm đều rất phù hợp, khiến cho người trong lòng hắn phải buông vũ khí đầu hàng.

Mộ Diên vừa thở hổn hển vừa ngoan ngoãn gật đầu, một sự ngứa ngáy từ bụng nhỏ truyền đến, cô cũng muốn vật kia nhanh chóng đi vào ngăn ngứa.

côn th*t to lớn và một tảng lớn lông tóc rậm rạp ở hông bụng, đặt lên trên cửa hoa huy*t mà xoa nắn, d*m thủy tí tách tí tách xối lên trên quy đầu đỏ tím, theo động tác cọ xát của hắn, toàn bộ gốc đùi Mộ Diên đều đã ướt nhèm nhẹp nước.

Hai mảnh thịt cánh ôm lấy hạt châu kia non mịn biết chừng nào, không đầy vài cái Mộ Diên đã cảm thấy vừa tê dại lại vừa đau ngứa, tâm hoa trống rỗng hư không, gấp gáp đến mức nước mắt lưng tròng, chủ động vươn đầu lưỡi nhỏ bé ra nũng nịu khẽ cắn vào cổ Phó Hàn Sanh: “Ưm, sao còn không vào đi, anh Hàn Sanh, A Diên rất khó chịu.”

Khi cô động tình cả người mềm mại ướt át, hơi dồn dập có sự yêu kiều rất khác biệt, làm nũng cũng hết sức ngọt ngào, lập tức đánh thẳng vào tâm khảm Phó Hàn Sanh, hắn phát hiện dưới bụng đã chảy tràn xuân thủy, ướt đầm đìa không dừng, liền tách hai chân cô ra, kéo lấy mông về phía trước, tinh hoàn cùng với một nắm lông tóc cùng nhau chen vào kẽ mông và chân cô, thô cứng cọ lên điểm mẫn cảm mềm mại, dẫn phát một hồi run rẩy.

Phó Hàn Sanh chống đỡ thân thể cô, lại hung hăng xâm nhập vào âm đ*o, phá mở hai cánh hoa môi, cửa huyệt nhỏ bé gian nan phun ra nuốt vào côn th*t hắn, Mộ Diên chỉ khi động tình mới gọi hắn là anh Hàn Sanh, run rẩy mà khẩn cầu hắn, sự phong tao từ trong xương cốt này không thua hề thua kém gái làng chơi.

“Ưm… A……” Mộ Diên nhăn mày, hơi ngại đau đớn, hắn thô tráng thế, cửa huyệt lại nhỏ như vậy, rốt cuộc là làm thế nào mà tiêu thụ hết được.

Phó Hàn Sanh liền cắn chặt răng cố gắng nhẫn nhịn, thịt non trong âm đ*o co bóp bao vây chặt chẽ lấy côn th*t, lại có dòng nước sốt nóng bỏng tẩm ướp, một luồng sung sướng không cách nào hình dung sảng khoái xông thẳng lên đỉnh đầu.

“A Diên không muốn anh sao?” Tiếng nói của hắn thô thô khàn khàn, vẫn còn chưa chịu thiện bãi cam hưu, Mộ Diên đã động tình, xuân dịch giữa hai chân tràn ra liên hồi, cô liếm láp cằm Phó Hàn Sanh, eo nhỏ bị hắn bế lên mà chống đẩy: “… Ưm… muốn… muốn… ưm... anh Hàn sanh nhẹ một chút……”

Phó Hàn Sanh ôm chặt cô muốn khảm vô vào trong cốt nhục của mình, giờ phút này chỉ có chính hắn mới biết được mình vui mừng đến mức nào, giống như một ngọn gió hoang dại lướt qua bụi cỏ, khiến cho ngọn lửa bốc cháy bừng bừng không thể dập tắt.

Biết cô ham muốn rất khó chịu, Phó Hàn Sanh liền không nhẫn nại nữa, bắt đầu cử động côn th*t, từng chút từng chút một đâm vào sâu trong âm đ*o, lại bất chợt xoay chuyển nong cho hoa huy*t rộng ra, tiếp đó giảm tốc, để cho mã mắt như chiếc miệng nhỏ ra sức liếm mút bên trong, hưởng thụ cảm giác tê dại đến dục tiên dục tử, Mộ Diên lại không đồng tình, cô rầm rì vặn vẹo vòng eo hướng tới phía trước.

Phó Hàn Sanh làm sao có thể chịu được sự chủ động như vậy của cô, lập tức cúi đầu ngậm cả núm vú đứng thẳng yêu kiều và quầng vú đỏ bừng mà ngấu nghiến, lại xốc lấy eo hông cô, bành bạch bành bạch mà tiếp giáp với chiếc bụng mềm mại của cô, bắt đầu dùng sức ra vào mạnh mẽ, đưa đẩy cuồng bạo, mang cả tính mạng ra mà ân ái triền miên.

“Ưm… ưm… anh Hàn Sanh vào sâu quá … A…” Mộ Diên cũng ôm chặt hắn, lắc lư theo nhịp điệu, bỗng nhiên toàn bộ thân thể co rút lại, sợi cực lạc dâng lên khiến trong đầu cô như có pháo hoa nở rộ, ngơ ngác không biết đêm nay là đêm nào, nơi này là đâu, chỉ run rẩy ôm chặt bả vai Phó Hàn Sanh, cắn một miếng lên trên cổ hắn.

Phó Hàn Sanh chỉ cảm thấy lại một luồng xuân thủy tuông ra cuồn cuộn như sóng triều, xối lên trên mã mắt đếm mức ướt đẫm, hắn gầm nhẹ rồi ra sức đâm thọc thêm mấy chục cái, trên vai bỗng nhiên đau đớn, tức khắc chỗ eo bụng tê rần, xương sống lưng dựng thẳng, côn th*t thẳng tắp chui vào chỗ sâu nhất trong hoa huy*t.