Nếu Như Có Kiếp Sau

Chương 1: Thiên Thần Tiểu Tuyết



Vào một ngày chẳng đẹp tí nào tôi đi lang thang trên đường phố để quên đi chuyện nhà thì thằng bạn của tôi gọi đi ăn. Đang buồn nên tôi nhận lời luôn đằng nào cũng phải ăn biết đâu vào ăn nó bao hết thì sao nghĩ thế lòng tui cảm thấy vui một chút, đi bộ chỉ khoảng năm phút thì tôi đã tới quán ăn rồi tôi vào quán tìm khắp mọi nơi mà chẳng thấy nó đâu bực mình tôi gọi hỏi nó.

"Ê cái thằng khùng! Mày gọi tao vô ăn mà sao chẳng thấy mày ở trong quán vậy?"

Nó trả lời lại tôi bằng cái giọng khàn khàn.

"Thì mày vô gọi món truớc đi, tao đi ăn mà lại quên đem theo tiền nên tao phải về lấy nè.. he he. Chờ tao một chút nhen!"

Tôi lại nói: "Mày đi ăn mà quên đem theo tiền à, trời! Chắc đầu của mày đang bị lú lẫn vì em nào rồi chứ gì?"

Nó cuời khà khà rồi trả lời: "Tao bị lú lẫn vì mày á. Em yêu he he!"

Tôi nổi khùng lên: "Mày bị điên à. Thôi tao tắt máy đây, nói chuyện với mày tốn tiền quá!"

Tôi nghe bên đó nó muốn nói về một điều gì đó nhưng kệ nó tôi vẫn tắt cuộc gọi một cách không thương tiếc, đang buồn bực tôi tìm một chỗ để ngồi xuống rồi gọi món, thực đơn toàn là những món hấp dẫn nào là vịt quay bắc kinh nào là sushi cá hồi món gì đâu mà sang quá vậy trời! Thèm ăn nhưng tiền ở đâu mà trả đây. Ôi! Lựa qua lựa lại tôi chọn mấy món rau cho rồi vừa ít tiền lại vừa bổ dưỡng, gọi món xong trong lúc đang chờ đợi tôi nhâm nhi một ly nuớc trà và nhìn xung quanh quán, quán gì mà vô ăn leo veo chưa được mười người nữa, có mấy con nhỏ ngồi sát bên đang nói chuyện về yêu đương nghe bọn nó nói mà tôi mắc cười muốn chết luôn, bỗng dưng tôi quay mặt ra phía sau thì tôi thấy có một cô bé đang ngồi ăn kem tuổi chừng cỡ mười sáu, mười bẩy gì đấy cô bé ấy mặc bộ váy màu trắng đội một cái nón màu trắng nhìn giống như là thiên thần vậy.

Ôi! Sao trên đời này lại có một cô bé dễ thương như thế này nhỉ tôi nhìn cô bé ấy không chớp mắt cho đến khi phục vụ đưa thức ăn vào kêu tôi mấy lần thì tôi mới tỉnh lại, lần đầu tiên trong đời tôi ngơ ngác trước một người con gái như thế này đấy. Tôi muốn làm quen với cô bé này quá, không chần chừ tôi bưng mấy đĩa thức ăn của mình qua bàn cô bé ấy để ngồi luôn, chẳng cần biết cô bé ấy có đồng ý hay không người ta thuờng nói đẹp trai không bằng chai mặt mà he he. Tôi ngồi xuống ghế đối diện với cô bé ấy mặt tôi cười cười giống như thằng đểu vậy, còn cô bé ấy đang xoe tròn đôi mắt nhìn tôi với vẻ ngạc nhiên lúc này cô bé ấy hỏi, giọng của cô bé ấy nghe rất dịu dàng.

"Ủa? Anh là ai vậy?"

Tôi chẳng biết phải trả lời làm sao với cô bé ấy nữa chỉ biết ứ, ớ vài câu.

"Anh.. anh là.."

Hầy chẳng biết phải nói làm sao nữa, đang tuyệt vọng thì bỗng dưng cô ấy nói: "Hi hi anh có phải là bạn của anh trai em không?"

Oa! May quá trời, chẳng biết phải nói làm sao bây giờ có chuyện để nói rồi, không cần biết anh trai của bé ấy là ai nhận đại để có thể nói chuyện được với cô bé ấy cho rồi. Thế là tôi nói:

"Ừ, đúng rồi đó em, mà em tên là gì vậy.. nhìn em dễ thương quá. Hi hi."

Cô bé ấy cười và trả lời lại tôi: "Hi hi em tên thiên tuyết ạ! Còn anh tên là gì vậy?"

He he cô bé ấy hỏi tên mình nữa kìa sao mà mình cảm thấy vui quá vậy trời, tên cô bé này là thiên tuyết, ôi một cái tên thật là đẹp! Tôi trả lời lại với cô bé

"À anh tên Hạo Thiên! Em thích ăn kem hả?"

Cô bé ấy lại nói: "Dạ em thích ăn kem bởi vì kem nó ngọt ạ. Anh ăn không? Hi hi."

Tôi cười và nói với cô bé ấy: "Ừ, anh không ăn đâu, em ăn đi. Cảm ơn em đã mời anh nha!"

Cô bé ấy không nói gì cả chỉ cắm cuối xuống để ăn kem, nhìn cô bé ấy ăn kem thôi mà cũng thấy dễ thương nữa! Ăn chỉ mới một chút mà cô bé ấy đã ăn hết hai ly kem bự, miệng của cô bé dính đầy kem nhìn cô bé ấy trông rất là buồn cười rồi bất ngờ cô bé ấy cười ha ha rồi nói với tôi.

"Anh lau miệng cho em đi!"

Vừa nói cô bé ấy lại vừa cầm tay tôi đưa qua đưa lại, giọng nói của cô bé giờ giống như một đứa trẻ con đang nũng nịu với người lớn vậy. Tôi cảm thấy khó hiểu về điều này chỉ mới quen biết thôi mà cô bé này lại nũng nịu với tôi như thể đã quen biết tôi từ lâu lắm rồi vậy! Cô bé đòi tôi lau miệng ở đây lại là quán ăn nữa ngại muốn chết luôn, nhưng mà cô bé ấy đòi quá mọi người xung quanh quay lại nhìn thế thì tôi lại càng cảm thấy ngại hơn nữa thế là tôi nói với cô bé ấy.

"Ừ, được rồi để anh lau miệng, em đừng nhõng nhẽo nữa nha!"

Cô bé ấy nghe tôi nói thế nên cười hi hi và ngồi im lặng để cho tôi lau, tôi lấy miếng khăn ướt mà phục vụ đem lên để cho người ta ăn xong rồi lau miệng ấy, tôi xé ra rồi lau miệng cho cô bé ấy. Miệng của cô bé ấy dính đầy kem vừa lau cho cô bé ấy tôi vừa cười thầm tôi nghĩ: Không ngờ hôm nay là một ngày không đẹp trời mà mình lại gặp được một cô bé xinh đẹp như thế này lại được lau miệng cho cô ấy nữa thật là hạnh phúc quá đi!

Vừa lau miệng xong cho cô bé ấy thì thằng bạn tôi vào, vừa vào nó la to lên.

"Oa, cuối cùng tao cũng gặp được mày rồi, tao nhớ mày quá!"

Ông trời ơi sao cái thằng quỷ này lúc nào nó cũng chọc mình hết vậy trời? Tôi bực mình nhưng có cô bé dễ thương ấy ở đây nên tôi không nói lời nặng với nó tôi chỉ nói:

"Giỡn hoài, mày vô bàn ngồi ăn đi!"

Ôi mẹ ơi sao hôm nay con lại nói nhỏ nhẹ với nó vậy trời tất cả là nhờ vào cô bé ấy đấy. Hi! Nó cũng bất ngờ khi tôi nói nhỏ nhẹ như vậy vì thường ngày tôi thường nộ nó rất to khi nó chọc tôi như vậy nhưng mà nó không nói gì cả mà cứ lẵng lặng tiến tới chỗ bàn tôi và ngồi xuống vừa ngồi xuống thì nó nhìn ngay vào cô bé ấy rồi với vẻ mặt ngạc nhiên và giận dữ nó la to lên.

"Thiên Tuyết sao em lại ở đây? Không phải em đang nằm ngủ trong phòng à?"

Mặt tôi ngơ ngác nhìn không hiểu là chuyện gì, chẳng lẽ thằng thiên bảo lại quen biết với cô bé này. Bị thằng thiên bảo quát người của cô bé lúc nay run run lên vì sợ hãi, cô bé ấy cuối mặt xuống bàn và quay lưng ra phía sau người run run lên rất là đáng thương tôi định hỏi thằng bảo là có chuyện gì vậy thì nó đã bước tới chỗ cô bé ấy và nói:

"Em đừng sợ nữa. Anh hai xin lỗi vì đã quát em, em tha lỗi cho anh hai nhé!"

Ôi! Tôi thật bất ngờ thì ra cô bé này lại là em gái của thằng Bảo, tôi không thể tin vào mắt mình được.

Cô bé ấy cười lên và nói với thằng Bảo: "Em không giận anh hai đâu.. em ra đây ăn kem ngon lắm, hi hi.."

Thằng bảo cười và đáp với cô bé ấy:

"Ử! Em ăn nữa không để anh hai mua cho em ăn nữa nha!"

Cô bé lại trả lời: "Dạ ăn, em muốn ăn thật nhiều, thật là nhiều kem anh hai á.. hi hi."

"Ừ, anh hai sẽ mua cho em thật là nhiều kem để ăn, em đợi anh hai chút nha!"