Ngài Hoắc Em Yêu Anh

Chương 16: Bích Lạc Doanh



"Phu nhân! Người về rồi!" Bảo vệ thấy Lăng Nhiễm liền mở cổng lớn. Sau đó gọi đi một cuộc điện thoại.

"Ừ" Lăng Nhiễm gật đầu rồi đi vào nhà. Trời ngày càng lạnh hơn rồi, cô nổi hết cả da gà rồi.

Lăng Nhiễm bước vào nhà thấy David và một người phụ nữ xinh đẹp ngồi bên cạnh, chắc là Bích Lạc Doanh nhỉ? Quả thực xinh đẹp như lời tác giả nói. Dáng dấp hoàn hảo.

"Thật thất lễ, tôi gặp chút rắc rối nên về muộn" Lăng Nhiễm đi vào cười nói.

"À không sao, tôi nghĩ cô nên đi làm ấm cơ thể trước" David biết cơ thể Lăng Nhiễm đang yếu dù sao cũng là bác sĩ chữa cho người ta phải quan tâm một chút.

"Vậy tôi xin phép" Lăng Nhiễm quay người chuẩn bị đi thì David lại gọi lại.

"Từ từ đã Nhiễm Nhiễm này, cô về rồi vậy Mạc Đình đâu?"

"Tôi đâu có gặp, không phải anh ấy đã về rồi sao?" Hoắc Mạc Đình ở đâu cô làm sao mà biết được.

"Tôi tưởng cậu ta đi tìm cô?"

"Tìm tôi?" Làm gì có chuyện Hoắc Mạc Đình lại đi tìm mình cơ chứ.

"Phải, gọi không thấy cô nghe máy nên cậu ta chắc là đi tìm rồi"

David vừa dứt lời thì cửa nhà bật mở, Hoắc Mạc Đình đi vào. Anh đưa ánh mắt về phía Lăng Nhiễm rồi đi lại gần cô: "Cô đã đi đâu?"

"Em..." Hoắc Mạc Đình ép quá sát làm Lăng Nhiễm không thể trả lời nổi, lời nói mắc nghẹn lại cổ họng.

"Anh Đình, chị Nhiễm cũng đã về rồi, anh xem bên ngoài hẳn rất lạnh, Mặt mũi chị đỏ lên hết rồi" Bích Lạc Doanh bước tới đứng sát Hoắc Mạc Đình ngọt ngào nói.

Hoắc Mạc Đình nhíu mày nhìn Lăng Nhiễm sau đó không nói lời nào dắt tay cô lên lầu.

Bích Lạc Doanh nhìn chằm chằm vào cổ tay Lăng Nhiễm đang được Hoắc Mạc Đình nắm lấy mà không khỏi thẹn lòng. Vị trí đó vốn là của cô ta.

David là người quan sát được tất cả.

"Em thích cậu ta à?"

"Đúng vậy! Em thích anh ấy! Anh sẽ giúp em chứ?" Bích Lạc Doanh gật đầu thừa nhận.

"Nhưng cậu ta có vợ rồi, chẳng lẽ em muốn...." David đăm chiêu nhìn Bích Lạc Doanh.

"Em không quan tâm, kết hôn thì có thể ly hôn, thứ em muốn em nhất định sẽ đoạt được!"

"Doanh Doanh em không thể làm như thế" David nghiêm túc nói.

"Vì sao chứ!"

"Hoắc Mạc Đình cậu ta sẽ không chấp nhận đâu, cậu ta nói rồi, cả đời chỉ kết hôn một lần"

"Không thể nào! Anh Đình không yêu cô ta! Hơn nữa chẳng phải cô ta bị trúng độc sao, sẽ chẳng còn sống được bao lâu nữa" Bích Lạc Doanh tự tin nói.

"Có cách giải độc, anh đưa ra lời khuyên cho em tuyệt đối đừng làm bậy, nhất là với Hoắc Mạc Đình, dù em có là ai thì mạng của em với cậu ta cũng chỉ như một con kiến" David thận trọng nói, làm sao mà anh không hiểu Hoắc Mạc Đình cho được, đã bước vào thế giới của Hoắc Mạc Đình lời nói của cậu ta chính là luật.

"Anh....có phải anh thích cô ta rồi đúng không?" Bích Lạc Doanh hiểu hết những lời David nói, cô biết Hoắc Mạc Đình tàn nhẫn tới mức nào.

"Không có!" David lập tức trả lời. Người anh thích là em! Doanh Doanh sao em không chịu hiểu.

"Được rồi! Nãy giờ em chỉ thử anh thôi, em không có làm càn tới mức đó đâu, em còn phải chúc phúc cho anh Đình nữa mà" Bích Lạc Doanh cười ha hả nói, cứ như cô chỉ đùa thật vậy.

"Chỉ là đùa thôi sao?" David ngây người.

"Chứ anh tin là thật chắc? Chơi với em lâu vậy anh nghĩ em là người như thế sao?" Bích Lạc Doanh liếc xéo David.

"### Haiz hại anh còn tưởng là thật, doạ chết anh rồi" David thở dài một hơi.

"Đi tắm đi" Hoắc Mạc Đình sau khi vào phòng thả tay Lăng Nhiễm ra.

"Hồi trưa em có gặp một cậu nhóc trước cửa nhà mình, nhóc đó đi lạc, nên em đã đưa nhóc đó về, nhưng mà không nghĩ tới điện thoại lại hết pin, em cũng không nhớ đường trở về..." Lăng Nhiễm đứng im không nhúc nhích giải thích. Tốt hơn hết vẫn là nói rõ ra, ngộ nhỡ anh ta lại hiểu nhầm mình đi tìm An Vũ Phong thì hỏng.

"Làm sao cô về được?"

"Em vô tình gặp Thiên tiểu thư cô ấy đưa em về"

"Ừ, đi tắm đi" Hoắc Mạc Đình gật đầu. Anh đã sớm nghe bảo vệ báo cáo lại hết rồi.

Lăng Nhiễm cũng không nghĩ nhiều, giải thích cũng giải thích rồi, cô liền lấy đồ đi tắm, mở tủ ra phát hiện không giống trước đây, tủ quần áo toàn đồ nữ bây giờ đã có đồ nam. Cô quay người nhìn Hoắc Mạc Đình.

"Không phải cô muốn chung phòng sao, tôi đã kêu dì Thẩm sắp xếp lại" Hoắc Mạc Đình thản nhiên đút tay vào túi quần nói.

"À à vậy...em đi tắm trước" Lăng Nhiễm rút một bộ đồ ở nhà rồi đi vào phòng tắm, quả nhiên đúng với suy đoán của Lăng Nhiễm đồ dùng trong phòng tắm cũng thay đổi 1 nửa là đồ dùng nam.

Hoắc Mạc Đình đứng bên ngoài suy nghĩ, Lăng Nhiễm bây giờ giống như một người khác vậy, hoàn toàn thay đổi, đó có thực sự là Lăng Nhiễm không?

Lúc Lăng Nhiễm xuống nhà, 3 người kia không ở trong nhà, họ đang ở ngoài sân cỏ nướng thịt ngoài trời. Hôm nay dì Thẩm muốn để không gian riêng tư cho bọn họ nên đã về quê ít ngày.

"Chị Nhiễm, chị xuống rồi!" Bích Lạc Doanh nhìn thấy Lăng Nhiễm liền hí hửng chạy lại.

"Mau lại đây, mọi người định mở tiệc hôm nay nhưng do chuyện chiều nay nên anh Đình đã hoãn rồi, tối nay chúng ta sẽ uống rượu nướng thịt trước"

Lăng Nhiễm gật đầu để Bích Lạc Doanh kéo đi. Hai người bọn họ ngồi trên ghế xếp ngay ngắn ngoài sân cỏ. Hoắc Mạc Đình đã thay một bộ đồ màu đen ở nhà. Vẫn cái khí chất cao ngạo đó, lại có chút trẻ trung của thiếu niên. Tay áo xắn lên, một tay nướng thịt một tay quyết dầu lên thịt. Dáng vẻ hấp dẫn mọi thiếu nữ.

"Có phải anh Đình rất đẹp trai không?" Bích Lạc Doanh đột nhiên hỏi.

"Ừ" Lăng Nhiễm gật đầu theo bản năng, đôi mắt tròn long lanh nhìn Hoắc Mạc Đình.

"Nhưng có điều anh ấy quá lạnh lùng, trước tới giờ ngoài em là con gái xuất hiện bên cạnh anh ấy không nghĩ lại có chị có thể tới gần anh ấy! Anh ấy còn chưa từng đụng vào tay em"

"Vậy sao? Chị lại không nghĩ vậy" Lăng Nhiễm nhíu mày, xung quanh Hoắc Mạc Đình đúng thật là không có phụ nữ thật, nhưng sau này không ai dám chắc. Theo nguyên tác người phụ nữ xuất hiện bên cạnh Hoắc Mạc Đình ngày càng nhiều, nào là em họ, fan hâm mộ, thư ký, vân vân và mây mây...

"Còn có ai nữa sao?" Bích Lạc Doanh nghiêng đầu hỏi.

"Dì Thẩm! Dì ấy là phụ nữ mà!" Lăng Nhiễm không thể nói hết toàn bộ cho Bích Lạc Doanh.

"Dì ấy không tính" Bích Lạc Doanh thở ra một hơi.

"Chị uống rượu không?" Bích Lạc Doanh lôi một chai rượu từ dưới đất lên hỏi.

....

"Cậu nói xem liệu hai người đó có trở nên thân thiết với nhau không?" David vừa bày đồ vừa nhìn về phía Lăng Nhiễm hỏi Hoắc Mạc Đình.

"Không biết" Hoắc Mạc Đình cũng đưa mắt về phía Lăng Nhiễm nhưng rất nhanh lại quay lại công việc nướng thịt của bản thân, trả lời một cách hờ hững.

"Cái tên này! Vô vị thật!" David ghét bỏ liếc xéo Hoắc Mạc Đình. Không hiểu thiếu nữ trong thành phố bị gì mà đi thích một người nói không với cảm xúc, tình cảm như cậu ta nữa. Còn một người rực rỡ sáng lạng như anh ta lại bị cho là tiểu bạch thỏ:(( Ông đây mới không cần.