Nghe Nói Tôi Là Pháo Hôi Công

Chương 1: Xuyên thư



Liễu Vô Tướng xuyên vào một quyển tiểu thuyết.

Một quyển tiểu thuyết...... hoàn toàn phá hủy tam quan người đọc

Ngươi hỏi hắn làm sao biết, Liễu Vô Tướng nhún vai bày tỏ khi nãy đột nhiên bị ràng buộc với một cái hệ thống kỳ quái, hệ thống cũng đã nói cho hắn hết thảy sự việc.

Liễu Vô Tướng:...... Quyển tiểu thuyết này mẹ nó quả thực là một kiệt tác a!

Đừng hiểu lầm, hắn một chút cũng không có ý tứ khen ngợi.

Theo lời giới thiệu của hệ thống thì đại khái như thế này, đây là một quyển tiểu thuyết đồng tính luyến, nhân vật chính gia cảnh nghèo khó, từ nhỏ đã bỏ học đi làm.

Mở đầu này còn rất bình thường đúng không? Nhưng mà nhưng mà...... Sự thật chứng minh, Liễu Vô Tướng đã quá ngây thơ rồi, căn bản không hề hiểu cái gì là motip thông thường của tiểu thuyết đam mỹ.

Liễu Vô Tướng: Dù sao hắn cũng rất ngượng ngùng a.

Nam chính ở trong cánh đồng bạt ngàn hoa lệ, gặp ba nam tử là Nguyễn Văn A, Nguyễn Thị B và Nguyễn Minh C (*), cái gì mà cao phú soái, có quyền có thế, đủ loại đa tài đa nghệ gần như toàn năng.

(*) Gốc: Mỗ mỗ mỗ: Kiểu tên là này này, kia kia, bla bla bla...

Tóm lại là nam thần người người mơ ước trong truyền thuyết.

Theo cách nói của tiểu thuyết cùng hệ thống, bọn họ chính là công một, công hai, công ba, các ngươi hẳn cũng đoán được, không sai, bọn họ đều yêu vị nam chính này sâu đậm.

Vì nam chính mà tranh giành tình cảm, làm đủ loại truyện thiểu năng trí tuệ, khiếu cho người ta không nhịn nổi phun tào.

Liễu Vô Tướng: Nam nhân rơi vào tình yêu thật đúng thật là ngu hết phần người khác.

Được rồi, tận đến hiện tại nhìn qua còn rất bình thường, nhưng mà đoạn tiếp đó...... Liễu Vô Tướng bắt đầu nổi lên lòng hoài nghi đối với tính hợp lý của thế giới này.

Trước hết nói đến tuyến tình cảm.

Nam chính làm cái loại công việc kia đã ba năm, nguyên văn tiểu thuyết là: Một đôi tay ngọc ngàn người gối, nửa điểm môi đỏ vạn khách nếm.

Liễu Vô Tướng:...... Miêu tả khá đẹp nha, được rồi được rồi, ngươi là nam chính ngươi định đoạt.

Nam chính thụ cùng nam chính công hoàn toàn không phải người cùng một thế giới, vốn dĩ không nên có tiếp xúc gì, bất quá nam chính công lại không thể hiểu được yêu sâu đậm nam chính thụ, lại còn là cái kiểu yêu đến hèn mọn đê tiện, hận không thể đem cả trái tim dâng lên cho nam chính thụ. Sau đó đương nhiên là nam chính thụ bị y làm cảm động, rốt cục đến một ngày hắn đồng ý ở bên nam chính công, hai người hoàn thành màn dung hợp hài hòa to lớn đầu tiên.

Chính là nam thụ ưm ưm a a thập phần hưởng thụ, nam công nhẹ nhàng cẩn thận thập phần nâng niu.

Liễu Vô Tướng an tĩnh ngồi một bên ăn dưa biểu tình sống động.

Tra công tiện thụ, thiên trường địa cửu, vì cỏ xanh trên đầu ngươi mà nâng ly chúc mừng.

(*) Cỏ xanh: ý chỉ mũ xanh, sừng, từ mạng dành cho người bị cắm sừng, bị phản bội trong chuyện tình cảm.

Các ngươi nói, không cần để ý trước kia như thế nào, hiện tại ở bên nhau nên sống thật vui vẻ, theo suy nghĩ của Liễu Vô Tướng chính là nên nam chính thụ từ chức, tìm một công việc khác tốt đẹp.

Đây không phải là suy nghĩ của người bình thường sao, nam chính công cũng nói như vậy, nhưng mà nhưng mà...... Nam chính thụ nổi trận lôi đình nói nam chính công xem thường hắn, ghét bỏ hắn.

Liễu Vô Tướng:...... Tới, vì ngài kính rượu.

Nam chính thụ nổi tình tình xong đạp cửa rời đi. Đúng là thập phần chuyên nghiệp a! Thế mà lại đi nỗ lực làm việc a.

Sau đó gặp nam công hai ôn nhu thân sĩ nho nhã thâm tình, dưới sự dụ dỗ của nam chính thụ, nam công hai nửa tỉnh nửa mê hoàn thành màn dung hợp to lớn kia, vẫn là ở ngoài ban công thoáng đãng.

Một lần, hai lần, ba lần......

Liễu Vô Tướng: Đại ca, thận anh cũng khá tốt ha.

Lại cẩn thận nghĩ lại nam chính công kia chỉ làm được một lần: Đại ca, anh không thể một đêm bảy lần vậy mà có thể là nam chính sao?

Rất nhanh Liễu Vô Tướng liền hiểu vì cái gì hắn có thể là nam chính công —— bởi vì mũ xanh...... À lộn, bởi vì tình yêu nha.

Nam chính công tha thứ cho nam chính thụ cả người đầy dấu hôn, lại còn tắm cho hắn.

Mà nam chính thụ...... Cảm thấy cực kì áy náy, ngăn lại khổ sở trong lồng ngực, kéo nam chính công lên giường bệnh play.

Liễu Vô Tướng: Không hổ là hán tử có thể chịu được 3, 4 lần nha.

Bất quá...... Nam chính thụ là ai chứ?

Nam chính thụ bày tỏ: Ta biết sai rồi, lần sau còn dám.

Hắn là thật sự dám!

Một ngày nào đó hắn cùng nam công ba trời xui đất khiến ở trên siêu xe play, tà mị phong lưu công từ đây đối nam chính thụ nhớ mãi không quên.

Công ba tương đối không có điểm mấu chốt đạo đức. Có bạn trai? Thì làm sao chứ? Bạn tình mà thôi.

Liễu Vô Tướng: Theo tay của tôi, tùng tùng cheng cheng tùng tùng cheng cheng...... Trung bình một tuần hẹn bảy lần, mỗi lần hẹn chính là chơi một ngày, dù sao công ba cũng không thể hiểu được mà yêu sâu đậm nam chính thụ.

(*) Đoạn này không hiểu lắm nên tự ý chỉnh sửa, cách viết truyện của tác giả hơn khó hiểu, khá hài hước nhưng chỉ sợ là ai không biết tiếng Trung như ta thì khó mà dịch được. ><

Đọc đến đây Liễu Vô Tướng đã sắp đọc không nổi nữa rồi, tam quan của hắn đang sụp đổ, nhưng mà...... càng làm cho người ta không thể tưởng được chính là...... ba công gặp nhau, thề muốn phân thắng bại, nam chính thụ chỉ có thể là của một người.

Nam chính thụ nhìn từ đầu đến cuối ấy vậy mà...... rơi lệ, hắn cảm thấy đều là chính mình sai, vì thế hắn lựa chọn chịu đựng thống khổ chia tay với cả ba người.

Hắn muốn dùng thanh kiếm của lý trí, cắt đứt tấm lụa mỏng của tình yêu.

Mà ba công yêu hắn sâu đậm, đau lòng hắn, làm sao có thể để nam nhân của bọn họ vì họ mà thống khổ, vì thế lựa chọn cùng chia sẻ nam chính thụ.

Một ba năm công ba, hai tư sáu công hai, một hai ba bốn năm sáu bảy đương nhiên là nam chính công lòng dạ rộng lớn, đại ái vô biên của chúng ta.

(*) Một ba năm hai tư sáu là thứ trong tuần, ở bên Trung Quốc bắt đầu từ thứ nhất là kết thúc là thứ bảy, gắn tương ứng với từng thứ ở Việt Nam mình.

Nhìn đến kết cục, Liễu Vô Tướng tuyệt vọng thả xuống một cái emoji: Đây mẹ nó chính là một chân đạp ba ngựa nhất thụ đa công np văn.

(*) Emoji / icon /...: Biểu tượng cảm xúc.

Kê Kê:... Quả thực hủy tam quan kịch bản-.-!!!